(NP cao h 18+) Mèo Hoang Và Các Chủ Nhân
Ngoại Truyện H+++ Full
Trần Hiên Nhi vẫn còn cuộn người dưới chăn, tóc dài rối nhẹ, gò má áp sát vào gối như mèo con ngủ nướng. Cánh cửa vừa mở ra, tiếng bước chân nặng từ giày quân đội vang đều nhịp, rồi dừng lại bên mép giường.Lâm Thiên Hạo cúi người, đặt tay lên eo vợ, trầm giọng.– Vợ, dậy đi, anh tới lấy bữa sáng của mình đây.Anh không gọi lớn, nhưng giọng nói đầy hàm ý khiến người dưới chăn khẽ rụt vai lại, giả vờ ngủ tiếp. Hắn nghiêng đầu, cười nhạt, cúi xuống cắn nhẹ vào vành tai cô một cái.– Vẫn còn dám lười hả?Chưa kịp để Trần Hiên Nhi phản ứng, cánh cửa phía sau đã bật mở. Lâm Tuấn Kỳ mặc sơ mi đen, vừa đi vừa tháo đồng hồ ra khỏi cổ tay, nhàn nhạt liếc sang cảnh tượng trên giường, rồi ngồi xuống sofa đối diện, chống chân lên gối.– Còn chưa tới lượt anh gọi mà đã tranh rồi à?Ngay sau đó, Phó Dịch từ ngoài bước vào, áo vest đã cởi từ ngoài cửa, cổ áo sơ mi bung hai nút, giọng khàn đặc mùi buổi sáng.– Nãy tao hỏi rồi, vợ bảo hôm nay ai muốn ăn thì tự lại mà đè.Câu nói vừa dứt, Lâm Thiên Hạo đã siết eo vợ mình chặt hơn, kéo cô lật người lại đối mặt. Gương mặt anh sát gần, giọng nói trầm xuống, gần như dán sát vào môi cô.– Em nghe rõ chưa, vợ? Không ai để em nghỉ sáng nay đâu.Trần Hiên Nhi mở mắt, còn chưa kịp trả lời đã thấy bóng Lâm Tuấn Kỳ ngồi sẵn xuống giường phía sau, tay hắn kéo chăn bật lên, lưng áo ngủ của cô bị nâng cao đến eo trong chớp mắt. Phó Dịch không vội, hắn chỉ đứng cạnh bàn, mở một lọ tinh dầu nhỏ đặt xuống, giọng đều đều.– Lần này đổi tư thế. Anh mỏi rồi.Trần Hiên Nhi vừa mở mắt đã bị đè xuống, chưa kịp lấy lại hơi thở thì áo ngủ đã bị xé toạc ra khỏi người. Lâm Tuấn Kỳ ngồi phía sau, tay siết chặt hai bầu vú trắng mịn đầy đặn, bóp mạnh rồi vỗ vào khiến cả người cô khẽ giật. Hắn cười khẽ.– Mới sáng ra mà mềm như bún thế này, đúng là biết cách mời chồng.Lâm Thiên Hạo không lên tiếng, chỉ kéo hẳn hai chân cô dạng ra rồi cúi xuống giữa hai đùi, không báo trước. Cái lưỡi nóng hổi liếm một đường dài từ khe háng sát lên hột le khiến Trần Hiên Nhi bật tiếng rên nhỏ, tay bấu chặt lấy ga giường. Hắn không nhẹ, không từ tốn – mà hẳn hoi là liếm như muốn nuốt trọn cả cái lồn đang ướt dần trong miệng.– Mẹ nó, sáng nào mà chỗ này cũng thơm ngọt như vậy thì đừng trách anh nghiện, vợ.Lưỡi hắn liếm xoáy quanh hột, rồi thọc sâu vào bên trong như chơi đùa. Mỗi lần hắn rút ra là để lại một tiếng chụt ướt át khiến cả thân thể Hiên Nhi run rẩy. Tuấn Kỳ thì vẫn không chịu buông ngực cô ra, vừa bóp vừa vặn đầu ti đến đỏ bừng.– Nhìn nó rên mà nước tràn hết ra rồi kìa.Phó Dịch đứng cạnh nãy giờ cũng không kiên nhẫn nữa, hắn rút dây lưng ra khỏi quần, giọng trầm khàn.– Giữ chân vợ ra, tao cắm trước.Lâm Thiên Hạo ngẩng đầu khỏi giữa hai đùi ướt đẫm, môi còn dính nước mà ánh mắt đã liếc sang Phó Dịch – kẻ nãy giờ đứng chờ chỉ để cắm đầu tiên. Hắn hơi nhướn mày cười, nhích người qua một bên để nhường chỗ, giọng thấp khàn đầy khiêu khích.– Vào đi, để xem sáng nay mày đập có mạnh bằng miệng vợ rên không.Phó Dịch không khách sáo, nắm lấy hai chân Trần Hiên Nhi kéo lên vai mình rồi dí đầu khấc nóng hổi thẳng vào giữa khe thịt đã sẵn sàng. Cô chỉ kịp rên khẽ một tiếng thì đã bị đâm sâu đến tận đáy, bụng dưới phập mạnh một nhịp.– Cái chỗ này... vẫn khít đến nỗi anh phải nín thở mới vào nổi.Hắn rút ra nửa khấc rồi lại dập mạnh vào, từng cú nhồi sâu đến tận tử cung khiến cả thân thể cô bật theo lực đập. Mỗi lần dập xuống là mông cô bị nện ép sát nệm, tiếng thịt va chạm vang khô khốc không chút xót thương.– Nhẹ thôi... a...ư...ưm...
