[NP] 'Nữ Chính' Và Hậu Cung Của Gã Đánh Nhau Vì Ta
60 - Tuyến thế giới hỗn loạn (2)
Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Bạch Thu Lĩnh trước khi khai phong từng được xưng là Táng Kiếm Lĩnh. Trước cả khi Thương Lan Tông thành lập, nơi này đã tồn tại, táng lạc vô số linh kiếm đứt gãy, hoặc hóa ma mà bị vứt bỏ từ vạn năm trước đến nay.Người khai phong Bạch Thu Lĩnh chính là một vị tiên nhân phi thăng thất bại ba ngàn năm trước. Ban đầu, Bạch Thu Lĩnh được lập ra nhằm trấn áp hung thần kiếm ý từ vạn bính táng kiếm, phong chủ nơi đây mang trọng trách khống chế kiếm sát.Bởi vậy, mỗi đời phong chủ Bạch Thu Lĩnh đều là thiên tài kiếm đạo hiếm có. Trong tông môn, địa vị của họ phi thường đặc thù.Muốn nhập Bạch Thu Lĩnh, cần phải thông qua thí luyện kiếm sát vạn kiếm. Số đệ tử ở đây vốn ít, nhưng những kẻ có thể vượt qua thí luyện này đều mạnh hơn hẳn so với đệ tử các phong bình thường.Hiện nay, phong chủ danh nghĩa của Bạch Thu Lĩnh là Phù Lăng Tiên Tôn, nhưng thực chất từ sau khi Tô Hủy Chi ngã xuống, nơi này đã do Bạch Bách chưởng quản.Thí luyện của Bạch Thu Lĩnh không để đệ tử cấp thấp trực diện đối đầu với vạn kiếm chi sát. Tuy nhiên, dù kiếm ý trên con đường thí luyện đã bị phong chủ áp chế chỉ còn một phần trăm, thì đệ tử chưa đến Trúc Cơ muốn vượt qua cũng phải đánh bạc cả tính mạng, chịu đựng kiếm sát tôi luyện thân thể.Bạch Bách chọn một con đường khác để trở về đỉnh Bạch Thu Lĩnh. Y đi qua khu vực mà kiếm ý đã bình ổn, từng bước vững vàng mà tiến. Giống như người khác từng nói, có Vô Hạ Kiếm trong tay, Bạch Bách sinh ra đã đứng giữa trung tâm đại đạo. Ngay cả đoạn kiếm tàn ý cũng đều phải phủ phục dưới chân y.Hướng Minh nhìn theo bóng lưng y rời đi, lưu luyến không rời mà thu hồi ánh mắt, cảm thán.【 Hệ thống, ta cảm thấy Bạch Bách này có chút không giống với hình tượng mà ngươi cung cấp trong cốt truyện. Trong nguyên tác, y chẳng phải chỉ là một vai ác vị hôn phu đơn bạc, lạnh lùng vô tình, một lòng chỉ hướng đại đạo, cuối cùng bị vai chính nghiền áp vả mặt sao? À, ít nhất y cũng không yêu nghịch tập vai chính. 】Hệ thống đợi đến khi Bạch Bách đi xa mới dám ngoi lên.【 Giao diện này bug nhiều như lỗ chỗ trên cái sàng vậy, Bạch Bách không giống nguyên tác cũng chẳng có gì kỳ quái. 】【 Nói rõ ra xem nào. 】Hệ thống quét tư liệu rồi đáp.【 Theo dữ liệu từ Quản Lý Cục, bug lớn nhất của giao diện này, trừ bỏ cái ngụy hệ thống trong tay vai chính, thì còn có mẫu thân của Bạch Bách là người ngoài ý muốn xuyên qua đến thế giới này, Tô Hủy Chi. 】【 Hạng người như thế, do từ trường hoặc các loại nguyên nhân ngoài ý muốn mà xuyên việt, Quản Lý Cục rất khó ghi nhận và sát lục. Hiện tại, số lượng vị diện tăng trưởng quá nhanh, sẽ có một số người xuyên việt kiểu này, Quản Lý Cục đơn giản mặc kệ, tùy ý phát triển. Hơn nữa, vị diện này có tính đặc thù, càng không dễ dàng can thiệp. 】【 Không ai ngờ được Tô Hủy Chi lại ảnh hưởng lớn đến cốt truyện như vậy. Nàng không chỉ khuynh đảo nửa cái Tu Chân Giới, mà còn dạy dỗ một Bạch Bách vốn đáng lẽ phải vô tình vô dục trở thành Tiên Tôn chính đạo tuyệt đối. Sau đó, Thiên Đạo của giao diện này không thể kiềm chế nổi nàng nữa, mới mượn tay Cục Quản Lý đưa nàng trở về thế giới ban đầu. 】Hướng Minh tấm tắc vỗ tay.【 Mẫu thân của Bạch Bách quả nhiên lợi hại! 】Hệ thống:【 ...... 】Hệ thống thản nhiên làm ngơ đứa ngốc, tiếp tục nói.【 Theo tin tức nội bộ, Cục Quản Lý từng có ý chiêu mộ Tô Hủy Chi, nhưng bị nàng cự tuyệt. 