Naruto ×(sasuhina ) Mặt Trăng Trong Bóng Tối
41
Trước khi bắt đầu hành trình tìm Danzo, Sasuke quay sang nhìn Hinata, ánh mắt anh đầy sự tức giận và thất vọng.
Sasuke "Nếu cậu thật sự muốn tin vào tôi, thì hãy làm một việc... đi đi."Hinata "Đi đâu?"Sasuke "Quay lại nơi mà cậu đã đến. Đây là trận chiến của riêng tôi. Tôi không cần một kẻ yếu đuối bên cạnh."Hinata "Tôi sẽ không đi."Sasuke"Vậy thì cậu cũng chỉ là một kẻ phản bội thôi. Đã đi cùng tôi, đã chứng kiến tất cả, nhưng cuối cùng lại chọn con đường khác. Cậu không khác gì những người ở làng Lá."Lời nói đó đã đánh mạnh vào tâm lý của Hinata. Cô đã liều mạng đi cùng anh, chấp nhận mọi rủi ro, nhưng cuối cùng lại bị anh gọi là kẻ phản bội.
Hinata run rẩy "Không phải vậy... tôi không phải là kẻ phản bội. Tôi... tôi đã đi cùng cậu."
Sasuke "Nếu cậu đi cùng tôi, thì hãy chứng minh đi. Chứng minh rằng cậu không phải là một kẻ yếu đuối. Quay lại làng Lá và tìm hiểu sự thật về gia tộc của mình. Khi đó, cậu sẽ hiểu tại sao tôi lại làm như vậy."Sasuke "Cậu sẽ không bao giờ hiểu được tôi nếu cậu cứ mãi sống trong sự thiếu hiểu biết. Đây là con đường riêng của cậu. Cậu có thể đi, hoặc có thể ở lại đây và chết."Nói xong, Sasuke quay lưng lại, không nói thêm một lời nào. Anh rời khỏi hang động, để lại Hinata một mình, đứng giữa sự lựa chọn khó khăn nhất trong cuộc đời cô.
.
.
.
.Sau khi rời khỏi Hinata, Sasuke lao đi. Lời nói của cô vẫn văng vẳng bên tai, nhưng anh gạt đi. Anh tin rằng trả thù Danzo là cách duy nhất để anh có thể tìm thấy sự bình yên. Anh đã chấp nhận trở thành một kẻ tội đồ, một kẻ thù của cả thế giới ninja, chỉ để đạt được mục đích đó.Khi Sasuke đến nơi, anh đối mặt với Danzo và các cận vệ của hắn. Danzo, kẻ đã ra lệnh thảm sát gia tộc Uchiha, kẻ đã khiến Itachi phải sống trong đau khổ, giờ đây đang đứng trước mặt anh.Sasuke giọng lạnh lùng, đầy căm phẫn "Danzo... đã đến lúc ngươi phải trả giá cho những gì ngươi đã làm."Danzo giọng điềm tĩnh, đầy khinh miệt "Uchiha Sasuke. Ngươi đã đi quá xa rồi. Sự hận thù của ngươi Cuộc chiến bắt đầu. Sasuke tấn công bằng tất cả sức mạnh. Anh sử dụng Mangekyou Sharingan để tung ra những đòn tấn công mạnh mẽ. Danzo, với Sharingan được cấy trên cánh tay phải, chống lại anh bằng Izanagi, một nhẫn thuật cho phép hắn vô hiệu hóa mọi đòn tấn công chí mạng.Sasuke gầm lên "Tại sao ngươi lại có Sharingan?! Ngươi đã lấy nó từ đâu?!"Danzo cười khẩy "Ngươi không cần biết. Chỉ cần biết rằng sức mạnh của Sharingan là vô tận."Sau một hồi chiến đấu, Sasuke nhận ra rằng Danzo có một số lượng Sharingan khổng lồ và đang sử dụng Izanagi. Mỗi khi hắn bị thương chí mạng, một Sharingan trên cánh tay hắn sẽ nhắm lại và vết thương sẽ biến mất. Điều này khiến Sasuke rơi vào bẫy, kiệt sức vì sử dụng quá nhiều Chakra.
