Lời Mời Nguy Hiểm
Sáng hôm sau, ánh mặt trời dịu nhẹ chiếu rọi xuống cánh đồng rộng lớn, báo hiệu một ngày mới đầy năng lượng. Ông Minh, Hà, Vy và Liên cùng nhau chuẩn bị cho chuyến tham quan vùng quê. Liên đã sắp xếp một chuyến đi thăm các vườn cây ăn trái trĩu quả – nơi đặc trưng của miền Tây, đồng thời cũng là những nơi mà cả ông Minh và Hà chưa từng ghé qua.
Vy cũng được mời đi cùng, và cô không giấu được sự phấn khích. Từ nhỏ, Vy đã quen thuộc với khung cảnh làng quê bình dị, nhưng lần này cô lại cảm thấy chuyến đi đặc biệt hơn khi có ông Minh và Hà – những người vốn dĩ quen với cuộc sống thành thị xa hoa. Vy khéo léo trò chuyện, kể cho ông Minh và Hà nghe về từng loại trái cây, từng nét văn hóa của vùng quê.
Khi họ đến vườn cây ăn trái, khung cảnh hiện ra trước mắt thật bình yên. Những cây xoài, mận, chôm chôm trĩu quả chào đón họ bằng màu sắc rực rỡ. Ông Minh đứng đó, nhìn hàng cây xanh mướt, hơi lúng túng trước khung cảnh mộc mạc nhưng tràn đầy sức sống. Hà cũng không khỏi ngạc nhiên trước không gian xanh tươi, khác hẳn với sự ngột ngạt của thành phố.
Vy nhanh nhẹn hái những trái chín, vừa cười nói vừa chia sẻ những câu chuyện vui vẻ. Cô mời ông Minh thử một trái mận tươi rói, khiến ông không khỏi bật cười trước sự hoạt bát của cô gái trẻ. “Ngon lắm! Trái cây quê khác hẳn trên thành phố,” ông Minh gật gù, nét mặt thư giãn hiếm hoi.
Sau khi thăm vườn cây, họ đến khu chợ quê gần đó. Khác hẳn với những trung tâm thương mại hào nhoáng, chợ quê bình dị nhưng ngập tràn hương vị đặc trưng của miền sông nước. Những gian hàng bày bán các món ăn quê dân dã như bánh xèo, bún cá, và đặc biệt là ly nước mía ngọt lịm làm ông Minh ngỡ ngàng. Ông và Hà chưa từng trải nghiệm những món ăn giản dị nhưng đậm đà thế này.
Họ ngồi quây quần bên những chiếc bàn gỗ mộc mạc trong một góc chợ, thưởng thức từng món ăn với sự thích thú không ngờ. Hà nhìn mọi thứ với ánh mắt tràn đầy sự tò mò, trong khi ông Minh bắt đầu cảm nhận được sự yên bình và giản dị của cuộc sống nơi đây.
“Chẳng ai nghĩ nơi này lại tuyệt vời như thế,” Hà khẽ nói, đôi mắt long lanh như đang khám phá một thế giới mới.
Ông Minh không nói gì, chỉ im lặng ngắm nhìn Vy đang vui vẻ kể chuyện với Liên. Nụ cười tươi tắn và giọng nói trong trẻo của Vy làm bầu không khí thêm phần ấm cúng. Ông chợt nhận ra, đôi khi cuộc sống không chỉ xoay quanh những mưu toan, tính toán. Những khoảnh khắc giản dị, ngọt ngào như hôm nay mới là điều quý giá.
Khi mặt trời dần lặn, họ quay trở lại nhà Liên. Không gian yên bình của buổi chiều tối làm dịu đi sự mệt mỏi sau một ngày dài. Tại nhà Liên, cả nhóm ngồi quây quần bên nhau, trò chuyện về những trải nghiệm trong ngày. Ông Minh, lần đầu tiên sau bao lâu, cảm thấy mình thực sự thoải mái, không bị đè nặng bởi công việc và trách nhiệm.
Vy tiếp tục khiến mọi người thêm phần thích thú khi cô cất tiếng hát một bài dân ca quê hương. Giọng hát mộc mạc nhưng đầy cảm xúc của cô vang lên giữa không gian tĩnh lặng, làm lòng người nhẹ nhàng và bình yên hơn bao giờ hết.
Cả ông Minh và Hà đều cảm thấy chuyến đi này đã mang đến cho họ nhiều điều quý giá. Cuộc sống không chỉ là những toan tính và phồn hoa của thành phố, mà còn có những khoảnh khắc bình dị và ấm áp, nơi tình người và những giá trị truyền thống được tôn vinh.
