Nhat Ky Mua Tet
Hôm nay quan trọng đối với tôi lắm, tôi hồi hộp đứng trước phòng thi. Lúc Nhật Anh đèo tôi đến địa điểm thi thì hai chúng tôi mỗi đứa một cảm xúc riêng, trường mà chúng tôi thi chỉ cách trường tôi học 30 phút đi xe đạp nên học sinh sẽ tự đến và chờ giáo viên coi thi và vào phòng.
Lúc sắp vào phòng, Nhật Anh sang phòng tôi bảo tôi:- Cứ bình tĩnh mà chơi thôi, đây không khác gì một kì thi khảo sát chất lượng môn mày tự tin, nên hãy cứ làm bài hết sứcLúc nghe Nhật Anh nói thế tim tôi như sắp nhảy ra ngoài đến nơi vì mấy năm trước tôi thi tại trường nhưng năm nay lại là lần đầu tôi thi thành phố, có nhiều bạn giỏi hơn tôi nhiều, không biết tôi sẽ cạnh tranh ra sao nữa....Lúc phát tờ giấy thi, tôi cầm đề lật đi lật lại, nhiều câu tôi đã được cô cho làm nên tôi không quá lo lắng, tôi chỉ lo phần nghe và phần viết đầu và cuối, vốn từ của tôi không phong phú nên rất lo phần viết. Chủ đề bài viết tôi thấy nó lạ lắm: “If you were transported to a parallel world, how would you feel and what would you do in that parallel world? Please write 120 - 150 words to express your feelings” (Nếu em được xuyên không đến một thế giới song song thì lúc đó em sẽ có cảm giác như nào và sẽ làm những việc gì ở thế giới song song đấy. Hãy viết từ 120 đến 150 từ để đưa ra cảm nghĩ của em).Đề bài này khiến tôi mất một lúc lâu mới viết được, thật sự nó khá khó để tưởng tượng ra nhưng sau một lúc thì tôi cũng hoàn thành bài của mình. Lúc bước ra phòng thi tôi cảm thấy như mình vừa được giải thoát khỏi một cơn sốc tinh thần cực mạnh. Nhật Anh nhìn thấy tôi thì hớt hải chạy tới nhìn tôi vẻ mặt lo lắng hỏi:- Thế nào? Ổn không? Đừng khóc đấy nhé, mày khóc là tao đau tim theo luôn đấyTôi bật cười nhìn Nhật Anh trước mắt, vỗ vai nó bảo:- Mày không tin tao đến thế cơ á?Nó nhìn tôi sượng một lúc rồi hiểu gì đó- May quá, tưởng mày không làm bài được cơ. Thế thì tốt rồi, Mixue đê, hôm nay anh đây bảo mày! Tôi cười tít mắt rồi cứ thế Nhật Anh khoác vai tôi ra khỏi địa điểm thi đi về....Trong một tuần đợi điểm thì tôi chẳng so đáp án hay nghĩ về bài thi nữa bởi vì nếu thế tôi sẽ bị nghĩ những vấn đề tiêu cực nên vì thế tôi cứ thoải mái tận hưởng những ngày sau thi. Ngày tôi mong đợi đã đến, hôm biết giải tôi đã hét toáng lên vì vui sướng trong bữa cơm tối, bố tôi hỏi:- Có chuyện gì mà vui như chơi hội thế Nấm?Tôi dơ bảng thành tích cho bố coi, vẻ mặt bố cũng biến sắc không kém xong phán một câu:- Cái này phải thưởng, không nhất cũng nhì, tốt quá rồi! Mẹ tôi lấy điện thoại từ tay tôi xem đi xem lại mấy lần rồi cũng cười cười gật đầu. Tối hôm đấy tôi cứ đứng ngoài ban công gọi Nhật Anh, tôi chưa xem thành tích có nó nên không biết nó được giải gì hay không. Được một lúc thì Nhật Anh mở cửa ban công bảo:- Vui rồi nhé! Tôi cười vui vẻ gật đầu, tôi hỏi sang:- Còn mày thì sao? Nhật Anh giơ máy chỉ vào màn hình, tôi mở điện thoại xem tin nhắn thấy được tên của nó kèm bên cạnh là giải Nhất. Tôi bất ngờ nhìn nó với ánh mắt ngưỡng mộ rồi giơ ngón like...Thế là chúng tôi đã vượt qua kì thi một cách xuất sắc rồi! Chúng tôi chưa được tha, sau tuần kì thi học sinh giỏi xong là đến tuần thi khảo sát chất lượng theo đối tượng mà mỗi kì học chúng tôi sẽ kiểm tra trước khi kì thi cuối kì diễn ra. Tôi cảm thấy thời gian trôi qua nhanh thật đấy, tưởng chừng vừa mới đây còn vừa bước vào lớp 8 đã sắp phải kì nghỉ hè cuối cùng của thời cấp 2 rồi, chắc chắn sẽ rất nhiều kỉ niệm cho mà xem!
