[NarutoAU] [LongFic] Tụi Tớ Không Thể Học Một Mình
🍃 Chương 48 - "Toán học chỉ là cái cớ... trái tim mới là thật" 😅💘
🌙 Buổi tối tại nhà Naruto
Cậu đang ngồi trước bàn học, lưng tựa gối mềm, tay cầm sách bài tập Toán, miệng lẩm bẩm mấy công thức tích phân như tụng kinh… thì…
🔔 Ding dong~
Naruto nhăn mặt: – “Gì nữa trời… hôm nay thành viện điều dưỡng rồi hả trời…”
Cậu lê bước ra cửa, mở nhẹ ra… và trước mặt là một cô gái dịu dàng, tay ôm cặp, mặt hơi đỏ:
– “Chào… Naruto-kun… mình… mình tới để hỏi bài Toán hôm trước…” 😳
– “Hinata!? Ể!? À… ừ… vào đi vào đi!”
Naruto lật đật dọn chỗ, mời cô ngồi xuống bàn.
—
👧 Từ sau rèm phòng khách, Karin nhướn mày, lẩm bẩm:
– “Lại nữa… hôm nay ba suất full combo rồi đó.” 😤
—
📚 Naruto đang chỉ Hinata cách giải bài toán hình học, nhưng ánh mắt cô thì… nhìn cậu nhiều hơn là nhìn tập 😳
– “Ờ… đoạn này mình dùng định lý Pytago nè… rồi nối hai điểm này lại thì…”
– “À… vâng… Naruto-kun giải hay thật…” (vẫn… nhìn cậu chăm chú)
Naruto ngượng chín mặt, gãi đầu: – “Tớ chỉ… biết mỗi mấy cái này thôi mà…”
—
👣 Bịch bịch bịch – tiếng dép quen thuộc vang lên. Karin bước tới bàn học với tốc độ của một cơn bão nhỏ 🌪️
– “Chị hỏi bài mà… đem theo hộp bánh quy này làm gì vậy?” – Karin nhìn chằm chằm hộp bánh trong túi Hinata.
– “À… chị nghĩ Naruto-kun chưa ăn tối, nên mang ít bánh ngọt… để cậu ấy ăn thêm…”
– “Ồ, chị chu đáo quá ha.” – Karin nheo mắt – “Chị không biết là anh tôi không ăn được đồ quá ngọt mà?”
– “Ể…Chị…chị không biết 😖… xin lỗi…”
Naruto vội đỡ lời: – “Không sao đâu, tớ vẫn ăn được! Tớ cảm ơn Hinata nha!” 😅
Hinata cười nhẹ, ánh mắt ấm áp.
—
👧 Karin khoanh tay, lùi lại sau vài bước nhưng vẫn thủ thế:
– “Sáng tóc hồng. Chiều tóc vàng. Tối tóc tím. Có muốn làm bộ sưu tập luôn không, Naruto-niisan?”
– “Không phải vậy màaaaa 😭” – Naruto méo mặt.
–
🕯️ Một lúc sau, Hinata đứng dậy:
– “Mình phải về rồi… cảm ơn Naruto-kun đã chỉ bài. Và… chúc cậu mau khỏe.”
Naruto gật gật: – “Ừm, cảm ơn cậu đã ghé nha… lần sau có bài gì cứ hỏi tớ!”
Trước khi đi, Hinata quay lại một chút, khẽ cười:
– “À… hôm nay mình thực ra… cũng muốn gặp Naruto-kun… chứ bài thì… mình hiểu hết rồi.” 😳
😵 Naruto đứng hình.
💢 Karin sau lưng siết nắm tay: – “Mình nghi rồi mà… Toán đâu phải lý do chính!”
—
🚪 Hinata bước ra khỏi cửa, nhẹ nhàng như gió đầu hè.
Naruto vẫn còn ngồi đơ.
Karin nhìn anh trai bằng ánh mắt lạnh như băng tuyết mùa đông:
– “Niisan…”
– “Ơ… hở… gì vậy…?”
– “Hình như cái lưng đau không phải cái đáng lo nhất nữa đâu…” 😤
—
📌 To be continued…
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store