Buổi chiều tối êm đềm, mọi người quây quần bên nhau, không gian ấm cúng và rộn rã tiếng cười. Ông Minh, Hà, Liên, và Vy cùng nhau chia sẻ về những câu chuyện trong cuộc sống. Không khí trở nên thân mật và cởi mở hơn bao giờ hết.
Trong câu chuyện, Liên nhắc đến mối tình của Vy. “À, Vy có người yêu rồi đấy chú Minh. Người yêu cô ấy cũng ở quê này, là bạn học cùng trường từ nhỏ.”
Vy khẽ cười, đôi má ửng hồng. “Dạ, tụi cháu quen nhau lâu rồi, anh ấy tốt tính và rất chăm chỉ.”
Câu nói như một nhát cắt vào dòng suy nghĩ của ông Minh. Vẻ mặt ông thoáng chốc thay đổi, đôi mắt trầm ngâm và cánh tay đang cầm ly nước chợt khựng lại. Ông không ngờ rằng Vy, người khiến ông vừa nảy sinh nhiều cảm xúc, lại đã có người yêu. Nhưng ngay lập tức, ông lấy lại bình tĩnh, giữ nguyên vẻ điềm đạm và tiếp tục mỉm cười với mọi người.
“Thật tốt quá. Người trẻ có tình yêu đẹp như thế thật đáng mừng,” ông Minh nói, giọng đều đều, che giấu những suy nghĩ đang dồn dập trong lòng.
Tuy vẻ ngoài bình thản, nhưng sâu thẳm bên trong, ông Minh cảm nhận một cơn sóng ngầm trỗi dậy. Ông không phải là người dễ dàng chấp nhận mất đi những gì mình muốn. Sự tĩnh lặng chỉ là một phần của lớp vỏ bọc mà ông luôn khéo léo che đậy những toan tính đằng sau. Trong ông, mọi thứ lúc này đang chuyển động, những kế hoạch, những mưu toan bắt đầu hình thành trong tâm trí.
Khi Vy vui vẻ kể tiếp về mối tình của mình, ông Minh lặng lẽ quan sát. Người đàn ông quyền lực này, với tất cả sự kiểm soát trong tay, không dễ dàng để những điều nằm ngoài dự đoán của ông diễn ra. Trước mặt mọi người, ông vẫn giữ thái độ ôn hòa, nhưng trong lòng đã bắt đầu tính toán từng bước đi.
“Cháu có dự định gì cho tương lai không?” ông Minh hỏi Vy, đôi mắt ánh lên sự quan tâm.
“Dạ, cháu dự định sẽ tốt nghiệp và trở thành cô giáo. Anh ấy cũng muốn vậy, sau đó tụi cháu có thể cùng nhau xây dựng cuộc sống tại quê nhà,” Vy đáp, ánh mắt ngời lên sự hạnh phúc.
Câu trả lời ấy khiến ông Minh một lần nữa cảm nhận rõ ràng hơn về những rào cản trong lòng mình. Nhưng ông không để lộ điều đó. Thay vào đó, ông gật đầu mỉm cười, trong lòng lại tiếp tục xoay vần những toan tính phức tạp. Ông biết rằng nếu ông muốn, không gì là không thể đạt được. Nhưng lần này, ông cần sự cẩn trọng hơn bao giờ hết.
Buổi tối tiếp tục trong sự vui vẻ, nhưng trong lòng ông Minh, những kế hoạch đen tối đang dần hình thành, đan xen giữa lòng tham và khát vọng sở hữu. Ông biết, câu chuyện về Vy chưa kết thúc ở đây. Những bước đi tiếp theo sẽ phải rất tỉ mỉ, khéo léo, và chắc chắn sẽ không dễ dàng gì.
Khi đêm dần buông xuống, bữa trò chuyện dần chuyển sang những câu chuyện nhẹ nhàng, nhưng trong lòng ông Minh, một ý nghĩ đã lóe lên, mờ ám nhưng lại rất rõ ràng. Ông không dễ dàng từ bỏ những gì ông để mắt đến, và Vy chính là mục tiêu tiếp theo trong danh sách dài những tính toán của ông.
Khi cuộc trò chuyện gần đến hồi kết, ông Minh quay sang Vy với vẻ mặt lịch lãm, như thể đang đưa ra một lời mời rất tự nhiên. “Vy này, nếu lên Sài Gòn mà cháu cảm thấy buồn hay cần gì, cứ ghé qua nhà chú. Liên lúc nào cũng ở đó, cháu có thể gặp cô ấy bất cứ lúc nào cháu muốn.”
Vy mỉm cười rạng rỡ, không mảy may suy nghĩ nhiều. “Dạ, cháu sẽ rất vui nếu có dịp lên Sài Gòn và ghé thăm chú Minh với Liên. Cảm ơn chú đã mời ạ!”
