Neu Khong Phai La Em
2 tuần sau, công việc của Aom vô cùng bận rộn. Cô vô cùng mệt mỏi vì tình hình tài chính của công ty. Các ngân hàng rất khó tính với đề xuất xin vay vốn của cô. Trong khi đó thì ngân sách thì cũng không còn nhiều gì mà vẫn trong kế hoạch triển khai rất nhiều dự án.
Vào ngày sinh nhật của Aom, cô gần như mất cả ngày ở công ty. Đến 8 giờ tối, cô mới động đến điện thoại của mình. Có rất nhiều tin nhắn và cuộc gọi nhỡ, họ gọi đến để chúc mừng sinh nhật cô. Cô ngồi gửi lời cảm ơn hồi âm cho tất cả mọi người. Sau đó cô mệt mỏi lái xe về nhà. Về gần đến nhà, cô bất chợt bắt gặp bóng dáng quen thuộc có vẻ như đang đứng đợi mình. Nhận thấy cô đến gần, bóng dáng quen thuộc kia vẫy vẫy tay ra hiệu với cô. Cô hạ cửa kính xuống:- Có chuyện gì thế?- Có thể đi cùng anh một lúc được không? - Tina thò đầu vào hỏi.Sau một hồi lưỡng lự, cuối cùng Aom cũng gật đầu, đi xuống đi bộ cùng Tina. Họ cùng nhau đi bộ đến chỗ công viên gần nhà Aom. Tina ngồi xuống một ghế đá, thấy Aom vẫn đứng, cậu vỗ vỗ vào chỗ bên cạnh mình í bảo Aom ngồi xuống.Aom sau một hồi chần chừ thì ngồi xuống cạnh Tina- Cậu đến đây làm gì? - Aom hờ hững hỏi- Đương nhiên là đến chúc mừng sinh nhật chị rồi - Tina cười nói rồi đưa cho Aom cái túi mà cậu cầm nãy giờ - Đây là quà cho chịAom mở túi ra. Đó là một cái bánh kem socola loại mà ngày trước cô thích ăn nhất. - Sau này không cần làm thế này đâu - Aom nhìn hộp bánh hờ hững.- Sao lại không?- Tặng quà cho người yêu cũ thế này, người yêu cậu sẽ không thoải mái đâu.- Tôi chưa bao giờ tặng quà sinh nhật cho chị.- Tôi không cần cậu phải tặng quà...- Nhưng chị đã từng tặng quà sinh nhật cho tôi - Tina cười gian,Aom đỏ bừng mặt quay đi. Cô đương nhiên nhớ chuyện đã tặng quà sinh nhật Tina cái gì. Tina thấy điệu bộ này của Aom khác hẳn với bình thường thì bật cười. Hoá ra cô ấy vẫn còn nhớ.Mặc kệ Tina cười, Aom bỏ chiếc bánh ra ăn. Cô rất nhớ vị bánh kem này, và căn bản, cô cũng đang rất đói.- Sao hôm nay chị không đi cùng người yêu chị.- Người yêu... À... Anh ấy đang ở Mỹ.- Sinh nhật xa người yêu buồn lắm nhỉ?- Ừ buồn - Aom vẫn bình thản trả lời.Ánh mắt Tina trùng xuống. Họ im lặng cho đến khi Aom ăn xong. Cô lấy giấy lau tay và bỏ mọi thứ vào thùng rác. - Tôi về trước đây. Cảm ơn cậu. - Aom đứng lên đi về- Khoan đã - Tina túm lấy tay Aom kéo lại.Aom nhìn vào cánh tay Tina. Chợt cô nhận ra, cậu vẫn đeo chiếc đồng hồ Jeager đen năm đó. Chiếc nhẫn đôi vẫn yên vị ở ngón áp út tay trái. Sau bao nhiêu lâu, rốt cuộc Tina vẫn không tháo nó ra, nói gì đến vứt nó đi. Còn Aom, ngay sau khi sang Anh, cô đã tháo chiếc nhẫn và đồng hồ bỏ vào trong một cái hộp. Cô dự định vứt nó đi. Nhưng đến những lúc cuối cùng, cô phát hiện ra mình vẫn không đủ can đảm để vứt nó đi. Cô không thể buông tay. Cuối cùng cô vẫn giữ nó lại. Những lúc mệt mỏi, cô lôi nó ra nhìn, lặng lẽ rơi nước mắt. Đó là những thứ cuối cùng còn lại để cô có thể nhớ rằng, họ đã từng yêu nhau.- Cậu muốn gì - Aom quay lại lạnh lùng hỏi- Anh có chuyện muốn nói.- Vậy anh nói đi - Aom khoanh tay lại trước ngực.- Em có biết việc năm đó là Yam cố tình đặt bẫy anh không. Anh thật sự không hề có gì với cô ấy cả...- Tôi cũng có nghe Alice nói lại rồi.- Vậy tại sao lại ra đi mà không nghe anh giải thích? Tại sao không cho anh cơ hội giữ em lại? Tại sao vẫn không chịu tha thứ cho anh?- Chuyện đã qua, anh đừng nhắc lại với tôi nữa. Nếu như là anh,khi ấy anh thấy tôi vào khách sạn cùng người yêu cũ, liệu anh có bình tĩnh nổi không? - Aom trừng mắt - Thôi thì dù sao chuyện cũ cũng là chuyện đã qua, tuy chỉ là hiểu lầm, nhưng chẳng thể nào quay ngược lại thời gian. Bây giờ anh có cuộc sống của anh, tôi có cuộc sống của tôi, chúng ta vốn chẳng liên quan đến nhau nữa. Hãy quay về với người yêu anh đi và xem như tôi đã tha thứ cho anh rồi.- Nhưng nếu anh vẫn còn muốn liên quan đến em thì sao? - Tina thẳng người nhìn Aom- Ý anh là sao? - Aom khẽ nhíu mày ngạc nhiên- Là anh vẫn muốn liên quan đến em. Anh vẫn muốn được gặp em, được nói chuyện cùng em. Vì đơn giản thôi, anh vẫn còn rất yêu em.Aom tròn mắt nhìn Tina. Họ im lặng nhìn nhau. Aom định hình lại những gì mình vừa mới nghe. Trái tim cô như muốn nhảy lên, nhưng sau đó cô lại nhắm mắt quay đi.