Ngay khi Phó Dịch bắt đầu tăng nhịp, Lâm Thiên Hạo đã quỳ phía sau, một tay giữ eo cô, một tay xé mạnh lỗ hậu đang co thắt lại vì bị kích thích. Không chờ cô phản ứng, hắn liếm một đường rồi nhổ nước bọt thẳng vào giữa rãnh rồi dí dương vật vào, từng chút một đẩy vào lỗ sau đang siết cứng.– Thả lỏng đi, vợ... chật như này, anh dập không nổi.Vừa nói, hắn vừa ép đầu khấc chui qua vành trong, cho đến khi cả cây cắm ngập. Trần Hiên Nhi rú lên, cảm giác bị chiếm cả hai lỗ khiến đầu cô choáng váng, rên liên tục không dứt. Nhưng miệng còn chưa rên hết thì Lâm Tuấn Kỳ đã đứng ngay bên cạnh, kéo cằm cô ra rồi tát nhẹ hai má.– Há miệng.Cô chưa kịp phản ứng, hắn đã nhét dương vật vào thẳng miệng, ép cho cổ họng cô nghẹn lại. Bàn tay hắn giữ gáy, kéo ra kéo vào, mỗi lần cắm sâu là chạm tận cổ họng khiến nước miếng trào ra hai bên.– Giữ nguyên như thế, ngậm cho ngoan, cắn thử xem anh đập cho răng rụng.Phó Dịch nghiến răng, tay giữ chặt hai đùi Hiên Nhi ép hẳn xuống, tốc độ đập càng lúc càng nhanh, mỗi cú đều nện trọn thân dưới khiến âm hộ cô đỏ bừng và trào nước liên tục. Lỗ trước không ngừng siết lại theo nhịp, tạo nên tiếng bạch bạch bạch ướt át giữa căn phòng ngập mùi tình dục nặng đặc.Phía sau, Lâm Thiên Hạo cũng đã bắt đầu tăng lực, hắn không chỉ cắm – mà là cày sâu đến tận bên trong hậu môn, móng tay hằn dấu lên eo cô khi kéo mạnh lại theo từng cú thúc. Lỗ sau vốn khít, nay bị căng ra bởi chiều dài và độ cứng của hắn, đau rát hòa quyện với sướng đến mức khiến Hiên Nhi cong người không ngừng.Tuấn Kỳ thì chẳng để cô thở lấy một nhịp, tay giữ chặt gáy, cặc đập liên tục vào cuống họng. Mỗi khi thấy nước mắt cô chảy xuống vì ngộp, hắn lại mỉm cười nguy hiểm, rút ra rồi tát nhẹ lên má.– Còn chưa nghẹn chết, đừng giả vờ.Vừa dứt lời, hắn lại nhét vào sâu hơn, khiến cổ họng cô phát ra tiếng nghẹn nghẹt mà hai mắt trợn tròn. Cô không còn sức rên, cả người chỉ biết run, co giật theo nhịp bị đập từ ba hướng.Và rồi, cơ thể cô bắt đầu căng cứng lại. Một tiếng nấc nghẹn bật ra từ trong cổ họng khi lỗ trước bất ngờ siết mạnh rồi trào ra một dòng nước bắn thẳng vào bụng Phó Dịch.– Con mẹ nó, vợ phun rồi.Hắn nghiến răng, bám chặt lấy đùi cô và tiếp tục đập mạnh hơn, mặc kệ nước đang xối ra như vòi xả, làm cả vùng giữa đùi ướt sũng và trơn trượt. Lâm Thiên Hạo phía sau cũng cắm thẳng đến tận gốc, rồi rên khẽ, đẩy một nhịp cuối cùng và bắn trọn trong lỗ hậu siết chặt.Cảm giác tinh dịch nóng trào vào trong khiến Hiên Nhi co giật thêm lần nữa, và ngay khoảnh khắc ấy, Tuấn Kỳ siết mạnh tóc cô kéo ra, cặc hắn giật nhẹ rồi cũng xối thẳng một dòng sâu tận cổ họng khiến cô nghẹn nghẹt đến phát ho.Cả ba người đàn ông đều bắn, đều nhấn sâu vào từng lỗ cô – trước, sau và miệng – mỗi người đều chắc chắn rằng mình để lại dấu vết rõ nhất trong vợ.Khi cả ba rút ra, thân thể Trần Hiên Nhi như mềm oặt, há miệng thở dốc, nước miếng và tinh dịch trộn nhau trào ra từ môi, hậu môn thì tràn đầy, còn khe vẫn đang chảy nước không ngừng, bắp đùi run nhẹ vì quá sức.Chưa để vợ hoàn hồn, Lâm Thiên Hạo đã cúi xuống bế thốc cả thân thể mềm nhũn của Trần Hiên Nhi lên khỏi giường. Hai chân cô buông thõng, mông và đùi vẫn còn dính tinh dịch của cả ba người. Hắn không lau, không thèm mặc lại gì cho cô, cứ trần trụi bế ra thẳng ban công – nơi ánh sáng sớm đã bắt đầu tràn qua lớp rèm mỏng.Cửa kính mở toang, gió mát lùa vào làm làn da cô nổi gai ốc. Nhưng thứ lạnh nhất không phải gió, mà là ánh mắt của Lâm Thiên Hạo lúc hắn đặt cô nằm sấp lên thành ban công. Hai tay cô vịnh vào lan can, cả ngực đè lên lan can đá hoa cương lạnh toát. Mông bị hắn kéo cao lên, dạng ra đến cực độ.Cặc của hắn lúc này đã cứng như đá, đỏ bừng và to hơn hai người kia một vòng rõ rệt. Vừa kê vào khe, hắn đã phải gằn giọng:– Chặt quá, nước vừa ra hết mà vẫn khép thế này?Hắn nắm eo cô, dí mạnh đầu khấc vào cửa lồn đang sưng đỏ, cố nhét từng chút một. Nhưng vì quá to, cô đau đến rên lên, tay bấu lấy thành lan can.– Đau... chậm lại...Lâm Thiên Hạo không dừng, mà còn cúi sát tai cô, cười khẽ.– Biết to mà còn dám rên khi bị người khác đè? Vậy giờ chịu đi.Vừa dứt lời, hắn giật mạnh eo cô lại, khiến toàn bộ chiều dài cặc cắm ngập đến tận gốc. Trần Hiên Nhi gần như hét lên, chân co giật, lưng cong lại theo phản xạ. Mỗi cú nhồi của hắn đều mạnh như búa nện, ban công vang lên tiếng thịt đập chan chát, dội ra ngoài không khí buổi sáng yên tĩnh.– Nghe không? Cả khu này đều biết em bị chồng dập đến phát khóc.Hắn vừa dập vừa dùng tay tát nhẹ lên mông cô, đánh cho da thịt đỏ
