Nhat Ky Choc Dien Anh Bac Si
Sáng hôm đó thức dậy thật sớm makeup thật đẹp để gặp anh hỏi vụ A Sẩm đi chích thuốc, hôm nay tôi mặc lại outfit cũ cái ngày thứ 6 của 2 tuần trước đi chọc anh vì sợ anh....quên tôi.Tôi từ phía sau sải bước ra sảnh, thăm dò xem anh ở phòng khám số mấy. Hôm nay thứ 2 nhưng anh lại ở phòng khám số 6, sao không thấy anh có khách nhỉ? Nhưng anh đang làm việc trên hệ thống, có nên vào không ta?Tôi đứng một góc hít hết hơi để lấy can đảm, tim ơi bớt hồi hộp lại, sau này có hồi hộp đúng chổ thí dụ như anh đo nhịp tim cho tôi mà thấy tim tôi đang loạn nhịp ấy =)))))) Cái nết sấn sấn hôm đó vẫn tiếp tục, anh nhìn thấy tôi cũng bình thường, thấy anh không quan tâm lắm, hay anh cảm thấy tôi phiền thật?Tôi ngồi xuống ghế, tôi vừa cười vừa hỏi anh: "Anh có nhận ra em không?"Tôi bỗng bất chợt nhớ đến lời con Sẩm nói: "Nè cái này nó như cái bệnh viện, chưa bao giờ có bệnh nhân nào muốn nói câu đó và sẽ nói câu đó. Chỉ có mày đầu tiên và duy nhất, không ghim mày là may phước".Anh cười nhẹ: "Ừ"Tôi nói thầm trong lòng: "Gì dậy trời? Sao không giống kịch bản nhỉ?"Tôi bắt đầu kể về chuyện con Sẩm đi chích và triệu chứng nó gặp, tôi hỏi câu: "Anh có nhận tư vấn từ xa không? Tại hotline em gọi không ai trả lời""Anh chỉ có thể tư vấn trực tiếp chứ không từ xa được nha em"Tôi cứng đầu: "Ủa anh nhận ra em thiệt luôn?"Ổng trầm giọng: "Ừ"Thâm tâm tui lúc này: "Ủa gì nhớ dai vậy trời, muốn lật cái bàn ổng ngồi luôn vậy đó".Tui không tin nhưng phải nhịn hỏi tiếp chuyện con Sẩm: "Bạn em về thấy nó bị bủn rủn tay chân với nhức toàn thân nữa, vậy cái đó có phải biểu hiện của phản ứng thuốc không bác sĩ""Có thể có đó, tại vì có mấy cô bác lớn tuổi lại đây anh khám thì họ vẫn bị tái phát lại nên thường được kiểm tra và chăm sóc ở đây luôn. Tuỳ theo sức đề kháng của mình", anh lật cuốn sổ trên tay tôi ra: "Với mấy cái biểu hiện này mình có thể uống ibuprofen từ 4-6 tiếng rồi xem phản ứng như thế nào và nó tự hết 1-2 ngày nha"Anh xưng anh-em với tui nhẹ nhàng lắm, có lúc anh bị quên thì "uống thuốc này giùm em" nhưng chữ em anh nói hơi nhỏ, anh đổi lại thành "uống cái này giùm anh". Thấy mắc cười vì chẳng ai thèm xưng hô anh-em với anh hết, tui trước giờ vẫn y vậy bác sĩ và em thôi.Tôi hỏi tiếp: "Bạn em vừa hết cảm cúm nhẹ thì qua hôm sau phải chích liền, vậy liệu mấy cái triệu chứng em nói có phải do mới hết cảm cúm mà bị không?""Không nha, vì chích rồi có thể bị F0 bình thường nhưng triệu chứng nó vẫn bớt đi vì mình có chích viêm phổi rồi""Là bạn em nó hay đi đi về về Sài Gòn-Miền Tây sông nước á, mà hôm đó nó mở sổ ở Sài Gòn. Thí dụ khi có công việc ở đây thì bạn em có đem sổ lại đây đăng kí thuốc như bình thường được không chứ đang ở đây chẳng lẽ mỗi lần đi phải đi Sài Gòn sao vì em nghĩ cùng công ty chắc chẳng vấn đề gì"."Sổ ở đâu thì chích ở đó đi em ơi, em đem lại đây người ta cũng không giải quyết. Khó là khó cho em mắc công đi thôi. Còn chuyện thuốc á thì ở Sài Gòn thì ở Sài Gòn chích thôi, đội ngũ bác sĩ giỏi trên đó nhiều người ta trên đó chu đáo hơn, về đây làm gì em?"Anh la tui, tui muốn bật hóc gòi đó nhưng tui bình tĩnh lợi để lấy phong độ. Tui nhẹ giọng: "Hỏi cho bạn em xong rồi, giờ hỏi cho em được không?"Mẻ cười, quíu đít liền há há há "Hôm nay bác sĩ khám có nhiều người không?""Lai rai à em ơi, chừng 30 mấy người""Trẻ em hay người lớn nhiều""Có đủ hết"Tui cà nhây, tui hay lấy lỗi sai của mình để đưa qua cho người khác. Tui cương lên: "Bác sĩ có người yêu chưa?"