- Đừng nói nữa. Anh hiện tại đang có người yêu. Và... Tôi cũng thế. Hãy giữ chừng mực. Tôi sẽ coi như chưa nghe thấy gì...Aom bước đi. Chưa đi được 5 bước, tiếng Tina vang lên khiến cô phải ngừng chân lại.- Hai năm nay, mỗi khi trên đường thấy bóng dáng của một ai đó giống em, anh đều luôn ngoảnh lại. Anh từng hy vọng có thể nhìn thấy em một lúc thôi cũng được. Lúc đó anh không hiểu tại sao dù biết đó không phải là em mà anh vẫn quay lại. - Giọng Tina như nghẹn lại - Sau này anh mới nhận ra, trong đám đông, em vốn luôn là ngọn hải đăng cho anh tìm kiếm những bến bờ trong những lúc biển đời không lặng gió. Aom vẫn đứng đó, lặng im.- Anh không tìm gặp em vì anh biết, em còn việc để làm, em còn sứ mệnh phải hoàn thành. Anh lặng thầm yêu em và đợi em. Anh tin vào tình yêu của anh là xứng đáng. Những gì xứng đáng, đều có giá của nó cả. Thời gian là phép thử khiến mọi thứ trở về đúng với giá trị thật của chúng, trong đó có tình yêu.-....- Em kiêu ngạo lắm, em ngốc nghếch lắm em biết không? Anh đã chờ đợi em suốt một thời gian dài, để biết đâu một lúc nào đó, em sẽ ào vào lòng anh, sẽ nói với anh rằng, không có anh em chẳng thể nào hạnh phúc. Rằng em cần anh. Và anh vẫn hi vọng một ngày nào đó em trở lại bên anh.- Anh đừng nói nữa...- Nhưng rồi anh biết được em đang hạnh phúc bên người khác. Anh tuyệt vọng một thời gian dài. Anh sợ anh sẽ đánh mất niềm tin của mình. Và cuối cùng Pekae xuất hiện. Anh nhận ra cái đằm thắm, nữ tính, dịu dàng của cô ấy. Anh thích cảm giác yên bình khi bên cạnh cô ấy. So với những cô gái khác luôn cố gắng tán tỉnh anh, cô ấy không bao giờ làm anh cảm thấy mệt mỏi...-....- Anh biết cô ấy rất yêu anh. Nhưng thật tệ là trong lòng anh, chỉ có một suy nghĩ duy nhất "Cô ấy không phải là Aom". Tina tiến lại gần ôm chặt Aom từ phía sau. Aom bất ngờ. Cô nghĩ cô phải đẩy Tina ra. Nhưng hiện tại thật sự cô không làm nổi.- Anh sẽ nói rõ với cô ấy. Và anh nhất định sẽ dành lại em.Tina nói rồi bỏ đi trước, để Aom đứng đó nhìn theo. Khi bóng cậu đã đi khuất, cô mới tự mỉm cười.------------------------------------Sáng hôm sau, Tina đi làm và hẹn Pekae đi ăn trưa cùng mình. Ăn trưa xong, họ cùng nhau đi bộ. Khi đến một góc gần với ngân hàng Pekae đang làm, họ dừng lại.- Anh có chuyện muốn nói với em - Tina lên tiếng, quay mặt về phía Pekae. Ánh mắt cậu lúc này rất buồn.- Anh có chuyện gì vậy? - Pekae lo lắng hỏi. Cô nắm tay Tina- Anh... - Tina vẫn chưa biết bắt đầu từ đâu. Cậu không dám nhìn thẳng vào mắt của Pekae nữa.Như nhận ra được điều mà Tina muốn nói, Pekae mỉm cười.- Muốn chia tay với em sao?- Anh... - Tina bối rối. Cậu vẫn không dám ngẩng đầu lên - Anh xin lỗi.Khi Tina ngẩng đầu lên đã thấy Pekae rơi nước mắt. Cậu thật sự không biết nói gì cả. Một lúc sau, Pekae lau nước mắt lên tiếng:- Em đã chuẩn bị trước tinh thần rồi mà vẫn bị xúc động như vậy.- Chuẩn bị tinh thần...? - Ngay khi chị ấy về, em biết chúng ta kết thúc chỉ còn là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.- Anh xin lỗi...Cả hai cùng xúc động. Tina rơi nước mắt. Đó là lần đầu tiên cậu chủ động làm người con gái khác đau khổ như vậy. Hơn nữa, đó là Pekae - một người con gái rất tốt.- Anh biết không, lần đầu tiên nhìn thấy anh ở đám cưới của Nan và Hongyok, em đã cảm nắng anh rồi. Em của tuổi 21 khi đó rất thích anh. Nhưng lại thấy anh ở bên chị ấy. Em nhìn thấy cử chỉ quan tâm của 2 người, em vô cùng ngưỡng mộ. Cô gái 21 tuổi mong muốn có người yêu giống như anh.-...- 2 năm sau, em mới đi du học về và đi làm. Khi được Hongyok mời đi sinh nhật Nan, em đã vui vẻ đồng ý. Em cũng tò mò muốn gặp lại anh. Không biết giờ anh trông như thế nào nữa. Có còn đẹp trai như xưa không? Có còn phong độ như trước không?-...- Khi gặp lại anh em cảm thấy rất vui. Anh không còn ở bên chị ấy nữa. Anh bây giờ đẹp trai hơn, hút hồn hơn, phong độ hơn. Nhưng trong ánh mắt thỉnh thoảng có những tia đau thương khó nói ra. Em tò mò và chủ động tìm hiểu anh. Anh đúng là rất giống trong suy nghĩ và tưởng tượng của em.... Và rồi chúng mình đã yêu nhau...-...- Anh có biết em đã từng vui sướng, hạnh phúc khi được anh nắm tay, thơm má hay chỉ đơn giản khi anh quan tâm, lo lắng cho em? Chỉ cần nhìn thấy anh, đi cùng anh, là em có thể như quên được hết tất cả mọi thứ trên đời. -...