[ Ngược ] Được , nghe theo anh !
Hồi 8 : Tự tâm
Chỉ là , không còn chúng ta . " Theo danh sách lớp , cả Chí Mẫn lẫn Chính Quốc đều được tách theo tổ , Chính Quốc ghép cùng lớp Tại Hưởng , Chí Mẫn ghép cùng lớp chị gái - Hiểu Chi .
Ông trời đúng là biết nghe , có thể nghe được tận sâu đáy lòng của Chính Quốc . " Chính Quốc , lát gặp lại . " " Ưm . " Chí Mẫn theo phân nửa học sinh , xếp thành một hàng đứng song song với lớp chị gái . Xung quanh không ngừng bàn tán , họ nhìn thấy Chí Mẫn và Hiểu Chi nhiều rồi , nhưng đây là lần đầu thấy cả hai chị em đứng gần nhau , như thể những thế lực siêu nhiên đang toả sáng , đến khí chất cũng thật khác các học sinh bình thường . " Ya cái thằng em quý báu của chị ! " " Còn đây có phải bà chị kim cương của em không ? Tại sao hôm nay lại xinh xắn vậy ? " " Chứ không phải cũng có ai đó đắm mình trong gương suốt cả 1h đồng hồ sao ? " " Kẻ 7 lạng người nửa cân thôi . " Cả hai đều rất ôn thuận , mặc dù chỉ cách nhau 1 năm , nhưng hầu như chưa hề cãi vã , vì từ nhỏ đã được đáp ứng mọi thứ , nên không thể xảy ra đố kị , tranh giành .
Chính Quốc thì được xếp cạnh lớp của Tại Hưởng , hai người đứng cách nhau không xa , Tại Hưởng thấy Chính Quốc liền cười đến cong cả mắt .
Tại Hưởng và Hiểu Chi đều là những người có nhan sắc , học vấn cao trong trường , trong các kì thi đều xếp trong top 10 .
Ngược lại , Chính Quốc và Chí Mẫn tuy có nhan sắc , nhưng lại luôn bỏ bê việc học , đôi khi còn bỏ tiết để đến nhà kho cũ sau trường chơi .
Tới giờ tập chung lên xe , Chính Quốc ngồi bên cạnh Tại Hưởng mồ hôi nhễ nhãi , ngũ quan cau lại khó chịu , tay không ngừng ôm bụng , ánh mắt nhìn ra cửa sổ né tránh .
" Chính Quốc , em ổn chứ ? Nhìn em không được khoẻ ? "
Tại Hưởng lo lắng ghé sát lại , ôn nhu đưa tay chạm nhẹ vào má Chính Quốc . Chính Quốc theo phản xạ né sang một bên , rên rỉ .
" Không sao , chắc là do nước ép Chí Mẫn đưa . "
" Không sao thật chứ ? Nếu không , chúng ta có thể tới bệnh viện kiểm tra trước . "
" Em bảo không sao , anh có thể cho em nghỉ ngơi được không ? "
Chính Quốc nhắm nghiền mắt , trong thâm tâm tự an ủi bản thân , rằng , chỉ đau một lúc thôi , phải , chỉ một lúc thôi , sẽ lập tức hết .
Chính Quốc một lúc sau ngủ thiếp đi , đầu gật gù lên xuống , Tại Hưởng ngồi bên cạnh cảm thấy đối phương hết sức đáng yêu , lúc ngủ tại sao má lại phính ra như vậy , môi cũng cong lên . Nhẹ nhàng đặt đầu người bên cạnh lên vai mình , an yên ngủ .
Tới nơi , Chính Quốc cũng tỉnh dậy , bản thân vui mừng vì đúng thật cơn đau đã qua , sáng dậy sớm tuy mệt nhưng từ lúc lên xe đã ngủ rất ngon , tâm trạng lại phơi phới .
" Đi thôi , qua đây tập chung . "
Tại Hưởng kéo Chính Quốc xếp theo hàng , từng người lấy vé để đi qua cổng bảo tàng .
