Những câu chuyện ngắn về Rafayel và MC
Ánh Sáng Dịu Dàng Từ Biển Sâu
Thành phố Neo-Atlantis vươn mình kiêu hãnh trên mặt biển, những tòa tháp kính và kim loại lấp lánh phản chiếu ánh đèn neon rực rỡ, vươn cao chạm tới tầng mây. Đây là đỉnh cao của công nghệ, nơi con người đã chinh phục cả đại dương, biến những vực thẳm mênh mông thành những khu phức hợp giải trí và nghiên cứu đồ sộ. Những con đường trên cao uốn lượn, những phi thuyền không người lái lướt đi êm ái, tạo nên một bản giao hưởng của sự phồn thịnh và tiến bộ. Thế nhưng, sâu thẳm dưới lòng biển, nơi ánh sáng nhân tạo khó lòng chạm tới, những bí ẩn cổ xưa vẫn ẩn mình, và trong một góc khuất của thành phố, truyền thuyết về những sinh vật mang dòng máu biển cả vẫn được thì thầm qua những dữ liệu cũ kỹ.
Trong không gian nghệ thuật ảo của Neo-Atlantis, nơi những kiệt tác kỹ thuật số được trình chiếu lơ lửng giữa không trung, MC – một nhà nghiên cứu sinh vật biển trẻ tuổi, với niềm đam mê kỳ lạ dành cho những câu chuyện cổ tích và bí ẩn đại dương – đã gặp anh. Rafayel. Anh là một họa sĩ kỹ thuật số tài năng bậc nhất, những tác phẩm của anh về biển cả không chỉ là hình ảnh, mà là cả một thế giới sống động, chân thật đến rợn người. Từng rạn san hô, từng đàn cá, từng dòng hải lưu đều hiện lên sống động như thể chính tác giả đã từng đắm mình trong đó. Vẻ ngoài trầm mặc, ánh mắt sâu thẳm như đại dương bao la của Rafayel ngay lập tức thu hút sự chú ý của cô. Anh đứng đó, giữa vô vàn ánh sáng lấp lánh của công nghệ, nhưng lại mang một vẻ u buồn, cô độc đến lạ.
MC thường tìm đến Rafayel, không ngừng kể cho anh nghe về những dữ liệu cổ xưa, về các truyền thuyết ngư tinh mà cô đã tìm thấy trong kho lưu trữ của thành phố. Cô nói về tiếng gọi của biển sâu, về những sinh vật huyền thoại mà khoa học hiện đại vẫn chưa thể lý giải. Rafayel ít khi nói. Anh chỉ lắng nghe, nhưng đôi khi, ánh mắt anh sẽ lấp lánh một thứ ánh sáng đặc biệt, tựa như những vảy cá phản chiếu nắng trong làn nước trong vắt. Rồi anh sẽ tạo ra những hình ảnh ba chiều sống động của các sinh vật biển cổ đại, những cảnh quan dưới đáy đại dương mà không ai từng thấy, khiến MC vừa kinh ngạc vừa tò mò. Dần dà, một sợi dây vô hình nhưng bền chặt đã kết nối hai con người tưởng chừng như khác biệt ấy. MC cảm nhận được sự ấm áp, dịu dàng ẩn sâu trong con người Rafayel, một ánh sáng le lói từ vực sâu của biển cả, xua đi cái lạnh lẽo của thế giới số.
Mối quan hệ của họ ngày càng sâu đậm, vượt qua ranh giới của một mối quan hệ bạn bè. Một đêm trăng tròn, dưới bầu trời đầy sao và ánh sáng rực rỡ của Neo-Atlantis, Rafayel đã đưa MC đến một bãi biển vắng vẻ, nơi anh hé lộ bí mật lớn nhất của mình. Anh là một ngư tinh, một sinh vật của biển sâu, mang trong mình dòng máu cổ xưa. Anh đến thế giới con người để tìm kiếm một "ánh sáng" – một cảm xúc, một kết nối mà anh chưa bao giờ cảm nhận được ở đại dương thẳm sâu, nơi lạnh lẽo và đơn độc. MC không hề sợ hãi. Trái tim cô tràn ngập sự thấu hiểu và yêu thương vô bờ bến. Cô nhận ra rằng anh chính là "ánh sáng dịu dàng từ biển sâu" mà cô luôn tìm kiếm, và cô cũng là ánh sáng của anh. Họ là hai mảnh ghép định mệnh của nhau.
Nhưng hạnh phúc chẳng tày gang. Khi MC đào sâu vào những dữ liệu cổ về Neo-Atlantis, cô vô tình chạm đến một bí mật động trời: nguồn gốc của thành phố này có liên quan đến những nghiên cứu về ngư tinh cổ xưa, và một Tập đoàn công nghệ độc ác mang tên "DeepCore Industries" đang ngấm ngầm khai thác sức mạnh của biển sâu. Ngay sau đó, trong một đêm bão dữ dội, khi những tia sét xé toạc bầu trời và mưa như trút nước, MC đã biến mất không dấu vết. Không một tín hiệu nào từ thiết bị cá nhân của cô, không một hình ảnh nào từ camera giám sát, như thể cô đã tan biến vào hư không giữa thành phố xa hoa ấy. Mọi người đều cho rằng cô đã gặp nạn, bị cơn bão cuốn đi, nhưng Rafayel thì không tin. Anh cảm thấy "ánh sáng" trong anh vụt tắt, một nỗi đau xé lòng bao trùm lấy anh. Anh biết, cô đã bị bắt cóc.