Sau khi thi học sinh giỏi, kì thi kiểm tra chất lượng cũng đã có lịch. Đối với tôi kì thi này khá là đơn giản bởi vì Toán của tôi đã không còn quá yếu để chậm hiểu nữa vì đã có một người thầy vô cùng chất lượng. Tiếng Anh là môn tủ rồi còn Văn tôi không lo lắm, môn này tôi nhận xét là khá dễ bởi vì những kiến thức trên lớp tôi đều nắm rất chắc và làm rất perfect! ------------------------------------------------
Kì thi cuối kì 2 đến rồi! Thật không thể tin được thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đường, tôi không thể ngờ rằng vừa mới tuần kia vừa thi khảo sát mà tuần này đã có lịch thi cuối kì 2 rồi. Không biết là hè này tôi nên làm gì cho đỡ chán nhỉ? Đi du lịch cùng gia đình hay mở tiệc ngủ nhà bạn bè? Thôi, để nghĩ sau vậy, giờ ôn thi xong đã....Hôm nay là buổi đầu tiên thi cuối học kì 2, tôi sẵn sàng bước vào phòng thi với một tâm thế rất vững chắc, tôi tin tôi sẽ vượt qua cả 3 ngày thi một cách xuất sắc nhất! Ngày 2 và 3 cứ thế diễn ra một cách suôn sẻ....Lúc biết điểm, lớp tôi hầu như đứa nào cũng hài lòng về điểm của mình nhưng có mấy thằng đối tượng 5 nó không hài lòng lắm, mà biết sao được bởi vì không học thì làm sao mà được điểm cao...Sau thi chúng tôi chỉ có ngồi chơi và học nốt những môn còn tiết chưa xong, còn hầu như sẽ được trống tiết hoặc có cô trông nhưng lại ngồi chơi. Tôi chả biết làm gì cho đến khi thằng Bảo gợi ý chơi “Truth or Dare”, tôi rất thích trò này vì nó gây sự nóng động rất nhiều. Đúng giờ Thể Dục nên gần như cả lớp đều túm tụm lại xem mấy đứa chơi, tôi là đứa bị dính đầu tiên, thằng Bảo hỏi:- Truth or Dare?- TruthGương mặt nó ranh mãnh hỏi:- Bạn Thuỳ Anh đây đã từng hôn ai bao giờ chưa? Chạm má cũng tính nhé! Nghe xong cả lớp ồ lên rồi hướng mắt về chỗ tôi, tôi ngại chết thôi nhưng chơi phải chịu, tôi rành mạch trả lời:- Rất nhiều lần là đằng khác nhé! Tất cả đều nhìn tôi vẻ ngạc nhiên, tôi nhìn sang Nhật Anh thì nó cau mày nhăn nhó, tôi không biết vì sao nhưng rồi lại chẳng để ý nữa...Người tiếp theo bị dính đó là Nhật Anh, Bảo hỏi y chang câu mà nó hỏi tôi nhưng lần này Nhật Anh chọn Dare thay vì Truth, phần thử thách mới là phần mấy đứa lớp tôi thích nhất vì cái này phải bỏ liêm sỉ mới làm được đó. Lần này Hoàng ra thử thách:- Quy tắc 10s với một bạn nữ trong lớp! Chúng tôi nhìn Hoàng với ánh mắt rất thích thú, dường như thằng này rất nhiều trò. Nhật Anh hỏi:- Quy tắc 10s là quy tắc gì?Hoàng giải thích:- Nhìn vào mắt một bạn nữ trong lớp trong vòng 10s, nếu không làm được đủ 10s thì mày bị phạt đấy nhé! Sau khi nghe Hoàng giải thích thì nó quay sang phía tôi nhìn thẳng vào mắt tôi làm tôi có chút khó hiểu, dường như lúc đó chỉ có mỗi tôi và nó trong một khoảng không vô định, tiếng đếm hết giờ của Hoàng cắt ngang bầu không khí đó giữa