[Nữ công - OG]Nam Chính Mang Thai Sinh Ba - Thất Quả Trà
[ABO] Chương 5
Edit+Beta: MeanChương 5: Sự hình thành của túi thaiBệnh viện Quân y."Cơ thể của ngài rất khỏe mạnh, mạnh mẽ như quái thú vũ trụ vậy, không có vấn đề gì cả."Bác sĩ nhìn kết quả kiểm tra rồi nói.Cố Yến Thu nhíu mày, không vì kết quả của bác sĩ mà cảm thấy yên tâm.Thấy Nguyên soái có vẻ lo lắng, bác sĩ thử hỏi:"Ngài cảm thấy khó chịu ở đâu à?""Bụng..."Cố Yến Thu đặt tay lên bụng, cố gắng miêu tả cảm giác của mình."Giữa vùng bụng giữa và bụng dưới, có cảm giác âm ấm, nhiệt độ cao hơn những chỗ khác và nguồn nhiệt có xu hướng từ từ di chuyển xuống."Chỉ trong một ngày, nguồn nhiệt đã từ bụng trên rơi xuống giữa bụng trên và bụng dưới, cảm giác như đang hạ xuống."Xin chờ một chút." Bác sĩ bảo Nguyên soái nằm lên ghế khám, mở lại máy quét, ngồi bên cạnh thao tác, chuyển từ dữ liệu toàn thân sang hình ảnh chi tiết vùng bụng.Cố Yến Thu bình tĩnh chờ đợi, nhưng thực tế trong đầu anh đã trống rỗng.Khi hình ảnh quét được phóng to, bác sĩ "hả" một tiếng, rồi lộ ra biểu cảm ngạc nhiên."Hả? Cái này..."Cố Yến Thu lập tức nhìn chăm chú vào màn hình trước mặt cô ấy, mặc dù anh hoàn toàn không hiểu những hình ảnh chuyên môn trên đó.Đôi mắt bác sĩ sáng lên khi nhìn vào hình ảnh quét, đó là ánh mắt của một người vừa phát hiện ra điều gì đó rất thú vị.Nhưng khi cô ấy quay lại nhìn Cố Yến Thu, vẻ mặt cô ấy lại lộ ra vẻ bối rối, như không biết nên nói gì để làm anh cảm thấy dễ chịu hơn."Nguyên soái, có thể ngài..."Cố Yến Thu hoàn toàn tuyệt vọng, ánh mắt vô hồn, vẻ mặt trống rỗng:"Mang thai?""Hả? Cái đó thì không."Bác sĩ lộ vẻ "Sao ngài lại nghĩ như vậy chứ?""Nhưng rõ ràng tôi cảm nhận được...""Đó là vì sau khi ngài bị Enigma đánh dấu, cơ thể ngài bị ảnh hưởng bởi pheromone và đang chuẩn bị cho việc mang thai.""Nói một cách đơn giản, trong cơ thể ngài... đang hình thành túi thai.""...Túi thai?"Cố Yến Thu đang sửng sốt."Phải, túi thai."Bác sĩ kìm nén sự phấn khích của mình.Enigma quá đặc biệt, số lượng quá ít, tài liệu lưu truyền lại rất hạn chế.Dù đã nghe nói về việc Enigma có thể đánh dấu Alpha và khiến Alpha mang thai sinh con, nhưng đây là lần đầu tiên bác sĩ thực sự được chứng kiến quá trình này.Đây đúng là một kỳ tích.Thật không thể tin được.Cảm giác như đang chứng kiến một khoảnh khắc lịch sử vậy."Hiện tại vẫn còn rất non nớt, chưa phát triển hoàn thiện, nhưng nó đã tồn tại trong cơ thể của ngài và đang chuẩn bị chào đón một sinh mệnh mới!"......"Tất nhiên, nếu ngài không thể chấp nhận thì có thể loại bỏ nó.""Nhưng điều này có thể khiến cơ thể ngài nhận định là đã mất một đứa trẻ, khiến ngài nhanh chóng tiến vào kỳ phát tình, khao khát pheromone của Enigma.""Nếu nhận lại pheromone Enigma, túi thai sẽ tái sinh, cứ thế lặp đi lặp lại cho đến khi thật sự mang thai.""