ZingTruyen.Store

[NP/Song] Mỹ nhân nhỏ bé độc ác nhiều nước

Chương 52

Nguyenthianh19082009

Mà là — sừng cũng đội không ngừng một lần, cái này cũng không tính là gì.
Bên dưới mọc đồ thì làm sao? Hắn tiền cũng đã tiêu, thời gian cũng đã bỏ ra, mỗi ngày như một con chó canh giữ ở phòng livestream của Nguyễn Kiều, còn phải xem Nguyễn Kiều làm với người khác.
Cái này tính là cứt chó gì?

Đều không phải tán tỉnh, là địt thật không ngừng một lần, lần đầu tiên bị đàn ông ấn ở phòng livestream thao lúc, cái thằng lừa đảo đó thế mà còn nghênh ngang nói là cái gì trộm cướp đột nhập.
Sao không nói là vào nhà thông dâm?

Đêm nay sau khi phòng livestream của Nguyễn Kiều bị khóa hoàn toàn, Thiếu gia Thẩm càng nghĩ càng tức giận.

Cái thứ ngu đần.

Khóa phòng livestream rồi hắn đi đâu mà tìm người? Trước đây còn có thể cách màn hình xem, bây giờ đến xem cũng không có mà xem.

Hắn cảm thấy mình cứ như con chó ngốc vậy.

Nguyễn Kiều vừa mở livestream, hắn chính là cái máy ATM, loảng xoảng loảng xoảng chuyển tiền.

Ngay cả cái phúc lợi fans thôi, cũng phải chính hắn tìm người mở acc clone, vô số acc clone điên cuồng quét bình luận, mới khó khăn mà cướp được hộp bánh sữa bò nhỏ khó ăn chết mẹ đó.

— Tuy rằng nói là nói như vậy.

Nhưng lúc Thẩm Hoan cầm được trong tay, quả thật là mặt đỏ bừng ăn hết.
Rốt cuộc... Nguyễn Kiều ám chỉ rất đúng
chỗ.

Có người ăn chút bánh sữa bò nhỏ, cũng có thể làm cho mình nổi điên lên.

Điều khiến hắn phiền nhất, chính là hắn không tra được địa chỉ Nguyễn Kiều.
Không có cách nào, nếu hắn vừa ra tay tra, sẽ bị ông già trong nhà biết sự tồn tại của Nguyễn Kiều, nhờ người xung quanh giúp đỡ, lại luôn bị nhìn chằm chằm.
Mỗi ngày cư nhiên chỉ có thể đối diện màn hình xem người ta.

Lồn đều bị người ta thao lỏng, hắn liền sờ cũng sờ không tới một chút.

Dưới loại cảm xúc bạo nộ này, hắn đại buổi tối không ngủ được, chạy ra đua xe.
Thông thường loại thời điểm này, mấy thiếu gia nhà giàu đều sẽ mang theo bạn gái ngồi ghế sau xe.

Bọn họ chơi dại, lúc tìm kiếm kích thích, tốc độ xe quá đà, nhưng lúc mang theo bạn gái, dù nói thế nào, cũng sẽ giảm tốc độ xe một chút.

Mặc dù ghế sau xe của Thiếu gia Thẩm lần đầu tiên có người ngồi xuống, nhưng mọi người đều cảm thấy, Thẩm Hoan ít nhất cũng sẽ giảm tốc độ xe một chút.
Nhưng rõ ràng bọn họ đã hiểu lầm.
Chỉ vừa nói bắt đầu, xe máy của Thẩm Hoan liền phát ra tiếng gầm rú, nháy mắt lao ra ngoài.

Nguyễn Kiều chưa từng thấy qua loại trường hợp này, vốn dĩ lúc ngồi trên ghế sau xe còn không được phối hợp lắm, lần này liền ôm chặt eo Thẩm Hoan, người rạp trên lưng Thẩm Hoan, ngay từ đầu nói chuyện, âm thanh đã bị gió lốc thổi tan, thậm chí vì Thẩm Hoan quá thích khoe kỹ thuật, Nguyễn Kiều suýt chút nữa đều cho rằng mình sẽ bị ném xuống.

Không thể không càng dùng sức ôm chặt lấy Thẩm Hoan, khi xe máy đột nhiên bay lên không, nước mắt đều bị sợ mà chảy ra, ngón tay run rẩy, suýt chút nữa ôm không được người, cảm giác vật liệu may mặc lướt qua đầu ngón tay làm Nguyễn Kiều tim đều treo lên cổ họng, đầu ngón tay hoảng loạn mà dùng sức, để lại một chút vết cào rất nhỏ trên da Thẩm Hoan.