bừng. Lỗ vì bị cặc to quá mức mà mở rộng đến cực hạn, mép thịt bị căng tròn, nước ra không kịp nên ma sát đến rát bỏng.– Nuốt vào, vợ... nuốt cho hết, anh mà tuột ra là đâm lại từ đầu.Mỗi lần cô siết lại theo bản năng, hắn lại giật mạnh hông cô lại gần, nhấn sâu đến tận tử cung. Không có nhịp chậm, không có vuốt ve – chỉ có sự chiếm đoạt thô bạo, như thể hắn đang đóng dấu sở hữu lên từng tấc thịt bên trong cô.Gió lùa thốc vào cơ thể trần trụi, tiếng thịt va chạm vang ra không hề được che giấu. Mồ hôi từ lưng Thiên Hạo chảy xuống cột sống, nhưng hắn không ngừng lại – cho đến khi cảm thấy thân thể dưới tay co giật lần nữa, mép lồn co siết như hút chặt lấy hắn.– Lên đỉnh rồi hả? Vẫn chưa đủ.Hắn nắm tóc cô kéo ngược ra sau, nhét cả cặc sâu thêm nhịp cuối rồi bắn mạnh vào bên trong. Từng đợt tinh trào ra, nóng rẫy, tràn ngược xuống đùi, rồi nhỏ thành giọt xuống nền gạch ban công lạnh buốt.Trần Hiên Nhi gục người xuống, không còn sức để nói, mắt nhòe nước, người run liên hồi. Mông cô vẫn bị giữ cao, cặc của hắn vẫn còn cắm nguyên bên trong – chưa chịu rút ra.– Mới sáng, vợ muốn nghỉ thì quỳ xuống lau sạch ban công trước đã.Lâm Thiên Hạo vẫn giữ cặc trong lồn vợ thêm vài giây, để từng giọt tinh cuối cùng chảy sâu vào tận trong rồi mới chậm rãi rút ra. Âm thanh ướt át vang lên khi thân cặc to rút khỏi khe thịt vẫn còn đang co siết nhè nhẹ. Một dòng trắng đục lập tức trào ra theo, kéo thành vệt dài từ lồn cô nhỏ xuống nền gạch lạnh.Hắn không cho cô đứng dậy.– Quỳ xuống. Lau hết.Trần Hiên Nhi không cãi nổi, cũng không còn hơi mà phản kháng. Cô run rẩy chống tay xuống nền ban công, đầu gối trầy nhẹ khi tiếp xúc với nền gạch. Trước mặt cô là từng vệt tinh trộn với nước lồn, kéo dài từ chỗ hai chân tới lan can, phản chiếu dưới ánh sáng sớm.– Bằng miệng. Không dùng tay.Thiên Hạo nhấn đầu cô xuống gần vệt tinh, giọng dửng dưng như đang ra lệnh cho một món đồ chơi phải biết phục tùng. Trần Hiên Nhi ngậm môi, rồi khẽ lè lưỡi liếm từng giọt trắng dính dưới sàn, mùi nồng đậm xộc lên mũi khiến mặt cô càng đỏ bừng.Từng cú liếm đầy nước miếng vang lên tiếng chụt chụt, đầu lưỡi phải vét cả tinh loãng lẫn đặc. Hắn nhìn cô quỳ giữa ban công, vừa liếm sàn vừa rên khẽ vì nhục, cặc lại bắt đầu cứng trở lại.– Nhìn vợ quỳ thế này... anh lại muốn nữa.Bên trong phòng, tiếng bước chân vang lên. Lâm Tuấn Kỳ bước ra, trên tay là cốc cà phê, ánh mắt liếc qua cô gái đang quỳ liếm sàn rồi khẽ nhếch môi.– Chơi xong còn biết lau. Ngoan thật.Phó Dịch cũng đi theo sau, kéo rèm cửa rộng hẳn ra để nắng chiếu trực tiếp lên thân thể trần trụi của Hiên Nhi. Cô vẫn đang liếm, mắt đỏ hoe, môi bóng ướt, đầu tóc rối tung, cả người run lên vì lạnh, vì nhục, vì tinh vẫn còn nhỏ xuống giữa hai chân.– Lau chưa sạch, vợ à. Phần cạnh ghế còn một giọt.Lần này, chính Tuấn Kỳ bước tới kéo tóc cô dậy, dí mặt cô sát xuống mép ban công.– Không sạch thì lại bị đè nữa. Chọn đi.Trần Hiên Nhi vừa liếm đến giọt cuối cùng còn dính trên cạnh ban công thì đã bị kéo ngược tóc, lôi đứng dậy như một con búp bê mềm nhũn. Cô còn chưa kịp lấy hơi, Lâm Tuấn Kỳ đã ép cô ngồi thẳng xuống cặc hắn, đâm từ dưới lên mạnh đến mức cả thân thể cô bật lên vì đau rát.– Em vừa liếm xong còn ướt, đúng thứ anh cần.Tuấn Kỳ giữ eo cô, mặc kệ cơ thể đang run lẩy bẩy, hắn bắt đầu nhấp từ dưới lên, từng cú đâm xiên khiến đầu cặc chạm sát thành tử cung, khiến bụng dưới cô căng tức. Nhưng chưa dừng lại ở đó, Phó Dịch cũng đã đứng ngay bên cạnh, kéo hẳn quần xuống, rồi dí đầu khấc vào cùng lỗ đó, chen ngang cặc mình vào chung đường.– Giãn ra đi vợ, sáng nay phải chứa hai thằng cùng lúc.Cô còn đang hé miệng định rên thì cặc thứ hai đã nhét thẳng vào, cùng chen với Tuấn Kỳ. Khe thịt nhỏ hẹp bị ép giãn căng đến mức đau buốt, mép lồn đỏ bừng, rách nhẹ một góc vì căng quá sức. - dừng lại đi... A... ưm... hu... hu...Cả hai cặc đè lên nhau trong cùng một lỗ, vừa dập vừa nghiền, tiếng thịt va vào nhau ướt đẫm vang loạn giữa ban công.– Con mẹ nó, chặt như này... của anh đang ma sát thằng kia trong em luôn đấy.Lâm Tuấn Kỳ nghiến răng, đầu ngửa ra sau vì sướng, tay giữ chặt eo vợ đè xuống. Phó Dịch thì rút ra một máy rung cỡ nhỏ, nhấn nút rồi dí thẳng vào hột le đỏ bừng của Hiên Nhi. Chưa đầy ba giây, thân thể cô co giật liên hồi, nước trào ra khiến cả hai cặc trong lồn càng trơn trượt, dễ bạo lực hơn.– Rung thế này cho em phun thêm lần nữa... để tụi anh nện cho rách luôn.Mỗi cú rung là một cú đâm thẳng vào đáy, làm tử cung bị nện sát thành bụng, cảm giác đau khoái xen lẫn khiến Trần Hiên Nhi bật khóc mà không thể ngừng rên.Phía sau, Lâm Thiên Hạo không chờ lâu hơn. Hắn đã quỳ xuống, tách hai mông vợ ra, nhét cặc to như trụ vào lỗ hậu đã đỏ bừng, còn dính tinh cũ. Không thèm bôi trơn lại, hắn dí mạnh một phát cắm vào tận gốc.– Lại siết như lần trước. Vẫn chưa học được cách tiếp anh hả?Ba người đàn ông đồng loạt đập vào từ trước và sau, thân thể Trần Hiên Nhi bị chiếm đến không còn khe hở nào. Ngực cô bị Tuấn Kỳ cúi xuống ngậm lấy, cắn đầu ti đỏ hồng, mút mạnh đến bầm. Tay Phó Dịch vẫn giữ máy rung dí sát hột, còn Lâm Thiên Hạo thì dùng cả lực hông để dập từ sau, khiến cặc chọc vào ruột non dưới.