No Le Ma Ca Rong
Đứng nhắm mắt mà lòng Minh Trúc cứ muốn bắt đôi mắt mở ra, tò mò mà chẳng được biết thì khó chịu lắm.
' À, Ma Cà Rồng thì làm được gì nhỉ? Tặng hoa chăng, à không mua nhẫn. Càng không phải, anh Mavis thì làm gì lãng mạng vậy chứ? Càng nghĩ càng khó hiểu nha'
Trong khi chờ đợi, Minh Trúc cứ lẩm bẩm trong đầu mình quá chừng là câu hỏi đặt ra về cái bí ẩn của Mavis là gì.
" Em mở mắt ra được rồi đấy"
Chờ đợi nãy giờ cũng được tiết lộ, Minh Trúc nô nóng mở mắt ra thì lập tức cô liền há hốc mồm ngạc nhiên khi trước mắt cô là một căn phòng cực kì tráng lệ. Xung quanh thì được trang trí những đóa hoa hồng xinh xắn cùng với những ánh đèn LED nhịp nhàng theo giai điệu của bản nhạc dương cầm. Đẹp nhất là phía dưới chân cô đang đứng, một hình trái tim được thắp sánh bằng những ngọn nến đỏ rực thay cho màu của trái tim rực hồng.
" Happy birthday to you, happy birthday to you.... Happy birthday to you"
Mavis vừa hát vừa bưng trên tay một cái bánh kem to tròn sáng rực ánh đèn nến lung linh huyền dịu. Nhìn thấy, Minh Trúc không khỏi cảm động mà rơi nước mắt. Cô không nghĩ rằng một Ma Cà Rồng như Mavis lại biết đến bài hát chúc mừng sinh nhật và còn hát bằng Tiếng Anh nữa, thật không còn gì tuyệt hơn khoảnh khắc này hết.
" Anh..."
Định mở miệng nói nhưng Mavis đã đưa tay lên miệng suỵt một cái như bảo cô im lặng đừng nói gì hết. Dù sao Mavis cũng biết Minh Trúc sẽ hỏi anh về vấn đề gì.
Thật ra, vài ngày trước vô tình Mavis bắt gặp một bữa tiệc sinh nhật nho nhỏ của đám thanh niên, thấy lạ nên cậu đã đến và hỏi Thái Trân rồi sau đó Thái Trân bày cho cậu những thứ mà cậu cần thiết cho bữa sinh nhật của Minh Trúc. Mặc dù đây là một bữa tiệc mà dòng tộc Ma Cà Rồng chẳng có nhưng Mavis vẫn cố gắng hoàn thiện và Minh Trúc đã nhìn thấy được những thành quả của Mavis bỏ ra.
" Mừng em đã lớn thêm một tuổi nhé. Thổi nến đi nào"
Mavis chìa cái bánh kem ra phái trước mặt Minh Trúc và bảo cô thổi. Nghe lời Minh Trúc chấp tay lại cầu nguyện điều gì đó rồi hít một hơi thổi một cái thì tất cả các ngọn nến trên bánh kem đều tắt vụt hết.
" Em ngồi xuống đây"
Hai người ngồi bẹp xuống nền, nơi mà có một vòng hình trái tim lửa bao bọc xung quanh, cảnh tượng này thật lãng mãn làm sao.
Xúc đồng Minh Trúc liền sà vào lòng Mavis thỏ thẻ.
" Anh Mavis này, em thật sự rất hạnh phúc khi có anh bên cạnh. Cả đời này em chẳng muốn thứ gì ngoài anh cả"
" Anh cũng thế. Thôi chúng ta ăn bánh kem nhé"
Mavis đẩy Minh Trúc ra và từ từ dùng dao cắt chiếc bánh ra nhiều phần. Nhìn Mavis làm một cách trơn tru và kĩ thuật, Minh Trúc cứ tưởng cậu là một con ngươi chứ không giống một Ma Cà Rồng chỗ nào cả.
Cắt bánh xong, Mavis đưa cho Minh Trúc một đĩa nhỏ và bảo.