Danzo vẻ mặt đắc thắng "Ngươi đã thua rồi, Sasuke. Ngươi quá yếu. Ngươi không thể hiểu được sức mạnh của một kẻ đã hy sinh tất cả vì làng."Sasuke thở dốc, mệt mỏi"Ngươi... ngươi không thể thắng được ta. Ta sẽ trả thù cho Itachi... cho tất cả những người trong gia tộc Uchiha!" sẽ hủy hoại ngươi."Sau khi nhận ra điểm yếu của Danzo, Sasuke đã tạo ra một ảo thuật. Anh giả vờ như đã sử dụng hết Chakra và để Danzo lầm tưởng rằng hắn đã chiến thắng. Khi hắn ta mất cảnh giác, Sasuke đã tấn công bằng một đòn chí mạng. Cuối cùng, Danzo đã gục ngã.
Danzo hấp hối "Ngươi đã... đã thắng. Nhưng ngươi đã đi vào con đường của bóng tối. Ngươi sẽ không bao giờ... tìm thấy sự bình yên."Cuộc chiến kết thúc, nhưng Sasuke không hề cảm thấy thanh thản. Anh đã đạt được mục tiêu, nhưng anh đã mất đi tất cả. Anh đã đánh mất con người mình, và anh đã trở nên mù lòa. Giờ đây, anh không còn gì cả. Anh đã chiến đấu một mình, đã đối mặt với cái chết, và giờ đây, anh có một người đang ở bên cạnh.
Sau khi đánh bại Danzo, Sasuke gần như bất tỉnh vì kiệt sức. Anh bị mù lòa do sử dụng Mangekyou Sharingan quá nhiều. Tobi xuất hiện, hắn đã quan sát toàn bộ trận chiến và chờ đợi khoảnh khắc này.Tobi "Ngươi đã trả thù được rồi, Sasuke. Nhưng ngươi đã phải trả giá bằng đôi mắt của mình."Sasuke không đáp, anh chỉ nằm đó, cơ thể run rẩy vì mệt mỏi. Anh đã đạt được mục tiêu, nhưng anh không cảm thấy thanh thản.Tobi "Nhưng đừng lo, ta có thể giúp ngươi. Ta sẽ cho ngươi Mangekyou Sharingan vĩnh cửu, bằng cách cấy ghép con mắt của Itachi vào ngươi."Sasuke mở to đôi mắt mù lòa của mình. Anh nghe Tobi nói về kế hoạch của hắn, nhưng anh không đáp lại. Anh đã mất tất cả, và giờ đây, anh phải hy sinh đôi Sasuke nằm trên giường bệnh. Karin đang chữa trị cho anh, nhưng anh không cảm thấy gì. Anh đã quá quen với những vết thương, với nỗi đau thể xác. Nỗi đau tinh thần mới là thứ đáng sợ.
Anh nhắm mắt lại. Trong tâm trí anh, hình ảnh của Itachi lại hiện lên. Không phải là một kẻ phản bội, mà là một người anh trai đã hy sinh tất cả vì anh. Itachi đã để anh sống trong hận thù, để anh trở nên mạnh mẽ hơn, và cuối cùng, anh đã giết anh trai của mình.Lời nói của Tobi vẫn văng vẳng bên tai anh. Itachi đã chiến đấu với anh không phải để giết anh, mà để anh có thể trở nên mạnh mẽ hơn. Anh đã nghĩ mình đã trả thù được, nhưng cuối cùng, anh lại trở thành một con rối trong tay Tobi.
Anh đã mất tất cả. Anh đã mất gia đình, anh trai, và giờ đây, anh đã mất đi đôi mắt của mình. Anh đã đánh mất mọi thứ vì một mục tiêu mà anh đã nghĩ là chính nghĩa, nhưng cuối cùng lại là một lời nói dối. mắt của mình để có được sức mạnh mới.
Trong khi Karin đang chữa trị cho anh, Sasuke cảm nhận được một sự hiện diện khác. Anh không thể nhìn thấy, nhưng anh có thể cảm nhận. Đó là Hinata. Cô đã ở đó, im lặng quan sát.
Khi Karin rời đi, Hinata tiến lại gần. Cô nhẹ nhàng dùng một chiếc khăn ướt lau những vết máu trên trán anh. Sasuke giật mình. Anh không quen với sự dịu dàng này.
Sasuke "Ngươi... ngươi đang làm gì?"
Hinata không đáp. Cô vẫn tiếp tục lau những vết thương trên mặt anh. Đôi tay cô run rẩy, nhưng cô vẫn kiên định. Cô không sợ anh. Cô chỉ lo lắng cho anh.
Sasuke cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay cô. Nó không phải là sự thương hại, mà là sự thấu hiểu. Anh đã quen với việc sống trong hận thù, với sự cô độc. Nhưng giờ đây, có một người đang ở bên cạnh anh, một người đã chứng kiến tất cả sự sụp đổ của anh, nhưng vẫn không bỏ rơi anh.