- Nhưng em đâu có ngốc đâu anh. Em vẫn nhìn ra được ánh mắt của anh thỉnh thoảng vẫn luôn lạc lõng giữa biển người mênh mông kia. Em vẫn biết cái đồng hồ anh đang đeo, chiếc nhẫn trên tay anh, nó chính là những kỉ niệm thuộc về chị ấy.-...- Có lẽ em sẽ không chịu buông tay anh nếu như em không gặp chị ấy. Đó là một người con gái quá tuyệt vời. Em tự thấy mình bé nhỏ khi đứng trước chị ấy. Và em cũng đầu hàng trước tình yêu của anh dành cho chị ấy. Hôm anh gặp lại chị ấy, nhìn biểu hiện của anh, em biết anh còn yêu chị ấy nhiều lắm. - Anh thật sự xin lỗi, Pekae à. - Tina nói và ôm chặt cô gái vào lòng.Nước mắt Pekae ướt hết vai áo Tina. Cô cũng vòng tay ôm chặt anh. Có thể đây sẽ là lần cuối cùng họ ôm nhau như thế này. Cô muốn trân trọng từng phút giây.- Cả cuộc đời nằm trong một chữ "NẾU" phải không anh? Nhưng có thay đổi được gì đâu? Em và anh đã gặp nhau, đã cùng mỉm cười, cùng chia sẻ biết bao điều. Nếu như anh gặp em trước, liệu em có cơ hội không?Tina im lặng ôm Pekae. Cậu cũng khóc. Cậu cảm nhận được nỗi đau từ trái tim Pekae đang lan dần sang cho mình. - Nếu như anh gặp em trước, có lẽ anh sẽ trân trọng và yêu thương em cả đời. Em thực sự là một cô gái vô cùng tốt bụng và thánh thiện. Em rất khoan dung và độ lượng. Tình yêu của em làm cho anh cảm thấy chính mình trở thành một thằng sở khanh khốn nạn không hơn không kém. Anh không xứng đáng với tình yêu này. Tina nhẹ nhàng hôn lên tóc Pekae.- Em phải thật hạnh phúc nhé Pekae. Đừng tìm người như anh nữa. Anh sẽ luôn ở một nơi xa ngoài kia chúc cho em hạnh phúc... Đừng yêu người như anh...******Trong lúc Tina đang ôm tạm biệt Pekae thì Aom đứng từ đằng xa đã chứng kiến tất cả. Cô thấy Tina ôm Pekae, 2 người ôm nhau, Tina thậm chí còn hôn lên trán và tóc Pekae nữa. Trái tim cô trùng xuống, quặn thắt. Nó chẳng khác gì với nỗi đau 2 năm trước là bao. 2 năm trước là hiểu lầm, còn bây giờ là hiểu lầm gì nữa?Thực ra sáng nay tâm trạng của cô vô cùng vui vẻ. Sau khi nói chuyện với Tina tối qua, cô có cảm giác rất hạnh phúc. Công việc của cô diễn ra vô cùng tốt.Sau 1 tuần thì kiện hàng của cô đã được cho phép xuất sang nước ngoài. Rồi cô còn nhận được điện thoại bên phía ngân hàng, họ muốn gặp cô để đàm phán lần nữa. Cô sang bên đó thì họ thông báo là họ đồng ý cho cô vay với mức lãi xuất thấp hơn cả kỳ vọng của cô. Cô và họ thậm chí còn ký được hợp đồng cho vay ngay lúc đó.Sau khi ký hợp đồng xuống, cô quên mất mình đã để xe ở đâu nên lòng vòng đi lạc mãi mời tìm thấy. Tình cờ thế nào lại bắt gặp đúng cảnh Tina và người yêu đang mùi mẫn cùng nhau...Cô đi vòng quanh thành phố, dừng chân tại những nơi họ hay cùng nhau đi qua ngày trước. Cuối cùng cô mệt mỏi lái xe quay trở về công ty. Vừa bước vào phòng làm việc thì cô đã gặp Mike đang ngồi đó đợi mình.- Anh về rồi à? - Aom ngạc nhiên.- Anh vừa về sáng nay thôi. Anh mới nghe được tin vui từ công việc của em. Chúc mừng em.Cô mỉm cười, ngồi vào bàn làm việc của mình và thở dài.- Có chuyện gì phát sinh à? - Mike lo lắng hỏi.- Không có gì đâu anh. Sao anh về sớm thế?- Sớm nữa sao? Anh đã lỡ mất sinh nhật của em rồi đó.- Có gì đâu anh. Hôm qua em còn ở công ty cả ngày đây này...Aom đang nói thì Mike tiến đến quỳ xuống dưới chân cô, nhẹ nắm tay cô.- Aom à. Lần này anh về là để làm việc này đây. Anh thực sự chờ đợi rất lâu rồi. Em hãy đồng ý lấy anh nhé.Aom im lặng nhìn Mike. Cô không nhớ đây là lần bao nhiêu anh cầu hôn cô nữa. Cô luôn từ chối anh. Tại sao anh vẫn cứ cố chấp yêu cô như vậy. Thực sự cô cũng rất cảm động với tình yêu của anh, nhưng... Rồi cô lại nghĩ đến Tina. Cảnh tượng ngày hôm nay... Cô không biết cô có hối hận với quyết định của mình không, nhưng cuối cùng cô cũng mỉm cười gật đầu đồng ý với Mike.Mike sững người, sau bao nhiều lần bị từ chối bây giờ đột nhiên Aom lại đồng ý, không khỏi khiến cậu bất ngờ. Sau vài giây ngớ người, Mike sung sướng nhảy cẫng lên rồi ôm chầm lấy Aom. Cậu vội vàng lấy từ trong túi ra chiếc nhẫn cậu đã mua từ rất rất lâu rồi, đeo vào tay Aom. Sau đó cậu nhẹ nhàng hôn cô. Cậu rất rụt rè, như sợ cô sẽ đi mất và từ chối cậu. Đó là lần đầu tiên họ hôn nhau.Nhưng Aom từ đầu đến cuối chỉ im lặng. Cô đang nghĩ đến Tina. Nếu như họ đã không có duyên với nhau như vậy, nếu như anh thực sự đã tìm được hạnh phúc mới, tìm được bến đỗ bình yên, thì cô sẽ buông tay. Cô sẽ ổn định lại cuộc sống của mình.Sau đó cô cùng Mike trở về nhà. Vừa xuống dưới cổng công ty, cô bắt gặp Tina đang đứng đợi mình. Tina ngạc nhiên nhìn cô đi cùng Mike.Aom bảo Mike ra lấy xe trước, để cô nói chuyện với Tina vài phút. Mike nhìn cô với ánh mắt vô cùng nhiều hàm ý một lúc lâu rồi cũng gật đầu. Aom tiến lại chỗ Tina đang đứng.