ZingTruyen.Store

No Duyen


" ê bà già , làm gì đêm khuya không ngủ ra đây ngồi vậy ? " tiểu vy không biết từ đâu chui ra mà nói ngay sát bên tai phương anh khiến cho chị xém xíu nữa là đứng tim tại chỗ

" mày khùng hả , bộ ma hay gì sao đi không nghe tiếng gì hết " phương anh vừa nói vừa ôm lấy ngực mình nói , xíu nữa thôi là đi về chầu ông bà rồi

" rồi sao ra đây ngồi ? " tiểu vy thấy bộ dạng hoảng sợ của phương anh thì tít mắt cười , biết vậy hồi nãy giả làm ma hù bả cho vui

" nướng khoai , ăn chung không ? " phương anh hướng mắt về phía mấy củ khoai đang trên lò than mà nói với tiểu vy , hồi trưa bị ngọc thảo phạt nên có được bỏ cái gì vô bụng đâu , nên giờ khuya lắc khuya lơ phải ra ngồi nướng khoai ăn cho đỡ đói đây nè

" ăn , mà hồi trưa nồi cá kho của chị em đưa cho cô ba khánh rồi đó nha " tiểu vy ngang nhiên mà cầm lấy củ khoai đang ăn dở trên tay phương anh mà bỏ vào miệng , công nhận ăn lén lút cái ngoan hơn hẳn

" hay quá ha , sao hồi trưa thấy thảo xuất hiện mà không kêu tao , làm tao bị phạt nhịn đói từ trưa đến giờ " không nhắc thì thôi , nhắc đến là phương anh muốn đánh cho tiểu vy mấy cái , hồi trưa nó mà nhắc cô là cô đâu phải chịu phạt đâu

" em cũng có biết gì đâu , em chưa kịp nhắc nữa là thảo đuổi em đi rồi , bộ chị không thấy hả ? " tiểu vy cũng hờn giận mà trả lời lại , em cũng muốn nhắc lắm chứ bộ mà tại ngọc thảo chặn miệng đó chứ

" ê mà lạ quá ha " tiểu vy vừa lấy miếng khoai bỏ vào miệng vừa suy nghĩ gì đó không biết , nhìn bộ dạng đăm chiêu cứ như đang tính chuyện đại sự vậy đó

" lạ gì ? " phương anh ngồi kế bên cũng nhướng mày hỏi lại , tự nhiên nhỏ này nay nghiêm túc dữ vậy trời

" thì thảo đó , bộ chị không thấy lạ hả , mỗi lần mà có ai lại gần chị hay là chị nấu món gì cho ai , thảo cũng mặt nặng mày nhẹ hết , bộ chị không để ý hay sao ? " tiểu vy chép miệng mà nói với phương anh , cái nhà này ngoại trừ bà hội đồng ra , ai cũng lạ lạ hết , lạ nhất là cô hai thùy tiên á

" không , tao thấy bình thường , mày lại gần tao quá trời mà thảo cũng có làm gì mày đâu , hoặc nhiều khi mấy bữa đó thảo không vui nên khó chịu vậy thôi " phương anh chẳng quan tâm gì mấy đến việc đó , lòng chủ khó đoán lắm , phận tôi tớ như cô quan tâm chi cho cực

" cũng đúng " tiểu vy nghe phương anh trả lời thì thấy cũng hợp lý , có khi em nghĩ lầm cho ngọc thảo cũng nên

" mà chị phương anh " tiểu vy ngồi yên được một lúc lại tiếp tục mở miệng , có vẻ như im lặng và em không cùng chung một chỗ được

" gì nữa ? " phương anh chán nản mà trả lời , không biết chừng nào tiểu vy mới nói xong để cô có thể dọn dẹp chỗ này mà đi vô ngủ đây

" hình như cô hai tiên có người thương rồi đó " tiểu vy không biết tại sao khi nói điều này lòng mình lại có chút buồn buồn , chắc do buồn ngủ chăng ?

" ờ , cô hai có người thương thì mừng cho cô hai chứ sao ? " phương anh nhún vai nói , ánh mắt có chút khó hiểu nhìn tiểu vy , nhỏ này hôm nay coi bộ định không cho cô đi ngủ hả ?