tôi với Nhật Anh. Lúc xong thử thách Hoàng nói:- Thuỳ Anh này, quy tắc này là dành cho những cặp đôi đấy, nếu không nhìn đủ 10s chứng tỏ đối phương thích mày, nếu nhìn đúng 10s thì không sao, quá 10s cũng là thích vì đối phương muốn ngắm mày. Thử đoán xem thằng Nhật Anh được bao nhiêu giây?Tôi khó hiểu nhìn Hoàng, Thuỳ bên cạnh thì che miệng cười khiến tôi càng hoang mang hơn, Thuỳ thấy thế thì nói tiếp lời:- Này tụi tao đếm 10s đúng thật nhưng mà có một lúc thằng Nhật Anh nhìn ra đằng khác trong khoảng thời gian thử thách đấy nhé! Lúc đấy tôi mới hiểu ra, nếu thế thì chả lẽ Nhật Anh thích tôi là thật chứ không phải là lời nói vu vơ? Tôi nhìn sang Nhật Anh, thấy tai nó đã ửng đỏ từ bao giờ, tôi ngại ngùng quay mặt đi rồi đứng dậy chạy vào canteen trước ánh mắt của đám bạn cùng lớp...Tiết tiếp theo đó tôi với Nhật Anh ngồi cùng bàn mà chả đứa nào nói với nhau câu gì, Bảo ngồi trước quay xuống nói:- Sao thế, hai đứa mày làm như cặp đôi mới yêu hay sao mà cứ ngại với chả ngùng, thằng Nhật Anh nghiện bỏ m* ra mà cứ bày đặt làm giá Tôi đập bộp phát vào đầu nó để nó quay lên chứ để nó nói tiếp chắc tình bạn có chắc bền lâu không nữa...Giờ về hay về đến nhà chúng tôi cũng không nói với nhau câu nào, trong lòng mỗi đứa lại có một loại cảm xúc không mấy giống nhau nên chúng tôi nào có thể tự nhận mình thích đối phương hay không?
Sau khi thi học sinh giỏi, kì thi kiểm tra chất lượng cũng đã có lịch. Đối với tôi kì thi này khá là đơn giản bởi vì Toán của tôi đã không còn quá yếu để chậm hiểu nữa vì đã có một người thầy vô cùng chất lượng. Tiếng Anh là môn tủ rồi còn Văn tôi không lo lắm, môn này tôi nhận xét là khá dễ bởi vì những kiến thức trên lớp tôi đều nắm rất chắc và làm rất perfect! ------------------------------------------------
Kì thi cuối kì 2 đến rồi! Thật không thể tin được thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đường, tôi không thể ngờ rằng vừa mới tuần kia vừa thi khảo sát mà tuần này đã có lịch thi cuối kì 2 rồi. Không biết là hè này tôi nên làm gì cho đỡ chán nhỉ? Đi du lịch cùng gia đình hay mở tiệc ngủ nhà bạn bè? Thôi, để nghĩ sau vậy, giờ ôn thi xong đã....Hôm nay là buổi đầu tiên thi cuối học kì 2, tôi sẵn sàng bước vào phòng thi với một tâm thế rất vững chắc, tôi tin tôi sẽ vượt qua cả 3 ngày thi một cách xuất sắc nhất! Ngày 2 và 3 cứ thế diễn ra một cách suôn sẻ....Lúc biết điểm, lớp tôi hầu như đứa nào cũng hài lòng về điểm của mình nhưng có mấy thằng đối tượng 5 nó không hài lòng lắm, mà biết sao được bởi vì không học thì làm sao mà được điểm cao...Sau thi chúng tôi chỉ có ngồi chơi và học nốt những môn còn tiết chưa xong, còn hầu như sẽ được trống tiết hoặc có cô trông nhưng lại ngồi chơi. Tôi chả biết làm gì cho đến khi thằng Bảo gợi ý chơi “Truth or Dare”, tôi rất thích trò này vì nó gây sự nóng động rất nhiều. Đúng giờ Thể Dục nên gần như cả lớp đều túm tụm lại xem mấy đứa chơi, tôi là đứa bị dính đầu tiên, thằng Bảo hỏi:- Truth or Dare?