Điều này sẽ gây tổn hại rất lớn cho cơ thể, hy vọng ngài cân nhắc kỹ."......Lời của bác sĩ văng vẳng bên tai, Cố Yến Thu thở dài nặng nề, đau đầu nhéo trán.Mấy ngày nay số lần anh đau đầu còn nhiều hơn cả năm cộng lại.Đối với hầu hết mọi người, việc cơ thể mọc thêm một cơ quan không thuộc về mình là điều khiến người ta hoảng sợ và không thể chấp nhận nổi.Nhưng Cố Yến Thu chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ loại bỏ nó.Khi bác sĩ nói đến phương án này, anh còn cảm thấy hơi kinh ngạc.Vì anh chưa từng nghĩ đến chuyện này.Có lẽ là vì trước khi xác nhận với bác sĩ, anh cứ nghĩ rằng mình đã mang thai và trong bụng là một bào thai.Mặc dù điều này rất hoang đường.Thượng úy Tả Nhan chỉ mới hôn đánh dấu anh, chứ chưa từng kết hợp hoàn toàn với anh.Nhưng Enigma vốn là một bí ẩn khó tin.Không nằm trong phạm vi mà khoa học có thể giải thích được.Nếu có thể đánh dấu Alpha, khiến Alpha sinh ra túi thai.Thì chuyện có thể mang thai trực tiếp cũng không phải là không thể.Ngay cả bây giờ, Cố Yến Thu vẫn có cảm giác mơ hồ rằng trong bụng mình có một sinh mệnh.Làm sao anh có thể nhẫn tâm tiến hành phẫu thuật để loại bỏ nó?Điều này lại dẫn đến một sự phiền toái mới.Tiếp theo nên làm gì đây? Cứ tiếp tục như vậy sao?Hay là tìm Thượng úy Tả Nhan nói rõ ràng?Nghĩ đến Tả Nhan.Nhớ đến đôi mắt sáng lấp lánh, nụ cười rạng rỡ chói mắt, bàn tay giữ chặt cổ anh và nụ hôn hoàn toàn khống chế anh...Cố Yến Thu cúi đầu, vùi mặt vào lòng bàn tay.Dường như cảm giác nóng rát trong bụng càng trở nên dữ dội hơn.·Dữ liệu cá nhân của Tả Nhan đã được cập nhật.Alpha.Đúng như cô dự đoán.Chẳng có gì bất ngờ cả.ABO đều có những đặc điểm dễ nhận biết.Vì vậy nhiều lúc không cần dựa vào pheromone cũng có thể phân biệt giới tính qua ngoại hình hoặc tính cách.Nhưng đôi khi cũng có ngoại lệ.Tả Nhan nghĩ đến anh Cố.Anh Cố là người có ngoại hình không giống Omega nhất mà cô từng thấy.Nhưng anh rất thơm.Ngửi vào cảm giác rất ngon miệng.Chắc chắn là Omega.Cùng một loại pheromone nhưng cảm giác ngửi của mỗi người hoàn toàn khác nhau.Giống như pheromone của Tả Nhan.Chị gái nghĩ rằng cô có mùi kem lạnh, khiến người ta ngây ngất.Còn Tả Giang lại cảm thấy pheromone của cô lạnh đến mức làm người khác chết cóng.Nói chung pheromone của Alpha sẽ thu hút Omega.Mà cùng giới tính Alpha thì thường có xu hướng bài xích pheromone của nhau.Vậy nên, pheromone của anh Cố thơm như vậy, chắc chắn là Omega.Mặc dù ngoại hình của anh cũng không giống lắm.Cô chọn cách bỏ qua Alpha đã tỏ tình với mình ở trường cũng nói rằng pheromone của cô rất thơm.Tả Nhan bước tới cửa sổ, kéo rèm ra.