Bạch Vấn Hạ sửng sốt: "Chẳng lẽ nhóc cá biệt này bỗng nhiên cắn rứt lương tâm?"
Edit: Đường.Ngay khi nghe tin có lệ quỷ cấp cao xuất hiện trong phó bản, số lượng người xem livestream đùng một phát phi như tên lửa, tăng vọt lên tới 5.000 người, đè bẹp lượt xem ở nhiều phòng livestream phó bản trung cấp.Chẳng qua, từ góc nhìn của khán giả, màn hình thậm chí còn xuất hiện sọc đen, hình ảnh cũng trở nên tương đối mơ hồ, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy bóng dáng của Boss lệ quỷ trong phòng. Nghe nói bởi vì Boss lệ quỷ mạnh khủng khiếp nên đã gây ảnh hưởng trực tiếp đến đường truyền của phòng livestream.【 Vãi nồi, tui không nhìn lầm đúng không, cái tư thế lên sàn này, chắc chắn là phó bản trung cấp, không, chắc kèo là phó bản cấp cao mới có thể xuất hiện con Boss mạnh cỡ đó! Nhưng đây chỉ là phó bản dành cho người mới thôi mà. 】【 Boss lệ quỷ xuất hiện kiểu này, đoán chừng đám tân binh sẽ phải chết sạch......】【 Lẽ nào Boss bị mấy mảnh bùa hộ mệnh đó dẫn dụ tới thật sao? Cái xác suất ảo ma gì thế? Sợ có tay tổ (*) ở đây cũng phải bó tay chịu chết, nhưng lệ quỷ cấp cao như vậy ở trong phó bản tân binh chắc chắn sẽ bị hạn chế khả năng giết người, nếu cố gắng hết sức thì vẫn còn cơ hội sống sót! 】Bạch Vấn Hạ nửa tỉnh nửa mê, cảm giác như cơ thể bị vật gì đè lên, không tài nào thở nổi. Cậu nỗ lực muốn tỉnh dậy nhưng mí mắt cứ nặng trĩu, ngay cả việc nhúc nhích ngón tay thôi cũng buộc cậu phải gồng mình dùng hết sức. Cả người Bạch Vấn Hạ bị vô số sợi dây mảnh như sợi chỉ gắt gao quấn lấy, thứ đó giống như một sinh vật sống, càng giãy giụa càng bị nó siết chặt. Nhiệt độ xung quanh hạ thấp đến cực điểm, cảm giác ớn lạnh len lỏi vào tận linh hồn. Bạch Vấn Hạ dùng hết sức bình sinh thành công nâng mí mắt mở được một khe nhỏ, qua khóe mắt cậu nhìn thấy một bóng đen thình lình xuất hiện cạnh giường.Lòng cậu tưng bừng nhảy nhót, cuối cùng thì ngày này cũng tới, lệ quỷ rốt cuộc cũng chịu đến lụm cái mạng của cậu rồi! Số điểm cậu bỏ ra mua lá bùa quả thật không phí chút nào. "Như lời cảm ơn vì đã gọi ta đến đây, ta sẽ thực hiện một nguyện vọng của ngươi." Một giọng nói vang lên bên tai Bạch Vấn Hạ, âm thanh trầm thấp, phảng phất như đang mê hoặc tâm trí của người khác, buộc đối phương phải nói ra những ham muốn ẩn sâu trong lòng."Cho dù là sống sót rời khỏi phó bản, trả thù kẻ gây khó dễ cho ngươi hay có được bất cứ thứ gì ngươi muốn..."