ZingTruyen.Store

Nhat Ky Choc Dien Anh Bac Si

Tôi về nói với Sẩm: "Đã đuổi người ta đi mà còn cảm ơn"

Sẩm cho rằng đó là bước đệm, đến mức đó là crush đang bật đèn xanh cho tui. Trong sự phân tích của Sẩm, tôi thấy anh là người có lòng, dễ thương. Nhưng sao trong lòng tui cứ nghĩ là đuổi xéo tui nhỉ??? Thích người ta quá muốn lú lẫn luôn hay gì dẫy?

Mà thích bác sĩ quá rồi, phải làm sao?, nếu sau này có cơ hội, khi bác sĩ đọc đến dòng này cho em hỏi: "Vì mình quá thích cậu rồi, phải làm sao? Phải làm sao? Bác sĩ thấy em như vậy có được hong?"

Sẩm nói hiện tại chỉ còn một cách tuy có hơi mạo hiểm nhưng nếu thích quá rồi thì liều mạng thôi, đặc thù công việc của anh là gặp nhiều người và nhiều cái "nhức nhối, nhạy cảm" nên nhiều chuyện làm liều cũng không được. Nên phải canh ngày anh đi làm, ngồi đúng 5 phút, để anh liếc mắt qua nhìn một cái cũng được rồi đi về, hên hơn thì nhìn cũng được.

Nhớ nha, tức quá không được nằm sãi dãy đành đạch nha Nghiên!!!!

Vì chỉ có như vậy mới khiến anh có ấn tượng vì nếu không thường xuất hiện trong cuộc sống của anh, anh chỉ mườn tượng mình là cô bé đô con, mặc chiếc áo màu kem có cái gọng kính to hơn cái mặt. Hoặc nếu mình không chủ động hơn trong chuyện tình cảm, chúng mình chỉ có thể là mối quan hệ giũa người ngồi ghế ngoài hành lang và người ngồi trong phòng khám thôi. Mình phải làm sao?

Tuần tới mình lên kế hoạch đi thăm dò suốt tuần để xem lịch trình của anh...Tâm trạng thay đổi theo từng ngày:
-Ngày đầu tuần hôm đó không có anh, tôi hoảng quá nhắn với Sẩm: "Sẩm ơi có khi nào ổng chuyển công tác hông? Hay ổng đánh hơi được mùi khét nên trốn rồi, hay từ đây về sau ổng sẽ trốn mất tiêu..."

Sẩm trấn tĩnh: "Không phải muốn chuyển đi là đơn duyệt liền đâu, với lại đừng tự dọa bản thân. Bình tĩnh lại ngày mai đi tiếp mới khắc phục được"

-Hôm đó là thứ ba, gặp anh rồi, thấy anh chuyên tâm lắm. Chân mày anh hơi cau lại, cẩn thận với công việc của mình. Tôi không dám ngồi trực diện, đành ngồi ở ghế kế bên, bị kính che hết mặt, anh ngước lên cũng nhiều lần nhưng không để ý đến tôi. Hôm nay tôi định ngồi 10 phút, mà ngồi che vậy đã 5 phút rồi, nếu vậy thì làm sao nhận ra? Deadine đến rồi, tôi ngồi trực diện với anh.

Sẩm dặn lỡ gặp ánh mắt ổng thì cười một cái, hoặc gật đầu nhẹ chào. Tôi cuối cùng cũng chờ được ánh mắt của anh, tôi định cười nhẹ như cách Sẩm dạy nhưng khi nhìn vào mắt anh tôi bất giác cười híp mắt như đứa trẻ đợi món quà sinh nhật, không biết tại sao cái nết gì lạ lùng. Anh nhìn lướt qua tôi, mặc dù vẫn đang rất tập trung nghiệp vụ nhưng anh vẫn thấy gì đó sai sai mà không biết sai ở đâu, anh nhìn tôi thêm lần nữa nhưng tôi thấy trong đôi mắt anh nửa khó chịu, nửa còn lại kiểu "gì vậy trời?"

Anh cuối cùng cũng nhìn tôi rồi nhưng lòng có vẻ không vui, sao anh quạo nhỉ? Mình cản trở cuộc sống anh sao? Hay anh cảm thấy sợ mình? Hơi buồn một xíu thôi

Chị hướng dẫn bỗng hỏi tui: "Chị là tên thứ 3 trên bảng thứ tự phải không?", tôi đi chọc anh với tâm thế không làm phiền ảnh hưởng đến công việc của anh. Tôi không trả lời, chị hỏi tiếp: "Chị khám phòng này hả?", tôi ậm ờ không trả lời, chị tiến vào nói gì đó với anh về tôi, đôi mắt anh bỗng chốc cười. Tôi đoán vì anh nghĩ tôi sẽ vào cho anh khám, anh nghĩ anh tính toán nổi người đã có kịch bản sẵn sao?