" Em hãy ăn hết nhé"
" Vâng ạ"
Minh Trúc nhận lấy đĩa bánh và ăn một cách ngon lành.
' Xin lỗi em, Minh Trúc'
Nhưng khi cô ăn được muỗng thứ nhất, đột nhiên cô cảm thấy hơi choáng váng, trước mặt cô tối sầm lại và không còn nhìn thấy rõ Mavis nữa.
" Anh Mavis, em bị sao thế này"
" Ngủ ngoan nhé"
Không kiềm chế thêm được nữa, Minh Trúc té ngang qua xỉu tại chỗ.
Trước khi cô ăn cô đâu biết, chính Mavis chính là người bỏ một ít thuốc ngủ vào trong bánh. Có lẽ vì cậu không muốn Minh Trúc gặp nguy hiểm nên cậu mới nghĩ ra cách này để buộc Minh Trúc không cần phải đi đâu cả.
Rạng sáng hôm sau, trước cửa nhà của Thanh Long đã có mặt đầy đủ tất cả mọi người, ngay cả Thanh Long và Ken cũng có mặt ở đây. Đúng lúc đó, Mavis bỗng dắt Minh Trúc chạy đến.
Không biết chuyện gì đã xảy ra mà giờ này Minh Trúc có thể có mặt ở đây trong khi Minh Trúc đã bị Mavis cho dùng thuốc ngủ tối đêm qua.
Gặp được nhân vật chính, Lafic liền bảo.
" Được rồi, chúng ta xuất phát thôi. Còn chuyện đối phó với bọn người Monster, ta giao lại cho hai người và anh em Nhật Trung"
" Dạ"
Tất cả đồng thanh tuyệt đối. Không chần chừ thêm giây phút nào nữa, Lafic, Mavis liền đưa Minh Trúc quay về Fort để đến bắc cực.
" Được rồi, tôi và Ken có lợi thế trên không nên chúng tôi sẽ canh chừng trên không, còn ở mặt đất thì hai người nhé?"
Thanh Long nhìn sang Minh Trúc đề nghị. Ngay lập tức Nhật Trung và Nhật Ý gật đầu, dù sao hai anh em cậu cũng là hai con sói nên giữ ở mặt đất chắc chắn sẽ tốt hơn Thanh Long và Ken.
Phân bổ nhiệm vụ xong, cả bốn người liền chia nhau thi hành công vụ. Còn về phía thanh ngọc thì có nhiệm vụ canh giữ kết giới ở ngôi nhà này để Minh Trúc có thể qua mặt Midnight để về Fort an toàn.
Giữa một bầu trời tối mịt với những ánh sáng len lỏi của đám đom đóm, một không gian lạnh lẽo vó những tản băng to đùng cùng với những phong cảnh hữu tình khiến cho bắc cực trở nên huyền dịu nhưng cũng không kém phần nguy hiểm như Mavis đã nói.
Không biết lần này có phải có trục trặc gì không mà Minh Trúc chẳng cảm thấy hứng thú gì cả, cô chỉ biết run rẩy và nắm chặt cánh tay Mavis.
" Đưa em ấy đến phía trước, anh sẽ giúp hai đưa"
Mavis cũng lạnh không kém Minh Trúc và lấp bấp đưa Minh Trúc đến phía trước. Một vòng tròn ma thuật liền hiện ra dưới chân hai người và tất nhiên nhiệt độ hạn hẹp trong không gian này liền trở nên ấm áp. Một nhiệt đột thích hợp để cho một con người như Minh Trúc sống sót.
" Mavis, em về đi. Nên nhớ, giữ chân Monster càng lâu càng tốt. Từ đây đến đêm nay, kết giới sẽ phát huy tác dụng và cũng đồng thời Midnight ra mặt. Em phải cẩn thận đấy"
" Vâng ạ"
Lo lắng cho đứa em của mình, Lafic cho một lời khuyên. Mavis gật đầu như một lời cảm ơn Lafic rồi biến mất vào bóng đêm.
Sau khi Mavis rời khỏi, Lafic liền đi đến hỏi Minh Trúc.