】【 Ảo giác à? Sao ta cảm thấy ngươi biết rõ về giao diện này còn nhiều hơn ta tưởng? Không phải nói giao diện siêu S có rất nhiều thiết lập ngay cả hệ thống cũng không hiểu rõ hả? 】Hướng Minh nghi hoặc.【 ...... 】Hệ thống lại lần nữa dùng chiến thuật trầm mặc.Hướng Minh lập tức nhận ra có gì đó không đúng.【 Cẩu hệ thống, ngươi lại gạt ta chuyện gì đúng không?! 】【 Ký chủ, xin đừng nghi thần nghi quỷ.】【 Haha... 】【 Hệ thống, trước đây ngươi từng nói, giao diện này có khả năng sẽ dục hóa thần minh. Cái gọi là thần minh đó, chẳng lẽ chính là vai chính? 】【 Có lẽ. 】Hệ thống biến mất một lát, sau đó yên lặng trồi lên nói.【 Tự nhiên trả lời lấp lửng vậy? 】Hướng Minh nhíu mày.【 Ký chủ, ngươi phải hiểu rằng, một giao diện đơn độc rất khó dưỡng dục ra thần minh chân chính. Nếu không phải thần minh mới sinh, thì những kẻ khác muốn đạt được thần cách, bắt buộc phải luân hồi qua ngàn vạn thế, cô đọng linh hồn, vượt qua Hóa Thần Kiếp, cuối cùng được Hỗn Độn Thần Giới công nhận. 】【 Vậy tại sao giao diện này lại có thể dục thần? 】【 Nếu giao diện muốn dục thần, thì chỉ có một cách duy nhất, cũng là con đường nhanh nhất—tranh đoạt thần cách của kẻ đang độ kiếp thành thần. 】【 Cướp đoạt thần cách từ kẻ độ kiếp? 】Hướng Minh đầu tràn ngập dấu chấm hỏi.【 Ta biết thần minh có độ kiếp, nhưng giao diện này làm vậy chẳng phải nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của sao?】【 Tồn tại tức là hợp lý. Thần minh cũng không phải tuyệt đối vĩnh sinh, ký chủ. 】Hướng Minh tặc lưỡi.【 Hệ thống, trong giao diện này, vị thần đang độ kiếp đó là ai? 】【 Không rõ. Tung tích của thần minh không phải ai cũng có thể thám thính, huống hồ ta chỉ là một hệ thống bình thường vô cùng.】【 Vậy ít nhất ngươi có thể nói cho ta biết vị thần độ kiếp kia thuộc loại thần minh nào không? 】Hệ thống trầm mặc trong nửa nháy mắt.【 Sinh Mệnh. 】
—————
Kiếm ý sắc bén như hư miểu xuyên thấu qua thân thể, không tổn thương đến da thịt nhưng lại chấn động nội tạng, khiến huyết nhục mơ hồ, sát ý leo lên xương đùi tựa như bị người sống gõ vỡ. Lâm Xu quỳ xuống đất, nó run rẩy dùng cánh tay chống đỡ thân thể, nhưng kiếm ý xuyên qua cánh tay phải, cơn đau thấu tận linh hồn khiến nó lại lần nữa gục xuống.Máu tràn khỏi khóe môi, Lâm Xu gian nan chống đỡ thân thể lay động đứng dậy. Nó thô lỗ lau đi vệt máu trên môi, cầm chặt thanh thứ phẩm linh kiếm đã đứt gãy, từng bước một giẫm lên bậc thang, gắng gượng bò về phía trước.Linh lực trong cơ thể sớm đã cạn kiệt, nó chỉ có thể dựa vào nghị lực quật cường mà chống đỡ, giữa hắc ám, tĩnh mịch và sát ý băng lãnh.Kiếm ý hung mãnh lại đánh văng nó xuống đất, nhưng Lâm Xu vẫn máy móc mà bò dậy, lặp đi lặp lại không ngừng nghỉ.Trong thức hải, Mục Thù không biết đang suy tư điều gì. Gã dựa vào linh thức hùng hậu mà chậm rãi siết chặt hệ thống, nếu ngụy hệ thống có thực thể, lúc này e rằng toàn thân lông tơ đã dựng ngược.Mục Thù siết chặt thêm một chút, hệ thống sợ hãi đến mức không dám phát ra một tiếng động.—Vì sao ngươi chấp nhất với y?—Vì sao muốn có được y?—Vì sao lại... ái mộ y?Mục Thù trầm ngâm hỏi.—Ta chính là ngươi, Lâm Xu.—Nhưng ngươi lại đang làm trò cười gì đây...—Vẫy đuôi lấy lòng, đáng thương cầu hoan?Lòng bàn tay gã siết chặt hơn nữa, hệ thống hoàn toàn bị bóp méo hình dạng.—Ngươi có biết không? Người mà ngươi khao khát căn bản không có bất kỳ cảm tình gì. Dù ngươi có làm thế nào, y cũng sẽ không bao giờ hồi đáp.Lâm Xu nuốt xuống huyết khí dâng trào nơi cổ họng.Thì sao chứ.