Ngoài Vòng Pháp Luật - Tạp Bỉ Khâu
Chương 14 (END)
Có hai đề tài nóng nhất của Bình Thị tháng bảy, một chính là tang lễ Hà Dũng Quý.Câu nói của La Duật “Có thể còn sống đi ra lại nói” đã thành một lời thành sấm.Hà Dũng Quý khi còn sống rất phô trương, tham dự tang lễ hắn lại lác đác không có mấy người, tài sản sự nghiệp của hắn rất nhiều ở trên danh nghĩa của con hắn, vì bảo vệ miếng thịt trong lòng, hắn đã đưa con hắn đi một cái quốc đảo mà không có quy định dẫn độ.Hà Dũng Quý cũng từng có dã tâm bừng bừng quật ngã La Duật, ly miêu tráo thái tử muốn dùng A.L giả khiến cho La Duật bị thua thiệt lớn, sau đó tra ra bệnh nặng lại muốn mở ra một con đường cho con hắn, không có hắn cũng có thể ở Bình Thị tiêu sái tự tại vượt qua một đời, mà cuối cùng cũng không được toại nguyện.Sau hai lần thông báo bệnh tình nguy kịch, hắn chết lúc giữa đêm, chỉ còn có một thuộc hạ trung thành, gửi thư mời các vị nhân sĩ từng có quan hệ tốt, khi đưa tang cũng chỉ có một đại đội cảnh sát có mặt, cẩn thận ghi chép danh sách từng vị khách. Lúc lên lúc xuống khiến lòng người thổn thức.Tin nóng thứ hai chính là mối quan hệ khó hiểu của Chấn Đình và Hoàn Vũ.Tất cả mọi người cho rằng do Hà Dũng Quý đã ngã đài, tam giác quan hệ mong manh sụp đổ, La Duật muốn bắt đầu tranh giành với Nguyễn Tranh. Ai ngờ Chấn Đình vẫn như trước hoành hành bá đạo, không hề thu liễm. Tất cả mọi người chờ xem kịch vui, chờ đến chờ đi chờ đến bông hoa cũng tàn, cái gì cũng không có xảy ra.Đối với việc này, người đứng thứ hai Chấn Đình Khương tiên sinh có lời, La Duật đã nói câu này với Nguyễn Tranh, kỳ thực câu nói đó là không có vấn đề. Mọi người cũng không biết bọn họ làm cái gì mà thôi.Mà bạn của La Duật, Thẩm Tề Âm, trước đó vài ngày bị người nhà bắt lại, ở trong núi bế quan một quãng thời gian, đã rời xa bát quái Bình Thị, lúc đến Bình Thị, anh đã tuyên bố chính mình đã trở lại cuộc vui, chào mừng tất cả mọi người.Anh hẹn La Duật, La Duật không đến, nói bận nói chuyện yêu đương.Thẩm Tề Âm nhớ đến lần trước đi nước U, thái độ của La Duật đối với Tô Gia Văn như gà mẹ che chở gà con, cũng lười nói hắn.Ngày hôm sau, trên sân bay đảo bị nổ, Thẩm Tề Âm mới liên hệ với La Duật, ở đầu bên kia điện thoại La Duật nói hắn đã ở Bình Thị, mà Thẩm Tề Âm cũng đang trên máy bay về nước, nghe La Duật nói không có chuyện gì, sau đó không có hỏi nhiều. Nhà anh ta nói có một vị đại sư tính ra anh có đại kiếp nạn, ép anh ta đi lên chùa trên núi ăn chay gõ mõ, tịch thu công cụ truyền tin, mỗi ngày niệm kinh phật, nhốt anh một tháng mới thả ra.Thẩm Tề Âm từ trong núi ra đến Bình Thị, như ngựa thoát cương, kêu gọi bạn bè khắp nơi, La Duật không có thời gian, anh ta tìm Chu Tử Hào và Tề Nghiệp đi ra biển câu cá.Ra biển, Thẩm Tề Âm nghe đến thích thú hai tin nóng mà Chu Tử Hào và Tề Nghiệp thuật lại, nói sau khi quý tộc phương Tây rơi đài, liền đến Chấn Đình và Hoàn Vũ.Tề Nghiệp nói: “Nguyễn Tranh xuất hiện một lần ở bữa tiệc của Vương Văn Quang, sau đó không thấy bóng dáng.”Chu Tử Hào đêm đó không đi, hối hận chừng mấy ngày: “Chính là không ai dám chụp trộm, nếu không hiện tại Bình Thị đã có ảnh của Nguyễn Tranh.”