Ở nơi mà Bạch Vấn Hạ không thể nhìn thấy, những sợi chỉ đen đã quấn quanh cổ cậu tự bao giờ, nếu cậu nghe lời đối phương nói ra nguyện vọng của mình, chẳng những không được thực hiện, ngược lại còn bị đối phương lợi dụng để thành lập một loại liên kết nào đó. Bằng cách này, Boss lệ quỷ sẽ không còn bị phó bản hạn chế mà có thể trực tiếp giết chết Bạch Vấn Hạ. Dĩ nhiên, nếu Bạch Vấn Hạ nói muốn trả thù đồng đội, chẳng hạn như Trịnh Hoàn, người vừa tính kế hãm hại cậu, Boss lệ quỷ cũng không ngại xử luôn cả hai."Tôi..." Bạch Vấn Hạ nghe xong những lời này không khỏi cau mày, hiển nhiên là nội tâm cậu đang chật vật giãy giụa, sắp không kìm được mà thành thật khai ra mong muốn thầm kín của mình.【 Không thể nói ra đâu! Nói một cái là ngàn thu vĩnh biệt đó! 】【 Haizzz, cậu ta chỉ là tân binh làm sao biết đến chuyện đó, huống chi năng lực của con quỷ này căn bản không phải là thứ mà một người bình thường không có đạo cụ tự vệ có thể chống lại được. 】【 Khi xưa, người từng tránh được công kích của Boss lệ quỷ chỉ có mỗi Úc Phổ Tâm nằm trong top 10 bảng xếp hạng, hơn nữa cậu ấy cũng phải gắng gượng kiềm chế bản thân im lặng từ đầu đến cuối, ráng chờ đến lúc lệ quỷ rời đi... Đó là điều mà một tân binh có thể làm được sao? 】Bạch Vấn Hạ suýt chút nữa thì bảo Boss lệ quỷ mau mau tiễn cậu về trời đi!Nhưng ngay cả khi đang mơ mơ màng màng, cậu vẫn nhớ như in quy tắc của hệ thống, cậu không thể quanh minh chính đại nhảy vào chỗ chết, cũng không thể trực tiếp yêu cầu lệ quỷ giết mình, những hành động đó quá lộ liễu, chắc chắn sẽ bị người xem phát hiện ra điểm bất thường.Bạch Vấn Hạ đang đóng vai đồng đội heo một cách rất nghiêm túc, một phần để bù đắp cho sự nghiệp diễn viên hãy còn dang dở, nếu bây giờ cậu mở miệng bảo quỷ ơi giết tao đi, chẳng phải là đang làm trái với đạo đức nghề nghiệp hay sao!Vì lẽ đó, cậu bừng bừng quyết tâm, đem lời muốn nói nuốt ngược vào trong, gồng đến nỗi trên trán lấm tấm mồ hôi hột.Mọi thứ rơi vào tĩnh lặng, thời gian chậm rãi trôi qua, Boss lệ quỷ liếc nhìn Bạch Vấn Hạ quyết lì tới cùng với ánh mắt lạnh băng, y lựa chọn bỏ cuộc, thân ảnh bắt đầu tiêu tán.【 Chủ phòng thật sự làm được kìa! Vậy mà lại có thể kiên trì tới phút cuối cùng! 】【 Xin phép thông báo, từ giây phút này trở đi tôi chính là fan của cậu ấy. Cả nghị lực và nhan sắc đều hơn người, cậu tân binh này đỉnh quá đi mất. 】Nhưng mọi chuyện chưa dừng ở đó.Bạch Vấn Hạ mơ hồ cảm giác được Boss lệ quỷ sắp rời đi, nên không tránh khỏi sốt ruột!Ơ kìa đi đâu đấy? Nhìn thấy người sống sờ sờ trước mắt mà nhà ngươi không biết động thủ sao, một hai phải đợi người khác kêu ngươi giết đi thì ngươi mới giết hả, đám lệ quỷ ở phó bản này thụ động quá vậy?