- TruthGương mặt nó ranh mãnh hỏi:- Bạn Thuỳ Anh đây đã từng hôn ai bao giờ chưa? Chạm má cũng tính nhé! Nghe xong cả lớp ồ lên rồi hướng mắt về chỗ tôi, tôi ngại chết thôi nhưng chơi phải chịu, tôi rành mạch trả lời:- Rất nhiều lần là đằng khác nhé! Tất cả đều nhìn tôi vẻ ngạc nhiên, tôi nhìn sang Nhật Anh thì nó cau mày nhăn nhó, tôi không biết vì sao nhưng rồi lại chẳng để ý nữa...Người tiếp theo bị dính đó là Nhật Anh, Bảo hỏi y chang câu mà nó hỏi tôi nhưng lần này Nhật Anh chọn Dare thay vì Truth, phần thử thách mới là phần mấy đứa lớp tôi thích nhất vì cái này phải bỏ liêm sỉ mới làm được đó. Lần này Hoàng ra thử thách:- Quy tắc 10s với một bạn nữ trong lớp! Chúng tôi nhìn Hoàng với ánh mắt rất thích thú, dường như thằng này rất nhiều trò. Nhật Anh hỏi:- Quy tắc 10s là quy tắc gì?Hoàng giải thích:- Nhìn vào mắt một bạn nữ trong lớp trong vòng 10s, nếu không làm được đủ 10s thì mày bị phạt đấy nhé! Sau khi nghe Hoàng giải thích thì nó quay sang phía tôi nhìn thẳng vào mắt tôi làm tôi có chút khó hiểu, dường như lúc đó chỉ có mỗi tôi và nó trong một khoảng không vô định, tiếng đếm hết giờ của Hoàng cắt ngang bầu không khí đó giữa tôi với Nhật Anh. Lúc xong thử thách Hoàng nói:- Thuỳ Anh này, quy tắc này là dành cho những cặp đôi đấy, nếu không nhìn đủ 10s chứng tỏ đối phương thích mày, nếu nhìn đúng 10s thì không sao, quá 10s cũng là thích vì đối phương muốn ngắm mày. Thử đoán xem thằng Nhật Anh được bao nhiêu giây?Tôi khó hiểu nhìn Hoàng, Thuỳ bên cạnh thì che miệng cười khiến tôi càng hoang mang hơn, Thuỳ thấy thế thì nói tiếp lời:- Này tụi tao đếm 10s đúng thật nhưng mà có một lúc thằng Nhật Anh nhìn ra đằng khác trong khoảng thời gian thử thách đấy nhé! Lúc đấy tôi mới hiểu ra, nếu thế thì chả lẽ Nhật Anh thích tôi là thật chứ không phải là lời nói vu vơ? Tôi nhìn sang Nhật Anh, thấy tai nó đã ửng đỏ từ bao giờ, tôi ngại ngùng quay mặt đi rồi đứng dậy chạy vào canteen trước ánh mắt của đám bạn cùng lớp...Tiết tiếp theo đó tôi với Nhật Anh ngồi cùng bàn mà chả đứa nào nói với nhau câu gì, Bảo ngồi trước quay xuống nói:- Sao thế, hai đứa mày làm như cặp đôi mới yêu hay sao mà cứ ngại với chả ngùng, thằng Nhật Anh nghiện bỏ m* ra mà cứ bày đặt làm giá Tôi đập bộp phát vào đầu nó để nó quay lên chứ để nó nói tiếp chắc tình bạn có chắc bền lâu không nữa...Giờ về hay về đến nhà chúng tôi cũng không nói với nhau câu nào, trong lòng mỗi đứa lại có một loại cảm xúc không mấy giống nhau nên chúng tôi nào có thể tự nhận mình thích đối phương hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store