Nhung Quynh Fanfic Co Vo Cam
Chương 28: Đằng Long tìm đến cửa
Vì câu nói chắc nịch của Bạch Nhã Hân mà Đằng Long quay về phòng nằm chờ đợi..
Để cuộc vui thêm hưng phấn, hắn ta làm mấy hơi bột trắng cho cuộc vui thêm phấn khích..
Chỉ là gần đến trời sáng lượng ma túy cũng phai dần..
Thiếp đi trong cơn phê lúc nào không hay..
Đến khi tỉnh dậy, Đằng Long vẫn không dám tin được mình vừa Trác Nhã Hân lừa gạt một cách trắng trợn..Bên cạnh vẫn trống không,chẳng có một ai..
Nỗi tức giận cộng thêm bản chất vốn coi trời bằng vun của mình..Lần này lại bị xem thường huống hồ trong người vẫn còn chất kích thích..Đằng Long tay nắm lại thành nắm đấm..
Cầm lấy điện thoại gọi đi..
- Điều tra xem Trác Nhã Hân ở phòng nào cho tao..
Buổi tiệc cũng chỉ vừa kết thúc hơn hai tiếng trước, Trác Nhã Hân mệt mỏi, vừa tắm ra..
Bạch Vĩ Sơn lúc này đang ôm laptop còn làm gì đó, khuôn mặt chăm chú..
Trác Nhã Hân sấy cho tóc khô, rồi lên tiếng hối thúc..
- Trễ rồi anh vào tắm đi,ngủ thôi..
Bạch Vĩ Sơn ậm ừ nhưng không có ngưng tay, dạo gần đây ông ta rất bận.Tập trung vào mối làm ăn lớn nào đấy,hỏi nhiều lần Bạch Vĩ Sơn cũng chỉ nói cho qua chuyện..
Trác Nhã Hân hơi mệt nên không quản nhiều,lên giường kéo chăn mắt nhắm lại muốn nghỉ ngơi..
Bạch Vĩ Sơn liếc nhìn bờ vai của cô ta, rồi thu mắt về..
Chỉ là lúc này ngoài cửa từng tiếng đập cửa ầm ầm,kèm theo tiếng mắng chửi..
- Trác Nhã Hân cô ra đây cho tôi, Cmn dám chơi tôi...
- Trác Nhã Hân ....
Cùng tiếng thuộc hạ của Bạch Vĩ Sơn cãi nhau..
- Anh Long có chuyện gì để sáng mai..
- Cút...
Không lầm thì ngoài kia xảy ra xô xát hai bên..
Trác Nhã Hân giựt nảy người khi nghe tiếng Đằng Long,ngồi dậy nhìn Bạch Vĩ Sơn ..
Chẳng phải giờ phút này hắn ta đang có cuộc ân ái dục tiên dục tử với Bạch Phi Nhung hay sao.Cớ gì lại chạy đến đây nổi cơn điên...
Lúc này Bạch Vĩ Sơn đã đứng dậy đi ra ngòai, khi ở buổi tiệc ông ta vốn đã không vừa mắt với Đằng Long.
Bây giờ còn dám đến gây sự, đúng là coi thường ông ta quá mức..
Trác Nhã Hân vội mặc thêm áo choàng vào,chạy theo Bạch Vĩ Sơn ..
- Anh vào trong đi, cậu ta tìm em thì để đó em giải quyết..
Bạch Vĩ Sơn nào chịu kéo Trác Nhã Hân sang một bên,giận dữ quát..
- Hôm nay nó không nói được tiếng người,Tôi sẽ không bỏ qua cho nó nữa..
Trác Nhã Hân mím môi,biết không nào ngăn cản được nữa..
Đành bất lực nhìn Bạch Vĩ Sơn mở cửa,cô ta cũng vội đi ra..
Bên ngoài thuộc hạ Bạch Vĩ Sơn và Đằng Long đang xô xát lẫn nhau..
