ZingTruyen.Store

Niệm Niệm Khó Quên

Chương 8

hoatulipnho

Edit: Mery 🍒

Beta: Gem 🌱

Ảnh: 

__________________________________________________________

Yến Tây Minh hơi hơi nhướng mày, mắt đen lạnh lùng, bình đạm quay lại.

Những người xem chạm mắt với cậu, lập tức cúi đầu, im như ve sầu mùa đông.

Trong phòng học yên tĩnh một cách quái lạ.

Tuy rằng Yến Tây Minh vẫn luôn một mình một cõi, không quan tâm bên ngoài, nhưng giờ phút này cũng nhịn không được có chút khó chịu.

Trên mặt cậu không biểu cảm, chậm rãi đi đến chỗ ngồi của mình, kéo ghế dựa ngồi xuống.

Lê Niệm ngồi ở bên cạnh, cô tuy là đang đọc sách, nhưng tâm tư hiển nhiên không ở sách, dùng khóe mắt lén nhìn cậu, thật cẩn thận mà, trong mắt không biết vì sao tràn ngập áy náy.

Lúc cô dùng cái ánh mắt này nhìn qua, Yến Tây Minh không thể nhịn được nữa, "Bang" mà buông bút trong tay, quay đầu mặt vô biểu tình mà nhìn cô, 

"Cậu muốn nói cái gì cứ việc nói thẳng."

"Hả...... Kia gì,"

Lê Niệm bị phát hiện, có điểm ngượng ngùng, ấp úng nói, "Thật xin lỗi, tôi ngày hôm qua không nên cưỡng bách cậu tháo khẩu trang, là tôi không để ý đến cảm giác của cậu."

Yến Tây Minh: "?"

Cái gì mà cảm giác của tôi?

"Kỳ thật diện mạo không quan trọng, thật sự." Lê Niệm nỗ lực lấy hết những súp gà* mà cô xem trên TV, "Chân thiện mỹ** mới là vẻ đẹp thật sự, hơn nữa lớn lên xấu...... Không không, tôi là nói lớn lên lệch khỏi quỹ đạo thẩm mỹ đại chúng cũng không thể giả thích cái gì, cậu nhìn xem Mã Vân Hoàng Bột Vương Tư Thông***, tuy rằng lớn lên chẳng ra gì, nhưng còn không phải bị rất nhiều ngươi mê muỗi kêu chồng."

🍒:Chap này nhiều chú thích nên để cuối chương nhé

Lê Niệm sau đó nhìn đến gương mặt Yến Tây Minh, đột nhiên cảm thấy cảm tình của mình trước đó không có gì ghê gớm.

Sao phải giật mình với Cố Dữ? Cố Dữ không để ý tới cô tính cái gì? Yến Tây Minh sống lâu ngoan cường với khuôn mặt đó, tại sao cô lại không thể?

"......"

Tuy rằng cô nói tiếng Trung Quốc, nhưng Yến Tây Minh một chữ cũng chưa nghe hiểu, "Cậu rốt cuộc muốn nói cái gì?"

"Ý tôi chính là," Lê Niệm vô cùng chân thành mà nhìn cậu, "Mặc kệ cậu lớn lên thế nào, chúng ta vĩnh viễn là bạn bà."

"Không cần." Yến Tây Minh không dao động.

"Không có việc gì."

Lê Niệm hiện tại sẽ không bị lời nói lạnh nhạt của cậu tổn thương rồi, khi còn nhỏ cậu nhất định bởi vì diện mạo mà chịu đủ khi dễ, tính cách vì tự ti mà cũng trở nên vặn vẹo, cho nên hiện tại mới mang khẩu trang, từ biểu hiên của cậu khi cô vươn tay tới xem, nhất định là ngoài lạnh trong nóng, chỉ là không giỏi biểu đạt.

Lê Niệm: "Tôi hiểu, cậu trước kia nhất định thật không dễ chịu."

"......"

Yến Tây Minh quyết định từ bỏ nói chuyện cùng cô, hoàn toàn cảm thấy hai người không cùng một tần số.

Nhất định đã xảy ra cái gì.