Ánh nắng bên ngoài rực rỡ, con hẻm nhỏ vốn lộn xộn, chỉ sau vài ngày đã được các cảnh vệ trật tự dọn dẹp sạch sẽ, trông rộng rãi hơn hẳn.Sạch sẽ và thoáng đãng, khiến tâm trạng cũng tốt hơn.Lần này đội trật tự bỏ ra không ít công sức chỉnh đốn.Tả Giang vốn định chuyển cả gia đình đến Khu 10 càng sớm càng tốt, sau khi nhìn thấy những thay đổi trong mấy ngày qua, anh ấy đã tấm tắc khen ngợi và muốn ở lại đây thêm một thời gian nữa.Nhưng cuối cùng vẫn phải chuyển nhà.Hơn nữa phải hoàn thành việc chuyển nhà trước khi Tả Nhan đến Quân bộ báo cáo vào tháng chín.Cạch, cạch.Trong phòng khách vang lên những tiếng động kỳ lạ.Tiếng giấy bị cắt, tiếng vật gì đó cọ vào vải và nhiều tiếng lạo xạo khác.Tả Nhan thoáng bối rối một lúc, sau đó chợt nghĩ đến gì đó, lập tức mở cửa chạy vào phòng khách.Vừa kịp thấy một đám bóng lông đang cắn sofa, xé sách, gặm chân bàn và góc tường.Đột nhiên huyết áp tăng vọt.Mấy ngày nay đội trật tự làm việc, chị gái lại canh chừng chặt chẽ, cô không dẫn bọn bóng lông đi dạo mỗi tối như ngày thường lệ được nữa.Những quả bóng lông không có nơi giải tỏa năng lượng, liền phá tung nhà cửa."Mấy đứa này! Không canh một giây mà đã gây ra chuyện lớn rồi!"Tả Nhan túm chúng lại, tìm dây trói từng đứa một."Chíp.""Chíp ——"Những quả bóng lông hoảng hốt cuộn thành một cục."Đừng có kêu nữa." Tả Nhan giật sợi dây, kéo chúng nằm ngửa ra, mặc dù nhìn chúng chẳng rõ đâu là đầu đâu là đuôi."Không có chỗ xả năng lượng đúng không? Đi thôi, ra ngoài, chạy mười cây số."Tả Nhan kéo theo một đám bóng lông đầy màu sắc ra khỏi cửa, tiện tay bẻ một cành liễu, quất xuống đất, bắt chúng chạy.Những quả bóng lông hoảng sợ nhảy bật lên, kêu loạn xạ.Tả Nhan mặt lạnh lùng: "Chạy!""Chíp ——""Chíp."Thế là trên con phố đã được dọn sạch xuất hiện một đoàn thú lông xù như những quả bóng nảy lăn lộn, nhảy nhót.Tả Nhan cầm dây dẫn phía sau, dễ dàng bắt kịp tốc độ của chúng."Ngày 10 tháng 8, 9 giờ sáng, ép bọn lông xù chạy bộ, thái độ hung dữ... kỹ thuật sử dụng roi thuần thục, khả năng quất roi tốt..."Tả Nhan ngẩng đầu, nhìn một cửa sổ nào đó trên tòa nhà cao tầng bên đường.Dừng lại một lúc, rồi làm như không có gì, nhìn sang chỗ khác.Mấy ngày nay cô luôn có cảm giác bị ai đó theo dõi.Cô nhớ lại những người mà mình chọc tức nhiều năm qua, nhưng không nghĩ ra ai có khả năng và dũng cảm tìm mình tính sổ.Với thông tin hạn chế như vậy, cô đã chuẩn bị các biện pháp bảo vệ cho gia đình và chờ đợi đối phương ra tay.Nhưng đối phương lại không có ý định ra tay.Dường như chỉ muốn theo dõi cô mà thôi.Tuy nhiên, có vẻ hôm nay hơi khác một chút.Tả Nhan bước chậm lại, lắng nghe âm thanh phía sau.Có năm người ở góc phố, bốn người trong cửa hàng, ba người trên chiếc phi thuyền vừa bay qua và tám người trong con hẻm phía trước.Còn người ở tòa nhà đằng xa vốn luôn nhìn cô chằm chằm...