Có chút cảm giác đau nhẹ, nhưng càng nhiều, là một loại ngứa tê tê dại dại.

— Cái thằng chủ kênh nhà quê đó, bây giờ đang ở ghế sau xe hắn, dùng sức mà ôm eo hắn.

Ý tưởng này không chịu khống chế hiện ra trong đầu Thẩm Hoan.

Mặc lại diêm dúa, dùng đồ vật cũng rẻ tiền, hỏi hắn muốn cái gì, cũng không nói
muốn cái gì.

Hầu kết Thẩm Hoan chậm rãi, lăn động lên xuống một chút.

Hắn cảm thấy lưng mình có chút nóng,
thậm chí có chút cứng đờ.

Toàn bộ cơ bắp đều tê dại ở cảm giác này.
Đều là vì Nguyễn Kiều chặt chẽ mà dán ở trên lưng hắn.

Đầu óc Thẩm Hoan trở nên hơi loạn.
Hắn bỗng nhiên tăng mạnh ga, lấy tốc độ nhanh hơn về phía trước phóng đi.

Lúc xe cuối cùng dừng lại, Nguyễn Kiều
suýt ngất.

Cậu vẫn còn ôm eo Thẩm Hoan không
buông tay, chờ Thẩm Hoan tháo mũ bảo hiểm xuống, lại tháo mũ bảo hiểm của cậu xuống, Nguyễn Kiều vẫn trong đầu trống rỗng.

Lông mi cậu mang theo vẻ ướt át rõ ràng, chóp mũi đỏ lên, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp hơi trắng bệch.

Cậu thật sự chưa từng tiếp xúc qua loại hoạt động này, đối với Nguyễn Kiều mà nói, đây đã coi như là vận động cực hạn.
Cánh tay vòng eo Thẩm Hoan bị đối phương kéo ra, Nguyễn Kiều nhìn thiếu niên quay đầu lại, đôi mắt đen nhánh thẳng tắp mà nhìn cậu.

Xong rồi, cái tên ngốc nghếch lắm tiền coi tiền như rác này muốn tìm cậu tính sổ.

Lúc bị cưỡng chế lôi từ taxi xuống, Nguyễn Kiều đã nghĩ như vậy.

Cậu cố gắng đứng dậy, muốn trước tiên xuống khỏi ghế sau xe.

Vừa rồi quá sợ hãi, bây giờ dừng lại xong, mới phát hiện bên dưới đã có chút thấm ướt.

Nhưng ngay trước động tác của Nguyễn Kiều, ngón tay Thẩm Hoan lại nhẹ nhàng mà sờ một chút lông mi mang theo ướt át của Nguyễn Kiều, lại theo lông mi, từ đuôi mắt nhẹ nhàng lướt qua.

Nguyễn Kiều nghe thấy giọng Thẩm Hoan, có chút kỳ lạ mà nói.

“Cậu khóc cái gì?”

Cái, cái gì?

Nguyễn Kiều sửng sốt.

Cậu căn bản không khóc.

Nhưng Thẩm Hoan rõ ràng đã có phán đoán của riêng mình, ngón cái trên mí mắt Nguyễn Kiều lại rất thô lỗ mà sờ vài cái, trực tiếp làm vành mắt Nguyễn Kiều đều đỏ lên.

Cái này ngược lại thật sự giống như đã khóc.

Nguyễn Kiều bực.

Nhưng cậu rốt cuộc cũng đã lừa người ta rất nhiều tiền — tuy rằng phần lớn trong đó không cầm được trong tay, nhưng cũng không quá chắc chắn mà cãi nhau với người ta.

Huống chi nơi này rừng núi hoang vắng... Hơn nữa, hệ thống cũng đã nói qua, đối phương là nhân vật quan trọng trong cốt truyện nguyên tác.

Không chọc được...

“Anh đừng làm...”

Nghẹn vài giây, Nguyễn Kiều mới nghẹn ra được câu như vậy.

“Anh làm tôi đau lắm...”

Nguyễn Kiều cảm thấy mình thật sự muốn xuống khỏi ghế sau.

Mấy ngày trước cậu đi dạo khắp nơi, cũng không phải không thấy qua xe máy linh tinh, nhưng chiếc dưới thân Thẩm
Hoan này, quá cao quá lớn.