Còn Đằng Long thì đang giơ chân định đạp cửa..
Bạch Vĩ Sơn vừa mở ra, Đằng Long cũng kịp rút chân về..
Khinh khỉnh hỏi..
- Chịu ra rồi à,không trốn nữa sao..?
Bạch Vĩ Sơn bước đến lạnh lẽo gằng từng tiếng..
- Đằng Long,mày nổi điên cái gì? Hôm nay mày không nói rõ ràng thì đừng nói sao tao không nể mặt Chú Ba, khiến mày biết thế nào là chọc giận Bạch Vĩ Sơn , sẽ trả giá đắt thế nào...
Đằng Long không sợ còn cười ha hả chọc Bạch Vĩ Sơn điên tiết lên..
- Ông muốn biết vì sao tôi điên tiết thì hỏi con đàn bà của mình đấy.Mẹ nó chứ dám chơi tao à.Trác Nhã Hân nói đi,mày dám để tao đợi cả đêm..
Trác Nhã Hân như hiểu được điều gì, chắn trước mặt Bạch Vĩ Sơn ..
- Cậu nói gì tôi không hiểu,thôi được rồi cậu về phòng đi.Đừng gây ồn ào nữa,sáng mai rồi giải quyết được không..?
- Sáng giải quyết? Xem tao là con nít à.Mẹ nó, Bạch Phi Nhung đâu? Khốn nạn bắt tao về phòng đợi dài cổ rồi người đâu? Hôm nay nếu không nói rõ,tao cũng sẽ cho các người biết chết thảm sẽ ra sao?
Trác Nhã Hân quay người,quả nhiên Bạch Vĩ Sơn nhìn cô ta không độ ấm.Cánh tay mảnh khảnh cũng bị bóp đến đau nhói..
Chương 29: Cơn thịnh nộ của Bạch Vĩ Sơn
Bạch Vĩ Sơn nghiến răng..
- Nó mới vừa nói cái gì,cô hứa gì với Nhung Nhung xảy ra chuyện gì rồi?Nói...
Trác Nhã Hân cuối đầu mím môi càng thấy vẻ mặt này của Bạch Vĩ Sơn mỗi lần nhắc đến Bạch Phi Nhung chỉ khiến cô ta phát điên, qua một lúc Trác Nhã Hân vùng tay ra..
- Đau, anh định giết chết tôi đấy à.Thì sao? Đằng Long vừa mắt Bạch Phi Nhung .Tôi chỉ muốn tác thành cho hai đứa nó,có gì sai?
- Cô...
Bạch Vĩ Sơn giơ tay lên muốn cho Trác Nhã Hân một cái tát,nhưng ông vẫn cố kiềm chế lại..
Trác Nhã Hân hét lên không thể tin, Bạch Vĩ Sơn muốn đánh cô ta..
- Anh..anh vì Bạch Phi Nhung mà muốn ra tay với tôi sao.Này Bạch Vĩ Sơn có giỏi thì đánh đi. Đánh chết tôi đi..
Bạch Vĩ Sơn thu tay về, quay đầu nói với thuộc hạ..
- Vận động thêm người, tìm Nhung Nhung về đây cho tôi..
Tiếng vâng đồng loạt vang lên..
Đằng Long nhíu nhíu mày..
Nhìn tình hình này có lẽ Trác Nhã Hân rõ ràng không biết Bạch Phi Nhung ở đâu..
Đằng Long đút tay vào túi..
- Nếu hôm nay có người ra tay nẫng tay trên của tôi. Thì tôi sẽ bỏ qua cho Chị.Dĩ nhiên người đó sẽ không yên thân với tôi.Còn nếu tôi biết là do người của Chị làm thì đừng trách sao tôi ác..
Nói rồi hắn quay lưng cùng thuộc hạ rời đi..
Nhưng chưa đi được bao xa,thì bắt gặp thuộc hạ của Bạch Vĩ Sơn vừa sai đi đã quay về bên cạnh còn có người đàn ông,hình như người đó bị thương..