Hắn lại nhìn lướt qua lớp học những người khác, đều là vừa tiếp xúc với hắn tầm mắt liền né tránh, Lưu Dương Bình phản ứng lớn hơn nữa, trực tiếp ghé vào trên bàn chơi di động giả chết.

Yến Tây Minh hơi hơi híp mắt, lấy ra di động nhắn tin: 【 đã xảy ra cái gì? 】

Lưu Dương Bình không có động tĩnh.

Yến Tây Minh: 【Đáp án câu cuối bài tập toán hôm qua không cần nữa? 】

【 ba ba tớ sai rồi! 】

Lưu Dương Bình trả lời, đồng nhắn tiếp: 【 nguyên nhân ở chỗ này, cậu xem đi, trước đó thanh minh cái này không phải tớ làm nha, tớ chỉ là trong lúc dạo diễn đàn vô tình nhìn đến, sau đó cũng không ở trong lớp truyền quá......】

Cậu ta vội vàng giải thích, Yến Tây Minh lười xem cậu ta vô nghĩa, trực tiếp click mở liên tiếp đi vào, một hàng chữ đậm nét thêm tiêu đề lập tức tiến vào tầm mắt.

【Ôi trời! Học thần lớp 1 năm 3 mang khẩu trang là do xấu không nỡ nhìn! Như thế mà ở trường như vậy! 】

Mặt sau đi theo một đống ảnh chụp.

Yến Tây Minh thấy rõ, có chút sửng sốt.

Bài đăng này đã có nhiều lượt chia sẻ lại, vẫn luôn ở trang đầu, nhiệt độ cao, hiện tại còn không ngừng có người ở bàn tán ——

【Trời, đây là ai vậy? Cay cả đôi mắt! 】

【 Đây là  Yến Tây Minh có thành tích thứ nhất năm 3? Trời ạ, tôi còn tưởng rằng hắn là soái ca, chung quy vẫn sai rồi. 】

【 ha ha ha, soái ca ai sẽ mang khẩu trang chứ? Lớn lên đẹp hận không thể mỗi ngày cho người khác xem 365 độ không góc chết. 】

【 ta thế nhưng cảm thấy thực bình thường, hắn thành tích như vậy siêu thần, nếu lại lớn lên đẹp, hơn nữa này cũng không tính là quá xấu đi. 】

【 đại ca này còn không xấu? Răng cửa của cậu ta vàng đén nỗi tôi tưởng là phun (sơn), nói xấu là xấu đi, ta cũng đến chú ý vệ sinh không phải? Nôn ——】

【 cầu xin chủ thớt đừng ghim! Tôi không nghĩ ở trang đầu nhìn thấy hắn, mỗi lần nhìn đều ô uế mắt tôi. 】

......

Lê Niệm nhìn qua Yến Tây Minh thế nhưng không có đọc sách, mà là đang xem di động, nhịn không được tiến lên liếc mắt một cái, lại lần nữa thấy được mấy ảnh kia, làm cô hoài nghi nhân sinh.

Lê Niệm: "......" Linh hồn đã chịu đả kích lần thứ hai.

Yến Tây Minh ánh mắt lãnh đạm, cũng không nói lời nào, nhìn không ra cậu đang suy nghĩ cái gì.

"Cậu đừng nhìn." Lê Niệm nhịn không được nói, "Tôi không phải kiểu người sẽ trông mặt mà bắt hình dong."

Yến Tây Minh mặt vô cảm tắt di động, gằn từng chữ: "Tôi, không có dài như vậy."

🍒: cắc ý là mặt dài

Lê Niệm ánh mắt tràn đầy đồng tình, "Ừ, tôi biết."

Cậu nói gì cũng đúng.

"......"

Yến Tây Minh đau đầu một hồi cảm thấy nghẹn khuất.

Này ảnh chụp vừa thấy chính là photoshop, cũng là bọn họ phân biệt không rõ.

Cậu ngẩng đầu, ánh mắt cố ý vô tình cuối cùng dừng ở trên người Tô Triết, hắn chảnh chân bắt chéo cùng anh em mà huýt sáo, tươi cười lười biếng.

Tựa hồ như có cảm giác, Tô Triết nhìn qua, giương mắt lên nhìn, khóe miệng nhếch lên, có mười phần khiêu khích.

"......"

Chân tướng như thế sáng tỏ.

Ảnh chụp của Yến Tây Minh truyền khắp nơi, cậu một chút đã ngã khỏi nơi dành cho thần, từ học bá cao lãnh thần bí biến thành nam sinh mặt mụn răng hô xấu xí/.

Hảo cảm của các nữ sinh với cậu giảm mạnh, trực tiếp về con số 0, ngay cả lớp phó học tập lúc trước có ý với cậu, cũng chính là nữ thần của Tô Triết, không hề tìm cậu, trên đường gặp được đều sẽ không để mắt, tuy rằng Yến Tây Minh cũng chưa từng hiểu qua cô ta.

Bên người cậu liền trở nên lạnh lẽo.

Lê Niệm cảm thấy hắn hiện tại giống như tự mang bối cảnh, một trận gió lạnh thổi qua là có thể rớt xuống vài miếng hoàng diệp.

Mà ý nghĩ Yến Tây Minh khác xa so với cô, đối với cậu ánh mắt của khác không ảnh hưởng gì, biết nguyên nhân rồi, liền lười quản, không làm sáng tỏ không giải thích, tùy ý đồn đãi lan tràn, loại thái độ này là chứng thực cho sự chân thật của bức ảnh kia, các nữ sinh đối với cậu càng thêm xa cách.

Lê Niệm đãi hắn nhưng thật ra như nhau thường lui tới, tuy rằng lúc ban đầu nhìn diện mạo cậu khiến cô thực khiếp sợ, nhưng cũng không thể thay đổi cái gì.

Yến Tây Minh phó mặc bọn họ tức chết người không đền mạng thái độ rất nhanh khiến cho cô đem đồng tình gì đó thu hồi.

Cô nên đồng tình là chính mình ngồi cùng cậu ngồi lâu như vậy lại còn ngoan cường tồn tại.

*

Màn đêm buông xuống.

Thành phố B trung tâm một nhà KTV ghế lô.

Cố Dữ lười biếng dựa vào trên sô pha, gầy bạch chỉ gian kẹp một cây yên, sương mù lượn lờ trong không trung, vẻ mặt của cậu ta lạnh nhạt mà xa cách.

Lâm Sướng bọn họ đoạt mic ca hát, ghế lô quỷ khóc sói gào, Cố Dữ vẫn không nhúc nhích ngồi ở trong đó, lãnh đạm mà rũ mắt hai mí, nửa điểm đều không hứng thú.

Bên cạnh Chu Tử Duyệt trộm ngắm sắc mặt cậu ta, ai nấy đều thấy được, Cố Dữ tâm tình không tốt.

"Đảo ca,có gì đâu? Lê Niệm cũng không phải cố ý." Lâm Sướng hát xong, cho cậu ta mở vại bia, "Tới, một say giải ngàn sầu, thì không còn gì nữa!"

"Biến." Cố Dữ giơ tay đẩy ra.

"Đừng nha, Đảo ca, cùng nhau hát đi, mục đích hôm nay là làm cho cậu vui, cậu không chơi thì còn ý nghĩa gì?" Những người khác cùng nhau khuyên.

Cố Dữ không để ý đến.

"Cố Dữ ca, đều là mình không tốt." Chu Tử Duyệt ủy khuất nói, "Nếu không phải mình gửi cậu ảnh chụp, cậu cùng Niệm Niệm sẽ không cãi nhau."

"......Cậu không liên quan."

Vành mắt cô ta đỏ hồng, nước mắt lưng tròng, rưng ra bộ mặt nhu nhược đáng thương mặt cực có lực sát thương.

Cố Dữ ánh mắt khẽ buông lỏng, giơ tay xoa xoa mái tóc dài của cô ta, "Cậu không gửi, người khác cũng sẽ tìm tới."