- Anh về đi, từ giờ đừng tìm tôi như vậy nữa. Anh ấy sẽ không thích.- Anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc này khi quyết tâm theo đuổi lại em rồi. Em đừng lo, anh không sao đâu.- Anh thôi đi. Tôi vừa chấp nhận lời cầu hôn của anh ấy xong. Bây giờ tôi sẽ về nhà cùng anh ấy và bàn chuyện kết hôn. Anh có thể ngừng lại được rồi đấyTina nhìn Aom bằng ánh mắt bàng hoàng không thể tin được. Cô ấy... vừa nói là đã đồng ý kết hôn với Mike? Aom mặc kệ cho Tina đứng đó nhìn mình, cô đi ra và bước lên xe của Mike đang đứng chờ ở đó. Tina nhìn theo bóng xe đi khuất. Cái cảm giác 2 năm trước lại quay về trỗi dậy trong cậu. Tina ôm tim mình ngồi bệt xuống đất.Cuối cùng nửa tiếng sau Tina phi thân đến quán rượu. Cậu nhắn một cái tin cho 3 người bạn thân nhất của cậu. "Tôi đang đau khổ thất tình. Nếu còn là anh em thì đến Lotus ngay bây giờ"******Bốn người họ yên vị ở Lotus. Ba người bạn của cậu đúng là không hổ anh em tốt. Xuất hiện rất nhanh chóng và gọn lẹ. Cậu cầm ly rượu lên dốc ngược vào cổ. Đã 2 năm nay, đây là lần đầu tiên cậu uống kiểu như vậy. Tina bắt đầu lên giọng lè nhè.- Các anh em yêu dấu của tôi. Tôi với các ông quen biết nhau bao nhiêu cái mùa con trăng rồi tôi cũng đ** nhớ nữa, tình cảm huynh đệ khỏi cần phải bàn cãi. Tôi từng đùa là chúng ta có phúc cùng hưởng bao nhiêu hoạ tôi chịu hết, hạt muối cắn đôi còn cân đường các ông ăn cả. Nhưng thực sự được là anh em với các ông chính là cái phúc lớn nhất đời tôi.- Đủ rồi Tina - Nan giữ tay không cho Tina uống nữa - Có chuyện gì?Tina giằng tay ra khỏi tay Nan, uống nốt cốc rượu. Sau đó không kìm được, Tina bật khóc. Cậu kể hết cho các anh em cậu chuyện của mình. Cậu kể hết. Cậu kể về nỗi đau của 2 năm nay. Cậu kể về Pekae và sự ân hận vô cùng với cô. Cậu kể cả sự tuyệt vọng lúc nãy khi chứng kiến Aom đi cùng người khác rời xa cậu. Cậu kể cả những câu chuyện mà cậu đã giấu anh em bạn bè suốt những năm tháng đã qua.- Ông thật sự yêu chị Aom thế sao? - Nan chua xót nhìn Tina.- Ông thật sự không cần người con gái nào nữa? Chỉ có thể mãi mãi là chị ấy - Ken cũng hỏi, ánh mắt đượm buồnTina đặt ly rượu xuống bàn, đập tay vào ngực mình.- Cái này rõ ràng đang nằm trong ngực tôi, nhưng lại là vì cô ấy mà đập. Cả đời này của Tina Jittaleela, nếu như không phải cô ấy, thì nhất quyết không yêu ai khác nữa.- Thế còn Pekae? - Tor hỏiTina quay sang nhìn Tor chua xót. Sau một hồi im lặng, cậu cũng nói- Thực ra.... Tôi có thích cô ấy. Nhưng đó chỉ là thích thôi. Nếu như cô ấy ở cạnh tôi sẽ vô cùng đau khổ. Vì tôi không thể trao cho cô ấy thứ tình yêu mà cô ấy đáng ra nên có.- Thôi được rồi. Chúng tôi hiểu rồi - Nan vỗ vai Tina.- Đúng. Nếu như số phận đã an bài và sắp đạt như vậy, thì hôm nay anh em sẽ uống cùng ông, để sẻ chia nỗi đau này. - Ken tuyên bố.- Được. Không say không về - Tor đập bàn.Họ cứ thế mà uống với nhau như những ngày xưa. Từ những đứa trẻ cùng nhau lớn lên hồn nhiên ngây thơ...Từ những thiếu niên choai choai muốn chứng minh cho thiên hạ thấy mình tài giỏi cỡ nào, chuyên đi gây hấn đời...Từ những thanh niên hào hoa cuốn hút, hay quên đời trong những hộp đêm và quán rượu...Bây giờ họ ở đây, trưởng thành. 2 người đã có gia đình, 1 người thì chuẩn bị. 1 người còn đã có con. Năm tháng qua đi, rất nhiều thứ đã khác. Chỉ có điều duy nhất không đổi, chính là anh em vẫn luôn sát cánh bên nhau.Họ uống say đến mức không còn nhớ mình đã lê được xác về nhà như thế nào....----------------------Lời tác giả: Nếu như để họ đến với nhau quá dễ dàng thì đấy không phải phong cách của mình :32 năm qua đi, họ đều đã thay đổi.Giữa họ đều đã có những cản trở nhất định :)Muốn vượt qua cản trở, phải vượt qua được chính bản thân của họ trước đã :))Sau chap này, thì khoảng thời gian tác giả hành hạ nữ chính sẽ bắt đầu =)))))