Đằng Long ngừng ngay bước chân quay người..
Bạch Vĩ Sơn vì lo lắng cho Phi Nhung khi thấy thuộc hạ mình ông liền hỏi ngay..
- Thế nào..
Trác Nhã Hân cũng nhanh miệng..
- A Nhất cậu sao ở đây,lúc tối xảy ra chuyện gì..
A Nhất chính là thuộc hạ của Trác Nhã Hân ra lệnh bắt cóc Phi Nhung ..
A Nhất xoa phần gáy vẫn còn đau đớn..
- Chị Hân lúc tôi chuẩn bị ra tay thì bị đánh ngất xỉu..
Thuộc hạ Bạch Vĩ Sơn vội nói..
- Anh Bạch chúng tôi đưa A Nhất về trước,còn bọn A Tứ đang kiểm tra camera.Anh chờ một chút..
Chưa được mấy phút sau, đám người Bạch Vĩ Sơn tiếp tục chạy về..
- Anh Bạch chúng Tltôi vừa xem lại camera,người đưa cô Bạch đi chính là..
Hai tên thuộc hạ ngưng trọng một chút..
Bạch Vĩ Sơn quát..
- Ai?
Tên thuộc hạ hơi cúi đầu..
- Là Tam gia..
Mạnh Quỳnh ..
Cái tên này được lặp lại bởi ba người..
Khi Trác Nhã Hân chưa kịp tiếp thu,thì đã thấy Bạch Vĩ Sơn sãi bước đi về phía phòng Mạnh Quỳnh ở ngã rẻ cuối hành lang tay trái..
Trác Nhã Hân biết lần này không còn là chuyện nhỏ nữa rồi quay đầu nói với thuộc hạ của mình..
- Báo với ba tôi..
Rồi nhanh chân chạy theo Bạch Vĩ Sơn , vì cô ta rõ ràng biết Bạch Phi Nhung đã uống thuốc kích tình,chắc chắn hai người họ hơn năm mươi phần trăm dự đóan phải xảy ra quan hệ.
Tại sao mọi thứ lại như thế này, sao Bạch Phi Nhung lại may mắn đến thế..
Cô ta muốn hủy hoại cuộc đời Bạch Phi Nhung .
Tại sao người đó không phải là Đằng Long mà là Mạnh Quỳnh .Chẳng phải nếu hai người xảy ra quan hệ thì từ nay về sau Phi Nhung có nơi để dựa vào rồi hay sao..
Đằng Long nắm chặt hai tay lẫm bẫm
- Mạnh Quỳnh tại sao lại là mày..?
- Anh Long chúng ta có nhập cuộc không..?
Thuộc hạ của hắn nhẹ giọng hỏi.
Ngạc nhiên thay Đằng Long lại phất tay..
- Không cần,về phòng thôi..
Dù rất ngạc nhiên thái độ lạ của Đằng Long nhưng thuộc hạ hắn không hỏi tiếp..
Lúc này Bạch Vĩ Sơn đã không được kiềm được lí trí, đây còn là mặt mũi của chính mình.
Đằng Long và cả Mạnh Quỳnh điều xem thường ông ta,còn dám ra tay với Phi Nhung .
Người của Mạnh Quỳnh vừa thấy Bạch Vĩ Sơn cùng thuộc hạ ông ta đi đến liền biết có điều không lành..
Bấm lấy cuộc gọi..
- Anh Chí có chuyện rồi..
La Chí là thuộc hạ đầu tiên do chính Mạnh Quỳnh đưa về, là một người trung thành tuyệt đối với Mạnh Quỳnh .
Nếu chuyện gì chạm đến Mạnh Quỳnh tức nhiên phải bước qua xác La Chí đầu tiên..
Bạch Vĩ Sơn không cần mở lời..
Tay chân linh hoạt ra tay với thuộc hạ Mạnh Quỳnh không hề báo trước.