" Em có cảm thấy lạnh nữa không?"
" Dạ không ạ"Minh Trúc tươi cười đáp trả.
" Vậy thì tốt. Một lát nữa thanh ngọc sẽ đến đây với em"
Sau câu nói của Lafic, thanh ngọc đột ngột xuất hiện kính lễ thưa.
" Ngài Lafic, tôi đã đến rồi, ngài mau đi nghỉ tí đi ạ"
" Ừ, ta giao Minh Trúc lại cho ngươi, canh chừng em ấy cẩn thận nhé"
" Dạ"
Nói xong Lafic liền biến mất, bỏ lại một mình Minh Trúc cùng với thanh ngọc.
Bên đây Minh Trúc có vẻ đã ổn, còn về bọn Thanh Long thì hiện giờ vẫn đang trú ngụ ở trên một cái cây để quan sát. Hai anh em Nhật Trung bà Nhật Ý cũng không kém gì cậu và ken, họ cũng đang rất cật lật quan sát chung quanh để chắc rằng nhóm Monster sẽ không lại gần ngôi nhà Thanh Long được.
Mới đó thời gian cũng đã xế chiều, mọlt ngày dài đã trôi qua trong sự cực khổ của cả nhóm chỉ vì một nguyên nhân vô bổ từ bọn Monster. Có lẽ do ban ngày ánh sáng mặt trời quá mạnh nên nhóm người Monster không tiện ra mặt nhưng bây giờ năng lượng của mặt trời đã yếu đi đáng kể nên hoạt động của bọn này sẽ ráo riết hơn.
Quay lại bên Minh Trúc, hiện tại cơ thể của cô đang có chút choáng váng vì bị ảnh hưởng bởi độc tính ở bắc cực. Nhưng còn thanh ngọc thì lại bình thường. Cô bước đến bên cạnh Minh Trúc bảo.
" Tới giờ rồi, em đi theo chị nào"
Minh Trúc ngạc nhiên khi thanh ngọc lại bảo cô đi với mình. Không phải Lafic dặn dò là không được rời khỏi nơi này sao? Thấy lạ nên Minh Trúc liền hỏi lại.
" Đi đâu vậy chị?"
" Đi đến một nơi mà em có thể trốn tránh được bọn người Midnight. Ngài Mavis đã dặn chị như vậy"
" Vậy thì em đi với chị"
Thanh ngọc cười khẩy rồi dùng ma thuật của mình giải phong ấn của Lafic rồi kéo Minh Trúc chạy đi. Nhưng khi vừa mới đi được vài bước thì đột nhiên Minh Trúc bị biến thành một khúc gỗ không hồn.
Hoang mang thanh ngọc nhìn dáo dác xung quanh và nghĩ thầm.
" Trúng kế rồi"
" Ngươi thấy thế nào? Ngạc nhiên lắm à?"
Lafic từ từ bước ra đứng trước mặt thanh ngọc và mỉa mai.
"Ngài nói gì thế ạ? Tôi không hiểu ngài nói gì cả"
Thanh ngọc cười gượng đáp trả.
Trước vẻ bình tĩnh đó của thanh ngọc, Lafic cười khẩy rồi bỏ hai tay vào túi quần nhìn thanh ngọc bằng một ánh mắt rất sắc và bảo.
" Không cần giả tạo vậy nữa đâu Sue, à không, phải là Killer mới đúng chứ"
Thanh ngọc như muốn đứng hình, hai mắt trợn lên lọ rõ sự bất ngờ.
" Ngài... Ngài... Nói gì thế? Tôi là mà Killer sao?"
" Ngươi nói ngươi không phải Killer vậy tại sao từ sáng đến giờ ngươi không bị ảnh hưởng bởi hàn băng của ta?"
" Tôi..."
" Sức mạnh của một thanh ngọc không có khả năng đó, và một điều quan trọng hơn là ngươi chưa bao giờ đặt chân đến bắc cực vậy tại sao ngươi biết đường đến đây?"