Vào ngày sinh nhật của Aom, cô gần như mất cả ngày ở công ty. Đến 8 giờ tối, cô mới động đến điện thoại của mình. Có rất nhiều tin nhắn và cuộc gọi nhỡ, họ gọi đến để chúc mừng sinh nhật cô. Cô ngồi gửi lời cảm ơn hồi âm cho tất cả mọi người. Sau đó cô mệt mỏi lái xe về nhà. Về gần đến nhà, cô bất chợt bắt gặp bóng dáng quen thuộc có vẻ như đang đứng đợi mình. Nhận thấy cô đến gần, bóng dáng quen thuộc kia vẫy vẫy tay ra hiệu với cô. Cô hạ cửa kính xuống:- Có chuyện gì thế?- Có thể đi cùng anh một lúc được không? - Tina thò đầu vào hỏi.Sau một hồi lưỡng lự, cuối cùng Aom cũng gật đầu, đi xuống đi bộ cùng Tina. Họ cùng nhau đi bộ đến chỗ công viên gần nhà Aom. Tina ngồi xuống một ghế đá, thấy Aom vẫn đứng, cậu vỗ vỗ vào chỗ bên cạnh mình í bảo Aom ngồi xuống.Aom sau một hồi chần chừ thì ngồi xuống cạnh Tina- Cậu đến đây làm gì? - Aom hờ hững hỏi- Đương nhiên là đến chúc mừng sinh nhật chị rồi - Tina cười nói rồi đưa cho Aom cái túi mà cậu cầm nãy giờ - Đây là quà cho chịAom mở túi ra. Đó là một cái bánh kem socola loại mà ngày trước cô thích ăn nhất. - Sau này không cần làm thế này đâu - Aom nhìn hộp bánh hờ hững.- Sao lại không?- Tặng quà cho người yêu cũ thế này, người yêu cậu sẽ không thoải mái đâu.- Tôi chưa bao giờ tặng quà sinh nhật cho chị.- Tôi không cần cậu phải tặng quà...- Nhưng chị đã từng tặng quà sinh nhật cho tôi - Tina cười gian,Aom đỏ bừng mặt quay đi. Cô đương nhiên nhớ chuyện đã tặng quà sinh nhật Tina cái gì. Tina thấy điệu bộ này của Aom khác hẳn với bình thường thì bật cười. Hoá ra cô ấy vẫn còn nhớ.Mặc kệ Tina cười, Aom bỏ chiếc bánh ra ăn. Cô rất nhớ vị bánh kem này, và căn bản, cô cũng đang rất đói.- Sao hôm nay chị không đi cùng người yêu chị.- Người yêu... À... Anh ấy đang ở Mỹ.- Sinh nhật xa người yêu buồn lắm nhỉ?- Ừ buồn - Aom vẫn bình thản trả lời.Ánh mắt Tina trùng xuống. Họ im lặng cho đến khi Aom ăn xong. Cô lấy giấy lau tay và bỏ mọi thứ vào thùng rác. - Tôi về trước đây. Cảm ơn cậu. - Aom đứng lên đi về- Khoan đã - Tina túm lấy tay Aom kéo lại.Aom nhìn vào cánh tay Tina. Chợt cô nhận ra, cậu vẫn đeo chiếc đồng hồ Jeager đen năm đó. Chiếc nhẫn đôi vẫn yên vị ở ngón áp út tay trái. Sau bao nhiêu lâu, rốt cuộc Tina vẫn không tháo nó ra, nói gì đến vứt nó đi. Còn Aom, ngay sau khi sang Anh, cô đã tháo chiếc nhẫn và đồng hồ bỏ vào trong một cái hộp. Cô dự định vứt nó đi. Nhưng đến những lúc cuối cùng, cô phát hiện ra mình vẫn không đủ can đảm để vứt nó đi. Cô không thể buông tay. Cuối cùng cô vẫn giữ nó lại. Những lúc mệt mỏi, cô lôi nó ra nhìn, lặng lẽ rơi nước mắt. Đó là những thứ cuối cùng còn lại để cô có thể nhớ rằng, họ đã từng yêu nhau.- Cậu muốn gì - Aom quay lại lạnh lùng hỏi- Anh có chuyện muốn nói.- Vậy anh nói đi - Aom khoanh tay lại trước ngực.- Em có biết việc năm đó là Yam cố tình đặt bẫy anh không. Anh thật sự không hề có gì với cô ấy cả...- Tôi cũng có nghe Alice nói lại rồi.- Vậy tại sao lại ra đi mà không nghe anh giải thích? Tại sao không cho anh cơ hội giữ em lại? Tại sao vẫn không chịu tha thứ cho anh?- Chuyện đã qua, anh đừng nhắc lại với tôi nữa. Nếu như là anh,khi ấy anh thấy tôi vào khách sạn cùng người yêu cũ, liệu anh có bình tĩnh nổi không? - Aom trừng mắt - Thôi thì dù sao chuyện cũ cũng là chuyện đã qua, tuy chỉ là hiểu lầm, nhưng chẳng thể nào quay ngược lại thời gian. Bây giờ anh có cuộc sống của anh, tôi có cuộc sống của tôi, chúng ta vốn chẳng liên quan đến nhau nữa. Hãy quay về với người yêu anh đi và xem như tôi đã tha thứ cho anh rồi.- Nhưng nếu anh vẫn còn muốn liên quan đến em thì sao? - Tina thẳng người nhìn Aom- Ý anh là sao? - Aom khẽ nhíu mày ngạc nhiên- Là anh vẫn muốn liên quan đến em. Anh vẫn muốn được gặp em, được nói chuyện cùng em. Vì đơn giản thôi, anh vẫn còn rất yêu em.Aom tròn mắt nhìn Tina. Họ im lặng nhìn nhau. Aom định hình lại những gì mình vừa mới nghe. Trái tim cô như muốn nhảy lên, nhưng sau đó cô lại nhắm mắt quay đi.- Đừng nói nữa. Anh hiện tại đang có người yêu. Và... Tôi cũng thế. Hãy giữ chừng mực. Tôi sẽ coi như chưa nghe thấy gì...Aom bước đi. Chưa đi được 5 bước, tiếng Tina vang lên khiến cô phải ngừng chân lại.