Rafayel lao vào cuộc tìm kiếm đầy tuyệt vọng. Anh dùng mọi khả năng của một ngư tinh – cảm nhận dòng chảy năng lượng, điều khiển nước, tạo ảo ảnh – kết hợp với công nghệ tiên tiến của Neo-Atlantis. Anh lặn sâu vào những khu vực biển bị cấm, nơi những bí mật cổ xưa của ngư tinh vẫn còn tồn tại. Anh hack vào hệ thống dữ liệu bị mã hóa của DeepCore, lần theo những dấu vết số bị ẩn giấu, và cuối cùng, anh đột nhập vào một phòng thí nghiệm bí mật dưới đáy biển của tập đoàn.
Trong căn phòng thí nghiệm lạnh lẽo, đầy rẫy những thiết bị công nghệ tối tân, anh tìm thấy MC. Cô bị giam giữ trong một buồng giam bằng năng lượng, yếu ớt nhưng vẫn còn sống. Ánh mắt cô rạng rỡ khi thấy anh, nhưng ngay lập tức tràn đầy sự hoảng loạn. Cô cố gắng ra hiệu cho anh về một thiết bị trung tâm khổng lồ đang hút cạn năng lượng từ những hồ chứa nước biển sâu xung quanh, và từ chính cô. Giám đốc điều hành của DeepCore xuất hiện, kẻ đã phát hiện ra điểm yếu của ngư tinh và đang cố gắng hấp thụ năng lượng sống từ họ.
Một trận chiến không cân sức nổ ra. Rafayel tung ra những luồng nước dữ dội, những ánh sáng lấp lánh như vảy cá, những ảo ảnh đánh lạc hướng. Nhưng công nghệ tiên tiến của kẻ thù – những khẩu súng năng lượng, những trường lực làm suy yếu khả năng của ngư tinh – đã làm anh suy yếu dần. Anh vừa chiến đấu, vừa cố gắng duy trì một trường năng lượng bảo vệ MC. Khi buồng giam của cô bắt đầu rung chuyển, báo hiệu sự sụp đổ sắp tới, Rafayel biết mình không còn lựa chọn.
Anh dồn toàn bộ sinh lực, tất cả năng lượng cuối cùng của một ngư tinh cổ xưa, tung ra đòn tấn công quyết định vào thiết bị trung tâm. Một luồng năng lượng xanh biếc khổng lồ bùng nổ, phá hủy hoàn toàn cỗ máy và tạo ra một xung chấn cực lớn, làm rung chuyển cả khu phức hợp dưới đáy biển. Trong khoảnh khắc cuối cùng, khi cơ thể anh bắt đầu vỡ vụn, tan rã thành hàng ngàn hạt ánh sáng lấp lánh, Rafayel quay lại nhìn MC. "Em là ánh sáng duy nhất... nhưng ánh sáng đó quá mạnh đối với anh... anh không thể giữ nó..." Lời thì thầm đau đớn vang vọng trong tâm trí MC qua thần giao cách cảm, kèm theo một nụ cười đầy yêu thương và bi thương tột cùng trên khuôn mặt anh. Những hạt ánh sáng từ cơ thể Rafayel tan biến vào làn nước xung quanh, biến mất hoàn toàn, không để lại bất kỳ dấu vết nào, không một kỷ vật, không một bằng chứng vật lý nào về sự tồn tại của anh.
MC được giải cứu, nhưng tâm hồn cô đã chết cùng anh. Cô sống sót, nhưng mất đi khả năng nói trong một thời gian dài, và mãi mãi mang theo vết thương lòng không bao giờ lành. Khi cô kể lại câu chuyện về Rafayel, không ai tin cô. Họ cho rằng anh chỉ là ảo ảnh của cô, một sản phẩm của chấn động tâm lý nặng nề sau khi bị giam giữ. Các tác phẩm nghệ thuật kỹ thuật số của Rafayel, như một sự trớ trêu của số phận, cũng dần biến mất khỏi hệ thống, bị coi là những tác phẩm vô danh không tác giả, hoặc bị xóa sổ hoàn toàn bởi DeepCore để che giấu mọi dấu vết.
Neo-Atlantis vẫn xa hoa, rực rỡ, nhưng đối với MC, nó chỉ là một nhà tù khổng lồ của ký ức. Mỗi khi cô nhìn ra biển từ cửa sổ căn hộ, cô chỉ thấy một nấm mồ sâu thẳm, nuốt chửng tình yêu của đời mình. Những hạt ánh sáng lấp lánh trên mặt nước giờ đây không phải là biểu tượng của hy vọng mà là nỗi ám ảnh về một điều đã mất, một ký ức đẹp đẽ nhưng quá bi thương để có thể chịu đựng. "Ánh Sáng Dịu Dàng Từ Biển Sâu" giờ đây không phải là ánh sáng soi rọi cuộc đời cô, mà là nỗi đau vĩnh cửu, cô độc trong một thế giới mà không ai có thể hiểu được trái tim đã tan vỡ của cô. Cô sống, nhưng phần hồn cô đã mãi mãi tan biến cùng anh vào đại dương bao la, không thể nào tìm thấy sự bình yên.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store