Lập luận của Lafic quá chặt chẽ khiến thanh ngọc không thể trả lời được nữa. Nếu như vậy thì xem như thanh ngọc đã tự nhận mình là Killer.
" Ngươi giỏi lắm Lafic. Ta công nhận ngươi không hổ danh là Ma Cà Rồng thông thái nhất Fort. Ta đã sơ ý để ngươi phát hiện ra thân phận rồi, vì thế ngươi sẽ không thể qua nổi hôm nay"
Thanh ngọc trợn đôi mắt màu xám đen của mình lên đe dọa. Ánh mắt xám đen này chỉ có các Ma Cà Rồng đột biến thuộc tộc ngoại lai mới sở hữu màu mắt như thế này nên bây giờ có lẽ thân phận thật của thanh ngọc chính là Killer.
" Ta không nghĩ ngươi có thể phát hiện ra ta trong bộ dạng con người này, suốt hàng trăm năm qua, ta đã chịu đựng sự sỉ nhục khi phải làm theo lệnh của các người rồi và hôm nay ta sẽ cho các ngươi nếm mùi lại"
" Ngươi có nghĩ thân phận của ngươi đã bị ta nghi ngờ từ khi ngươi gia nhập vào Kang tộc không?"
" Không thể nào? Ngươi nói dối"
Killer liền hung hăng phản bác lại câu hỏi nhẹ nhàng của Lafic. Cái ngày thanh ngọc gia nhập Kang tộc cách khá xa ngày mà Killer bị phong ấn, vậy tại sao Lafic lại nghi ngờ được chứ?
Trước sự tò mò đó của Killer, Lafic liền cất giọng giải thích.
" Thứ nhất, mùi vị của ngươi không phải là của Ma Cà Rồng biến dạng từ con ngươi, với sức mạnh của Mavis bất giờ thì nó không thể phân biệt được mùi hương giả tạo đó. Thứ hai, ma lực của ngươi khá mạnh nhưng ngươi không thể hạ được bất kì Ma Cà Rồng nào ngoại trừ chúng sử dụng một trong các ma thuật Diệt Ma pháp. Chính vì hai lí do này mà ta đã gìm hiểu về ngươi, tất nhiên ngươi không nằm trong số Ma Cà Rồng ở Fort. Và còn một thứ nữa mà ngươi đã để lộ ra thân phận của mình là...."
" Mau nói nhanh"
Không kiềm được bản thân, Killer lớn tiếng quát lớn trong khi ý đồ của cô chính là muốn Lafic nhanh chóng nói ra điều sơ suất đó. Tuy nhiên Lafic là một Ma Cà Rồng rộng lượng nên anh chẳng để ý chi đến mấy chuyện nhỏ nhặt này mà nói.
" Chính ngươi đã phá vỡ phong ấn của Thanh Long và kêu gọi đồng bọn Monster đến nhà Thanh Long và cũng chính ngươi chính là người bảo Monster rút lui. Với tính khí của Monster thì cho dù có đối đầu với ai đi chăng nữa, hắn cũng chẳng rút lui như thế. Ngươi chỉ vì muốn đạt được tâm nguyện mà để ra qua nhiều sơ hở, rất tiếc đêm hôm qua ta đã chứng kiến được hiện tượng đặc biệt này"
" Nếu ngươi biết được thân phận thật của ta,vậy tại sao ngươi không vạch mặt ta mà phải bày đủ trò hết hả?"
" Nếu không làm vậy thì làm sao ngươi chịu ra mặt?"
" Ngươi thông minh quá rồi đấy, vì vậy ngươi nên đi theo vĩ lãnh tụ vĩ đại của người là vừa"
Một lời khen như một lời đe dọa. Tuy nhiên, Lafic vẫn đứng bình thản và xem như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Trong khi đó, nhóm người của Mavis hiện giờ đang phải đối mặt với nhóm người Monster. Mục đích của nhóm Mavis chính là tìm cho bằng được và ngăn chặn Monster trong khi Monster thì lại cố tìm cho ra Minh Trúc. Tuy hai bên có hai mục đích khác nhau nhưng chung quy lại thì chỉ có một nên việc đối mặt với nhau thì chẳng có gì lạ cả.