Anh cảm nhận được những giọt nước mắt đang rơi trên tay mình. Đó không phải là nước mắt của anh, mà là nước mắt của Hinata. Cô đang khóc cho anh, cho những gì anh đã phải trải qua.
Sasuke "Ngươi... tại sao ngươi lại khóc?"
Hinata không trả lời. Cô chỉ tiếp tục lau những vết thương trên mặt anh. Trong lòng cô, một nỗi đau tột cùng dâng lên. Cô đã không thể giúp anh trong trận chiến, nhưng cô có thể ở bên anh lúc này, chữa lành cho anh bằng sự dịu dàng của mình.
Sasuke, người đã quen với việc chiến đấu một mình, giờ đây lại cảm thấy một sự bình yên lạ lùng. Anh không còn cảm thấy cô độc nữa. Anh đã mất đi tất cả, nhưng anh đã tìm thấy một người bạn đồng hành. Một người sẽ không bao giờ bỏ rơi anh.
Nỗi đau của anh vẫn còn đó, nhưng sự hiện diện của cô đã làm dịu nó. Giờ đây, anh không còn chiến đấu một mình nữa.
hi Naruto đối mặt với Raikage, cậu đã cầu xin ông ta tha thứ cho Sasuke. Cậu tin rằng tình bạn có thể thay đổi được mọi thứ. Trong khi đó, ở căn cứ, Hinata cũng đang đối mặt với một sự thật tương tự. Cô không thể giúp Sasuke trong trận chiến, nhưng cô có thể ở bên anh lúc này.
Sasuke nằm trên giường bệnh, đôi mắt mù lòa. Hinata nhẹ nhàng lau những vết máu khô trên khuôn mặt anh.
"Ngươi... có thể rời đi. Ta không cần ngươi ở đây."
"Tôi đã nói rồi. Tôi sẽ không rời đi."
"Ngươi... ngươi tin vào điều gì? Ngươi đã chứng kiến ta làm những gì. Ta đã giết nhiều người. Ta đã hủy hoại tất cả. Ngươi... ngươi vẫn tin vào ta?"
"Tôi không tin vào những gì cậu làm. Tôi tin vào con người bên trong cậu. Đó không phải là tội lỗi của cậu."
Sau khi trở về từ Hội nghị Kage, Sasuke đã bị thương nặng, nhưng anh vẫn cảm thấy một sự bình yên lạ lùng. Anh đã chiến đấu một mình, đã đối mặt với cái chết, và giờ đây, anh có một người đang ở bên cạnh.
Anh không nói gì, nhưng sự hiện diện của Hinata đã đủ. Cô hiểu anh mà không cần lời nói. Cô biết anh đã trải qua những gì, và cô đã chấp nhận anh
Mối quan hệ của họ không phải là một tình yêu lãng mạn, mà là một sự gắn kết sâu sắc. Cả hai đều đã trải qua nỗi đau, sự mất mát, và sự cô độc. Họ đã tìm thấy nhau, và họ sẽ cùng nhau đối mặt với những khó khăn sắp tới.
Cuộc hành trình của họ sẽ tiếp tục, nhưng giờ đây, họ không còn cô độc nữa. Họ sẽ cùng nhau đối mặt với Đại chiến Ninja và tìm thấy con đường riêng của mình.
Naruto đã tìm cách gặp Raikage để xin ông tha thứ cho Sasuke, mong rằng tình bạn của mình có thể thay đổi được mọi thứ. Tại thời điểm này, Naruto không biết rằng Sasuke đang ở căn cứ và được Hinata chăm sóc. Cuộc gặp gỡ diễn ra tại một khu rừng vắng vẻ.
Raikage đứng đó, với vẻ mặt giận dữ và kiên quyết. Ông đã nghe tin về những hành động của Sasuke, và ông không thể chấp nhận được. Naruto quỳ gối xuống, cầu xin ông.
Naruto "Tôi xin ông, Raikage! Hãy tha thứ cho Sasuke! Cậu ấy không phải là người xấu!"
Raikage:"Câm miệng! Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tha thứ cho kẻ đã tấn công Hội nghị Kage sao? Hắn ta là một tên tội phạm! Hắn phải chết để giữ hòa bình!"
Naruto:"Không! Cậu ấy không phải là kẻ xấu! Cậu ấy chỉ bị lừa dối! Cậu ấy đã bị Tobi thao túng!"