Đúng vào lúc này, Bạch Vấn Hạ bộc phát năng lực tiềm ẩn mà trước giờ tìm hoài vẫn ẩn, vùng mình thoát khỏi trói buộc, đột ngột vươn tay nắm lấy ống tay áo của Boss lệ quỷ, dùng hết toàn bộ sức lực thốt ra hai chữ từ tận đáy lòng: "Đừng đi."Người xem hoảng hồn tập thể, đừng nói là bọn họ, ngay cả Boss lệ quỷ rõ ràng lúc này cũng đờ người ra, trầm ngâm nhìn Bạch Vấn Hạ.Bạch Vấn Hạ tràn trề nhuệ khí, nhưng vì không thể nói ra mục đích thực sự của mình, cậu đành nhìn chằm chằm đối phương với ánh mắt đong đầy khẩn thiết cùng phấn khích.Tuy nhiên, Boss lệ quỷ dường như không nhận ra tín hiệu từ ánh mắt của Bạch Vấn Hạ, tốc độ tiêu tán cũng không vì vậy mà chậm lại, rất nhanh đã biến mất hút.Toàn bộ ký túc xá trở về dáng vẻ bình thường.Chỉ còn lại mỗi Bạch Vấn Hạ ngơ ngác ngồi trên giường, cậu nhìn mảnh vải đen như mực bị xé ra từ ống tay áo của đối phương trong tay, phải mất một lúc lâu sau mới ngộ ra... Mẹ nó, lệ quỷ bỏ của chạy lấy người đấy à!"Sao mọi chuyện lại thành thế này?" Bạch Vấn Hạ hoài nghi nhân sinh, "Không, chắc chắn vấn đề không nằm ở mình, nhất định là do đám quỷ của phó bản này có vấn đề."Về phần mảnh vải đen, cậu nhìn một hồi cũng không thấy có gì khác thường, nhờ hệ thống giám định thì tên hiển thị lại là ???【Đây là một đạo cụ đặc biệt có năng lực hiệu quả ở một mức độ nhất định, nhưng vì thông tin không đầy đủ nên hiện tại vẫn chưa rõ công dụng là gì. Có thể chọn trang bị lên người. 】"Thế mà giám định không ra công dụng... nhưng đen đủi như mình thì chắc chắn không có khả năng nhặt được đạo cụ quý hiếm gì." Bạch Vấn Hạ nhớ đến những giọt nước mắt cay đắng mà cậu đã từng rơi khi chơi game online, đúng là ông cố nội của xui xẻo. Tuy cậu cũng áp dụng tư duy nghịch đảo (*) nhưng thực tế lại chưa từng nhận được bất cứ vật phẩm xịn sò nào, thậm chí còn gặp toàn lừa đảo mỗi khi giao dịch với người chơi khác."Thôi kệ đi, đạo cụ rớt từ người lệ quỷ nhìn kiểu gì cũng thấy không may, cứ trang bị lên người cái đã!"......Người xem cũng nương theo diễn biến mà thảo luận kịch liệt.【 Lần đầu tiên trong đời tui thấy có chủ phòng kêu lệ quỷ đừng đi một cách tha thiết như vậy, giọng nói thậm chí còn mang vẻ cầu xin, má ơi nhìn y như cậu ta đang cố gắng níu kéo người yêu muốn buông lời chia tay vậy á! 】【 Tôi cũng vậy, đột nhiên phát hiện mình hoàn toàn không thể hiểu được cậu tân binh này, cũng không hiểu nổi rốt cuộc cậu ta muốn làm cái gì, chẳng lẽ đó là chiêu trò của cậu ta à? 】Nếu trước đây gặp phải tình huống như vậy, mọi người nhất định sẽ cho rằng Bạch Vấn Hạ đầu bị vô nước, lại muốn báo đồng đội. Nhưng một người có thể kiên cường vượt qua cám dỗ của Boss lệ quỷ như Bạch Vấn Hạ, chuyện cậu làm nhất định có ẩn ý!Đặc biệt là những người đã theo dõi Bạch Vấn Hạ ngay từ đầu, từ chỉ đơn thuần hóng hớt chứ không quá coi trọng, giờ đây lại chuyển sang có chút khâm phục cậu.【 Có lẽ Hạ Hạ đã nhận ra tên lệ quỷ kia rất khả nghi, đậu má, chờ chút, miếng vải đen kia chắc chắn là đạo cụ hiếm! 