' À, Ma Cà Rồng thì làm được gì nhỉ? Tặng hoa chăng, à không mua nhẫn. Càng không phải, anh Mavis thì làm gì lãng mạng vậy chứ? Càng nghĩ càng khó hiểu nha'
Trong khi chờ đợi, Minh Trúc cứ lẩm bẩm trong đầu mình quá chừng là câu hỏi đặt ra về cái bí ẩn của Mavis là gì.
" Em mở mắt ra được rồi đấy"
Chờ đợi nãy giờ cũng được tiết lộ, Minh Trúc nô nóng mở mắt ra thì lập tức cô liền há hốc mồm ngạc nhiên khi trước mắt cô là một căn phòng cực kì tráng lệ. Xung quanh thì được trang trí những đóa hoa hồng xinh xắn cùng với những ánh đèn LED nhịp nhàng theo giai điệu của bản nhạc dương cầm. Đẹp nhất là phía dưới chân cô đang đứng, một hình trái tim được thắp sánh bằng những ngọn nến đỏ rực thay cho màu của trái tim rực hồng.
" Happy birthday to you, happy birthday to you.... Happy birthday to you"
Mavis vừa hát vừa bưng trên tay một cái bánh kem to tròn sáng rực ánh đèn nến lung linh huyền dịu. Nhìn thấy, Minh Trúc không khỏi cảm động mà rơi nước mắt. Cô không nghĩ rằng một Ma Cà Rồng như Mavis lại biết đến bài hát chúc mừng sinh nhật và còn hát bằng Tiếng Anh nữa, thật không còn gì tuyệt hơn khoảnh khắc này hết.
" Anh..."
Định mở miệng nói nhưng Mavis đã đưa tay lên miệng suỵt một cái như bảo cô im lặng đừng nói gì hết. Dù sao Mavis cũng biết Minh Trúc sẽ hỏi anh về vấn đề gì.
Thật ra, vài ngày trước vô tình Mavis bắt gặp một bữa tiệc sinh nhật nho nhỏ của đám thanh niên, thấy lạ nên cậu đã đến và hỏi Thái Trân rồi sau đó Thái Trân bày cho cậu những thứ mà cậu cần thiết cho bữa sinh nhật của Minh Trúc. Mặc dù đây là một bữa tiệc mà dòng tộc Ma Cà Rồng chẳng có nhưng Mavis vẫn cố gắng hoàn thiện và Minh Trúc đã nhìn thấy được những thành quả của Mavis bỏ ra.
" Mừng em đã lớn thêm một tuổi nhé. Thổi nến đi nào"
Mavis chìa cái bánh kem ra phái trước mặt Minh Trúc và bảo cô thổi. Nghe lời Minh Trúc chấp tay lại cầu nguyện điều gì đó rồi hít một hơi thổi một cái thì tất cả các ngọn nến trên bánh kem đều tắt vụt hết.
" Em ngồi xuống đây"
Hai người ngồi bẹp xuống nền, nơi mà có một vòng hình trái tim lửa bao bọc xung quanh, cảnh tượng này thật lãng mãn làm sao.
Xúc đồng Minh Trúc liền sà vào lòng Mavis thỏ thẻ.
" Anh Mavis này, em thật sự rất hạnh phúc khi có anh bên cạnh. Cả đời này em chẳng muốn thứ gì ngoài anh cả"
" Anh cũng thế. Thôi chúng ta ăn bánh kem nhé"
Mavis đẩy Minh Trúc ra và từ từ dùng dao cắt chiếc bánh ra nhiều phần. Nhìn Mavis làm một cách trơn tru và kĩ thuật, Minh Trúc cứ tưởng cậu là một con ngươi chứ không giống một Ma Cà Rồng chỗ nào cả.
Cắt bánh xong, Mavis đưa cho Minh Trúc một đĩa nhỏ và bảo.
" Em hãy ăn hết nhé"
" Vâng ạ"
Minh Trúc nhận lấy đĩa bánh và ăn một cách ngon lành.
