ZingTruyen.Store

Ngọn Lửa Tâm Thức Vô Tận

Chương 7: Chuẩn Bị Cho Mê Cung

soidavuotdem

Lê Minh Quân từ từ mở mắt, cảm giác một sự thư thái và minh mẫn lan tỏa khắp cơ thể sau buổi thiền định tại "Khu Vườn Khái Niệm". Dù không thể nói là đã có một bước đột phá lớn lao nào với Khái Niệm "Trật Tự", nhưng cậu cảm nhận rõ ràng "Ngọn Lửa Tâm Thức" của mình trở nên linh hoạt và nhạy bén hơn. Việc tập trung cảm nhận những "cây" và "hoa" năng lượng xung quanh, mỗi thứ dường như mang một "trật tự" riêng, một "khái niệm" riêng dù cậu chưa thể gọi tên, đã giúp cậu mở rộng nhận thức. Có lẽ, các Khái Niệm không hoàn toàn tách biệt, mà giữa chúng có những sợi dây liên kết vô hình, những quy luật tương tác mà cậu cần phải từ từ khám phá.

Thời gian không còn nhiều trước giờ hẹn với Mai Linh Chi. Quân đứng dậy, phủi nhẹ lớp bụi năng lượng mờ ảo còn vương trên quần áo. Cậu quyết định quay lại "Chợ Giao Điểm" một lần nữa. Dù Linh Chi nói sẽ chuẩn bị vật phẩm, nhưng Quân cảm thấy mình cũng cần phải chủ động hơn, ít nhất là trang bị cho bản thân những thứ cơ bản nhất. Hơn nữa, cậu muốn nghe ngóng thêm thông tin về "Mê Cung Gương Vỡ".

Chợ Giao Điểm vẫn tấp nập và ồn ào theo một cách rất riêng của Lam Hoạch. Lần này, Quân không còn quá bỡ ngỡ. Cậu lướt qua các bệ giao dịch, cố gắng tìm kiếm những vật phẩm có thể hữu ích. Cậu bỏ ra một ít "Mảnh Vỡ Thực Tại" (RS) để mua một chiếc "La Bàn Định Hướng Năng Lượng" loại cơ bản - người bán hàng, một Thí Luyện Giả có vẻ mặt mệt mỏi, nói rằng nó có thể chỉ ra những dao động năng lượng bất thường trong một phạm vi hẹp, hữu dụng trong việc phát hiện bẫy hoặc những thực thể ẩn nấp. Quân cũng mua thêm một túi nhỏ "Bột Đánh Dấu Lưu Quang", thứ bột này khi rắc xuống sẽ phát sáng mờ trong bóng tối một thời gian, rất cần thiết để đánh dấu đường đi trong một mê cung. Trong lúc chờ người bán gói đồ, cậu vô tình sắp xếp lại mấy đồng RS còn lại trong túi theo một trật tự nhất định, một thói quen vô thức mà cậu mới nhận ra.

Đang định rời đi, Quân nghe thấy một nhóm ba Thí Luyện Giả gần đó đang nói chuyện khá lớn tiếng, vẻ mặt ai cũng lộ rõ sự thất vọng và một chút sợ hãi còn sót lại.

"Chết tiệt! 'Mê Cung Gương Vỡ' đúng là một cái bẫy khổng lồ!" một người đàn ông to con, trên áo giáp còn vài vết xước mới, gằn giọng. "Ảo ảnh chồng chéo, đi mãi không thấy lối ra. Lũ 'Kẻ Canh Gác Gương' thì biến ảo khôn lường, vừa đánh tan con này, con khác đã hiện ra từ một mảnh gương vỡ."

"Đừng nói nữa," một cô gái trong nhóm xen vào, giọng hơi run. "Tôi vẫn còn ám ảnh cái cảm giác bị lạc trong những hành lang gương, không biết đâu là thật, đâu là giả. May mà chúng ta còn giữ được 'Ngọn Lửa Tâm Thức' ổn định, không thì..." Cô không nói hết câu, nhưng ai cũng hiểu.

Người thứ ba, có vẻ là đội trưởng, thở dài: "Chúng ta đã quá chủ quan, lại thiếu Khái Niệm khắc chế ảo ảnh. Mất gần hết số 'Tinh Thể Giải Ảo' mang theo mà vẫn không thoát ra được vòng lặp đầu tiên. Tổn thất lần này quá lớn."