】【 Nếu tôi nhớ không lầm, trước đây tôi từng nhìn thấy đạo cụ tương tự như vậy trong một phó bản chưa ai thông quan nổi. Nó là vật phẩm do một lệ quỷ cấp cao tình cờ để lại, có công dụng xua đuổi những lệ quỷ cấp thấp, thậm chí còn khiến một số lệ quỷ cấp cao phải nể sợ! Đạo cụ đó ở thương thành đắt đến độ có nằm mơ tôi cũng không dám mua! 】【 Vãi đạn, lần sau nếu gặp lệ quỷ, tôi có thể xin nó tí vải không? 】【 Ăn cơm không muốn mà muốn ăn cứt hả, người bình thường gặp phải lệ quỷ đứa nào đứa nấy cũng thập tử nhất sinh, thể loại quỷ nào sẽ để cho mày có cơ hội xé áo nó hả. 】Người xem gần như nín thở, kết hợp với cảnh Bạch Vấn Hạ triệu hồi ra lệ quỷ rồi né chết mượt như sunsilk, bọn họ mơ hồ nhận ra.Chủ phòng stream tên Bạch Vấn Hạ này... có thể chất cá Koi! (*)Ngay lập tức trên màn hình xuất hiện một cơn mưa bình luận cầu được như ý, ai cũng nhao nhao muốn xin vía từ hào quang may mắn của Bạch Vấn Hạ. Lượt theo dõi livestream của cậu theo đó mà tăng cao như diều gặp gió.Suy cho cùng, có rất nhiều chủ phòng lợi hại, nhưng hiếm khi thấy chủ phòng nào may mắn đến thế! Chưa kể người ta lớn lên còn đẹp trai như vậy, đương nhiên là phải đặc biệt chú ý rồi.Bên khu ký túc xá mới, có một thi thể nằm giữa phòng với con dao cắm trên ngực, máu tươi chảy khắp sàn, hai mắt mở to, chết không cam lòng.Một người sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, vội vàng nói: "Tôi chỉ bảo cậu cản hắn thôi, cậu giết hắn làm gì?""Tao cũng đâu còn cách nào khác! Thằng đó cứ một hai đòi chơi bút tiên cho bằng được, chơi cái trò gì vừa nghe tên đã thấy muốn chiêu ma gọi quỷ." Người đàn ông có thân hình cường tráng tên Vương Hổ nghiến răng nghiến lợi nói: "Dù sao cũng chỉ là một NPC, chết rồi thì thôi. Mày thấy đó, NPC lúc trước cũng bị lệ quỷ giết, nói không chừng NPC này nếu còn sống sẽ thu hút lệ quỷ tới đây!"Đáng lẽ họ phải nghĩ tới chuyện tại sao chỉ có ba người được sống trong ký túc xá mới, đó là vì bọn họ còn có bạn cùng phòng là NPC! Mà tên NPC này cứ một mực kéo cả bọn đi tìm chết, trong lúc dây dưa, hắn ta nhất thời nóng nảy, thế là án mạng xảy ra."Dù thế nào đi nữa, chúng ta đi vứt xác trước đã. Để ở đây nhìn sợ chết đi được." Người lên tiếng luôn có cảm giác thi thể dưới đất đang nhìn chằm chằm bọn họ.Bọn họ nơm nớp lo sợ kéo thi thể ra ngoài ban công, rồi ném thẳng xuống dưới, sau đó không ngừng tẩy rửa máu tươi nhuốm khắp người.Trong màn đêm tối đen như mực, không biết có phải do bóng ma tâm lý hay không mà cả ba người đều cảm thấy nhiệt độ xung quanh giảm xuống không ít.......Ngày hôm sau, mọi người đều vội vã đến lớp trước giờ học.Tinh thần hai người Tiểu Trần và Vương Diễn ai nấy cũng đều uể oải, rốt cuộc hôm qua tới cửa phủ cũng nhìn thấy luôn rồi, suýt chút nữa là đi đời nhà ma.