Mặc dù anh vẫn cố gắng có cơ hội để nhìn tôi nhưng tôi đi về, muốn nhìn nữa thì cho em số điện thoại đi. Em dắt đi Highland uống khi nào nhìn chán rồi về, lêu lêu

-Thứ tư đi học nên không đi

-Thứ năm gặp được anh, nhưng dãy ghế trước rất đông người. Covid quá cũng chẳng dám lách vào, phải khó lắm mới dành được chổ người ta mới bỏ ra, mà anh cũng bận lắm, không có dịp nhìn ra ngoài như lần trước. Thấy cách anh nói chuyện với bệnh nhân, thấy anh trầm ngâm suy nghĩ tự nhiên cũng thấy thích như lúc nghe anh giảng về thuốc, mặc dù không hiểu gì nhưng vẫn muốn ngồi im nghe anh nói.

Lúc đó có một chị hướng dẫn khác mang hồ sơ, tài liệu vào cho anh. Thấy chị đó đứng cũng gần anh, lúc anh nhận từ chị thấy anh giữ khoảng cách với chị lắm, chắc vì không nằm trong vòng xa vòng gần gì đó rồi. Để em biết anh giả bộ diễn vai yêu nhau với chị nào để đuổi em đi thì em cua chị đó cho anh coi, chưa chắc có được tình cảm của anh nhưng chắc chắn sẽ có tình cảm của người anh thích, thử hong?

-Thứ sáu đi dò thử, vẫn không có anh

Vậy nên mới nói, ngay từ đầu là cơ duyên dẫn lối. Không phải tự nhiên 9h30 đang ngủ dựng đầu dậy đi chích ngừa, cũng không phải tự nhiên tùy tiện đi thứ sáu tuần trước mà gặp được anh. Nếu ngày đó đi thứ năm thì đã không gặp được anh, và biết đâu cũng chẳng có những câu chuyện hề hước để viết ra

Tối hôm đó Sẩm gọi: "Chết rồi mày ơi, Lầu 2 mới gọi nói vừa đặt 2 liều thuốc y chang mày lần hổm chích. Quan trọng là cùng công ty, xem có chết không?"

Tôi cười: "Một người không thể tắm cùng một dòng sông, một công ty không thể đốt 2 lần"

Chúng tôi mong đến ngày chủ nhật lắm vì ngày đó A Sẩm đi chích, với đứa vía nặng như tui, vì mong là Sẩm sẽ tìm được người hợp với nó như cách mà tui gặp Lâm Trạc Thành vậy...

Ngày đó Sẩm đi chích về, nó rủa cả bệnh viện. Không phải vì Lâm Trạc Thành mà tui bênh vực công ty của anh, nhưng nói thiệt mặc dù là dịch vụ nhưng đội ngũ nhân viên như kít. Là y bác sĩ, điều dưỡng mà cái công ty như cái động tạo nghiệp, đáng ghét, quá đáng thực sự.

Sẩm chích xong ngồi chờ 30 phút, nó bắt đầu có triệu chứng rồi, choáng rồi. Nó liên hệ với nhân viên khâu đó, người ta dắt nó vào phòng hồi phục, cho uống trà gừng rồi nghỉ ngơi. Sẩm là đứa yếu thiệt, nó bị xanh xao, lâu lâu vàng da còn tuột đường nữa. Sau khi được thả nó đi về tâm sự với tôi, đau thế này, sưng thế này, như thế này.....

Đầu tôi nhảy số: "Mai tao đi gặp anh bác sĩ hỏi cho mày"

Ban đầu tôi định sẽ ngồi trực chờ thêm mấy lần nữa, đợi tôi đưa mẹ đi chích thì mới đi gặp rồi chọc tiếp cho anh bớt bất ngờ, bỡ ngỡ. Nhưng cơ hội tới rồi, biết làm sao được?

Theo kịch bản cũ, tôi định sẽ hái trái sao (thầu dầu) viết số điện thoại lên trên đó để anh cầm chơi, nếu anh nghĩ về tôi anh sẽ tìm dấu vết. Nhưng chưa đi lụm kịp mà mai phải đi rồi, tôi rút hộp ngôi sao của ngày xưa tôi lên lớp 7 xếp. Mở ra ghi số điện thoại mình vào, vẫn không quên đặt dấu chấm hỏi vào một số tùy tiện xem anh có tìm ra không, nhưng không được số phổ biến quá.

Trong dãy số điện thoại của tôi chỉ có số 6 là lớn nhất, nếu anh giải ra thì số này có ý nghĩa gì nhỉ? Là trên thang điểm 10 thích anh 6 điểm à nhỉ? Không biết nữa, cho dù anh giải ra thì anh có hiểu ý mình không nhỉ?

Tôi cố ý lựa chọn một chiếc ngôi sao màu hồng có nhiều vòng tròn chữ LOVE hiện ra ngoài, không biết anh ở đó liệu có hiểu tâm tư của em không nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store