Không giống như là xe máy.

Nguyễn Kiều cũng không nhận ra, nhưng cậu ngồi trên ghế sau, chân đều không chạm đất.

“Cựa quậy cái gì?”

Tay Thẩm Hoan ấn trên vai Nguyễn Kiều, tay còn lại vén áo trên lên, cho Nguyễn Kiều xem vết cào rất nhỏ trên bụng non của mình.

“Chính cậu vừa rồi làm ra...” Giọng Thẩm Hoan có chút khàn khàn, “Bọn họ nói, nước bọt có thể khử trùng, cậu, cậu liếm hết những cái này một chút, tôi liền không giận.”

Lúc hắn nói chuyện, vẫn ngồi trên chỗ ngồi, chỉ là đổi hướng, chính diện đối diện với Nguyễn Kiều mà ngồi.

Bởi vậy hơi cúi đầu, hơi thở phun ra liền đọng lại bên gáy Nguyễn Kiều.

Rất nóng, còn làm cậu có chút ngứa.

Nguyễn Kiều giơ tay, ấn đầu Thẩm Hoan đẩy ra sau một chút.

“Vậy anh lùi về phía sau một chút.”

Cậu rất nghiêm túc mà đang suy nghĩ đề nghị của Thẩm Hoan.

Về việc liếm một chút vết thương cho Thẩm Hoan, liền không truy cứu việc cào
bị thương người nữa.

Xe đậu rất ổn, Nguyễn Kiều dùng tay cọ đệm, mông xê dịch về phía sau.

Khoảng cách vẫn không đủ, vì thế không thể không dùng đùi kẹp thân xe, lại dịch về phía sau một đoạn.

Âm hộ mềm mại qua vải dệt cùng ghế da phát ra cọ xát.

Âm vật ở trong đó bị đè ép, truyền đến cảm giác khoái cảm đứt quãng, ngắn ngủi mà mỏng manh, dòng điện.

Nguyễn Kiều cảm thấy bên dưới mình trở nên hơi nóng, lòng bàn tay, cũng ra chút mồ hôi.

Cậu chậm rãi nằm rạp xuống, rất lo lắng mình rơi từ trên xe xuống.

Rốt cuộc là hai người ngồi trên xe.

Đậu lại ổn, vạn nhất ngã thì làm sao.

Đèn đường rất tận chức tận trách mà chiếu sáng, Nguyễn Kiều không biết Thẩm Hoan lái tới đâu, cũng có chút lo lắng những người khác phía sau đuổi kịp, vạn nhất những người đó đụng vào bọn họ, đó chính là một xe hai mạng.
Cho nên Nguyễn Kiều nói với Thẩm Hoan.

“Tôi liếm nhanh một chút, chúng ta kết thúc sớm một chút, được không?”

Cậu rạp trên eo Thẩm Hoan, vì tách ra hai đùi, ngồi trên ghế sau xe, lại vì nửa thân trên đè ép xuống.

Cho nên thịt mông căng quần rất tròn, từ góc nhìn của Thẩm Hoan, là hai cái múi mông rất đầy đặn, rất mê người.

Mà trong tình huống như vậy, cậu nói với Thẩm Hoan.

— Tôi liếm nhanh một chút.

Hầu kết Thẩm Hoan lăn động một chút.

“Hahh.”

Ngữ điệu rất kỳ lạ.

Còn nuốt một chút nước bọt.

Nguyễn Kiều liền xem như Thẩm Hoan
đồng ý.

Cậu nhìn cơ bụng nhấp nhô trên bụng non Thẩm Hoan, lưỡi liếm liếm hàm trên của mình.

Cậu chuẩn bị xong bắt đầu liếm.

Nhưng mà cằm cậu quá gần với bên dưới Thẩm Hoan.

Cái khối căng phồng kia, tản ra hơi nóng, thường xuyên, còn sẽ cọ một chút cằm cậu.

Nguyễn Kiều vươn lưỡi, nhanh chóng mà, liếm một chút một vết thương nhỏ trong đó.

Cậu bị cái đồ của Thẩm Hoan kia, làm cho nhíu mày.

Vì thế ngước mắt nhìn về phía Thẩm Hoan, lưỡi vừa thu vào khoang miệng.

“Mày có thể quản cái bên dưới của mày
một chút không...”

“Lớn một đống! Tao liếm lúc, bị nó cọ
cằm không thoải mái.”

Cái này chủ yếu là lỗi tư thế.

