Nhat Ki
Nói về cái gì bây giờ nhỉ?Xem nào.
Ngôn tình liệu có độc không? Nếu độc thì tại sao lại như zậy?Theo tôi được biết thì ngôn tình đúng thật là có độc,lại còn vô cùng vô tận độc nữa cơ.Vậy thì bởi vì sao nhỉ?Bởi vì nó đã bỏ bùa mê thuốc lú khiến cho bao cô gái,bao chàng trai hay ngay cả những người ở tuổi làm bố làm mẹ hay ông bà gì gì đó...đọc nó rất chi là say mê,mê đến mức mà không thể nào rời mắt ra được khỏi nó nữa cơ.Ngày nay,rất nhiều quyển ngôn tình hay đã được xuất bản,cũng có nhiều những tác giả,tiểu thuyết gia đã thành công với việc này á.Nhưng có lẽ tác giả tiểu thuyết ngôn tình mà tôi tâm đắc nhất và đọc nhiều nhất là Diệp Lạc Vô Tâm đấy ạ.Tôi bắt đầu mò mẫm đọc thể loại này vào đầu năm lớp 10,và đến giờ thì người vẫn học lớp 10 ấy vẫn là tôi.Hihi.Đọc chưa được lâu mà nhỉ.Thế mà cũng viết đấy.Tôi đến với nó cũng rất là tình cờ .Một đứa em họ bên ngoại là dân ngôn lù đã cho tôi mượn 2 quyển ngôn tình "nhẹ nhàng", không cảnh H mà bây giờ thì tôi đã quên tên nó mất rùi.Hmm,nói sao nhỉ,phần dạo đầu ấy của tôi diễn ra rất là suôn sẻ.Vốn là người thích đọc đa dạng các quyển sách khác nhau nên tôi đã làm quen được với thể loại mới này một cách nhanh chóng.Khi truyện kết thúc,trong lòng tôi bỗng dâng lên cảm giác tiếc nuối vì một "thứ hay" đã đi mất tiêu rùi.Mà cũng nhờ cô em họ xinh xắn ấy mà tôi đã biết tới ngôn tình.Nhân đây xin nói lun:tôi mới bị mất quyển"Ngủ cùng sói".Huhuhu.Mà thui không có quan trọng đâu.(lại cười).Rùi,mọi người ngủ ngon nhé,cũng đến giờ ngủ rùi.Bye nhen.
-To be continue-
Ngôn tình liệu có độc không? Nếu độc thì tại sao lại như zậy?Theo tôi được biết thì ngôn tình đúng thật là có độc,lại còn vô cùng vô tận độc nữa cơ.Vậy thì bởi vì sao nhỉ?Bởi vì nó đã bỏ bùa mê thuốc lú khiến cho bao cô gái,bao chàng trai hay ngay cả những người ở tuổi làm bố làm mẹ hay ông bà gì gì đó...đọc nó rất chi là say mê,mê đến mức mà không thể nào rời mắt ra được khỏi nó nữa cơ.Ngày nay,rất nhiều quyển ngôn tình hay đã được xuất bản,cũng có nhiều những tác giả,tiểu thuyết gia đã thành công với việc này á.Nhưng có lẽ tác giả tiểu thuyết ngôn tình mà tôi tâm đắc nhất và đọc nhiều nhất là Diệp Lạc Vô Tâm đấy ạ.Tôi bắt đầu mò mẫm đọc thể loại này vào đầu năm lớp 10,và đến giờ thì người vẫn học lớp 10 ấy vẫn là tôi.Hihi.Đọc chưa được lâu mà nhỉ.Thế mà cũng viết đấy.Tôi đến với nó cũng rất là tình cờ .Một đứa em họ bên ngoại là dân ngôn lù đã cho tôi mượn 2 quyển ngôn tình "nhẹ nhàng", không cảnh H mà bây giờ thì tôi đã quên tên nó mất rùi.Hmm,nói sao nhỉ,phần dạo đầu ấy của tôi diễn ra rất là suôn sẻ.Vốn là người thích đọc đa dạng các quyển sách khác nhau nên tôi đã làm quen được với thể loại mới này một cách nhanh chóng.Khi truyện kết thúc,trong lòng tôi bỗng dâng lên cảm giác tiếc nuối vì một "thứ hay" đã đi mất tiêu rùi.Mà cũng nhờ cô em họ xinh xắn ấy mà tôi đã biết tới ngôn tình.Nhân đây xin nói lun:tôi mới bị mất quyển"Ngủ cùng sói".Huhuhu.Mà thui không có quan trọng đâu.(lại cười).Rùi,mọi người ngủ ngon nhé,cũng đến giờ ngủ rùi.Bye nhen.
-To be continue-
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store