' Xin lỗi em, Minh Trúc'
Nhưng khi cô ăn được muỗng thứ nhất, đột nhiên cô cảm thấy hơi choáng váng, trước mặt cô tối sầm lại và không còn nhìn thấy rõ Mavis nữa.
" Anh Mavis, em bị sao thế này"
" Ngủ ngoan nhé"
Không kiềm chế thêm được nữa, Minh Trúc té ngang qua xỉu tại chỗ.
Trước khi cô ăn cô đâu biết, chính Mavis chính là người bỏ một ít thuốc ngủ vào trong bánh. Có lẽ vì cậu không muốn Minh Trúc gặp nguy hiểm nên cậu mới nghĩ ra cách này để buộc Minh Trúc không cần phải đi đâu cả.
Rạng sáng hôm sau, trước cửa nhà của Thanh Long đã có mặt đầy đủ tất cả mọi người, ngay cả Thanh Long và Ken cũng có mặt ở đây. Đúng lúc đó, Mavis bỗng dắt Minh Trúc chạy đến.
Không biết chuyện gì đã xảy ra mà giờ này Minh Trúc có thể có mặt ở đây trong khi Minh Trúc đã bị Mavis cho dùng thuốc ngủ tối đêm qua.
Gặp được nhân vật chính, Lafic liền bảo.
" Được rồi, chúng ta xuất phát thôi. Còn chuyện đối phó với bọn người Monster, ta giao lại cho hai người và anh em Nhật Trung"
" Dạ"
Tất cả đồng thanh tuyệt đối. Không chần chừ thêm giây phút nào nữa, Lafic, Mavis liền đưa Minh Trúc quay về Fort để đến bắc cực.
" Được rồi, tôi và Ken có lợi thế trên không nên chúng tôi sẽ canh chừng trên không, còn ở mặt đất thì hai người nhé?"
Thanh Long nhìn sang Minh Trúc đề nghị. Ngay lập tức Nhật Trung và Nhật Ý gật đầu, dù sao hai anh em cậu cũng là hai con sói nên giữ ở mặt đất chắc chắn sẽ tốt hơn Thanh Long và Ken.
Phân bổ nhiệm vụ xong, cả bốn người liền chia nhau thi hành công vụ. Còn về phía thanh ngọc thì có nhiệm vụ canh giữ kết giới ở ngôi nhà này để Minh Trúc có thể qua mặt Midnight để về Fort an toàn.
Giữa một bầu trời tối mịt với những ánh sáng len lỏi của đám đom đóm, một không gian lạnh lẽo vó những tản băng to đùng cùng với những phong cảnh hữu tình khiến cho bắc cực trở nên huyền dịu nhưng cũng không kém phần nguy hiểm như Mavis đã nói.
Không biết lần này có phải có trục trặc gì không mà Minh Trúc chẳng cảm thấy hứng thú gì cả, cô chỉ biết run rẩy và nắm chặt cánh tay Mavis.
" Đưa em ấy đến phía trước, anh sẽ giúp hai đưa"
Mavis cũng lạnh không kém Minh Trúc và lấp bấp đưa Minh Trúc đến phía trước. Một vòng tròn ma thuật liền hiện ra dưới chân hai người và tất nhiên nhiệt độ hạn hẹp trong không gian này liền trở nên ấm áp. Một nhiệt đột thích hợp để cho một con người như Minh Trúc sống sót.
" Mavis, em về đi. Nên nhớ, giữ chân Monster càng lâu càng tốt. Từ đây đến đêm nay, kết giới sẽ phát huy tác dụng và cũng đồng thời Midnight ra mặt. Em phải cẩn thận đấy"
" Vâng ạ"
Lo lắng cho đứa em của mình, Lafic cho một lời khuyên. Mavis gật đầu như một lời cảm ơn Lafic rồi biến mất vào bóng đêm.
Sau khi Mavis rời khỏi, Lafic liền đi đến hỏi Minh Trúc.
" Em có cảm thấy lạnh nữa không?"