Lê Minh Quân lặng lẽ lắng nghe, tim đập nhanh hơn một chút. Những lời họ nói vẽ nên một bức tranh còn đáng sợ hơn cả những gì cậu tưởng tượng về "Mê Cung Gương Vỡ". Ảo ảnh, bẫy tâm lý, những kẻ canh gác biến ảo... Rõ ràng đây không phải là một thử thách dễ dàng cho một tân binh như cậu. Sự lo lắng lại dâng lên, nhưng đồng thời, thông tin này cũng rất quý giá.

Đúng giờ hẹn, Quân có mặt tại khu vực gần "Cổng Phân Nhánh số Ba" - một vòng xoáy năng lượng màu bạc khổng lồ, liên tục dao động và phát ra những gợn sóng không gian mờ ảo. Mai Linh Chi đã đứng đợi sẵn, vẻ mặt vẫn nghiêm túc và tập trung như thường lệ. Trang phục của cô không có gì thay đổi nhiều, nhưng Quân để ý thấy bên hông cô có thêm một vài túi nhỏ đựng những vật phẩm lạ.

"Đến đúng giờ," Linh Chi nói, giọng không biểu lộ cảm xúc. "Tôi đã mua được một ít 'Tinh Thể Giải Ảo' loại tốt, có thể giúp chúng ta duy trì sự tỉnh táo trước ảo ảnh trong một khoảng thời gian nhất định, và vài viên 'Thuốc Tăng Cường Tinh Thần' đề phòng trường hợp 'Ngọn Lửa Tâm Thức' bị suy yếu đột ngột. Cậu thì sao? Chuẩn bị được gì rồi?"

Quân cho cô xem chiếc la bàn và túi bột đánh dấu. "Không nhiều, nhưng tôi nghĩ sẽ có ích." Cậu cũng kể lại những gì mình nghe được ở Chợ Giao Điểm về sự nguy hiểm của mê cung và những "Kẻ Canh Gác Gương".

Linh Chi gật đầu. "Thông tin đó trùng khớp với những gì tôi phân tích được từ Đài Quan Sát và một vài nguồn khác. 'Mê Cung Gương Vỡ' được cho là do một thực thể cổ xưa có khả năng thao túng không gian và ảo ảnh tạo ra. Cấu trúc của nó không cố định, có thể thay đổi dựa trên tâm trí của kẻ bước vào, hoặc theo một chu kỳ ngẫu nhiên nào đó. Các loại bẫy chủ yếu là bẫy tâm lý, khiến người ta lạc lối, hoảng loạn, hoặc tự tấn công lẫn nhau. 'Kẻ Canh Gác Gương' có khả năng phản chiếu đòn tấn công và nhân bản, điểm yếu của chúng có thể liên quan đến âm thanh có tần số đặc biệt hoặc việc phá vỡ sự đối xứng của chúng."

Nghe Linh Chi phân tích một cách rành rọt, Quân cảm thấy yên tâm hơn một chút, nhưng áp lực cũng không hề giảm đi.

"Vậy, chiến thuật của chúng ta?" Quân hỏi.

"Như đã nói," Linh Chi đáp, "cậu có Khái Niệm 'Trật Tự'. Tôi cần cậu đi trước hoặc song song với tôi, cố gắng dùng khả năng của mình để 'cảm nhận' cấu trúc của các hành lang, phát hiện những điểm bất thường, những quy luật ẩn sau các ảo ảnh hoặc sự sắp xếp của các tấm gương. Chỉ cần cậu xác định được 'bản thiết kế' hoặc 'điểm mấu chốt' của một khu vực, tôi có thể dùng 'Phân Tích Điểm Yếu' để tìm ra cách vô hiệu hóa bẫy hoặc tấn công 'Kẻ Canh Gác Gương' hiệu quả nhất. Tôi sẽ cảnh giới phía sau và hai bên sườn cho cậu."

Quân gật đầu. Phân công này có vẻ hợp lý, phát huy được thế mạnh của cả hai. "Nhưng nếu ảo ảnh quá mạnh, hoặc cấu trúc thay đổi quá nhanh thì sao?"