Đối với chuyện lệ quỷ xuất hiện trong ký túc xá của họ, bởi vì lúc đó chỉ có mỗi mình Trịnh Hoàn còn thức, gã thì qua quýt lừa gạt mọi người rằng vào đêm đầu tiên lệ quỷ sẽ không ra tay, cho nên bọn họ mới thoát được một kiếp.Về phần Bạch Vấn Hạ, vì cậu trông còn hốc hác hơn những người khác... Làm cho Vương Diễn được an ủi phần nào, cho rằng ngày hôm qua Bạch Vấn Hạ chắc chắn còn bị dọa thảm hơn hắn.Sau khi vào phòng học, khiến bọn họ sợ hãi chính là sĩ số lớp hôm nay bằng với sĩ số lớp hôm qua.Lúc đó, trong phòng học có một giáo viên, bảy học sinh và bảy streamer.Hiện tại, NPC cùng streamer vốn đã chết đều ngồi ngay ngắn trong lớp.Tên nhóc học sinh cá biệt cả người bê bết máu, ruột gan như muốn rơi hết ra khỏi khoang nội tạng, vậy mà tên này vẫn thản nhiên nghịch điện thoại được. Còn streamer nhảy lầu tự tử kia, cơ thể vặn vẹo biến dạng đầy quái dị, nhưng cậu ta như không không hề hay biết, còn rất tự nhiên chào hỏi mọi người.Bọn họ chắc chắn không phải người sống.Nhìn NPC bạn cùng phòng vốn dĩ đã bị giết chết đang nở nụ cười méo mó với mình, Vương Hổ có dáng người cường tráng lập tức biến sắc, nhưng hắn ta chỉ có thể cắn răng bước vào lớp học, rồi cố gắng chọn chỗ ngồi càng cách xa đối phương càng tốt.Chung quy thì bọn họ không được làm trái với thân phận học sinh chuyển trường mà phó bản sắp đặt, dù cho có sợ hãi đến thế nào đi chăng nữa cũng không thể rời đi.Tình hình bên phía Bạch Vấn Hạ lại khá tốt, đối diện với ánh mắt thù hận của nhóc quỷ học sinh cá biệt, cậu còn gật nhẹ đầu đáp lại, làm nhóc ta có chút kinh ngạc, sau đó vì cảm thấy như bị xem nhẹ nên càng tức giận hơn.Trịnh Hoàn thầm nghĩ quả nhiên đúng như vậy, NPC dù có chết, linh hồn vẫn bị trói buộc với nơi này, trở thành hồn ma mới. Khi số lượng người chết trong lớp vượt quá số người sống, bọn chúng sẽ được tự do giết chóc mà không bị hạn chế... Đến lúc đó, lệ quỷ cấp cao một lần nữa sẽ được nhìn thấy ánh sáng mặt trời.Mặc dù thật kỳ lạ khi lệ quỷ cấp cao lại thực sự xuất hiện vào đêm qua chỉ vì mấy mảnh bùa hộ mệnh, chỉ là gã cũng không gắng gượng được mà bất tỉnh! Trịnh Hoàn vì thế nên rất buồn bực, rõ ràng vất vả lắm mới phát hiện thật ra mình chính là ông hoàng may mắn, vậy mà lại lỡ mất cơ hội.Về phần những chuyện xảy ra sau đó, tại sao Bạch Vấn Hạ vẫn còn sống khỏe mạnh, Trịnh Hoàn đoán chừng Bạch Vấn Hạ đã dựa vào một số đạo cụ nào đó để bảo toàn tính mạng, dù sao thoát được một lần không có nghĩa là có thể thoát được mãi mãi, buộc đối phương phải tiêu hao một đạo cụ bảo mệnh cũng không tệ.Mọi người đều ngồi vào chỗ của mình, không ai có tâm trạng nói chuyện, bầu không khí của lớp học vì thế mà trở nên nặng nề.Đúng lúc này, âm thanh của phó bản vang lên.