Đừng tỏ vẻ giả nhân giả nghĩa trước mặt ta. Ngươi là ta, nhưng cũng không phải ta. Ngươi không thể cắn nuốt ta, càng không thể thay thế ta. Lựa chọn của ta, liên quan gì đến ngươi?!Đôi mắt đỏ rực của Mục Thù phản chiếu ánh kiếm sắc bén, như thể trước cơn gió lốc vẫn mờ mịt bình tĩnh. Gã cụp mắt xuống, trong lòng lại nổi lên cơn bức bối ngày càng nghiêm trọng.—Ngu xuẩn.Kiếm ý lại đánh trúng eo bụng Lâm Xu, nó lăn dài từ bậc thang xuống. Trong hỗn loạn, nó vội vàng vươn tay bấu vào một tảng đá sắc nhọn nhô lên, cả cơ thể ngừng rơi. Lòng bàn tay bị đâm sâu, máu tươi nhỏ xuống tí tách.Lâm Xu thở dốc dữ dội, lay lắt đứng dậy. Nó lau đi vệt máu chảy xuống từ thái dương, cắn môi, kiên quyết bò lên từng bậc thang, tiếp tục tiến về phía trước.Càng lên cao, kiếm áp xung quanh càng trở nên trầm trọng và cuồng loạn, đánh mạnh đến mức nó không ngừng hộc máu. Nhưng Lâm Xu chẳng buồn để tâm, ánh mắt vẫn kiên định nhìn về phía trước.Ngã xuống, đứng dậy.Lăn lóc, đứng dậy.Té ngã, đứng dậy.Trước mắt ngày càng mờ mịt, Lâm Xu không biết mình đã lặp lại bao nhiêu lần động tác ấy. Nó chỉ biết rằng bản thân vẫn đang lung lay tiến về phía trước, xuyên qua tầng tầng lớp lớp kiếm ý.Đêm tối kéo dài vô tận, ánh trăng dần dần bị che khuất bởi tầng mây dày nặng. Lâm Xu không rõ bản thân đã đi bao xa, từng bước lê về phía trước, để lại phía sau một con đường nhuốm đầy máu.Bóng dáng gầy gò đơn bạc của thiếu nữ mỗi lần ngã xuống lại khiến người ta lo lắng không biết nó còn sống hay không. Hắc ám phủ xuống bờ vai gầy ốm, nhưng nó vẫn quật cường mà bước tiếp.Ánh đêm dần dần rút đi, như thể một bức họa màu đen bị phai màu, để lộ ra sắc xám vô tận. Mây mù cuồn cuộn nơi chân trời, thần lộ đè nặng lên thân thể Lâm Xu. Một giọt nước từ gương mặt lấm lem máu của nó chảy xuống, chẳng rõ là mồ hôi hay là sương sớm.Không biết đã qua bao lâu, chân trời dần dần lóe lên một tia sáng vàng hồng nhạt. Tiếng gió gào thét tựa hồ cũng dần lặng đi, bị tầng tầng sương mù che phủ, cả thế gian như chìm trong tĩnh mịch. Bỗng nhiên, trước mắt Lâm Xu rộng mở.Nó không nhận ra từ bao giờ bậc thang đã đi đến tận cùng. Ý thức mơ hồ, nó bước lên bậc cuối cùng. Thời khắc ấy, Lâm Xu bỗng cảm thấy không chân thực. Áp lực kiếm đạo đè nặng lên thân thể chợt tan biến, tựa như mọi áp bách đều đã rời xa nó.Lâm Xu kiệt sức, ngã nhào về phía trước. Ánh bình minh nhuộm sáng đỉnh núi hoang vu. Nó ngã vào trong một lồng ngực.Lâm Xu gắng gượng mở mắt, nó thấy mình được người nọ ôm lấy. Lọn tóc đen của đối phương lướt qua gò má nó. Ý thức mơ hồ, hình ảnh cuối cùng lọt vào mắt Lâm Xu là bạch y tiên quân cúi đầu nhìn mình."Từ nay về sau, ngươi chính là đệ tử của Bạch Thu Lĩnh.""Sư muội."......【 Đinh— Giá trị hảo cảm của Bạch Bách +10. Tổng giá trị: 10. 】Mục Thù hung bạo bóp nát hệ thống. ...Ở chương 23, Bạch Bách có một suy nghĩ như vậy:[Lâm Xu không phải người của y, nên Bạch Bách chưa từng coi nó là trách nhiệm của mình.]Câu này khiến tui nghĩ là giá trị 10 đó gắn với Bạch Thu Lĩnh, với những lời dạy thuở xưa từ mẫu thân quá khứ, và trách nhiệm bà từng dạy bạn Bách. Huhu ẻm trời sinh vô cảm mà trọng tình gì đồ quá 😭 Cảm ơn Tô mommy đã dạy bạn thành một Bạch Bách rất moe rất dịu dàng rất xênh đẹp rất vợ tôiMà ưtf với quả trò chuyện của hai mẹ bên cục quản lý, cảm thấy thông não nma ngẫm nghĩ thì chẳng đâu vào đâu:))))))Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store