- Hai năm nay, mỗi khi trên đường thấy bóng dáng của một ai đó giống em, anh đều luôn ngoảnh lại. Anh từng hy vọng có thể nhìn thấy em một lúc thôi cũng được. Lúc đó anh không hiểu tại sao dù biết đó không phải là em mà anh vẫn quay lại. - Giọng Tina như nghẹn lại - Sau này anh mới nhận ra, trong đám đông, em vốn luôn là ngọn hải đăng cho anh tìm kiếm những bến bờ trong những lúc biển đời không lặng gió. Aom vẫn đứng đó, lặng im.- Anh không tìm gặp em vì anh biết, em còn việc để làm, em còn sứ mệnh phải hoàn thành. Anh lặng thầm yêu em và đợi em. Anh tin vào tình yêu của anh là xứng đáng. Những gì xứng đáng, đều có giá của nó cả. Thời gian là phép thử khiến mọi thứ trở về đúng với giá trị thật của chúng, trong đó có tình yêu.-....- Em kiêu ngạo lắm, em ngốc nghếch lắm em biết không? Anh đã chờ đợi em suốt một thời gian dài, để biết đâu một lúc nào đó, em sẽ ào vào lòng anh, sẽ nói với anh rằng, không có anh em chẳng thể nào hạnh phúc. Rằng em cần anh. Và anh vẫn hi vọng một ngày nào đó em trở lại bên anh.- Anh đừng nói nữa...- Nhưng rồi anh biết được em đang hạnh phúc bên người khác. Anh tuyệt vọng một thời gian dài. Anh sợ anh sẽ đánh mất niềm tin của mình. Và cuối cùng Pekae xuất hiện. Anh nhận ra cái đằm thắm, nữ tính, dịu dàng của cô ấy. Anh thích cảm giác yên bình khi bên cạnh cô ấy. So với những cô gái khác luôn cố gắng tán tỉnh anh, cô ấy không bao giờ làm anh cảm thấy mệt mỏi...-....- Anh biết cô ấy rất yêu anh. Nhưng thật tệ là trong lòng anh, chỉ có một suy nghĩ duy nhất "Cô ấy không phải là Aom". Tina tiến lại gần ôm chặt Aom từ phía sau. Aom bất ngờ. Cô nghĩ cô phải đẩy Tina ra. Nhưng hiện tại thật sự cô không làm nổi.- Anh sẽ nói rõ với cô ấy. Và anh nhất định sẽ dành lại em.Tina nói rồi bỏ đi trước, để Aom đứng đó nhìn theo. Khi bóng cậu đã đi khuất, cô mới tự mỉm cười.------------------------------------Sáng hôm sau, Tina đi làm và hẹn Pekae đi ăn trưa cùng mình. Ăn trưa xong, họ cùng nhau đi bộ. Khi đến một góc gần với ngân hàng Pekae đang làm, họ dừng lại.- Anh có chuyện muốn nói với em - Tina lên tiếng, quay mặt về phía Pekae. Ánh mắt cậu lúc này rất buồn.- Anh có chuyện gì vậy? - Pekae lo lắng hỏi. Cô nắm tay Tina- Anh... - Tina vẫn chưa biết bắt đầu từ đâu. Cậu không dám nhìn thẳng vào mắt của Pekae nữa.Như nhận ra được điều mà Tina muốn nói, Pekae mỉm cười.- Muốn chia tay với em sao?- Anh... - Tina bối rối. Cậu vẫn không dám ngẩng đầu lên - Anh xin lỗi.Khi Tina ngẩng đầu lên đã thấy Pekae rơi nước mắt. Cậu thật sự không biết nói gì cả. Một lúc sau, Pekae lau nước mắt lên tiếng:- Em đã chuẩn bị trước tinh thần rồi mà vẫn bị xúc động như vậy.- Chuẩn bị tinh thần...? - Ngay khi chị ấy về, em biết chúng ta kết thúc chỉ còn là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.- Anh xin lỗi...Cả hai cùng xúc động. Tina rơi nước mắt. Đó là lần đầu tiên cậu chủ động làm người con gái khác đau khổ như vậy. Hơn nữa, đó là Pekae - một người con gái rất tốt.- Anh biết không, lần đầu tiên nhìn thấy anh ở đám cưới của Nan và Hongyok, em đã cảm nắng anh rồi. Em của tuổi 21 khi đó rất thích anh. Nhưng lại thấy anh ở bên chị ấy. Em nhìn thấy cử chỉ quan tâm của 2 người, em vô cùng ngưỡng mộ. Cô gái 21 tuổi mong muốn có người yêu giống như anh.-...- 2 năm sau, em mới đi du học về và đi làm. Khi được Hongyok mời đi sinh nhật Nan, em đã vui vẻ đồng ý. Em cũng tò mò muốn gặp lại anh. Không biết giờ anh trông như thế nào nữa. Có còn đẹp trai như xưa không? Có còn phong độ như trước không?-...- Khi gặp lại anh em cảm thấy rất vui. Anh không còn ở bên chị ấy nữa. Anh bây giờ đẹp trai hơn, hút hồn hơn, phong độ hơn. Nhưng trong ánh mắt thỉnh thoảng có những tia đau thương khó nói ra. Em tò mò và chủ động tìm hiểu anh. Anh đúng là rất giống trong suy nghĩ và tưởng tượng của em.... Và rồi chúng mình đã yêu nhau...-...- Anh có biết em đã từng vui sướng, hạnh phúc khi được anh nắm tay, thơm má hay chỉ đơn giản khi anh quan tâm, lo lắng cho em? Chỉ cần nhìn thấy anh, đi cùng anh, là em có thể như quên được hết tất cả mọi thứ trên đời. -...