Ôi, tôi là một công dân tuân thủ pháp luật đấy nhé.Tả Nhan thở dài trong lòng.Tại sao lúc nào cũng có rác rưởi tự tìm đến mình vậy chứ?Tả Nhan dừng bước, từ từ ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào ánh mắt của người đàn ông mặc đồ đen chặn đường phía trước.À... chạm phải cái kính râm.Tất cả đều mặc quần áo màu đen, kính râm và giày da.Đó là loại trang phục nhìn có vẻ khá ngầu, nhưng lại không thích hợp để chiến đấu.Nhưng trông cũng khá đắt tiền đấy, không phải là người của Khu 13."Có nhân vật quan trọng muốn gặp cô, đi với chúng tôi."Người đứng đầu đám người mặc đồ đen nghiêm mặt, giọng nói lạnh lùng.Tả Nhan trợn mắt."Ai vậy, thô lỗ quá đó nha, muốn gặp tôi thì bảo người đó tự đến mời đi.""Việc này không phải do cô quyết định."Người mặc đồ đen tiến lại gần.Những người khác cũng tiến đến, hoàn toàn bao vây Tả Nhan.Một nhóm Alpha mặc vest tập trung lại đúng là khiến người ta cảm thấy áp lực.Vậy là muốn trực tiếp ra tay trên phố à.Mặc dù cư dân Khu 13 rất thận trọng trong việc bảo vệ bản thân, dù có nhìn thấy thì họ cũng chỉ coi như không thấy.Nhưng dám ra tay công khai thế này, chứng tỏ thế lực phía sau bọn họ rất lớn, không sợ bị truy cứu.Hoặc là nói bọn họ sẽ không bị truy cứu.Phong cách này hoàn toàn khác với nhóm người đã theo dõi cô trước đây."Chờ một chút."Tả Nhan hô dừng lại, từ từ buộc sợi dây của bóng lông vào cột đèn đường."Đợi tôi buộc chó lại đã.""Đừng lề mề nữa."Rõ ràng mấy người mặc đồ đen không muốn chờ đợi.Một người nắm lấy vai Tả Nhan.Rắc ——Tiếng xương gãy và tiếng kêu đau của Alpha gần như đồng thời vang lên."Thật là, mấy người có biết hậu quả không buộc chó lại khi ra ngoài lớn đến mức nào không?"Sợi dây chưa kịp buộc đã rơi xuống đất, Tả Nhan quay đầu nhìn người quấy rầy mình buộc dây, cảm thấy rất bất mãn.Những người mặc đồ đen nhìn nhau một cái, rồi lập tức hành động.Người đàn ông mặc đồ đen phía sau Tả Nhan đấm về phía cô.Tả Nhan nghiêng người tránh đòn, thúc cùi chỏ vào bụng, quặp chân khóa cổ, bước ảo đánh vào sườn, phản công bằng một cú đánh vào hông, xoay người đá vào háng....Một loạt động tác nhanh chóng khiến hai mươi Alpha nằm rạp trên đất."Trước khi đến đây, các người không tìm hiểu về thành tích môn cận chiến của tôi sao?"Cô là người có điểm cận chiến cao nhất trong lịch sử Học viện Quân sự, chưa ai vượt qua được.Rốt cuộc bọn họ lấy đâu ra tự tin mà dám đấu với cô thế?Tả Nhan vỗ tay, thản nhiên bước qua đám người, đạp lên vài người kêu la to nhất.Thêm vài Alpha đau đến mức không kêu lên được tiếng nào nữa.Thật ra Tả Nhan không đánh mạnh lắm, chỉ khiến họ đau đớn chứ không gây thương tích nghiêm trọng, nhưng cô đánh vào chỗ đau, chỗ nào đau thì đánh vào chỗ đó.