Nhưng Liên, ngồi ở góc bàn, cảm thấy có gì đó không ổn. Lời mời của ông Minh nghe qua có vẻ thân thiện và hào phóng, nhưng với Liên, người đã quá quen với những mưu toan của ông, cô không khỏi lo lắng. Cô biết ông Minh không đơn giản chỉ mời Vy vì sự lịch sự. Ánh mắt ông, cái cách ông quan sát Vy trong suốt buổi tối, đều khiến cô cảm thấy bất an.
Trong lòng Liên dấy lên nỗi sợ hãi mơ hồ. Cô không dám trực tiếp nói với Vy về nỗi lo ấy, nhưng trong thâm tâm, cô mong muốn Vy sẽ suy nghĩ cẩn thận trước khi nhận lời mời ấy. Nhưng Vy, với tính cách vô tư và tin tưởng vào người khác, không nhận ra được những điều ẩn giấu sau lời mời của ông Minh.
Sáng hôm sau, khi mọi người chuẩn bị lên đường trở lại Sài Gòn, một sự trùng hợp xảy ra. Vy thông báo rằng cô cũng có ý định lên Sài Gòn vào dịp này, để thu xếp một số việc học hành và thăm bạn bè.
Nghe vậy, ông Minh nắm bắt ngay cơ hội. “Thật trùng hợp! Nếu cháu cũng lên Sài Gòn, vậy thì đi cùng xe với chú và Hà luôn cho tiện. Không cần phải đi riêng lẻ đâu.”
Vy ban đầu ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng mỉm cười vui vẻ nhận lời. “Dạ, nếu vậy thì cháu đi cùng chú luôn ạ, thật tiện quá!”
Liên, nghe thấy vậy, lòng càng thêm nỗi bất an. Cô nhìn Vy, ánh mắt đầy lo âu, nhưng không biết phải làm thế nào để ngăn cản. Mọi việc diễn ra quá nhanh, và Liên chỉ biết đứng nhìn, hy vọng rằng những nỗi lo trong lòng cô sẽ không trở thành sự thật.
Buổi sáng tạm biệt quê nhà, mọi thứ diễn ra trong sự vội vã. Ông Minh, Hà, Vy và Liên cùng lên xe, hướng về Sài Gòn.
Trên chuyến xe trở về Sài Gòn, Vy không thể phủ nhận rằng cô đã bị cuốn hút bởi sự lịch lãm và phong độ của ông Minh. Ông không chỉ là một người đàn ông giàu có, mà còn thể hiện rõ sự hiểu biết sâu rộng về nhiều lĩnh vực. Những câu chuyện mà ông chia sẻ về kinh doanh, cuộc sống thành thị, và cả những trải nghiệm phong phú từ thời trẻ đã làm Vy thấy ông thật đáng ngưỡng mộ.
Cách ông Minh luôn giữ vẻ ngoài chỉnh chu, phong thái điềm đạm và lịch sự đã khiến cô cảm thấy bị thu hút. Mỗi khi ông Minh lên tiếng, Vy luôn bị cuốn vào câu chuyện, lắng nghe, chăm chú theo dõi từng câu nói của ông. Dù biết mình đã có người yêu, Vy vẫn không thể phủ nhận cảm xúc lạ lẫm đang dần hình thành trong lòng cô. Sự già dặn, kinh nghiệm và cách ông Minh toát lên vẻ quyền lực khác biệt so với những chàng trai trẻ cùng lứa.
Ông Minh, nhận thấy ánh mắt và sự quan tâm của Vy dành cho mình, càng thêm tinh tế trong cách cư xử. Ông không vội vã, không biểu lộ quá nhiều cảm xúc, nhưng lại biết cách làm Vy cảm thấy thoải mái và được trân trọng. Đối với một cô gái trẻ như Vy, sự lôi cuốn của một người đàn ông trưởng thành và thành đạt như ông Minh là điều khó tránh khỏi.
Dù vậy, Liên, ngồi ở phía sau xe, cảm thấy sự thay đổi giữa Vy và ông Minh. Cô nhìn thấy những ánh mắt mà Vy dành cho ông, và điều đó càng làm cô thêm lo lắng. Trong lòng Liên, nỗi sợ hãi về sự cuốn hút nguy hiểm của ông Minh đối với Vy ngày một lớn dần. Cô biết rõ bản chất của ông Minh hơn ai hết, và sự bất an của cô không phải là vô cớ.
Về phần ông Minh, những toan tính của ông vẫn tiếp tục. Ông cảm nhận được sự chú ý từ Vy, và ông biết rằng nếu đi đúng hướng, mọi thứ sẽ diễn ra theo kế hoạch của ông. Người đàn ông này không bao giờ để vuột mất cơ hội khi có thể đạt được điều mình muốn.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store