Nhat Ky Cuoc Hanh Trinh Tim Lai Ky Uc Da Mat Bi Y Tuong Nha
Hồi 1 : Khởi Đầu Của Trang Sách-----------------------------------------------------------------------------------------------------------Trong Không Gian Trắng Xoá KiaLiệu đó có phải là một căn phòng ?Ở trong đóCó một đốm sáng xanh nhạt !Đốm sáng cứ bất động như chưa tỉnh dậy Liệu nó đã có phải bị rổng bên trong không ?Không ai biết cả !Chớp mắt đốm sáng xanh nhạt đó vẫn ở đóKhông duy chuyển.........Không có chuyển biến gì tốt cả !Cũng chính điều đó khiến cho thứ gì đó ngoài kia quan sát thấyHơi chán........Như một cách bất thường hoặc tự nhiênThì Đốm sáng đó đã có chuyển biến mớiNó ngước nhìn xung quanhTò mò với mọi thứ xung quanh Nhưng sau đó ánh sáng phát xung quanh nó bổng yếu điKẻ ngoài kia nhìn thấy vậyKhông khỏi cười nhẹSau đó lại có thêm hai luồng ánh khác sáng khácNó được lệnh của người theo dõi kia phái tớiHai đốm sáng đóKhi nhìn thấy đốm sáng nhỉ yếu đi không khỏi nhảy nhótĐơn giản mà nóiĐây chính là biểu hiện của sự “ Tái Sinh ”Chuyện này đối với mấy kẻ ngoài kia thấy bình thườngNhưng cũng có một số kẻ lấy đó làm niềm vuiThoáng chốc ánh sáng đó tan biếnHai đốm sáng kia cũng ngay lập tức đi “ Tái Sinh ” như mệnh lệnh được giaoKẻ Theo Dõi kia chỉ nói một câuĐốm sáng kia chưa tan biến hẳn chỉ còn lại chút tàn dưTrước khi biến mất hoàn toànNghe được đôi chút lời của kẻ đó« Cố gắng lên . ∆|π√~ק ! Đừng làm ta thất ∆'×'∆ đó ∆~×|ק∆ Thú ∆~×|÷'§§~§~ ta ! »Mọi thứ chìm vào màn đêmCứ như thế không biết trải qua bao lâuĐốm sáng kia đã trở thành một ( Con Người ) theo cách gọi ở thế giới đóThời gian thấm thoát thoi đưaMọi thứ bên ngoài Nó không biết !Mọi chuyện gì xảy ra ngoài đó Không biết gì hết !Mọi chuyện cứ thế đi vào quên lãngĐến một ngày nó đã chịu hết nổi rồiNó muốn ra ngoài“ Đã ở đây bao lâu rồi !Đây không khác gì........Là gì nhỉ ?Mình thật muốn nhìn thấy ngoài kiaỞ đây làm mình thấy khó chịu quáLàm sao đây ”Nó làm theo bản năngKhông biết phải làm kiểu gìCứ lăn lộn bên trong đó« Một Quả Cầu »“ Không có tác dụng gì cả Làm cách khác xem nào ”Nó ra sứcLăn lộn trong đó càng lúc càng mạnh và mãnh liệt hơnTất cả chỉ với ước mongMuốn thoát khỏi thứ nàyMọi chuyện cứ như thế không có tiến triển gì cảNhưng nó đã làm rất lâu sau rồi cũng có phép màu xảy raBổng khi nó sắp chán thì quả cầu bổng như có tác động của bên ngoàiNó lăn xuốngBên trong không nó lộn lên lộn xuốngNó không biết bên ngoài đã làm gì khiến nó xoay mòng mòng bên trong“ Aaaa ~ Chóng mặt quá ! ”Khi mọi thứ dừng lạiThì bổng từ mọi thứ trắng toát bên trongCó ánh sáng chiếu vàoMột tia hy vọng mang đến sự thay đổi cho nó đã đếnNó dùng hết sứcDùng cả cơ thể đập vào vết nứt đóMột tiếng rắc vở raKhung cảnh bên ngoài cũng hiệnMuôn màu sắc chiếu qua đôi mắt long lanh đóTừng thứ tiếng khác nhau vang lênĐó tiếng gì nó không thể biếtNhưng nó rất hayNó tò mò và không biết mọi thứ rất xa lạ với nóNó bò một cách chậm chạmThỉnh thoảng còn bị vấp ngã nữaNhưng nó không hề bỏ cuộc nó muốn chạm được những thứ có màu sắc ngoài kiaNó cứ tiến tớiDần dần khi bò ra được bên ngoàiNó thấy được một khung cảnh cực kỳ hùng vĩMột khu rừng hiện lên trên mắt nóNhững thứ gì đó có thể lơ lửng ngoài kiaNó là thứ gì Mọi thứ hoàn toàn với nó Toàn xa lạ !Bổng nó nghe được tiếng thét gì đóCực kỳ chói taiKhiến nó không hề thích ngheNó ngước nhìn theo tiếng thét đóTiếng thét kinh tởm kiaNó phát ra từ con gì lông lá lởm chởm với lại lớn quá Có nhiều chân nhìn như bốn cái cột như những cái cột có màu như cái gì xanh xanh kia Trên người nó thấy trong răng nó có thứ gì đó màu trắng xung quanh có màu gì đó nóng nóng Hình như là khúc cây màu trắngCon tởm lợm kia bổng hình như thấy gì đóNó định đi tới chỗ nàyTrong tìm thức nó bổng nghe được câu này{ Linh Phục }Một câu tuy xa lạ như rất quen “ Giọng nói này không phải là ...... của mình ư ! ”Một luồng ánh sáng chói mắt bao quanh nóDần dần nó mọi thứ trước mắt nó chìm vào màu đêm quen thuộc mỗi khi thấy buồn ngủ Trước khi mọi thức thật sự nó chỉ nghe được hai ba tiếng nói cùng âm thanh lạÂm thanh đầu tiên như một tiếng gì đó khi tiếng mình đập vở thứ màu trắng bao bọc lấy mình kiaCrack !Như một tiếng vỡ nhưng nó to hơnTiếng thứ hai hình như là giọng nói“ Đứa trẻ này bị bỏ rơi ư ! ”“ Mình bị bỏ rơi ư ! Nhưng mà bỏ rơi , nó lại là thứ gì ? Sao mình bị nói là bỏ rơi ! Mình không hiểu ? ”Âm thanh cuối cùng mình chưa kịp nghe hết câu“ Hay ........ ta ............................ đứa ................không ? Được vậy ..................... ta ........... sao không .............. nó ............Được thôi .................. tên ..........con ..........là....... ”“ Là gì mình.......Muốn nghe tiếp ....Đó là gì ....... ”{ Serein }“ !!! ”( Đó Là Tên Của Con )“ Vậy ra đó là tên của mìnhNhư vậy đã đủ rồiBuồn ngủ quá Ngủ một chút vậy ”Như một cách theo bản năng của một đứa trẻ conThì chìm vào giấc ngủ sâuMọi thứ sau đó và cũng từ đó sẽ thay đổi cả cuộc đời của Serein Ngoài kiaTên theo dõi đóĐang cười một cách ( vui vẻ )Thế là hắn quyết địnhMở cổng thả hai linh hồn bé nhỏ kiaXuống đóCũng như xoá đi ( Ký Ức ) chuyện vừa xảy ra “ Thật tuyệt !Mọi thứ càng thú vị thiệt chớ !Ta rất mong chờ đó Cô bé đáng yêu kia *** !Chuyện đến đó thì chợt im thìm lạiLiệu tương lai liệu là may mắn hay xui xẻo khi bị người này [ chú ý ]~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~=========~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Ok đến đây thui nhé Bye :3
Ad sắp dừng cuộc chơi rồi híc híc
Ad sắp dừng cuộc chơi rồi híc híc
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store