- Mạnh Quỳnh mày ra đây, hôm nay tao giết mày..
Bị Bạch Vĩ Sơn đạp mấy phát vào bụng, hai người bên Mạnh Quỳnh ngã xuống sàn đau điếng, bọn họ cũng không có gan dám đánh lại..
Bạch Vĩ Sơn dùng chân đạp lên mặt một tên thuộc hạ của Mạnh Quỳnh ..
- Phá cửa cho tao..
Ông ta ra lệnh cho thuộc hạ của mình, Trác Nhã Hân đứng bên cạnh lần đầu thấy Bạch Vĩ Sơn nỗi giận kinh khủng đến như vậy..
Khuôn mặt hung ác chỉ hận không thể giết người..
Bọn thuộc hạ vừa nghe lệnh, tiến đến đạp vào cánh cửa mấy phát,tạo ra âm thanh chói tai..
Cũng may lúc này La Chí xuất hiện.
Bên cạnh anh ta còn có thêm mấy người,trong giới hay truyền miệng do La Chí dựa vào quyền uy của Mạnh Quỳnh hoặc do tính cách anh ta vốn không coi ai ra gì.
Nếu không phải là Mạnh Quỳnh thì La Chí có thể ra tay với bất cứ ai..
Nhanh như chớp La Chí tiến đến không để Bạch Vĩ Sơn vào mắt, chỉ một cái xoay người đã bẻ ngoặt hai tay của mấy tên thuộc hạ Bạch Vĩ Sơn nghe răn rắc..
Chân dài giơ cao đạp bọn họ lăn ra sàn ôm tay hét lên đau đớn..
Bạch Vĩ Sơn giận dữ phất tay..
- Lên..
Được lệnh của Bạch Vĩ Sơn ,mấy tên thuộc hạ đứng sau ông ta đồng loạt tiến lên tấn công La Chí..
..........
Chương 30: Mạnh Quỳnh ra tay
Bên trong căn phòng ấm áp, sau cuộc ân ái Bạch Phi Nhung mệt mỏi thiếp đi trong lòng Mạnh Quỳnh ..
Tiếng động bên ngoài khá lớn,hòa vào tiếng sóng biển làm cho người ta khó mà yên ổn..
Ánh mắt Anh quét qua lạnh lùng, anh nhẹ nhàng đỡ đầu cô đặt nhẹ lên gối..
Nhưng Bạch Phi Nhung đã bị tiếng động bên ngoài ngày càng lớn làm cho thức giấc.
Cô mở mắt thấy Mạnh Quỳnh đang khoác áo ngủ, nhỏ giọng hỏi anh..
- Có chuyện gì sao..?
Mạnh Quỳnh thắt dây áo, xoay người ngồi lên giường hôn lên trán cô trấn an..
- Chắc là ba nuôi em đến đòi người, anh ra xử lý một chút.Em ngủ tiếp đi..
Phi Nhung ngẩng người,khi biết Bạch Vĩ Sơn đang gây chuyện ngoài kia..
Mạnh Quỳnh đứng dậy, lại dặn dò..
- Tuyệt đối không ra ngoài biết không..?
Phi Nhung nhìn anh rồi lặng lẽ gật đầu..
Lúc này Mạnh Quỳnh mới vừa lòng,quay người rời đi..
Coo nhìn theo bóng anh đến khi khuất hẳn, trong lòng nhiều lo lắng không yên..
Lúc anh bước ra, cánh cửa vừa mở cũng là lúc một tên thuộc hạ Bạch Vĩ Sơn bị La Chí đánh văng vào cửa..
Mạnh Quỳnh nhếch môi,lộ rõ sắc mặt lạnh lẽo chết chóc..
Giơ tay túm gọn tên đó, ngoặc tay ra sau..
Rắc..
Nháy mắt nơi cổ đau nhói đến khó thở, bàn tay Mạnh Quỳnh ngày càng siết chặt, khuôn mặt của hắn ta cũng tím tái..