Raikage im lặng một lúc, nhìn Naruto với ánh mắt đầy sự thương hại.
Raikage"Ngươi quá ngây thơ, Naruto. Ngươi nghĩ rằng ngươi là người duy nhất tin tưởng hắn sao? có một cô gái thuộc gia tộc Hyuga đã tham gia vào cuộc chiến, đã giúp đỡ hắn."
Naruto sững sờ. Cậu không thể tin được điều này. Cậu không nghĩ đến một thành viên của gia tộc Hyuga lại có thể giúp đỡ Sasuke.
Naruto "Không thể nào! Không có ai như vậy! Tất cả đều là lời nói dối!"
Raikage "Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin ngươi sao?cô ta đã hy sinh bản thân để bảo vệ hắn. Hắn đã lợi dụng cô ta, và cô ta đã tự nguyện đi theo hắn. Mọi tội lỗi đều đổ lên hai người họ."
Naruto không thể nói thêm một lời nào. Cậu đã cố gắng bảo vệ Sasuke, nhưng giờ đây, cậu lại phải đối mặt với một sự thật đau lòng. Cậu đã không thể cứu Sasuke, và giờ đây, cậu cũng không thể giúp được cô gái bí ẩn đó. Cậu đã không thể làm được gì, và cậu đã Sau cuộc đối thoại với Raikage, Naruto quay về với tâm trạng vô cùng hoang mang và nặng trĩu. Cậu cố gắng thuyết phục bản thân rằng những gì Raikage nói chỉ là lời dối trá, nhưng trong lòng cậu, một nỗi ngờ vực đã nhen nhóm. Cậu không thể tin được rằng có một cô gái, đặc biệt là một người thuộc gia tộc Hyuga với đôi mắt trắng, lại đi theo con đường đen tối của Sasuke.
Naruto đã trải qua nỗi đau của sự cô đơn, nhưng cậu vẫn luôn giữ một niềm tin vững chắc vào tình bạn. Cậu tin rằng cậu có thể cứu Sasuke. Nhưng giờ đây, nỗi đau của cậu không chỉ là sự mất mát của một người bạn, mà còn là sự hoang mang về một sự thật mà cậu không thể nào hiểu được.
Trong những ngày tiếp theo, hình ảnh về cô gái bí ẩn với đôi mắt trắng luôn ám ảnh cậu. Cậu tự hỏi đó là ai. Tại sao cô ấy lại đi theo Sasuke? Cô ấy có phải là một người bạn của cậu không? Nỗi lo lắng và hoang mang cứ dằn vặt cậu. Cậu đã không thể cứu Sasuke, và giờ đây, cậu cũng không thể hiểu được nỗi đau của người bạn mình trở nên vô vọng.
Naruto nhận ra rằng cậu không thể cứu Sasuke nếu cậu không hiểu được nỗi đau của cậu ấy. Cậu đã cố gắng rất nhiều, nhưng cậu vẫn không thể chạm đến trái tim của Sasuke. Cậu đã chiến đấu, đã nói chuyện, đã cầu xin, nhưng không có gì thay đổi.
Naruto quyết định đi theo một con đường khác. Cậu tìm đến Tobi, kẻ đã thao túng Sasuke. Cậu muốn biết sự thật, muốn biết tại sao Sasuke lại đi theo con đường đó. Cậu muốn tìm hiểu về nỗi đau của Itachi, về sự thật của gia tộc Uchiha.
Naruto tin rằng chỉ khi cậu hiểu được nỗi đau của Sasuke, cậu mới có thể cứu cậu ấy. Cậu đã chấp nhận rằng việc cứu Sasuke không chỉ là một trận chiến, mà là một hành trình để thấu hiểu. Cậu đã sẵn sàng đối mặt với sự thật, dù nó có đau lòng đến đâu.
Sasuke nhắm mắt lại. Trong tâm trí anh, một đoạn ký ức hiện về. Đó là khoảng khắc anh đối mặt với Đội 7, ngay sau khi kết liễu Danzo. Ánh mắt của Naruto, của Sakura, của Kakashi, tất cả đều hiện rõ trong đầu anh.
Anh nhớ lại ánh mắt của Naruto. Nó không phải là sự hận thù, mà là sự lo lắng, sự thất vọng. Naruto đã cố gắng hết sức để cứu anh, nhưng anh đã từ chối. Anh đã đẩy Naruto ra xa, đã nói những lời tàn nhẫn, đã nói rằng anh không cần tình bạn.