Vì Thẩm Hoan là tư thế ngồi.

Nguyễn Kiều lại vùi đầu xuống, lưỡi đỏ tươi thè ra, nhẹ nhàng mà liếm bụng non Thẩm Hoan.

Cậu kỳ thật không quá muốn liếm.

Trên bụng non Thẩm Hoan thấm mồ hôi, lúc lưỡi liếm lên, còn có thể cảm nhận được cơ thể đối phương nóng bỏng, cùng với lúc cậu liếm láp, cảm giác cơ bắp căng chặt.

Cứng ngắc, không dễ liếm.

Làm cho lưỡi cậu đều tê dại, quai hàm cũng lên men.

Cho nên Nguyễn Kiều liếm đến phía sau, liền rất qua loa.

Chỉ là phun ra lưỡi, tùy tiện mà liếm một chút, liền dời đi.

Thái độ tiêu cực lãn công này, rất nhanh liền phải đến hình phạt.

Thẩm Hoan cuối cùng vươn tay, theo cái mông tách ra mà đè trên ghế sau xe của Nguyễn Kiều, vuốt xuống một đường, sờ đến âm hộ đầy đặn đè ép trên ghế sau xe.
Chỉ là cong ngón giữa, nhẹ nhàng mà đánh một chút nơi nào đó, Nguyễn Kiều liền bỗng nhiên thịt đùi run lên, cả người
đều run rẩy một chút.

Cái hồng non kia, đọng lại giữa thịt mềm cùng ghế da âm vật, bị ngón tay cong của Thẩm Hoan, đánh không nhẹ không nặng.

Thịt non mẫn cảm nháy mắt khuếch tán loại xung kích này đến toàn thân.

Giọng Thẩm Hoan khàn khàn mà mở miệng.

“Cậu đã làm với rất nhiều người, đúng không...”

“Làm với tôi một lần đi.”

Nói xong câu đó, đã có chút vô lại.

“Tôi đều... Tôi đều cho cậu nhiều tiền như vậy...”

Chó ngốc thì chó ngốc đi.

Bên dưới Thẩm Hoan cứng đến đau.

Hắn tóm lại là không nhịn nổi.

Nguyễn Kiều bị dẫn hai chân đè trên ghế sau xe máy, quần đã bị cởi xuống, tính cả đôi giày vớ đáng thương của cậu.

Một đôi chân vàng mười trần trụi, lòng bàn chân đỏ lên, gió đêm hơi lạnh, chỉ có bàn tay nắm lấy cổ chân là nóng bỏng mà ấm áp.

Giữa hai chân bị kéo banh ra, dương vật cậu mềm nhũn mà nằm liệt trên bụng non, bên dưới âm vật, cửa âm đạo, niệu đạo, lỗ đít, đều rõ ràng có thể thấy được.
Da thịt trắng như tuyết, lại ở lối vào lộ ra màu hồng phấn mê người.

Cửa âm đạo hơi hơi tách ra một khe hở, bị bóng đêm che phủ, vì thế Thẩm Hoan không thể không nắm lấy đùi non Nguyễn Kiều, đẩy người về phía yên xe một chút, mông hoàn toàn nâng lên mà treo không, mượn ánh sáng, nhìn càng rõ ràng.

Ánh mắt như có thực chất, vuốt ve theo âm vật, sau đó tiến vào cửa niệu đạo, tiếp theo lại xâm nhập âm đạo, nhìn trộm thịt đỏ tươi non nớt bên trong.

Khoang thịt hơi hơi rung động, nếp gấp thịt sâu dày phong phú, phiếm một tầng ánh nước óng ánh.

Nhìn xuống chút nữa, chính là hậu huyệt.

Giống như một quả hồng hạnh, mắt huyệt trung tâm hơi hơi lộ ra một khe hở, dụ hoặc quần chúng tiến vào.

Thẩm Hoan xem có chút đầu óc đờ đẫn, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm.
Hắn còn chưa từng xem bên dưới Nguyễn Kiều như vậy, nhưng ánh mắt hắn đã làm lỗ lồn Nguyễn Kiều tê dại, có
chút khó nhịn.

“Anh... Anh nhanh lên.”

Có cái gì đẹp, trực tiếp, trực tiếp vào không được sao?

Mông Nguyễn Kiều bỗng nhiên một tiếng
rớt xuống ghế da, tiếp theo bị bàn tay quấn lấy vòng eo, kéo về phía hạ thân người đối diện.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store