" Dạ không ạ"Minh Trúc tươi cười đáp trả.
" Vậy thì tốt. Một lát nữa thanh ngọc sẽ đến đây với em"
Sau câu nói của Lafic, thanh ngọc đột ngột xuất hiện kính lễ thưa.
" Ngài Lafic, tôi đã đến rồi, ngài mau đi nghỉ tí đi ạ"
" Ừ, ta giao Minh Trúc lại cho ngươi, canh chừng em ấy cẩn thận nhé"
" Dạ"
Nói xong Lafic liền biến mất, bỏ lại một mình Minh Trúc cùng với thanh ngọc.
Bên đây Minh Trúc có vẻ đã ổn, còn về bọn Thanh Long thì hiện giờ vẫn đang trú ngụ ở trên một cái cây để quan sát. Hai anh em Nhật Trung bà Nhật Ý cũng không kém gì cậu và ken, họ cũng đang rất cật lật quan sát chung quanh để chắc rằng nhóm Monster sẽ không lại gần ngôi nhà Thanh Long được.
Mới đó thời gian cũng đã xế chiều, mọlt ngày dài đã trôi qua trong sự cực khổ của cả nhóm chỉ vì một nguyên nhân vô bổ từ bọn Monster. Có lẽ do ban ngày ánh sáng mặt trời quá mạnh nên nhóm người Monster không tiện ra mặt nhưng bây giờ năng lượng của mặt trời đã yếu đi đáng kể nên hoạt động của bọn này sẽ ráo riết hơn.
Quay lại bên Minh Trúc, hiện tại cơ thể của cô đang có chút choáng váng vì bị ảnh hưởng bởi độc tính ở bắc cực. Nhưng còn thanh ngọc thì lại bình thường. Cô bước đến bên cạnh Minh Trúc bảo.
" Tới giờ rồi, em đi theo chị nào"
Minh Trúc ngạc nhiên khi thanh ngọc lại bảo cô đi với mình. Không phải Lafic dặn dò là không được rời khỏi nơi này sao? Thấy lạ nên Minh Trúc liền hỏi lại.
" Đi đâu vậy chị?"
" Đi đến một nơi mà em có thể trốn tránh được bọn người Midnight. Ngài Mavis đã dặn chị như vậy"
" Vậy thì em đi với chị"
Thanh ngọc cười khẩy rồi dùng ma thuật của mình giải phong ấn của Lafic rồi kéo Minh Trúc chạy đi. Nhưng khi vừa mới đi được vài bước thì đột nhiên Minh Trúc bị biến thành một khúc gỗ không hồn.
Hoang mang thanh ngọc nhìn dáo dác xung quanh và nghĩ thầm.
" Trúng kế rồi"
" Ngươi thấy thế nào? Ngạc nhiên lắm à?"
Lafic từ từ bước ra đứng trước mặt thanh ngọc và mỉa mai.
"Ngài nói gì thế ạ? Tôi không hiểu ngài nói gì cả"
Thanh ngọc cười gượng đáp trả.
Trước vẻ bình tĩnh đó của thanh ngọc, Lafic cười khẩy rồi bỏ hai tay vào túi quần nhìn thanh ngọc bằng một ánh mắt rất sắc và bảo.
" Không cần giả tạo vậy nữa đâu Sue, à không, phải là Killer mới đúng chứ"
Thanh ngọc như muốn đứng hình, hai mắt trợn lên lọ rõ sự bất ngờ.
" Ngài... Ngài... Nói gì thế? Tôi là mà Killer sao?"
" Ngươi nói ngươi không phải Killer vậy tại sao từ sáng đến giờ ngươi không bị ảnh hưởng bởi hàn băng của ta?"
" Tôi..."
" Sức mạnh của một thanh ngọc không có khả năng đó, và một điều quan trọng hơn là ngươi chưa bao giờ đặt chân đến bắc cực vậy tại sao ngươi biết đường đến đây?"
Lập luận của Lafic quá chặt chẽ khiến thanh ngọc không thể trả lời được nữa. Nếu như vậy thì xem như thanh ngọc đã tự nhận mình là Killer.