Lúc nhận được ảnh Chu Tử Duyệt gửi đến không bao lâu, đám anh em của Tô Triết lại tìm tới, hỏi Lê Niệm sao lại thế này, hắn ngày thường cùng bọn họ chơi không tồi, không nghĩ tới thời điểm mấu chốt bạn gái kéo chân, ở mọi người trước mặt hung hăng đánh mặt cậu ta, Cố Dữ luôn luôn sĩ diện, lúc này là thật sự tức giận.

"Cố Dữ ca...... Cậu yên tâm, mình sẽ giúp cậu cùng Niệm Niệm hòa hảo, cậu ấy giống như vẫn luôn hoài nghi quan hệ của chúng ta." Chu Tử Duyệt nước mắt nói rớt liền rớt, nức nở nói, "Chỉ cần cậu có thể hạnh phúc, mình nguyện ý cùng cậu giữ khoảng cách, cậu về sau cũng đừng đối tốt với mình như vậy."

"Đã nói là không liên quan đến cậu, khóc cái gì." Cố Dữ bất đắc dĩ quát, "Bao lớn rồi, như thế nào còn giống khi còn nhỏ động tí là khóc, không biết xấu hổ."

Cậu ta đem bao giấy ném tới trong lòng ngực Chu Tử Duyệt, "Lau lau, dơ muốn chết."

"Đúng rồi, Đảo ca, cậu nhìn kia bức ảnh chưa?" Lâm Sướng nghĩ đến một việc có thể làm Cố Dữ cao hứng, lấy di động ra mở diễn đàn trường học, "Là ảnh lộ mặt của Yến Tây Minh, hiện đang rất hot."

"Ai?" Cố Dữ nhất thời không nhớ tới Yến Tây Minh là ai, quay ra nhìn màn hình điện thoại, nháy mắt liền nghĩ tới, xấu đến thiếu chút nữa bị sặc nước miếng, "Đây là gương mặt của cậu ta sao?"

Lâm Sướng nói: "Đúng vậy, khó trách hắn mỗi ngày mang khẩu trang, cái này xấu lạy luôn."

"......"

Cố Dữ trầm mặc mà không nỡ nhìn thẳng mặt, đột nhiên đối với Lê Niệm sinh ra vài phần áy náy.

Cậu ta thế mà lại vì bức ảnh xấu này hoài nghi Lê Niệm, trời sập xuống Lê Niệm đều không thể coi trọng hắn (YTM).

Cô rõ ràng nói bọn họ chỉ là bạn học bình thường.

Là cậu ta không thể bình tĩnh nghe cô nói chuyện, không thể tin tưởng cô.

Nghĩ đến đây, Cố Dữ banh mặt hỏi Lâm Sướng: "Cậu...... Biết làm hòa con gái như thế nào sao?"

"???"Lâm Sướng thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi: "Cậu muốn làm hòa với Lê Niệm?"

Cố Dữ nhìn chằm chằm hắn không nói lời nào.

Lâm Sướng không dám hỏi nhiều, "Ách...... Liền hẹn hò mời cô ấy ăn cơm, đưa cái quà nhỏ gì đó, con gái không đều thích này đó sao?"

Một bên Chu Tử Duyệt nghe vậy, cắn cắn môi dưới, đột nhiên nói: "Nói đến Yến Tây Minh, Niệm Niệm gần nhất giống như cùng hắn đi được rất gần, còn lên ngồi cùng bàn đâu."

"Mình ngày hôm qua còn nhìn đến bọn họ đang nói chuyện phiếm."

"Niệm Niệm cười đến thực vui vẻ."

Chu Tử Duyệt một bộ thế Cố Dữ vẻ mặt lo lắng, "Các cậu nói, Niệm Niệm có phải hay không khả năng đối Yến Tây Minh......"

"Không có khả năng." Cố Dữ không chút nghĩ ngợi nói, "chỉ với gương mặt kia, quỷ đều chướng mắt."

"......"

Tác giả có lời muốn nói: Này chương sửa lại! Sửa lại! Phía trước đúng giờ phát, cho nên không có kịp thời sửa

_______________________________

🍒: nòi giả tạo thế nào cũng gặp quả báo :)))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store