" thì em mừng mà , mai mốt thảo cũng có người thương thì chị có mừng cho thảo không ? " tiểu vy chu lấy môi mình nói , ngọc thảo mà có người thương chắc em buồn chết , tại lúc đó ngọc thảo đi chơi với người khác rồi chứ đâu còn đi chung với em nữa đâu

" mừng " phương anh ngồi đó mà buông ra một chữ vô cùng nhẹ nhàng , nhưng chẳng hiểu sao trong lòng mình lại có chút buồn bã

" một ngày nào đó mà thảo với cô hai tiên dắt người thương về gặp bà , chắc bà vui lắm ha " tiểu vy vô tư mà quay sang phương anh nói , dám chắc ngày đó bà sẽ đãi tiệc nguyên nhà cho mà xem

" hay quá ha " thùy tiên đứng phía sau lưng tiểu vy với phương anh mà lắc đầu bất lực , tưởng tượng một ngày nào đó cô dắt tiểu vy ra trước mặt má cô , chắc má cô tức chết quá

" ủa , dạ , cô hai " không hẹn mà phương anh cùng với tiểu vy đều quay ra sau nhìn thùy tiên , không biết nãy giờ thùy tiên nghe được cái gì nữa

" vy về phòng ngủ đi , còn phương anh dọn xong đống này rồi lên nhà chính lấy bình rượu đem vô phòng tui " thùy tiên thở dài nói , nói xong liền quay lưng đi về phía phòng mình , chắc hẳn người làm cho phương anh không ngủ đêm nay là cô chứ không phải tiểu vy rồi

tiểu vy đứng đó hết nhìn thùy tiên rồi lại nhìn phương anh , sau đó lại dậm chân mà đi về phía bếp đi vào phòng của mình với phương anh nằm ngủ , thùy tiên thấy ghét , sáng sớm la mắng em tối đến còn mặt nặng mày nhẹ với em nữa , bộ cô hai tiên hết thương tiểu vy rồi hay sao ?

chỉ tội cho phương anh đứng đó khờ người ra luôn , biết vậy hồi nãy ôm bụng đói đi ngủ cho rồi , ra đây nướng khoai chi không biết


.

.

.

.

.

.

.

.


" thôi , mày uống quài nó cũng có thích mày đâu " phương anh nhăn mặt mà nhìn thùy tiên cầm lấy bình rượu mà uống như nước lã , bộ không biết đắng hả trời

" nói gì đó ? " giọng thùy tiên trầm hẳng đi một tông , sao mà cứ thích đụng vào nỗi đau của cô vậy ?

" hông , ý tao là tiểu vy thích con trai " phương anh không biết hôm nay miệng mình bị cái gì nữa , cứ nói linh ta linh tinh

" mày muốn chết hả phương anh ? " thùy tiên cầm trên tay bình rượu mà muốn đập lên đầu phương anh hết sức , chắc mai mốt phải lấy kim chỉ may miệng con nhỏ này lại luôn quá

" hông có , hông có , ý tao là dù mày có uống bao nhiêu thì cũng không có giải quyết được gì hết , mày hiểu không ? " phương anh gãi đầu mà nhìn thùy tiên đầy ái ngại , đây mới là ý mà cô muốn nói đây nè

" vậy mày tỉnh thì mày chỉ tao cách đi " thùy tiên mắt nhắm mắt mở mà nói với phương anh , không biết nó có bỏ thuốc ngủ vô bình rượu cho cô uống không mà sao cô buồn ngủ dữ vậy nè

" thì mày kiếm thằng nào dắt về đại đi , con vy nó mà ghen thì chứng tỏ nó có tình cảm với mày " phương anh nhăn mặt suy nghĩ hồi lâu rồi lên tiếng , tự nhiên cái thành quân sư tình yêu là sao trời ?

" còn vy không ghen thì sao ? " thùy tiên ngước mắt nhìn phương anh , không biết là ai đang say ai đang tỉnh nữa

" thì mày cưới thằng đó luôn cho má mày mừng " phương anh thấy cái ý kiến này nó cũng được được á , tính ra người có lợi là thùy tiên chứ không ai

" vậy để tao kêu thảo làm thử " thùy tiên nghe phương anh nói thì thấy trớt quớt , thử cho ngọc thảo làm vậy coi , coi phương anh có chịu không ?

" liên quan gì đến thảo " phương anh đang bình thường , nghe tới cái tên ngọc thảo liền nhảy dựng , không biết sao tự nhiên cái bị vậy nữa

" thì để coi trong nhà này có ai ghen không ? " thùy tiên cười cười nhìn phương anh , nhiều khi nó được tổ độ giống cô mà nó không biết đó

" rồi mắc gì nhìn tao cười , ai ghen thì ghen đi , có liên quan gì đến tao đâu " phương anh nói xong liền giật lấy bình rượu trên tay thùy tiên tu một hơi , tự nhiên đang nói chuyện của thùy tiên cái đá qua ngọc thảo là sao ?

thùy tiên nhìn bộ dạng của phương anh thì càng chắc chắn , chơi với nhau từ nhỏ đến lớn , nó với cô vừa ngáp thôi là biết đối phương muốn gì rồi , ngọc thảo mà nghe được tin này chắc vui lắm cho coi 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store