Từ đâu một lực kéo Chính Quốc ra khỏi đám đông chen lấn .
" Chí Mẫn ..? "
" Sao vậy ? Không muốn đi cùng tớ hả ? "
" Không phải..chỉ là . "
Chính Quốc ngoái lại phía cổng soát vé , ánh mắt tìm kiếm từ bên trong đám người .
" Tại Hưởng á ? Cậu yên tâm đi , đi một lúc có lẽ sẽ gặp nhau thôi . "
" Ừm . "
Mới 5 phút trước rõ ràng còn đang đứng cạnh nhau , bây giờ lại mỗi người một nơi , hiệu ứng đám đông đúng thật là , chỉ cần nghe một tiếng thông báo từ loa , đã nhộn nhạo chen nhau .
" Mà chị Hiểu Chi , cậu không đi cùng chị ấy sao ? "
" Không biết nữa , chị ấy cũng đi cùng bạn rồi . "
" Không đi cùng đoàn có sao không vậy , tụi mình giống như đang tách lẻ vậy . "
" Cậu lo gì chứ Chính Quốc , chúng ta vui là được rồi. "
Nói xong , Chí Mẫn kéo theo Chính Quốc tới phòng trưng bày côn trùng .
" Nghe nói 10 phút nữa sẽ có trải nghiệm thực tế đó , là vào cái phòng kén đó , tớ thấy bảo sẽ rung lắc dữ lắm luôn , như thể cậu là con sâu biến thành bướm tách ra khỏi kén vậy . "
Theo hướng tay Chí Mẫn kể là một phòng ốc nhỏ , được thiết kế hình cầu nhỏ , xung quanh là chỉ chăng kín như một cái kén thật .
" Sau đó cậu muốn đi xem phòng triển lãm hoa không ? Nghe nói nhiều loại hoa đẹp lắm đó . "
Chí Mẫn cứ luyên huyên một hồi lâu , không để ý từ lúc nào người kia đã im lặng , đơ ra thành một cụ chôn chân giữa phòng .
Từ hướng 12h là một nam , một nữ , giống như một cặp đôi đang yêu vậy , ngọt ngào khoác lên người kia chiếc áo khoác . Nam tài , gái sắc , đẹp đôi thật .
Mắt Chính Quốc như phủ một tầng sương , quay qua chỗ khác tức khắc .
" Chính Quốc ? Cậu lạnh à , sao người run lên vậy . Đây khoác vào đi ! "
Chí Mẫn lập tức cởi áo khoác da đắt tiền khoác lên người kia , nhanh chóng kéo khoá , miệng cười cong lên hình cung .
" Qua chỗ khác đi Chí Mẫn , ở đây không có gì để xem cả . "
" Yêu cầu học sinh tập trung lại ở phòng kén , chúng ta bắt đầu trải nghiệm thực tế trong vòng 7 phút tại đây , sau đó các em có thể đi tham quan tiếp "
" Đi thôi . "
Chí Mẫn nắm lấy tay Chính Quốc , một mạch kéo đi .
" Chúng tôi sẽ bắt đầu tắt đèn để trải nghiệm được chân thật nhất có thể "
Đèn tắt , mọi người bắt đầu xô đẩy nhau , Chí Mẫn đưa tay bám vào thành , giữ chặt Chính Quốc trong lòng .
Ba người thì trông có vẻ hạnh phúc , còn một người lại đang rất buồn , ánh mắt thần ra .
Chính Quốc nhìn sang lối đứng bên trên , cách cậu không xa , là Tại Hưởng , cũng đang chắn cho Hiểu Chi , hai người họ đẹp như những cặp đôi trong phim .
" Chí Mẫn , cậu nói xem có phải họ rất đẹp đôi không ? "
Không một tiếng đáp lại , Chí Mẫn tay ghì chặt hơn , cậu rõ ràng hiểu trong lòng Chính Quốc thực sự đã có người để tâm , nhưng không nghĩ kể cả cậu có cố gắng đến mấy , cũng không có kết quả .
" Chính Quốc , tớ thích cậu . "
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store