– Rên lớn lên vợ, ban công rộng mà. Để ai nhìn thấy thì càng vui.Cô không thể đáp, chỉ có thể gào lên trong khoái lạc, nước miếng chảy từ mép, nước và tinh thì tuôn không ngừng từ hai khe, ba người đàn ông vẫn tiếp tục nện như muốn đè vỡ cô ra giữa ban công trần trụi.Tử cung của Trần Hiên Nhi đã bị dập đến tụt hẳn xuống đáy. Ba người đàn ông cùng lúc nhồi ép từ cả trước và sau khiến nội tạng cô như bị đảo lộn. Cặc của Tuấn Kỳ và Phó Dịch chen nhau trong cùng một lỗ lồn đã sưng tím, thân cặc cọ sát đến từng thớ thịt bên trong, nóng ran như nung chảy.Từng cú thúc mạnh khiến phần cổ tử cung như bị chạm trúng nút chặn – một điểm sâu nhất, hẹp nhất. Mỗi lần cả hai đâm vào cùng lúc, đầu khấc đều đụng sát điểm đó khiến Hiên Nhi bật tiếng thở nghẹn, mắt trợn lên, thân thể cong lại như bị điện giật. Lỗ hậu phía sau thì vẫn đang siết chặt cặc to của Lâm Thiên Hạo, từng lần rút vào đều khiến lỗ nhỏ đỏ bừng co rút lại như nuốt trọn hắn.– Đụng sát đáy rồi, vẫn siết như muốn bóp gãy bọn anh.Tuấn Kỳ nghiến răng rên thấp, mồ hôi nhỏ giọt xuống lưng vợ. Phó Dịch cúi sát tai cô, giọng khàn đặc nhưng rõ ràng từng chữ.– Vợ... còn muốn bỏ trốn nữa không?Cô không đáp. Không thể đáp. Miệng cô đang rên nghẹn vì bị đâm quá sâu, đầu lưỡi run rẩy, mắt đỏ hoe. Nhưng sự im lặng đó càng khiến Phó Dịch bật cười, tay hắn vẫn giữ máy rung dí sát hột le đang cứng lại vì khoái lạc.– Hửm? Nói một tiếng thôi, nếu còn dám nghĩ đến chuyện đó...Hắn giật máy rung lên mức mạnh nhất, ép thẳng vào hột đến khi thân thể cô co giật dữ dội, rồi bất ngờ phun nước lần thứ hai, dòng nước bắn thẳng lên bụng ba người, nóng hổi, ướt sũng cả sàn gạch ban công.Lâm Thiên Hạo đập nhịp cuối cùng, giọng trầm rít bên tai cô.– Siết thế này... là xin tụi anh tha hay đang khiêu khích?Ngay sau đó, cả ba người gần như đồng loạt bắn. Tinh của Tuấn Kỳ và Phó Dịch trào ngược từ lỗ lồn ra ngoài, vì chỗ sâu nhất đã bị tử cung ép sát, không còn khe hở. Từng đợt đặc nóng chảy tràn ra hai bên đùi cô. Phía sau, Lâm Thiên Hạo rên trầm, rồi bắn sâu thẳng vào hậu môn đang mút chặt, dòng tinh dội ngược khiến lỗ đỏ rực lên vì nóng.Trần Hiên Nhi ngã gục trong tư thế bị đè ba phía, nước miếng chảy ra từ mép, nước lồn và tinh trộn loang đầy sàn ban công. Cô không còn sức để thở chứ đừng nói trả lời.Phó Dịch ngước lên, tay vuốt tóc ướt mồ hôi rồi bật cười lạnh lẽo.– Không cần trả lời. Đêm nay bọn anh sẽ hỏi lại... trong tầng hầm khóa bốn lớp.
Cô còn chưa hoàn hồn sau đợt phun trước thì Phó Dịch đã luồn tay xuống giữa hai đùi, tay hắn cầm chặt chiếc máy rung vừa khiến cô run rẩy đến vỡ nước. Không rửa, không tắt, hắn dí thẳng đầu máy đang rung mạnh vào cửa lồn sưng đỏ rồi nhấn vào từng chút một.– Nhét vào luôn nhé... để xem khi vừa rung vừa bị đập, cái lỗ này còn chịu nổi mấy phút?Rắc — chiếc máy rung tròn trượt vào trong, đầu máy cứng lạnh đẩy sát thành trong khiến Trần Hiên Nhi giật mạnh cả người. Cô ngước lên, hai tay chống không vững, miệng bật tiếng rên nghẹn:– A... a... đừng... bên trong... đang rung... không chịu nổi...Phó Dịch không cho cô kêu thêm. Hắn đứng thẳng, một tay ghì gáy cô xuống sát nền ban công, tay còn lại giữ eo, rồi đẩy mạnh cặc vào – dập thẳng vào nơi vừa nuốt chiếc máy đang rung. Cảm giác cực nóng của cặc và độ rung lạnh cứng của máy đè sát lên nhau trong lồn khiến Hiên Nhi phát điên, cả người co giật không kiểm soát, nước trào ra như mất ý thức.– Aaaa... aa... đừng nữa... em... em ướt hết rồi...Cô rên trong nghẹn, tay cào xuống nền gạch đến trầy cả móng, ngực ép sát sàn, mông bị nâng cao đúng tầm để chịu đựng từng cú nhồi dập như tra tấn khoái lạc. Phó Dịch càng nghe cô rên càng đập sâu hơn, tiếng thịt va vào nhau bạch bạch không dứt, lồng ngực hắn rung lên theo từng cú thúc.Đằng sau, Lâm Tuấn Kỳ không chịu đứng nhìn. Hắn bước tới, kéo hai mông trắng của vợ ra rồi nhét thẳng cặc vào lỗ hậu đang dính đầy tinh của Thiên Hạo. Không cần dạo đầu, hắn ép mạnh đến tận gốc trong một lần khiến Trần Hiên Nhi hét lên:– Aaaaa! Đừng... hậu môn... rách mất...!– Rách rồi thì khâu lại. Lần sau biết ngoan là được.Tuấn Kỳ siết eo, đập sâu vào từ sau, nhồi tới tận ruột non. Bên trong, máy rung vẫn đang quẫy động, còn Phó Dịch vẫn dập từ phía trước. Hai lỗ cùng lúc bị tra, mỗi lần cặc đâm vào là toàn bộ bụng dưới cô nhói đau, tử cung như hạ sát xuống không còn khe hở nào.– Vợ... siết nữa đi... để chặt như vầy, tụi anh phải bắn trong em mới xả nổi.