- Nhưng em đâu có ngốc đâu anh. Em vẫn nhìn ra được ánh mắt của anh thỉnh thoảng vẫn luôn lạc lõng giữa biển người mênh mông kia. Em vẫn biết cái đồng hồ anh đang đeo, chiếc nhẫn trên tay anh, nó chính là những kỉ niệm thuộc về chị ấy.-...- Có lẽ em sẽ không chịu buông tay anh nếu như em không gặp chị ấy. Đó là một người con gái quá tuyệt vời. Em tự thấy mình bé nhỏ khi đứng trước chị ấy. Và em cũng đầu hàng trước tình yêu của anh dành cho chị ấy. Hôm anh gặp lại chị ấy, nhìn biểu hiện của anh, em biết anh còn yêu chị ấy nhiều lắm. - Anh thật sự xin lỗi, Pekae à. - Tina nói và ôm chặt cô gái vào lòng.Nước mắt Pekae ướt hết vai áo Tina. Cô cũng vòng tay ôm chặt anh. Có thể đây sẽ là lần cuối cùng họ ôm nhau như thế này. Cô muốn trân trọng từng phút giây.- Cả cuộc đời nằm trong một chữ "NẾU" phải không anh? Nhưng có thay đổi được gì đâu? Em và anh đã gặp nhau, đã cùng mỉm cười, cùng chia sẻ biết bao điều. Nếu như anh gặp em trước, liệu em có cơ hội không?Tina im lặng ôm Pekae. Cậu cũng khóc. Cậu cảm nhận được nỗi đau từ trái tim Pekae đang lan dần sang cho mình. - Nếu như anh gặp em trước, có lẽ anh sẽ trân trọng và yêu thương em cả đời. Em thực sự là một cô gái vô cùng tốt bụng và thánh thiện. Em rất khoan dung và độ lượng. Tình yêu của em làm cho anh cảm thấy chính mình trở thành một thằng sở khanh khốn nạn không hơn không kém. Anh không xứng đáng với tình yêu này. Tina nhẹ nhàng hôn lên tóc Pekae.- Em phải thật hạnh phúc nhé Pekae. Đừng tìm người như anh nữa. Anh sẽ luôn ở một nơi xa ngoài kia chúc cho em hạnh phúc... Đừng yêu người như anh...******Trong lúc Tina đang ôm tạm biệt Pekae thì Aom đứng từ đằng xa đã chứng kiến tất cả. Cô thấy Tina ôm Pekae, 2 người ôm nhau, Tina thậm chí còn hôn lên trán và tóc Pekae nữa. Trái tim cô trùng xuống, quặn thắt. Nó chẳng khác gì với nỗi đau 2 năm trước là bao. 2 năm trước là hiểu lầm, còn bây giờ là hiểu lầm gì nữa?Thực ra sáng nay tâm trạng của cô vô cùng vui vẻ. Sau khi nói chuyện với Tina tối qua, cô có cảm giác rất hạnh phúc. Công việc của cô diễn ra vô cùng tốt.Sau 1 tuần thì kiện hàng của cô đã được cho phép xuất sang nước ngoài. Rồi cô còn nhận được điện thoại bên phía ngân hàng, họ muốn gặp cô để đàm phán lần nữa. Cô sang bên đó thì họ thông báo là họ đồng ý cho cô vay với mức lãi xuất thấp hơn cả kỳ vọng của cô. Cô và họ thậm chí còn ký được hợp đồng cho vay ngay lúc đó.Sau khi ký hợp đồng xuống, cô quên mất mình đã để xe ở đâu nên lòng vòng đi lạc mãi mời tìm thấy. Tình cờ thế nào lại bắt gặp đúng cảnh Tina và người yêu đang mùi mẫn cùng nhau...Cô đi vòng quanh thành phố, dừng chân tại những nơi họ hay cùng nhau đi qua ngày trước. Cuối cùng cô mệt mỏi lái xe quay trở về công ty. Vừa bước vào phòng làm việc thì cô đã gặp Mike đang ngồi đó đợi mình.- Anh về rồi à? - Aom ngạc nhiên.- Anh vừa về sáng nay thôi. Anh mới nghe được tin vui từ công việc của em. Chúc mừng em.Cô mỉm cười, ngồi vào bàn làm việc của mình và thở dài.- Có chuyện gì phát sinh à? - Mike lo lắng hỏi.- Không có gì đâu anh. Sao anh về sớm thế?- Sớm nữa sao? Anh đã lỡ mất sinh nhật của em rồi đó.- Có gì đâu anh. Hôm qua em còn ở công ty cả ngày đây này...Aom đang nói thì Mike tiến đến quỳ xuống dưới chân cô, nhẹ nắm tay cô.- Aom à. Lần này anh về là để làm việc này đây. Anh thực sự chờ đợi rất lâu rồi. Em hãy đồng ý lấy anh nhé.Aom im lặng nhìn Mike. Cô không nhớ đây là lần bao nhiêu anh cầu hôn cô nữa. Cô luôn từ chối anh. Tại sao anh vẫn cứ cố chấp yêu cô như vậy. Thực sự cô cũng rất cảm động với tình yêu của anh, nhưng... Rồi cô lại nghĩ đến Tina. Cảnh tượng ngày hôm nay... Cô không biết cô có hối hận với quyết định của mình không, nhưng cuối cùng cô cũng mỉm cười gật đầu đồng ý với Mike.Mike sững người, sau bao nhiều lần bị từ chối bây giờ đột nhiên Aom lại đồng ý, không khỏi khiến cậu bất ngờ. Sau vài giây ngớ người, Mike sung sướng nhảy cẫng lên rồi ôm chầm lấy Aom. Cậu vội vàng lấy từ trong túi ra chiếc nhẫn cậu đã mua từ rất rất lâu rồi, đeo vào tay Aom. Sau đó cậu nhẹ nhàng hôn cô. Cậu rất rụt rè, như sợ cô sẽ đi mất và từ chối cậu. Đó là lần đầu tiên họ hôn nhau.Nhưng Aom từ đầu đến cuối chỉ im lặng. Cô đang nghĩ đến Tina. Nếu như họ đã không có duyên với nhau như vậy, nếu như anh thực sự đã tìm được hạnh phúc mới, tìm được bến đỗ bình yên, thì cô sẽ buông tay. Cô sẽ ổn định lại cuộc sống của mình.Sau đó cô cùng Mike trở về nhà. Vừa xuống dưới cổng công ty, cô bắt gặp Tina đang đứng đợi mình. Tina ngạc nhiên nhìn cô đi cùng Mike.Aom bảo Mike ra lấy xe trước, để cô nói chuyện với Tina vài phút. Mike nhìn cô với ánh mắt vô cùng nhiều hàm ý một lúc lâu rồi cũng gật đầu. Aom tiến lại chỗ Tina đang đứng.