“Không có gì đẹp mắt” Tề Nghiệp nói, “Hà Dũng Quý nói cậu ta như từ trong Bạch Sào chạy đến, cũng nói không sai.”Sản nghiệp Thẩm Tề Âm tự dưng bị công kích, bất mãn hết sức: “Liên quan cái gì đến Bạch Sào của tôi? Cậu đã gặp qua cậu ta?”“Buổi tối đó tôi có đến. Cậu hỏi La Duật liền biết, anh ta và Nguyễn Tranh ở trong một cái phòng đơn ầm ĩ hơn một giờ, chắc là đánh nhau. Cuối cùng La Duật đi ra trước tiên, nắm đấm đều xanh, Nguyễn Tranh sau đó được Khương Kỳ dìu ra” thường ngày Tề Nghiệp rất lạnh lùng, nói về chuyện bát quái, thì sinh động như thật, mắt hiện ra tinh quang, “Ai cũng nói hiện tại Hoàn Vũ không động đến Chấn Đình là vì đang chờ đợi thời cơ, tôi xem chính là La Duật đã hết tức giận.”Chu Tử Hào đột nhiên hỏi: “Lần trước không phải cậu nói Nguyễn Tranh là tự đi ra ngoài sao?”“Cậu ta không muốn Khương Kỳ dìu” Tề Nghiệp xem thường hất tay, “Đem Khương Kỳ đẩy ra, trước công chúng, còn là chuyện sĩ diện.”Chu Tử Hào gật gật đầu, nói: “Điều này cũng đúng.”“Phải không? Để tôi hỏi lại cậu ta” Thẩm Tề Âm luôn cảm thấy La Duật không phải người vọng động như vậy, La Duật tham dự tiệc tối lại cùng người khác đánh nhau, anh là không tin, vì vậy anh gọi điện thoại cho La Duật, La Duật vừa tiếp đến, Thẩm Tề Âm liền hỏi, “Nghe nói cậu ở tiệc tối của Vương Văn Quang cùng Nguyễn Tranh đánh nhau?”“Cậu nghe ai nói?” La Duật giống như đứng ở bên ngoài nói chuyện, bằng kinh nghiệm Thẩm Tề Âm, lập tức đoán ra hắn ở trên biển.“Toàn bộ Bình Thị đều biết” Thẩm Tề Âm “Cậu và Tô Gia Văn đi ra biển? Tôi vừa nãy ra ngoài thấy thuyền của cậu vẫn còn, mua thuyền mới?”La Duật nhìn Nguyễn Tranh đang cày nỏ đưa lưng về phía mình, nói: “Bảo bối của tôi mua”“Cậu mua thuyền cho Tô Gia Văn?” Thẩm Tề Âm cảm thấy rằng La Duật vừa thản nhiên nói “Bảo bối” khiến anh lạnh cả sống lưng, “Thuyền gì?”“Beach Club” La Duật nói, Nguyễn Tranh cày nỏ xong, động tác nhắm điều không cần, đã hướng bia ngắm ở xa bắn một phát.Chỉ nghe một tiếng vang trầm thấp, mũi tên bắn trúng hồng tâm, ghim vào thật sâu, hơn một nửa cái mũi tên đã vào trong.“Không thèm nghe cậu nói nữa” La Duật đi tới, ngăn lại nỏ trong tay Nguyễn Tranh, nói với cậu, “Quá nguy hiểm, vẫn là đi vào thôi.”Cúp điện thoại, Thẩm Tề Âm mới phát giác đến tin tức gì chính mình cũng không hỏi thăm được, anh ngẩng đầu hỏi Chu Tử Hào: “La Duật mua Beach Club khi nào?”“Anh ấy mua sao?” Chu Tử Hào do dự mà nhìn Tề Nghiệp.Tề Nghiệp cũng lắc đầu một cái: “Có ba chiếc Beach Club ở lục địa này, ở Bình Thị chỉ có Nguyễn Tranh mua”“Tin tức các cậu không đủ linh thông.” Thẩm Tề Âm phê phán nói.