– Không... không được... đừng bắn nữa... em chịu... không nổi...Giọng cô nghẹn ngào, vừa rên vừa van, nhưng nước vẫn trào ra thành dòng, ngón chân co quắp, thân thể cong lên như cung đàn chịu lực bẻ gãy. Trong đầu cô trắng xóa, cảm giác duy nhất còn lại là bị lấp đầy, bị rung mạnh từ trong ra ngoài, bị ép phục tùng bằng khoái cảm đến tê liệt.Phó Dịch cúi sát môi, hôn ngấu nghiến lên gáy cô:– Không nổi thì ngất, vợ. Chứ tụi anh còn chưa xong. Chỉ sau mấy nhịp nữa, đầu cô đổ gục xuống sàn ban công lạnh ngắt. Hơi thở dồn dập biến thành thở khẽ, rồi tắt hẳn thành yên lặng. Đôi mắt khẽ mở, lật trắng, toàn thân mềm nhũn như búp bê mất dây. Cô đã ngất.Nhưng hai người đàn ông không dừng.– Ngất rồi hả? Càng tốt.Phó Dịch không hề ngừng tay, trái lại còn đẩy sâu hơn, từng cú thúc như muốn đóng hẳn chiếc máy rung vào tử cung. Cặc hắn trượt trên thành trong trơn trượt, va vào đầu máy, tạo thành những nhịp rung kép dội thẳng vào từng dây thần kinh chết lặng bên trong cơ thể cô. Mỗi lần dập, nước và tinh trào ngược ra ngoài, lấp loáng dưới nắng sớm.Lâm Tuấn Kỳ ở phía sau vẫn giữ chặt hai mông vợ, tiếp tục dập hậu môn đến tận gốc. Mỗi cú thúc đều tàn nhẫn, đâm thẳng theo chiều sâu, ép ruột dưới phải co giật phản xạ. Hắn thở nặng nhọc, mắt đỏ rực vì dục vọng bị kìm quá lâu.– Dù ngất, lỗ này vẫn siết. Cơ thể em nó nhớ anh hơn cả trí nhớ.Cả hai cứ thế đập không ngừng. Mồ hôi nhỏ giọt, tiếng thở dồn dập. Ban công vang tiếng thịt chạm thịt nặng nề, ướt át, trộn với tiếng máy rung lạch cạch bên trong đang không ngừng run rẩy. Dưới bụng Trần Hiên Nhi đã bắt đầu rỉ máu nhẹ vì ma sát và chồng chéo cường độ quá mạnh – nhưng hai người đàn ông chỉ nhìn đó như một dấu hiệu của sự "hợp chặt".Rất lâu sau, khi ánh nắng bắt đầu gắt lên, Phó Dịch mới siết chặt eo cô, đâm một nhịp cuối cùng thật sâu và rên khẽ:– Bắn đây... vợ nhận đi.Tinh hắn trào ra từng đợt mạnh, tràn đầy trong lồn, lấp kín cả khoảng trống còn lại giữa máy rung và thành trong. Không lâu sau, Lâm Tuấn Kỳ cũng gầm lên, bắn thẳng vào hậu môn vợ, tinh đặc nóng rẫy khiến lỗ sau co giật lần cuối.Cả hai cùng rút ra, tinh dịch tuôn tràn từ hai lỗ như sữa đổ, loang khắp đùi, sàn gạch, lan thành từng vệt dày đục. Cơ thể Trần Hiên Nhi nằm bất động, môi hé mở, đôi mắt vẫn nhắm nghiền – toàn thân trắng nhợt vì mất sức.Tuấn Kỳ vỗ lên mông cô một cái bốp, rồi thở dài:– Ngủ kỹ vậy... nhưng lát nữa tỉnh thì nhớ lau sạch sàn. Bẩn quá rồi đấy.Phó Dịch chỉnh lại quần, cất máy rung đã tắt từ lúc nào vào túi, liếc cô gái vẫn chưa tỉnh dậy, giọng lạnh tanh.– Tối nay chơi tiếp. Còn lâu mới xong nợ.
Ngay khi Phó Dịch bắt đầu tăng nhịp, Lâm Thiên Hạo đã quỳ phía sau, một tay giữ eo cô, một tay xé mạnh lỗ hậu đang co thắt lại vì bị kích thích. Không chờ cô phản ứng, hắn liếm một đường rồi nhổ nước bọt thẳng vào giữa rãnh rồi dí dương vật vào, từng chút một đẩy vào lỗ sau đang siết cứng.– Thả lỏng đi, vợ... chật như này, anh dập không nổi.Vừa nói, hắn vừa ép đầu khấc chui qua vành trong, cho đến khi cả cây cắm ngập. Trần Hiên Nhi rú lên, cảm giác bị chiếm cả hai lỗ khiến đầu cô choáng váng, rên liên tục không dứt. Nhưng miệng còn chưa rên hết thì Lâm Tuấn Kỳ đã đứng ngay bên cạnh, kéo cằm cô ra rồi tát nhẹ hai má.– Há miệng.Cô chưa kịp phản ứng, hắn đã nhét dương vật vào thẳng miệng, ép cho cổ họng cô nghẹn lại. Bàn tay hắn giữ gáy, kéo ra kéo vào, mỗi lần cắm sâu là chạm tận cổ họng khiến nước miếng trào ra hai bên.– Giữ nguyên như thế, ngậm cho ngoan, cắn thử xem anh đập cho răng rụng.Phó Dịch nghiến răng, tay giữ chặt hai đùi Hiên Nhi ép hẳn xuống, tốc độ đập càng lúc càng nhanh, mỗi cú đều nện trọn thân dưới khiến âm hộ cô đỏ bừng và trào nước liên tục. Lỗ trước không ngừng siết lại theo nhịp, tạo nên tiếng bạch bạch bạch ướt át giữa căn phòng ngập mùi tình dục nặng đặc.Phía sau, Lâm Thiên Hạo cũng đã bắt đầu tăng lực, hắn không chỉ cắm – mà là cày sâu đến tận bên trong hậu môn, móng tay hằn dấu lên eo cô khi kéo mạnh lại theo từng cú thúc. Lỗ sau vốn khít, nay bị căng ra bởi chiều dài và độ cứng của hắn, đau rát hòa quyện với sướng đến mức khiến Hiên Nhi cong người không ngừng.Tuấn Kỳ thì chẳng để cô thở lấy một nhịp, tay giữ chặt gáy, cặc đập liên tục vào cuống họng. Mỗi khi thấy nước mắt cô chảy xuống vì ngộp, hắn lại mỉm cười nguy hiểm, rút ra rồi tát nhẹ lên má.– Còn chưa nghẹn chết, đừng giả vờ.Vừa dứt lời, hắn lại nhét vào sâu hơn, khiến cổ họng cô phát ra tiếng nghẹn nghẹt mà hai mắt trợn tròn. Cô không còn sức rên, cả người chỉ biết run, co giật theo nhịp bị đập từ ba hướng.Và rồi, cơ thể cô bắt đầu căng cứng lại. Một tiếng nấc nghẹn bật ra từ trong cổ họng khi lỗ trước bất ngờ siết mạnh rồi trào ra một dòng nước bắn thẳng vào bụng Phó Dịch.