Ổng cười: "Bữa anh trả lời rồi mà, anh có rồi""Em không tin, nãy giờ em ngồi chưa được 5 phút. Bác sĩ móc người yêu ra ở đâu vậy chỉ em với"Ổng cười tít con mắt, gỡ khẩu trang ra một cái là chắc chắn thấy ổng cười tới mang tai luôn. Ổng cười nói: "Anh có bạn gái rồi, quen lâu lắm rồi" Tui định cương hơn nữa nhưng sợ bị lố nên thôi, anh lật cuốn sổ chích của tui ra hỏi tui chích khi nào, tui mới nói anh tui chích 16/03. Anh hỏi tui: "17 tháng 3 hả?"Ủa tại sao phải né qua một ngày của tui? Tui nói 16 là 16 anh có hiểu không? Tui im lặng, anh lật lịch sử tiêm chủng ra anh nói: "Ủa anh khám cho em luôn hả?"Tôi im lặng, thầm nghĩ: "Ông không khám cho tôi, không để ấn tượng lại cho tôi còn lâu tôi mới đi chọc ông. Hơi đau nhưng thật, gái đoan trang dễ đâu làm quen"Ổng hỏi tiếp: "Nhà em gần đây hả?"Tui trả lời cho có lệ: "Dạ", mặc dù xăng tăng vkl chạy đến công ty anh chắc khoảng 10 cây số nhưng em chịu được, chỉ là đang rỉ máu ở con tim tí thôiAnh đóng sấp hồ sơ của tui lại, anh nhìn lên miếng tem dán trên bìa rồi nói: "Em nhỏ tuổi hơn anh hơi nhiều đó"Tui giật mình: "Ủa sao bác sĩ biết?", ổng chỉ tay lên hàng tem trong cuốn sổ: "Ở đây nè!". Trời ơi đi chọc trai mà bị bắt bàiTôi cười nói: "Em biết bác sĩ muốn nói gì với em, nhưng quy định vừa là luật mà còn để lách nữa", nói rồi tôi kéo cái giỏ tote trắng xuống làm chuyện mờ ám. Lấy ra trong ngăn nhỏ một chiếc ngôi sao đặt lên trên bàn trước mặt anh, anh cầm lên tay ý hỏi cái này là cái gì, tôi cười: "Cho bác sĩ đó, cầm chơi thôi cũng được"Anh hỏi tiếp: "Chơi thôi cũng được phải không?". Anh giấu xuống bàn nơi góc khuất camera, tôi để ý anh cầm lâu lắm, nhưng tôi nghĩ ở đó là thùng rác nên nhìn một chút đành xem thái độ của anh, không quan tâm đến chiếc ngôi sao màu hồng kia nữaAnh nói với tôi: "Anh có ghệ rồi, hông ấy phòng kế bên có bác sĩ đẹp trai hơn kìa"Tôi hơi đơ, bây giờ viết lại mới thấy tức. Giá mà mình không ngu muội mà nhanh trí chặt chém anh thì bây giờ đã không tức, tôi nói nhẹ trong miệng: "Hong" nhưng có vẻ ồn quá anh không nghe thấyTạm biệt anh tôi đi về, trước khi đi tôi không quên dặn anh: "Em tên Nghiên, đừng quên nha" Nói xong tui rời khỏi đó, lần này anh không cảm ơn tui. Cũng không biết vì sao trước khi đi tui không quay đầu lại nhìn anh như mọi bữa, vì tui buồnMà Sẩm nói cũng phải, không quan trọng người ta nói thật hay nói giỡn nhưng vì đặc thù công việc của anh quá nhạy cảm. Nhớ lại lúc anh cầm ngôi sao trên tay rồi giấu vào góc khuất, tôi mắc cười, nhưng chuyện của chúng ta thì kéo người phòng kế bên vào làm gì?Tôi kể Sẩm nghe, Sẩm nói lần này hơi căng. Lần Sẩm đi support tôi thì Sẩm có cảm giác anh độc thân 80%, nhưng càng về sau chỉ còn lại 60%. Tôi bực mình, có bồ rồi không an phận, còn cho người khác hi vọng để làm gì, chẳng thà phán câu anh có người yêu chuẩn bị đám cưới để đuổi thẳng cổ thì có được hơn không? Đã vậy còn cố mà cám ơn lần trước, đã vậy còn nói về vấn đề tuổi tác nữa, có đến được với nhau đâu mà quan tâm tuổi làm gì, đã vậy còn nâng giữ ngôi sao màu hồng thật lâu. Đáng ghét mà!Tôi quyết định lần tiếp theo đưa mẹ tôi đi chích sẽ chửi anh một vố thật đau rồi rời xa anh không lưu luyến gì nữa, vốn dĩ tôi còn 2 cơ hội để nói chuyện với anh bằng cách đưa mẹ tôi và chị Đào đi chích nhưng thấy hiu quá. Nên chửi xong thì cắt đứt luôn, đưa chị Đào miễn không vào phòng của anh là được. Còn trời đẩy đưa vào thì do số anh xui.Tôi không muốn ngồi nhìn anh 10 phút nữa vì anh đã ghim và ấn tượng với tôi rồi, tôi sợ khiến anh khó chịu, cảm thấy tôi là một đứa cuồng nhây khó buông. Thôi ấn tượng bấy nhiêu là quá đủ, không còn anh thì còn cơ hội cho thằng khác
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store