[ Sau khi nhập học, các bạn đã trải qua một đêm không yên bình. Đủ thứ chuyện kỳ lạ tồn tại trong ngôi trường này, khiến các bạn nhận ra ở đây có gì đó bất thường, giáo viên và bạn cùng lớp rốt cuộc có còn là người hay không, bạn cũng không rõ.][ Chẳng qua muốn rời đi thì cũng đã muộn, cổng trường đã bị sương mù bao phủ, các bạn không còn cách nào khác để thoát khỏi nơi đây, chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi chuyện ngày càng quỷ dị. ][ Kích hoạt nhiệm vụ: Tìm lối thoát ẩn để phó bản sớm kết thúc sẽ được thưởng điểm tích lũy. ]Nghe xong mọi người đều lấy lại tinh thần, thế mà còn có lối thoát ẩn? Dù sao đi nữa, có thể nhanh chóng thoát khỏi phó bản là chuyện tốt.Tiết đầu tiên là làm bài kiểm tra, cô giáo vừa phát bài, vừa nhấn mạnh: "Các em phải làm xong và nộp bài trước khi hết tiết."Không ai ngờ được bản thân vào phó bản còn phải làm bài kiểm tra. Nhiều người bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, bọn họ tốt nghiệp không biết bao nhiêu năm rồi, ai mà nhớ nổi mấy cái kiến thức thời còn đi học chứ, nếu lỡ làm sai lập tức bị phán tội chết thì sao.Tuy nhiên, sau khi cầm bài kiểm tra trên tay, mọi người mới phát hiện đó thực chất chỉ là một tờ giấy trắng, thay vì làm mọi người thở phào nhẹ nhõm, chuyện này ngược lại càng khiến da đầu bọn họ tê dại hơn."Bài, bài kiểu này thì sao mà làm?""Chẳng phải không có đề bài sẽ càng khó hơn sao?"Lúc này, bốn NPC bạn cùng lớp đã cùng ngồi vào một bàn, mấy người bọn họ tay cầm bút, quay mặt vào nhau, miệng liên tục lẩm bẩm về bút tiên, đồng thời làm cho cây bút viết gì đó lên giấy.Thấy thế mọi người liền toát mồ hôi lạnh, cách làm bài kiểm tra là như này đó hả.Đám người Vương Hổ tay chân nhũn hết cả ra, trong đầu không ngừng nhớ lại những chuyện xảy ra vào đêm qua."Xem ra chúng ta phải bắt chước bọn họ." Trịnh Hoàn nói: "Không nộp bài kiểm tra đồng nghĩa với việc không tuân thủ quy tắc của học sinh chuyển trường, chắc chắn sẽ phải gặp họa sát thân."Những người khác dù sợ hãi nhưng vẫn răm rắp làm theo.Việc phân bổ số người chơi dựa trên chỗ ở ngày hôm qua, dù sao cũng không ai có gan dám chơi bút tiên cùng NPC cả.Vương Hổ với hai người bạn cùng phòng cầm bút, ngồi sát vào bàn, căng da dầu học theo nhóm NPC liên tục lẩm bẩm, còn chưa bắt đầu mà tay bọn họ đã run rẩy mất kiểm soát. Vương Hổ càng thêm sợ hãi, dù sao đêm qua chính tay hắn đã giết chết NPC kia, nguyên nhân cũng liên quan đến trò chơi bút tiên này, không biết chừng hôm nay sẽ bị báo thù."Tao không cố ý, muốn báo thù cũng đừng có tìm tao!"Cảm giác được tay của hai người kia run rẩy kịch liệt, Vương Hổ không khỏi bực mình, hắn ngẩng đầu lên muốn chửi thì lập tức đối diện với một khuôn mặt đầm đìa máu tươi, đó rõ ràng là gương mặt của NPC bị hắn giết chết, tròng mắt đầy tơ máu của đối phương nhìn chằm chằm