Đang nói, vẫn là Tề Nghiệp mắt sắc phát hiện ra có một chiếc du thuyền ở xa, chính là chiếc thuyền họ mới thảo luận.Ba người đi vào phòng thuyền trưởng tìm kính viễn vọng, Tề Nghiệp nhìn trước một hồi, nói: “Thuyền của Nguyễn Tranh, cậu ta đang ở đầu thuyền.”Thẩm Tề Âm vội vàng đem anh đẩy ra để nhìn Nguyễn Tranh, không cẩn thận đem kính viễn vọng đẩy lệch, tìm rất lâu mới tìm được người, anh ta tỉ mỉ phân biệt một phen, quay đầu nghi vấn hỏi Tề Nghiệp: “Lão Tề, cậu có phải là bị mù, đó là Tô Gia Văn.”“Các cậu đừng có ầm ĩ, tôi tới.” Chu Tử Hào nhìn vào, anh cũng nhìn một hồi, đồng ý với Thẩm Tề Âm, “Lão Tề, cậu đúng là mù, đó là Tô Gia Văn.”Tề Nghiệp không tin, anh liền đoạt lại kính viễn vọng, vừa vặn nhìn thấy bên trong khoang thuyền có một người đi ra, là La Duật.La Duật bưng một ly nước, đi tới bên người Nguyễn Tranh, đem cậu đặt trên hàng rào, nắm lấy bờ vai cậu cúi đầu hôn lên.Tề Nghiệp tay run một cái, lui về sau một bước, sắc mặt tái nhợt.“Nhìn thấy cái gì?” Chu Tử Hào hỏi anh ta, rồi đến gần nhìn kính viễn vọng, mặt cũng trắng, kính viễn vọng bị đẩy lên vừa vặn có thể nhìn thấy tấm thép ở mũi tàu, trên đó có xịt một chữ lớn “Tranh”.Anh từng nghe người ta đề cập tới, về việc Nguyễn Tranh ở đỉnh thuyền phun chữ “Nguyễn”, ở đầu thuyền phun chữ “Tranh”.“Một cái hai cái đều làm sao vậy?” Thẩm Tề Âm đem bọn họ đều đẩy ra, nhìn ống kính, cũng nhìn thấy cái chữ “Tranh”.Sau đó, theo tập thể cùng trầm mặc.Tất cả khả năng điều bị loại trừ, còn dư lại một chuyện ly kỳ khó ai có thể tin, cũng là chân tướng.Cuối cùng Chu Tử Hào thay đổi đề tài, ba người tiếp tục trầm mặc đi boong tàu câu cá.Chẳng bao lâu, Nguyễn Tranh phải quay lại Lào làm giỗ cha.La Duật không đi cùng cậu, cậu vẫn như trước mang Khương Kỳ đi tế bái người cha từng đối xử không tốt với cậu trong suốt cuộc đời bản thân. Hành trình vội vàng, hai ngày sau Nguyễn Tranh trở về Bình Thị.Đến công ty, trợ lý nói Hoàn Vũ đưa tới một cái lễ vật, đặt ở trên bàn của cậu, chờ cậu mở ra.Nguyễn Tranh đi vào văn phòng mà cũng không rõ, quả nhiên có một cái hộp dài đứng ở nơi đó. Cậu mở gói hàng tinh xảo, bên trong là một chiếc bình bằng bạc.Có tinh xảo hơn chiếc bình Khương Kỳ mua ở bữa tiệc từ thiện, càng xứng với phòng ăn nhà La Duật hơn.La Duật viết cho cậu một tờ giấy: “Lọ hoa cũ đã ném, tan tầm đem lọ hoa mới về nhà”Nguyễn Tranh đem lọ hoa đặt lại trong hộp, ôm đi ra ngoài.Khương Kỳ bị bất ngờ, hỏi câuh: “Sao vừa đến lại phải đi rồi?”“Tôi cần phải về nhà” Nguyễn Tranh nói rất bất lực.Mà La Duật cũng đang ở nhà chờ cậu.Hai đối tượng không thích hợp nói chuyện yêu đương lại cùng nhau dạy nhau cách yêu, đây là chuyện tình rất khó khăn, cho nên mới muốn tranh thủ từng giây từng phút trở về nhà.———————END——————-
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store