Đến khi nghĩ rằng mình khó lòng sống sót, Mạnh Quỳnh mới thả tay, chân dài đạp mạnh, thân hình vạm vỡ của hắn rơi mạnh xuống sàn, ọc cả máu tươi, ôm cổ ho sặc sụa..
Cảnh tượng vô cùng đáng sợ khiến những tên thuộc hạ có mặt khiếp vía.
Tất cả bọn thuộc hạ của Bạch Vĩ Sơn run sợ liền ngưng tay vội đứng ra sau Bạch Vĩ Sơn .
La Chí cũng thu tay về bước về đứng cạnh Mạnh Quỳnh ..
Bạch Vĩ Sơn cung tay căm phẫn, rồi nhìn cách ăn mặc ái muội của Mạnh Quỳnh ..
Hai mắt ông ta đỏ ngầu..
- Mạnh Quỳnh , tao hỏi mày Nhung Nhung đâu..?
Mạnh Quỳnh chẳng quan tâm sắc mặt khó coi của ông ta, kéo lại áo ngủ hững hờ ám muội nói..
- Cô ấy mệt,đang nghỉ ngơi..
- Khốn khiếp,mày đã làm gì con bé..
Bạch Vĩ Sơn giận run người tiến đến nắm lấy cổ áo Mạnh Quỳnh hét lớn.
La Chí bước đến định ra tay với Bạch Vĩ Sơn ..
Anh giơ tay ngăn cản, tỉnh bơ đáp trả..
- Anh Bạch, một nam một nữ ở chung một phòng anh nghĩ chúng tôi đã làm gì..
Bạch Vĩ Sơn không thể tin được, giơ tay một cú đấm nện xuống..
Nhanh như chớp Mạnh Quỳnh chụp tay ông ta,cười lạnh..
- Anh Bạch không nên có thái độ này,tôi sẽ không nể mặt đâu..
Nói rồi dùng sức đẩy mạnh Bạch Vĩ Sơn ,cả ngưới Bạch Vĩ Sơn chao đảo phải nhờ Trác Nhã Hân và thuộc hạ đỡ lấy mới đứng vững không ngã..
Trác Nhã Hân khuyên ngăn..
- Hai người bình tĩnh đi..
Không ngờ lúc này Bạch Vĩ Sơn lại rút súng của thuộc hạ, đưa thẳng lên giữa trán của Mạnh Quỳnh ..
- Thằng khốn hôm nay tao bắn chết mày...
Anh vẫn bình tĩnh đứng yên,ra lệnh không cho La Chí động thủ..
Anh hỏi..
- Bắn đi! Tôi cho anh cơ hội đấy..
Bạch Vĩ Sơn giận đến gân xanh nổi cợm trên trán..
Trác Nhã Hân sợ hãi kéo tay ông ta..
- Bạch Vĩ Sơn anh điên rồi sao,bỏ súng xuống..
Bạch Vĩ Sơn chỉ dùng một tay có thể đẩy cô ta ra..
- Cút..Hôm nay tôi phải giết chết nó..
Không phải Bạch Vĩ Sơn không dám ra tay,nhưng ông ta biết do Mạnh Quỳnh cố ý không muốn phản đòn.Rõ ràng tỏa ra thách thức ông ta..
Nhưng cơn giận này Bạch Vĩ Sơn khó lòng nuốt trôi..
Dù không bắn chết,ông ta vẫn muốn Mạnh Quỳnh nếm trãi viên đạn ngày hôm nay..
Ngay lúc này khi mọi người đang căng thẳng,Phi Nhung mở toang cửa ra nhìn một màn này..
Bất giác trái tim cô như muốn rớt ra ngoài,chưa kịp nghĩ ngợi chạy đến đẩy cánh tay Bạch Vĩ Sơn ra, hai tay giang ra che chắn cho Mạnh Quỳnh .
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store