Nesskai King Witch Clown
Michael Kaiser chưa từng để tâm bất cứ ai trong mắt của mình. Cậu ta sinh ra trong một gia đình thượng lưu có gốc gác Hoàng Tộc, từ khi còn bé đã quá quen với việc mọi người xung quanh phải hạ mình xuống một bậc để nói chuyện với bản thân Lớn hơn một chút, khi mà tài năng bóng đá của cậu ta được chú ý, họ tâng bốc Kaiser là thiên tài của nước Đức, điều đó càng khiến 'cái tôi' trong cậu ta lớn hơn nữa Tất nhiên, bản tính ngạo mạn của Kaiser chả được mấy ai ưa. Không-ai-thích-bị-người-khác-leo-đầu-leo-cổ Có lẽ...trừ cái tên mới đến đó ? Kaiser chắc chắn sẽ không để tâm đám tân binh mà Noa vừa giới thiệu, sau cùng thì chúng cũng sẽ là đá lót đường cho Hoàng Đế cậu toả sáng Đám hề trong câu truyện của Kaiser Nhưng cái tên có khuôn mặt như chó con đó lại một hai đòi đi theo cậu ta, dù có bị chửi rủa, bị đuổi đánh thì hắn một mực trưng ra bộ mặt ngây thơ cùng nụ cười tươi rói như mặt trời Nếu không phải Ness được việc và ngoan ngoãn, Kaiser thật sự...không muốn ở cạnh hắn một chút nào Tại sao ? Khi coi một bộ phim kinh dị, bạn sẽ sợ con ma hơn hay sợ nụ cười của những kẻ-biết-chuyện-gì-sắp-xảy-ra hơn ? Đối với Kaiser, cậu thuộc nhóm số hai, bởi vì nhìn vào nụ cười trên khuôn mặt đó khiến sự bất an trong người lan toả mãnh liệt hơn, từ đó sẽ tạo tiền đề cho mấy pha jumpscare rẻ tiền nhưng cũng thành công hù doạ được người xem Nổi da gà thật Vậy nên, so với một Alexis Ness luôn mỉm cười vô nghĩa thì Kaiser lại thích thú với biểu cảm đa dạng của Isagi Yoichi hơn "Này Yoichi, hãy trở thành thằng hề trong câu chuyện của tao đi" "..." "Cứ sủa đi, một ông vua bị tao lột sạch quần áo"
như một con thú hoang khát máu, lực cắn đủ để khiến sắc xanh chuyển sang màu tím tái, máu gỉ ra từ vết thương thi nhau chảy xuống cánh tay dây gai
Kaiser lúc này không còn đủ sức để nói gì cả, mặc Isagi làm gì thì làm, cậu chỉ nằm đó với những suy nghĩ rối bời đang qua trong đầu như những thước phim được tua nhanh
***
"Đừng có chạy"
Bàn tay nổi gân của Isagi siết chặt lấy cổ của Kaiser mà ghì xuống, không khí lúc này trở nên khan hiếm, Kaiser cố gắng bấu víu vào cánh tay đó nhưng thật vô nghĩa, Isagi không có ý định ngừng lại"C—cứu..ha—ha..." Kaiser nghĩ mình sẽ thật sự chết nếu Isagi không buông mình ra, cậu đang thở dốc cố gắng hít nhiều không khí vào phổi nhất có thể "Vẫn chưa kết thúc mà" Isagi thản nhiên nói trong khi đóng góp cho sàn nhà bừa bộn thêm một chiếc bao cao su nữa, cái mà gã vừa đeo "Vì lúc nãy mày cố ý bỏ chạy nên giờ phải chịu phạt" Isagi nắm tóc Kaiser kéo về phía chiếc giường bất chấp tiếng kêu la đau đớn của cậu, với gã đây là buổi hoà tấu chỉ mỗi mình gã được quyền nghe, là độc nhất của riêng Isagi Yoichi Mắt Kaiser mở to hơn, sự hoảng loạn đang nhảy múa trong cậu, Isagi tính chơi trần... "Đừng, t-tôi xin lỗi...làm ơn dừng lại đ—aghh" Tiêu cự của Kaiser đang mờ dần, nhìn chỗ này được chỗ kia không được nhưng đại não vẫn đủ lý trí để biết được rằng phải ngăn Yoichi lạiNhưng sức đâu ?
Đáng lẽ ra cậu nên cảnh giác hơn với hành động kì lạ của Isagi lúc đó
Bây giờ đã muộn rồi...
như một con thú hoang khát máu, lực cắn đủ để khiến sắc xanh chuyển sang màu tím tái, máu gỉ ra từ vết thương thi nhau chảy xuống cánh tay dây gai
Kaiser lúc này không còn đủ sức để nói gì cả, mặc Isagi làm gì thì làm, cậu chỉ nằm đó với những suy nghĩ rối bời đang qua trong đầu như những thước phim được tua nhanh
Mệt mỏi thật...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store