vào hắn, con ngươi như hố đen sâu thẳm chứa đầy oán hận.Vương Hổ sợ hãi muốn bỏ chạy nhưng lại phát hiện bản thân không thể cử động, bàn tay như bị đóng đinh cố định tại chỗ, chỉ có thể trơ mắt nhìn cây bút trong tay hai người kia không ngừng viết ra đúng một chữ, hàng ngàn hàng vạn chữ "chết" chồng chéo lên nhau kín hết cả mặt giấy, lồng ngực hắn ta bỗng nhiên đau nhói, không biết từ bao giờ đã bị một con dao đâm vào.........Bốn người Trịnh Hoàn bên này cũng bắt đầu chơi trò bút tiên. Gã biết rõ, người nào gây thù chuốc oán với NPC khỏi phải nghi ngờ kiểu gì cũng chết. Bạch Văn Hạ trước mắt không có ngoại lệ, nhất định sẽ bị con quỷ học sinh cá biệt kia tìm cách báo thù.Cách duy nhất để thoát khỏi cục diện này là không chơi bút tiên.Suy cho cùng, ai nói học sinh chuyển trường phải hoàn thành bài kiểm tra, trong phó bản dành cho người mới, mọi quy tắc đều khá lỏng lẻo. Trên thực tế, chỉ cần bọn họ đi học là đã thỏa yêu cầu của phó bản rồi. Còn việc có làm hết bài kiểm tra hay không thì thứ bị ảnh hưởng chính là cảm tình của giáo viên, mà cái đó lại không quá quan trọng.Nhưng những người ở đây đều là tân binh không có nhiều kinh nghiệm, trong lúc dầu sôi lửa bỏng làm sao còn đủ lý trí để phân tích lời nói của Trịnh Hoàn, thành ra tất cả đều bị lừa.Đột nhiên, mọi người cảm giác cây bút trong tay tựa hồ như có ý thức."Ai, ai viết vậy?" Trần Lâm Viễn không nhịn được yếu ớt hỏi, ai đó lên tiếng, nói cho cậu ta biết này là người phá chứ không phải quỷ đi.Không một ai trả lời, ngược lại cỗ sức mạnh không rõ nguồn gốc kia lại được nước lấn tới, điều khiển cây bút bắt đầu viết nguệch ngoạc lên giấy, có thể mơ hồ nhìn ra các ký tự lúc tròn lúc méo nó viết là chữ "chết".Bàn tay của nhóm người Vương Diễn run lên vì sợ hãi, thời điểm bọn họ ngẩng đầu, đập vào mắt chính là gương mặt dữ tợn của tên quỷ học sinh cá biệt, không biết từ khi nào nó đã trà trộn vào nhóm, cùng bọn họ chơi bút tiên.Nhất thời, bọn họ kinh hãi đến mức muốn ném luôn cây bút quái gở trên tay, lại phát hiện cơ thể lúc này không thể cử động, hiển nhiên là đã bị quỷ khống chế. Cả hai sợ tới mức run bần bật.May mắn thay, hồn ma của tên nhóc học sinh cá biệt rõ ràng không nhắm vào bọn họ, người nó nhắm tới là Bạch Vấn Hạ. Ánh mắt của nó tràn ngập ác ý, như gấp không chịu nổi muốn xé xác Bạch Vấn Hạ ra.Bạch Vấn Hạ nhìn tình huống trước mặt, cảm động muốn rớt nước mắt, lòng thầm nghĩ: "Boss lệ quỷ cái gì, còn không đáng tin cậy bằng một con ma do NPC bình thường biến thành." Ngoài mặt còn bày ra dáng vẻ ta đây vô cùng hoảng hốt, phát huy cực hạn kỹ năng diễn xuất, nói ra câu thoại kinh điển của hội nhân vật lót đường cho nam chính trước khi hẹo: "Cậu, cậu sao lại ở đây? Không phải tôi hại chết