Đến nỗi những người mặc đồ đen nhìn như còn nguyên vẹn, nhưng vẫn nằm lăn lộn trên đất kêu gào, không thể đứng dậy nổi."Nói đi, ai sai mấy người đến đây?"Tả Nhan dẫm lên đầu tên cầm đầu hỏi.Người này cong người lại, đau đến mức không nói nên lời."Không nói đúng không?"Tả Nhan rút chân về, vỗ tay, gọi đám bóng lông đến:"Bắt đầu ăn đi.""Chíp!""Chíp, Chíp!Những quả bóng lông lao đến."A, chờ đã, chờ đã..."Gặm, gặm, gặm."Cái gì vậy?!"Gặm, gặm, gặm."Đừng đến đây!"Gặm, gặm, gặm."Á!!!"Gặm, gặm, gặm.Đám Alpha vạm vỡ co rúm lại, trốn trong góc để tránh "quái vật bóng lông khủng khiếp" trông thật thảm thương."Đã bảo không buộc dây lại rất nguy hiểm rồi mà?"Tả Nhan lạnh lùng nói, nhặt dây lên, kéo đám bóng lông vẫn muốn "gặm, gặm, gặm" rời khỏi mớ hỗn loạn.·"Đúng vậy! Có người đã tìm đến cô ấy, muốn dùng vũ lực đưa cô ấy đi!""Má nó! Đánh nhau rồi! Yêu cầu viện trợ!!!""... Chờ đã, không cần viện trợ nữa, đã kết thúc rồi... không, cô ấy vẫn ổn, ờ, tình hình bây giờ có chút phức tạp...""Đội chấp pháp đã đến rồi, họ hành động cũng nhanh đấy. Đèn flash ở đâu ra vậy? Cả truyền thông cũng đến, chắc chắn tiêu đề ngày mai sẽ rất hot."......Phó quan đã tổng hợp tin tức nhận được và đưa cho Nguyên soái. Cố Yến Thu hơi nhíu mày khi nhìn thấy Tả Nhan bị tấn công, sau khi xác nhận Tả Nhan không bị thương, đôi mày nhíu lại mới giãn ra một chút.Nhưng vẫn chưa nguôi giận."Người bên nào?""Nhà họ Kỷ, Quan chấp chính phái người ra tay, đối phương không hề có ý định che giấu.""Nhanh hơn tôi tưởng một chút."Thủ đoạn cũng cực đoan hơn.Chuyện Tả Nhan là Enigma không thể hoàn toàn giấu diếm.Dù có sửa đổi thông tin trong Trung tâm dữ liệu thì người muốn tìm hiểu vẫn có thể tra ra.Tả Nhan bị nhắm đến sớm như vậy, có lẽ cũng vì buổi xem mắt và độ xứng đôi hiếm thấy của họ.Là do anh đã mang rắc rối đến cho Tả Nhan.Cố Yến Thu tập trung suy nghĩ, nhưng bụng đột nhiên cảm thấy khó chịu, làm gián đoạn dòng suy nghĩ của anh.Anh vô thức che miệng, tay còn lại đặt lên bụng."Nguyên soái!" Phó quan vội vàng tiến lên."Không sao."Cố Yến Thu hơi giơ tay lên, ngăn cản phó quan đến gần."Liên lạc với Thượng úy Tả Nhan giúp tôi... thôi bỏ đi, tôi sẽ tự liên lạc với cô ấy."[Tác giả có lời muốn nói]Tả Nhan: Meo meo meo?
- Hết chương 5 -
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store