- Anh về đi, từ giờ đừng tìm tôi như vậy nữa. Anh ấy sẽ không thích.- Anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc này khi quyết tâm theo đuổi lại em rồi. Em đừng lo, anh không sao đâu.- Anh thôi đi. Tôi vừa chấp nhận lời cầu hôn của anh ấy xong. Bây giờ tôi sẽ về nhà cùng anh ấy và bàn chuyện kết hôn. Anh có thể ngừng lại được rồi đấyTina nhìn Aom bằng ánh mắt bàng hoàng không thể tin được. Cô ấy... vừa nói là đã đồng ý kết hôn với Mike? Aom mặc kệ cho Tina đứng đó nhìn mình, cô đi ra và bước lên xe của Mike đang đứng chờ ở đó. Tina nhìn theo bóng xe đi khuất. Cái cảm giác 2 năm trước lại quay về trỗi dậy trong cậu. Tina ôm tim mình ngồi bệt xuống đất.Cuối cùng nửa tiếng sau Tina phi thân đến quán rượu. Cậu nhắn một cái tin cho 3 người bạn thân nhất của cậu. "Tôi đang đau khổ thất tình. Nếu còn là anh em thì đến Lotus ngay bây giờ"******Bốn người họ yên vị ở Lotus. Ba người bạn của cậu đúng là không hổ anh em tốt. Xuất hiện rất nhanh chóng và gọn lẹ. Cậu cầm ly rượu lên dốc ngược vào cổ. Đã 2 năm nay, đây là lần đầu tiên cậu uống kiểu như vậy. Tina bắt đầu lên giọng lè nhè.- Các anh em yêu dấu của tôi. Tôi với các ông quen biết nhau bao nhiêu cái mùa con trăng rồi tôi cũng đ** nhớ nữa, tình cảm huynh đệ khỏi cần phải bàn cãi. Tôi từng đùa là chúng ta có phúc cùng hưởng bao nhiêu hoạ tôi chịu hết, hạt muối cắn đôi còn cân đường các ông ăn cả. Nhưng thực sự được là anh em với các ông chính là cái phúc lớn nhất đời tôi.- Đủ rồi Tina - Nan giữ tay không cho Tina uống nữa - Có chuyện gì?Tina giằng tay ra khỏi tay Nan, uống nốt cốc rượu. Sau đó không kìm được, Tina bật khóc. Cậu kể hết cho các anh em cậu chuyện của mình. Cậu kể hết. Cậu kể về nỗi đau của 2 năm nay. Cậu kể về Pekae và sự ân hận vô cùng với cô. Cậu kể cả sự tuyệt vọng lúc nãy khi chứng kiến Aom đi cùng người khác rời xa cậu. Cậu kể cả những câu chuyện mà cậu đã giấu anh em bạn bè suốt những năm tháng đã qua.- Ông thật sự yêu chị Aom thế sao? - Nan chua xót nhìn Tina.- Ông thật sự không cần người con gái nào nữa? Chỉ có thể mãi mãi là chị ấy - Ken cũng hỏi, ánh mắt đượm buồnTina đặt ly rượu xuống bàn, đập tay vào ngực mình.- Cái này rõ ràng đang nằm trong ngực tôi, nhưng lại là vì cô ấy mà đập. Cả đời này của Tina Jittaleela, nếu như không phải cô ấy, thì nhất quyết không yêu ai khác nữa.- Thế còn Pekae? - Tor hỏiTina quay sang nhìn Tor chua xót. Sau một hồi im lặng, cậu cũng nói- Thực ra.... Tôi có thích cô ấy. Nhưng đó chỉ là thích thôi. Nếu như cô ấy ở cạnh tôi sẽ vô cùng đau khổ. Vì tôi không thể trao cho cô ấy thứ tình yêu mà cô ấy đáng ra nên có.- Thôi được rồi. Chúng tôi hiểu rồi - Nan vỗ vai Tina.- Đúng. Nếu như số phận đã an bài và sắp đạt như vậy, thì hôm nay anh em sẽ uống cùng ông, để sẻ chia nỗi đau này. - Ken tuyên bố.- Được. Không say không về - Tor đập bàn.Họ cứ thế mà uống với nhau như những ngày xưa. Từ những đứa trẻ cùng nhau lớn lên hồn nhiên ngây thơ...Từ những thiếu niên choai choai muốn chứng minh cho thiên hạ thấy mình tài giỏi cỡ nào, chuyên đi gây hấn đời...Từ những thanh niên hào hoa cuốn hút, hay quên đời trong những hộp đêm và quán rượu...Bây giờ họ ở đây, trưởng thành. 2 người đã có gia đình, 1 người thì chuẩn bị. 1 người còn đã có con. Năm tháng qua đi, rất nhiều thứ đã khác. Chỉ có điều duy nhất không đổi, chính là anh em vẫn luôn sát cánh bên nhau.Họ uống say đến mức không còn nhớ mình đã lê được xác về nhà như thế nào....----------------------Lời tác giả: Nếu như để họ đến với nhau quá dễ dàng thì đấy không phải phong cách của mình :32 năm qua đi, họ đều đã thay đổi.Giữa họ đều đã có những cản trở nhất định :)Muốn vượt qua cản trở, phải vượt qua được chính bản thân của họ trước đã :))Sau chap này, thì khoảng thời gian tác giả hành hạ nữ chính sẽ bắt đầu =)))))
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store