cậu đâu, ai, ai đó làm ơn cứu tôi với..."Giọng nói run rẩy đầy hoảng loạn của cậu giống như thật sự sợ hãi đến tột cùng, làm cho lệ quỷ nghe xong vô cùng đắc ý mà đứng lên, khóe miệng nó ngoác ra đến tận mang tai, bút trong tay mấy người kia cũng cách Bạch Vấn Hạ ngày càng gần...Sau đó, nó đột ngột dừng lại.Ngay khi mọi người cho rằng lệ quỷ đang chờ đúng thời điểm để ra tay, thì nó như chợt nhận ra cái gì đó, trên khuôn mặt hung dữ đột nhiên hiện lên vẻ sợ hãi và kiêng dè, ánh mắt nhìn Bạch Vấn Hạ hệt như ánh mắt con người nhìn thấy con ma, thậm chí còn có chút ấm ức tủi thân.Bạch Vấn Hạ đầu đầy dấu chấm hỏi, con quỷ này vừa tủi thân đấy à? Tủi thân cái con khỉ! Còn không mau động thủ, nguyên một đám đang đợi đây này.Thực tế, nhóc quỷ học sinh cá biệt nhận ra hơi thở của lệ quỷ cấp cao từ trên người Bạch Vấn Hạ, cảm thấy Bạch Vấn Hạ đang giả heo ăn thịt hổ, mạnh như vậy còn diễn cái bộ dáng vô danh tiểu tốt của nhân vật quần chúng, đây chính là cố ý ủ mưu hãm hại nó! Ôi trời ơi, tại sao trên đời này lại tồn tại loại người thâm độc như vậy.Lệ quỷ bây giờ hối hận thì cũng đã muộn, ma quỷ trong thế giới này muốn giết người đều phải tuân theo các quy tắc nhất định, nếu nó đã tham gia chơi bút tiên, chơi được nửa chừng còn dám đổi ý sẽ phải chịu trừng phạt... Có lẽ đã đến lúc đổi đối tượng ra tay?Ánh mắt nó rơi vào Tiểu Trần bên cạnh, nhớ tới khứa này hình như là đệ của Bạch Vấn Hạ, thế là ánh mắt nó đổi hướng, dừng lại trên người Vương Diễn. Vương Diễn lập tức cảm thấy gió lạnh thổi vào tận xương, hoảng sợ nói: "Đù má, từ từ, đừng giết tôi, tôi có biết cậu là ai đâu!"Bạch Vấn Hạ sửng sốt: "Chẳng lẽ nhóc cá biệt này bỗng nhiên cắn rứt lương tâm, nhận ra mình không phải là người giết nhóc ta nên tha cho mình à? Bố mày không cho phép chuyện đó xảy ra!"Tính toán một chút, Bạch Vấn Hạ thử đưa tay thăm dò, kéo gần khoảng cách với lệ quỷ.Nhóc quỷ học sinh cá biệt đột nhiên biến sắc, kệ cha cái trò bút tiên, nó lui về sau với vận tốc ánh sáng. Hành động này cũng khiến nó vi phạm quy tắc của phó bản, nó hét lên đầy thảm thiết, nhưng ngay cả đau đớn cũng không làm chậm được tốc độ lui của nó, vừa tránh được bàn tay của Bạch Vấn Hạ, nó lập tức rúc vào một góc để trốn, như thể khát khao duy nhất của nó là cách bọn họ càng xa càng tốt.Những người khác: "?"Bạch Vấn Hạ: "?"_________(*) Tay tổ: Người tài giỏi, thành thạo, có nhiều kinh nghiệm, được người khác kính phục. Trái nghĩa là tay mơ.(*) Tư duy nghịch đảo: hay quy luật đảo ngược, bạn càng cố làm điều gì thì bạn càng không thể đạt được, nên hãy suy nghĩ trái với mong muốn thật sự của bạn.(*) Thể chất cá Koi: Cá Koi hay cá chép Nhật tượng trưng cho sự may mắn, bạn có thể chất cá Koi = bạn là bố của may mắn.