– Con mẹ nó, vợ phun rồi.Hắn nghiến răng, bám chặt lấy đùi cô và tiếp tục đập mạnh hơn, mặc kệ nước đang xối ra như vòi xả, làm cả vùng giữa đùi ướt sũng và trơn trượt. Lâm Thiên Hạo phía sau cũng cắm thẳng đến tận gốc, rồi rên khẽ, đẩy một nhịp cuối cùng và bắn trọn trong lỗ hậu siết chặt.Cảm giác tinh dịch nóng trào vào trong khiến Hiên Nhi co giật thêm lần nữa, và ngay khoảnh khắc ấy, Tuấn Kỳ siết mạnh tóc cô kéo ra, cặc hắn giật nhẹ rồi cũng xối thẳng một dòng sâu tận cổ họng khiến cô nghẹn nghẹt đến phát ho.Cả ba người đàn ông đều bắn, đều nhấn sâu vào từng lỗ cô – trước, sau và miệng – mỗi người đều chắc chắn rằng mình để lại dấu vết rõ nhất trong vợ.Khi cả ba rút ra, thân thể Trần Hiên Nhi như mềm oặt, há miệng thở dốc, nước miếng và tinh dịch trộn nhau trào ra từ môi, hậu môn thì tràn đầy, còn khe vẫn đang chảy nước không ngừng, bắp đùi run nhẹ vì quá sức.Chưa để vợ hoàn hồn, Lâm Thiên Hạo đã cúi xuống bế thốc cả thân thể mềm nhũn của Trần Hiên Nhi lên khỏi giường. Hai chân cô buông thõng, mông và đùi vẫn còn dính tinh dịch của cả ba người. Hắn không lau, không thèm mặc lại gì cho cô, cứ trần trụi bế ra thẳng ban công – nơi ánh sáng sớm đã bắt đầu tràn qua lớp rèm mỏng.Cửa kính mở toang, gió mát lùa vào làm làn da cô nổi gai ốc. Nhưng thứ lạnh nhất không phải gió, mà là ánh mắt của Lâm Thiên Hạo lúc hắn đặt cô nằm sấp lên thành ban công. Hai tay cô vịnh vào lan can, cả ngực đè lên lan can đá hoa cương lạnh toát. Mông bị hắn kéo cao lên, dạng ra đến cực độ.Cặc của hắn lúc này đã cứng như đá, đỏ bừng và to hơn hai người kia một vòng rõ rệt. Vừa kê vào khe, hắn đã phải gằn giọng:– Chặt quá, nước vừa ra hết mà vẫn khép thế này?Hắn nắm eo cô, dí mạnh đầu khấc vào cửa lồn đang sưng đỏ, cố nhét từng chút một. Nhưng vì quá to, cô đau đến rên lên, tay bấu lấy thành lan can.– Đau... chậm lại...Lâm Thiên Hạo không dừng, mà còn cúi sát tai cô, cười khẽ.– Biết to mà còn dám rên khi bị người khác đè? Vậy giờ chịu đi.Vừa dứt lời, hắn giật mạnh eo cô lại, khiến toàn bộ chiều dài cặc cắm ngập đến tận gốc. Trần Hiên Nhi gần như hét lên, chân co giật, lưng cong lại theo phản xạ. Mỗi cú nhồi của hắn đều mạnh như búa nện, ban công vang lên tiếng thịt đập chan chát, dội ra ngoài không khí buổi sáng yên tĩnh.– Nghe không? Cả khu này đều biết em bị chồng dập đến phát khóc.Hắn vừa dập vừa dùng tay tát nhẹ lên mông cô, đánh cho da thịt đỏ
bừng. Lỗ vì bị cặc to quá mức mà mở rộng đến cực hạn, mép thịt bị căng tròn, nước ra không kịp nên ma sát đến rát bỏng.– Nuốt vào, vợ... nuốt cho hết, anh mà tuột ra là đâm lại từ đầu.Mỗi lần cô siết lại theo bản năng, hắn lại giật mạnh hông cô lại gần, nhấn sâu đến tận tử cung. Không có nhịp chậm, không có vuốt ve – chỉ có sự chiếm đoạt thô bạo, như thể hắn đang đóng dấu sở hữu lên từng tấc thịt bên trong cô.Gió lùa thốc vào cơ thể trần trụi, tiếng thịt va chạm vang ra không hề được che giấu. Mồ hôi từ lưng Thiên Hạo chảy xuống cột sống, nhưng hắn không ngừng lại – cho đến khi cảm thấy thân thể dưới tay co giật lần nữa, mép lồn co siết như hút chặt lấy hắn.– Lên đỉnh rồi hả? Vẫn chưa đủ.Hắn nắm tóc cô kéo ngược ra sau, nhét cả cặc sâu thêm nhịp cuối rồi bắn mạnh vào bên trong. Từng đợt tinh trào ra, nóng rẫy, tràn ngược xuống đùi, rồi nhỏ thành giọt xuống nền gạch ban công lạnh buốt.Trần Hiên Nhi gục người xuống, không còn sức để nói, mắt nhòe nước, người run liên hồi. Mông cô vẫn bị giữ cao, cặc của hắn vẫn còn cắm nguyên bên trong – chưa chịu rút ra.– Mới sáng, vợ muốn nghỉ thì quỳ xuống lau sạch ban công trước đã.Lâm Thiên Hạo vẫn giữ cặc trong lồn vợ thêm vài giây, để từng giọt tinh cuối cùng chảy sâu vào tận trong rồi mới chậm rãi rút ra. Âm thanh ướt át vang lên khi thân cặc to rút khỏi khe thịt vẫn còn đang co siết nhè nhẹ. Một dòng trắng đục lập tức trào ra theo, kéo thành vệt dài từ lồn cô nhỏ xuống nền gạch lạnh.Hắn không cho cô đứng dậy.– Quỳ xuống. Lau hết.Trần Hiên Nhi không cãi nổi, cũng không còn hơi mà phản kháng. Cô run rẩy chống tay xuống nền ban công, đầu gối trầy nhẹ khi tiếp xúc với nền gạch. Trước mặt cô là từng vệt tinh trộn với nước lồn, kéo dài từ chỗ hai chân tới lan can, phản chiếu dưới ánh sáng sớm.– Bằng miệng. Không dùng tay.Thiên Hạo nhấn đầu cô xuống gần vệt tinh, giọng dửng dưng như đang ra lệnh cho một món đồ chơi phải biết phục tùng. Trần Hiên Nhi ngậm môi, rồi khẽ lè lưỡi liếm từng giọt trắng dính dưới sàn, mùi nồng đậm xộc lên mũi khiến mặt cô càng đỏ bừng.Từng cú liếm đầy nước miếng vang lên tiếng chụt chụt, đầu lưỡi phải vét cả tinh loãng lẫn đặc. Hắn nhìn cô quỳ giữa ban công, vừa liếm sàn vừa rên khẽ vì nhục, cặc lại bắt đầu cứng trở lại.– Nhìn vợ quỳ thế này... anh lại muốn nữa.Bên trong phòng, tiếng bước chân vang lên. Lâm Tuấn Kỳ bước ra, trên tay là cốc cà phê, ánh mắt liếc qua cô gái đang quỳ liếm sàn rồi khẽ nhếch môi.– Chơi xong còn biết lau. Ngoan thật.Phó Dịch cũng đi theo sau, kéo rèm cửa rộng hẳn ra để nắng chiếu trực tiếp lên thân thể trần trụi của Hiên Nhi. Cô vẫn đang liếm, mắt đỏ hoe, môi bóng ướt, đầu tóc rối tung, cả người run lên vì lạnh, vì nhục, vì tinh vẫn còn nhỏ xuống giữa hai chân.