Ngày Ấy Chúng Ta Cùng Nhau Trưởng Thành
Chương 7 - Nhưng điều lo lắng
Những ngày sau khi Linh chính thức gia nhập nhóm, không khí trong nhóm bắt đầu có những biến chuyển nhỏ, nhất là khi Linh bắt đầu đề cập đến việc muốn bạn thân của Vy là Đạt được vào nhóm.
Đạt là một chàng trai có vẻ ngoài vui vẻ, luôn nở nụ cười tươi tắn trên môi, tính cách hòa đồng, dễ gần, nhưng bên trong lại có một chút quậy phá khó đoán và những toan tính riêng. Mọi người trong nhóm đều biết Đạt khá thích Vy, điều đó khiến cho việc Linh muốn Đạt vào nhóm càng thêm phần nhạy cảm.
Một buổi chiều, Linh gọi riêng Vy lại trong góc sân trường, ánh nắng cuối ngày trải dài trên mái tóc cô như phủ thêm một lớp ánh sáng dịu dàng nhưng không làm giảm đi sự quyết liệt trong giọng nói:
– "Vy ơi, tớ nghĩ thật sự nên cho Đạt vào nhóm. Cậu ấy vui tính, hòa đồng mà tớ tin cậu cũng chẳng phải lo gì. Mình cần thêm sức mạnh, và cậu cũng biết Đạt rất thích cậu mà."
Vy cau mày, ánh mắt đượm buồn pha chút lo lắng:
– "Tớ không đồng ý Linh ạ, nhóm mình đã đủ người rồi. Đặc biệt, tớ không muốn có chuyện gì phức tạp xảy ra."
– "Nhưng Vy, tớ sẽ thuyết phục họ, cậu cứ yên tâm." Linh năn nỉ, không ngừng tìm cách làm Vy thay đổi quyết định.
Thấy Linh kiên quyết, Vy cũng chỉ biết im lặng, lòng nặng trĩu.
Để chuẩn bị cho việc thuyết phục bốn chàng trai, Linh hẹn họ ra quán cà phê quen thuộc, cố gắng tạo không khí thoải mái nhất có thể. Linh cũng không quên rủ Vy đi cùng để tăng thêm sức nặng cho lời đề nghị.
Tuy nhiên, khi bốn chàng trai tới nơi, họ không thấy Vy đâu, vẻ mặt bắt đầu tỏ rõ sự thất vọng và định quay về . Linh vội chạy lại, giọng dứt khoát:
– "Đừng đi, các cậu hãy nghe tớ nói một chút. Vy cũng sẽ đến thôi."
Bốn chàng trai nhìn nhau với ánh mắt nghi ngại, chân tưởng chừng như đã bước đi, nhưng trước sự kiên quyết của Linh, họ dừng lại, chậm rãi ngồi xuống chiếc bàn nhỏ ở góc quán.
Gia Minh nhấp một ngụm nước rồi hỏi thẳng thắn:
– "Vậy chuyện gì khiến cậu nghĩ rằng việc đưa Đạt vào nhóm là cần thiết đến vậy?"
Linh hít một hơi sâu, giọng cô trở nên nghiêm túc hơn:
–" Cậu ấy vui vẻ, hòa đồng, có thể mang lại năng lượng tích cực cho nhóm. Hơn nữa, cậu biết mà, Đạt khá thích Vy và luôn quan tâm đến cô ấy. Tớ nghĩ điều đó sẽ giúp nhóm gần gũi hơn."
Minh Khoa chau mày, ánh mắt sắc lạnh:
– "Vui vẻ thì vui vẻ, nhưng đằng sau đó là một chút quậy phá không thể bỏ qua. Tớ không muốn ai phá rối sự ổn định của nhóm."
Tuấn Kiệt gật gù, giọng nghiêm nghị:
– "Hơn nữa, tớ thấy có điều gì đó không ổn "
Bầu không khí trong quán cà phê trở nên nặng nề, ai cũng cảm nhận được sự căng thẳng lan tỏa.
Không lâu sau, Linh nhìn quanh quán rồi khẽ nói:
– "Các cậu có thể gặp Vy hôm nay không? Tớ nghĩ cô ấy nên trực tiếp nói chuyện với các cậu."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store