"Đó là lúc 'Tinh Thể Giải Ảo' phát huy tác dụng," Linh Chi nói. "Và chúng ta phải tuyệt đối tin tưởng vào phán đoán của nhau. Nếu cậu cảm thấy có gì đó không ổn, dù chỉ là một cảm giác mơ hồ, cũng phải lập tức thông báo. Tương tự với tôi. Trong mê cung, sự nghi ngờ lẫn nhau là con đường ngắn nhất dẫn đến thất bại."

Có một chút bất đồng nhỏ nảy sinh khi họ bàn về việc xử lý tình huống bị tách rời. Quân cho rằng nên cố gắng tìm lại nhau bằng mọi giá, trong khi Linh Chi lại nghiêng về phương án mỗi người tự tìm cách hoàn thành một phần mục tiêu rồi hẹn gặp ở một điểm đã định trước (nếu có thể xác định được). Cuối cùng, họ thống nhất rằng sẽ tùy tình hình cụ thể mà quyết định, nhưng ưu tiên hàng đầu vẫn là giữ liên lạc và hỗ trợ lẫn nhau nếu có thể.

Để chắc chắn hơn, Linh Chi yêu cầu: "Trước khi vào, thử dùng 'Trật Tự' của cậu cảm nhận năng lượng của Cổng Phân Nhánh này xem. Nó cũng là một cấu trúc năng lượng phức tạp. Xem khả năng của cậu đã tiến bộ đến đâu sau khi ở Khu Vườn Khái Niệm."

Quân hơi ngạc nhiên, nhưng cũng hiểu đây là một cách để Linh Chi đánh giá lần cuối. Cậu nhắm mắt, tập trung "Ngọn Lửa Tâm Thức", hướng sự cảm nhận về phía vòng xoáy năng lượng màu bạc. Lần này, cậu không còn quá bỡ ngỡ. Những dòng năng lượng cuộn xoáy, những tầng lớp không gian chồng chéo bên trong cánh cổng dần hiện ra trong tâm trí cậu, dù vẫn còn rất mơ hồ và phức tạp.

"Tôi... tôi thấy được sự xoắn vặn của không gian, và có nhiều dòng năng lượng nhỏ đang hội tụ về một điểm trung tâm," Quân nói, cố gắng diễn tả những gì mình "nhìn" thấy.

Linh Chi im lặng lắng nghe, đôi mắt sắc sảo của cô không rời khỏi Quân. Sau một lúc, cô khẽ gật đầu. "Tốt hơn tôi nghĩ. Ít nhất cậu cũng không phải là một 'cục đá' chỉ biết đi theo. Có lẽ chúng ta thực sự có cơ hội."

Lời khen (dù vẫn còn chút nghi ngại) của Linh Chi khiến Quân cảm thấy một sự khích lệ nhỏ. Cậu biết mình vẫn còn rất yếu, nhưng cậu sẽ không bỏ cuộc.

Cả hai đứng trước Cổng Phân Nhánh đang dao động, không ai nói thêm gì. Không khí trở nên căng thẳng và ngưng đọng. Quân hít một hơi thật sâu, cảm nhận trái tim mình đập nhanh hơn. Hồi hộp, lo lắng, nhưng cũng có một sự quyết tâm mãnh liệt và một chút tò mò không thể kìm nén về thế giới mới sắp bước vào. Cậu nhớ lại mục tiêu của mình, nhớ lại hình ảnh bất lực của bản thân trong quá khứ, và tự nhủ sẽ không bao giờ để điều đó lặp lại.

Mai Linh Chi liếc nhìn Quân, thấy được sự căng thẳng nhưng cũng có cả ý chí trong ánh mắt cậu. Cô khẽ nói, giọng bình tĩnh nhưng ẩn chứa một sự nghiêm túc: "Vào trong đó, mọi thứ đều có thể xảy ra. Giữ vững tâm trí, tin vào khả năng của mình, và quan trọng nhất, tin vào đồng đội. Sẵn sàng chưa?"

Lê Minh Quân nhìn thẳng vào mắt cô, một cái gật đầu dứt khoát thay cho câu trả lời.

"Vậy thì, đi thôi."

Cùng một lúc, cả hai người cùng bước tới, dấn thân vào vòng xoáy năng lượng màu bạc của Cổng Phân Nhánh số Ba. Ánh sáng chói lòa bao trùm lấy họ, và trong một thoáng, thế giới của Lam Hoạch biến mất, nhường chỗ cho một thực tại mới, một mê cung đầy gương vỡ và những bí ẩn chết người đang chờ đón.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store