– Lau chưa sạch, vợ à. Phần cạnh ghế còn một giọt.Lần này, chính Tuấn Kỳ bước tới kéo tóc cô dậy, dí mặt cô sát xuống mép ban công.– Không sạch thì lại bị đè nữa. Chọn đi.Trần Hiên Nhi vừa liếm đến giọt cuối cùng còn dính trên cạnh ban công thì đã bị kéo ngược tóc, lôi đứng dậy như một con búp bê mềm nhũn. Cô còn chưa kịp lấy hơi, Lâm Tuấn Kỳ đã ép cô ngồi thẳng xuống cặc hắn, đâm từ dưới lên mạnh đến mức cả thân thể cô bật lên vì đau rát.– Em vừa liếm xong còn ướt, đúng thứ anh cần.Tuấn Kỳ giữ eo cô, mặc kệ cơ thể đang run lẩy bẩy, hắn bắt đầu nhấp từ dưới lên, từng cú đâm xiên khiến đầu cặc chạm sát thành tử cung, khiến bụng dưới cô căng tức. Nhưng chưa dừng lại ở đó, Phó Dịch cũng đã đứng ngay bên cạnh, kéo hẳn quần xuống, rồi dí đầu khấc vào cùng lỗ đó, chen ngang cặc mình vào chung đường.– Giãn ra đi vợ, sáng nay phải chứa hai thằng cùng lúc.Cô còn đang hé miệng định rên thì cặc thứ hai đã nhét thẳng vào, cùng chen với Tuấn Kỳ. Khe thịt nhỏ hẹp bị ép giãn căng đến mức đau buốt, mép lồn đỏ bừng, rách nhẹ một góc vì căng quá sức. - dừng lại đi... A... ưm... hu... hu...Cả hai cặc đè lên nhau trong cùng một lỗ, vừa dập vừa nghiền, tiếng thịt va vào nhau ướt đẫm vang loạn giữa ban công.– Con mẹ nó, chặt như này... của anh đang ma sát thằng kia trong em luôn đấy.Lâm Tuấn Kỳ nghiến răng, đầu ngửa ra sau vì sướng, tay giữ chặt eo vợ đè xuống. Phó Dịch thì rút ra một máy rung cỡ nhỏ, nhấn nút rồi dí thẳng vào hột le đỏ bừng của Hiên Nhi. Chưa đầy ba giây, thân thể cô co giật liên hồi, nước trào ra khiến cả hai cặc trong lồn càng trơn trượt, dễ bạo lực hơn.– Rung thế này cho em phun thêm lần nữa... để tụi anh nện cho rách luôn.Mỗi cú rung là một cú đâm thẳng vào đáy, làm tử cung bị nện sát thành bụng, cảm giác đau khoái xen lẫn khiến Trần Hiên Nhi bật khóc mà không thể ngừng rên.Phía sau, Lâm Thiên Hạo không chờ lâu hơn. Hắn đã quỳ xuống, tách hai mông vợ ra, nhét cặc to như trụ vào lỗ hậu đã đỏ bừng, còn dính tinh cũ. Không thèm bôi trơn lại, hắn dí mạnh một phát cắm vào tận gốc.– Lại siết như lần trước. Vẫn chưa học được cách tiếp anh hả?Ba người đàn ông đồng loạt đập vào từ trước và sau, thân thể Trần Hiên Nhi bị chiếm đến không còn khe hở nào. Ngực cô bị Tuấn Kỳ cúi xuống ngậm lấy, cắn đầu ti đỏ hồng, mút mạnh đến bầm. Tay Phó Dịch vẫn giữ máy rung dí sát hột, còn Lâm Thiên Hạo thì dùng cả lực hông để dập từ sau, khiến cặc chọc vào ruột non dưới.– Rên lớn lên vợ, ban công rộng mà. Để ai nhìn thấy thì càng vui.Cô không thể đáp, chỉ có thể gào lên trong khoái lạc, nước miếng chảy từ mép, nước và tinh thì tuôn không ngừng từ hai khe, ba người đàn ông vẫn tiếp tục nện như muốn đè vỡ cô ra giữa ban công trần trụi.Tử cung của Trần Hiên Nhi đã bị dập đến tụt hẳn xuống đáy. Ba người đàn ông cùng lúc nhồi ép từ cả trước và sau khiến nội tạng cô như bị đảo lộn. Cặc của Tuấn Kỳ và Phó Dịch chen nhau trong cùng một lỗ lồn đã sưng tím, thân cặc cọ sát đến từng thớ thịt bên trong, nóng ran như nung chảy.Từng cú thúc mạnh khiến phần cổ tử cung như bị chạm trúng nút chặn – một điểm sâu nhất, hẹp nhất. Mỗi lần cả hai đâm vào cùng lúc, đầu khấc đều đụng sát điểm đó khiến Hiên Nhi bật tiếng thở nghẹn, mắt trợn lên, thân thể cong lại như bị điện giật. Lỗ hậu phía sau thì vẫn đang siết chặt cặc to của Lâm Thiên Hạo, từng lần rút vào đều khiến lỗ nhỏ đỏ bừng co rút lại như nuốt trọn hắn.– Đụng sát đáy rồi, vẫn siết như muốn bóp gãy bọn anh.Tuấn Kỳ nghiến răng rên thấp, mồ hôi nhỏ giọt xuống lưng vợ. Phó Dịch cúi sát tai cô, giọng khàn đặc nhưng rõ ràng từng chữ.– Vợ... còn muốn bỏ trốn nữa không?Cô không đáp. Không thể đáp. Miệng cô đang rên nghẹn vì bị đâm quá sâu, đầu lưỡi run rẩy, mắt đỏ hoe. Nhưng sự im lặng đó càng khiến Phó Dịch bật cười, tay hắn vẫn giữ máy rung dí sát hột le đang cứng lại vì khoái lạc.– Hửm? Nói một tiếng thôi, nếu còn dám nghĩ đến chuyện đó...Hắn giật máy rung lên mức mạnh nhất, ép thẳng vào hột đến khi thân thể cô co giật dữ dội, rồi bất ngờ phun nước lần thứ hai, dòng nước bắn thẳng lên bụng ba người, nóng hổi, ướt sũng cả sàn gạch ban công.Lâm Thiên Hạo đập nhịp cuối cùng, giọng trầm rít bên tai cô.– Siết thế này... là xin tụi anh tha hay đang khiêu khích?Ngay sau đó, cả ba người gần như đồng loạt bắn. Tinh của Tuấn Kỳ và Phó Dịch trào ngược từ lỗ lồn ra ngoài, vì chỗ sâu nhất đã bị tử cung ép sát, không còn khe hở. Từng đợt đặc nóng chảy tràn ra hai bên đùi cô. Phía sau, Lâm Thiên Hạo rên trầm, rồi bắn sâu thẳng vào hậu môn đang mút chặt, dòng tinh dội ngược khiến lỗ đỏ rực lên vì nóng.Trần Hiên Nhi ngã gục trong tư thế bị đè ba phía, nước miếng chảy ra từ mép, nước lồn và tinh trộn loang đầy sàn ban công. Cô không còn sức để thở chứ đừng nói trả lời.Phó Dịch ngước lên, tay vuốt tóc ướt mồ hôi rồi bật cười lạnh lẽo.– Không cần trả lời. Đêm nay bọn anh sẽ hỏi lại... trong tầng hầm khóa bốn lớp.