" Ngươi giỏi lắm Lafic. Ta công nhận ngươi không hổ danh là Ma Cà Rồng thông thái nhất Fort. Ta đã sơ ý để ngươi phát hiện ra thân phận rồi, vì thế ngươi sẽ không thể qua nổi hôm nay"
Thanh ngọc trợn đôi mắt màu xám đen của mình lên đe dọa. Ánh mắt xám đen này chỉ có các Ma Cà Rồng đột biến thuộc tộc ngoại lai mới sở hữu màu mắt như thế này nên bây giờ có lẽ thân phận thật của thanh ngọc chính là Killer.
" Ta không nghĩ ngươi có thể phát hiện ra ta trong bộ dạng con người này, suốt hàng trăm năm qua, ta đã chịu đựng sự sỉ nhục khi phải làm theo lệnh của các người rồi và hôm nay ta sẽ cho các ngươi nếm mùi lại"
" Ngươi có nghĩ thân phận của ngươi đã bị ta nghi ngờ từ khi ngươi gia nhập vào Kang tộc không?"
" Không thể nào? Ngươi nói dối"
Killer liền hung hăng phản bác lại câu hỏi nhẹ nhàng của Lafic. Cái ngày thanh ngọc gia nhập Kang tộc cách khá xa ngày mà Killer bị phong ấn, vậy tại sao Lafic lại nghi ngờ được chứ?
Trước sự tò mò đó của Killer, Lafic liền cất giọng giải thích.
" Thứ nhất, mùi vị của ngươi không phải là của Ma Cà Rồng biến dạng từ con ngươi, với sức mạnh của Mavis bất giờ thì nó không thể phân biệt được mùi hương giả tạo đó. Thứ hai, ma lực của ngươi khá mạnh nhưng ngươi không thể hạ được bất kì Ma Cà Rồng nào ngoại trừ chúng sử dụng một trong các ma thuật Diệt Ma pháp. Chính vì hai lí do này mà ta đã gìm hiểu về ngươi, tất nhiên ngươi không nằm trong số Ma Cà Rồng ở Fort. Và còn một thứ nữa mà ngươi đã để lộ ra thân phận của mình là...."
" Mau nói nhanh"
Không kiềm được bản thân, Killer lớn tiếng quát lớn trong khi ý đồ của cô chính là muốn Lafic nhanh chóng nói ra điều sơ suất đó. Tuy nhiên Lafic là một Ma Cà Rồng rộng lượng nên anh chẳng để ý chi đến mấy chuyện nhỏ nhặt này mà nói.
" Chính ngươi đã phá vỡ phong ấn của Thanh Long và kêu gọi đồng bọn Monster đến nhà Thanh Long và cũng chính ngươi chính là người bảo Monster rút lui. Với tính khí của Monster thì cho dù có đối đầu với ai đi chăng nữa, hắn cũng chẳng rút lui như thế. Ngươi chỉ vì muốn đạt được tâm nguyện mà để ra qua nhiều sơ hở, rất tiếc đêm hôm qua ta đã chứng kiến được hiện tượng đặc biệt này"
" Nếu ngươi biết được thân phận thật của ta,vậy tại sao ngươi không vạch mặt ta mà phải bày đủ trò hết hả?"
" Nếu không làm vậy thì làm sao ngươi chịu ra mặt?"
" Ngươi thông minh quá rồi đấy, vì vậy ngươi nên đi theo vĩ lãnh tụ vĩ đại của người là vừa"
Một lời khen như một lời đe dọa. Tuy nhiên, Lafic vẫn đứng bình thản và xem như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Trong khi đó, nhóm người của Mavis hiện giờ đang phải đối mặt với nhóm người Monster. Mục đích của nhóm Mavis chính là tìm cho bằng được và ngăn chặn Monster trong khi Monster thì lại cố tìm cho ra Minh Trúc. Tuy hai bên có hai mục đích khác nhau nhưng chung quy lại thì chỉ có một nên việc đối mặt với nhau thì chẳng có gì lạ cả.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store