Cô còn chưa hoàn hồn sau đợt phun trước thì Phó Dịch đã luồn tay xuống giữa hai đùi, tay hắn cầm chặt chiếc máy rung vừa khiến cô run rẩy đến vỡ nước. Không rửa, không tắt, hắn dí thẳng đầu máy đang rung mạnh vào cửa lồn sưng đỏ rồi nhấn vào từng chút một.– Nhét vào luôn nhé... để xem khi vừa rung vừa bị đập, cái lỗ này còn chịu nổi mấy phút?Rắc — chiếc máy rung tròn trượt vào trong, đầu máy cứng lạnh đẩy sát thành trong khiến Trần Hiên Nhi giật mạnh cả người. Cô ngước lên, hai tay chống không vững, miệng bật tiếng rên nghẹn:– A... a... đừng... bên trong... đang rung... không chịu nổi...Phó Dịch không cho cô kêu thêm. Hắn đứng thẳng, một tay ghì gáy cô xuống sát nền ban công, tay còn lại giữ eo, rồi đẩy mạnh cặc vào – dập thẳng vào nơi vừa nuốt chiếc máy đang rung. Cảm giác cực nóng của cặc và độ rung lạnh cứng của máy đè sát lên nhau trong lồn khiến Hiên Nhi phát điên, cả người co giật không kiểm soát, nước trào ra như mất ý thức.– Aaaa... aa... đừng nữa... em... em ướt hết rồi...Cô rên trong nghẹn, tay cào xuống nền gạch đến trầy cả móng, ngực ép sát sàn, mông bị nâng cao đúng tầm để chịu đựng từng cú nhồi dập như tra tấn khoái lạc. Phó Dịch càng nghe cô rên càng đập sâu hơn, tiếng thịt va vào nhau bạch bạch không dứt, lồng ngực hắn rung lên theo từng cú thúc.Đằng sau, Lâm Tuấn Kỳ không chịu đứng nhìn. Hắn bước tới, kéo hai mông trắng của vợ ra rồi nhét thẳng cặc vào lỗ hậu đang dính đầy tinh của Thiên Hạo. Không cần dạo đầu, hắn ép mạnh đến tận gốc trong một lần khiến Trần Hiên Nhi hét lên:– Aaaaa! Đừng... hậu môn... rách mất...!– Rách rồi thì khâu lại. Lần sau biết ngoan là được.Tuấn Kỳ siết eo, đập sâu vào từ sau, nhồi tới tận ruột non. Bên trong, máy rung vẫn đang quẫy động, còn Phó Dịch vẫn dập từ phía trước. Hai lỗ cùng lúc bị tra, mỗi lần cặc đâm vào là toàn bộ bụng dưới cô nhói đau, tử cung như hạ sát xuống không còn khe hở nào.– Vợ... siết nữa đi... để chặt như vầy, tụi anh phải bắn trong em mới xả nổi.– Không... không được... đừng bắn nữa... em chịu... không nổi...Giọng cô nghẹn ngào, vừa rên vừa van, nhưng nước vẫn trào ra thành dòng, ngón chân co quắp, thân thể cong lên như cung đàn chịu lực bẻ gãy. Trong đầu cô trắng xóa, cảm giác duy nhất còn lại là bị lấp đầy, bị rung mạnh từ trong ra ngoài, bị ép phục tùng bằng khoái cảm đến tê liệt.Phó Dịch cúi sát môi, hôn ngấu nghiến lên gáy cô:– Không nổi thì ngất, vợ. Chứ tụi anh còn chưa xong. Chỉ sau mấy nhịp nữa, đầu cô đổ gục xuống sàn ban công lạnh ngắt. Hơi thở dồn dập biến thành thở khẽ, rồi tắt hẳn thành yên lặng. Đôi mắt khẽ mở, lật trắng, toàn thân mềm nhũn như búp bê mất dây. Cô đã ngất.Nhưng hai người đàn ông không dừng.– Ngất rồi hả? Càng tốt.Phó Dịch không hề ngừng tay, trái lại còn đẩy sâu hơn, từng cú thúc như muốn đóng hẳn chiếc máy rung vào tử cung. Cặc hắn trượt trên thành trong trơn trượt, va vào đầu máy, tạo thành những nhịp rung kép dội thẳng vào từng dây thần kinh chết lặng bên trong cơ thể cô. Mỗi lần dập, nước và tinh trào ngược ra ngoài, lấp loáng dưới nắng sớm.Lâm Tuấn Kỳ ở phía sau vẫn giữ chặt hai mông vợ, tiếp tục dập hậu môn đến tận gốc. Mỗi cú thúc đều tàn nhẫn, đâm thẳng theo chiều sâu, ép ruột dưới phải co giật phản xạ. Hắn thở nặng nhọc, mắt đỏ rực vì dục vọng bị kìm quá lâu.– Dù ngất, lỗ này vẫn siết. Cơ thể em nó nhớ anh hơn cả trí nhớ.Cả hai cứ thế đập không ngừng. Mồ hôi nhỏ giọt, tiếng thở dồn dập. Ban công vang tiếng thịt chạm thịt nặng nề, ướt át, trộn với tiếng máy rung lạch cạch bên trong đang không ngừng run rẩy. Dưới bụng Trần Hiên Nhi đã bắt đầu rỉ máu nhẹ vì ma sát và chồng chéo cường độ quá mạnh – nhưng hai người đàn ông chỉ nhìn đó như một dấu hiệu của sự "hợp chặt".Rất lâu sau, khi ánh nắng bắt đầu gắt lên, Phó Dịch mới siết chặt eo cô, đâm một nhịp cuối cùng thật sâu và rên khẽ:– Bắn đây... vợ nhận đi.Tinh hắn trào ra từng đợt mạnh, tràn đầy trong lồn, lấp kín cả khoảng trống còn lại giữa máy rung và thành trong. Không lâu sau, Lâm Tuấn Kỳ cũng gầm lên, bắn thẳng vào hậu môn vợ, tinh đặc nóng rẫy khiến lỗ sau co giật lần cuối.Cả hai cùng rút ra, tinh dịch tuôn tràn từ hai lỗ như sữa đổ, loang khắp đùi, sàn gạch, lan thành từng vệt dày đục. Cơ thể Trần Hiên Nhi nằm bất động, môi hé mở, đôi mắt vẫn nhắm nghiền – toàn thân trắng nhợt vì mất sức.Tuấn Kỳ vỗ lên mông cô một cái bốp, rồi thở dài:– Ngủ kỹ vậy... nhưng lát nữa tỉnh thì nhớ lau sạch sàn. Bẩn quá rồi đấy.Phó Dịch chỉnh lại quần, cất máy rung đã tắt từ lúc nào vào túi, liếc cô gái vẫn chưa tỉnh dậy, giọng lạnh tanh.– Tối nay chơi tiếp. Còn lâu mới xong nợ.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store