Naruto "Sasuke! Tại sao cậu lại làm như vậy?! Cậu không thể cứ mãi đi theo con đường này!"
Sasuke đã không đáp lại. Anh chỉ nhìn Naruto, với vẻ mặt lạnh lùng. Anh đã nghĩ rằng anh có thể quên đi quá khứ, quên đi tình bạn. Nhưng giờ đây, trong khoảnh khắc đó, anh nhận ra rằng anh đã sai. Anh đã làm tổn thương những người mà anh đã từng coi là gia đình.
Anh nhớ lại ánh mắt của Sakura. Đầy sự đau khổ, sự sợ hãi. Sakura đã cố gắng nói chuyện với anh, đã cố gắng ngăn cản anh. Nhưng anh đã từ chối. Anh đã tấn công cô, đã nói những lời cay đắng.
Sakura "Sasuke-kun! Tại sao cậu lại làm như vậy?! Cậu không phải là người như vậy!"
Anh đã làm tổn thương cô. Anh đã làm tổn thương người đã từng quan tâm đến anh, người đã từng coi anh là tất cả.
Anh nhớ lại ánh mắt của Kakashi. Sự thất vọng, sự buồn bã. Kakashi đã cố gắng bảo vệ anh, đã cố gắng khuyên bảo anh. Nhưng anh đã từ chối. Anh đã tấn công Kakashi, đã nói rằng anh không cần sự giúp đỡ của ai cả.
Kakashi:"Sasuke... Em đã đi quá xa rồi."
Anh đã từ chối tất cả. Anh đã từ chối tình bạn, tình yêu, và cả sự giúp đỡ. Anh đã chọn con đường trả thù, và giờ đây, anh phải sống trong sự cô độc.
Khi tỉnh lại, Sasuke nhìn thấy Hinata đang ở bên cạnh. Cô không nói gì, chỉ im lặng chăm sóc anh. Anh đã đẩy mọi người ra xa, nhưng cô vẫn ở đó. Cô đã chứng kiến tất cả sự tàn bạo của anh, nhưng cô vẫn ở bên cạnh.
Sasuke nằm đó, cơ thể run rẩy vì mệt mỏi và đau đớn. Anh nhắm mắt lại. Trong tâm trí anh, hình ảnh của Đội 7 hiện về. Ánh mắt đau đớn của Naruto, của Sakura, của Kakashi, tất cả đều làm anh cảm thấy khó chịu. Họ đã cố gắng ngăn cản anh, nhưng anh đã từ chối. Anh đã chọn con đường này, và anh sẽ không hối hận.
Bỗng, Sasuke cảm nhận được một sự hiện diện. Đó là Tobi.
Tobi "Ngươi đã trả thù được rồi, Sasuke. Nhưng ngươi đã phải trả giá bằng đôi mắt của mình."
Sasuke không đáp. Anh đã đạt được mục tiêu, nhưng anh không cảm thấy thanh thản.
Tobi "Ngươi đã làm rất tốt. Giờ đây, ngươi đã là kẻ hủy diệt, kẻ phải trả thù cho Itachi."
Sasuke "Itachi... Itachi đã... đã làm gì?"
Tobi:"Itachi... hắn đã tự tay giết chết gia tộc của mình vì một mục đích cao cả. Và giờ đây, ngươi phải trả thù cho hắn. Ngươi phải hủy diệt Làng Lá, nơi đã lợi dụng hắn."
Lời nói của Tobi làm Sasuke cảm thấy phẫn nộ. Anh đã mất tất cả, và giờ đây anh lại phải nghe những lời nói đó.
Sasuke "Ngươi... ngươi đã làm gì với Itachi? Ngươi đã lợi dụng hắn!"
Tobi"Ta chỉ giúp hắn thôi. Ngươi phải tin ta."
Sau luồng ký ức đấy với đội 7. Thì Taka đến và đưa Sasuke đi.
Suigetsu, Karin và Jugo xuất hiện, họ đã đến để cứu Sasuke.
Suigetsu "Sasuke! Cậu không sao chứ?"
Karin"Sasuke-kun! Anh có bị thương không? Em có thể chữa trị cho anh!"
Sasuke không đáp. Anh chỉ nhìn Karin với vẻ mặt lạnh lùng. Anh đã quá quen với những vết thương, với nỗi đau thể xác. Nỗi đau tinh thần mới là thứ đáng sợ.
Jugo"Cảm xúc của cậu ấy đang rất hỗn loạn. Chúng ta phải đưa cậu ấy đi."
Tobi"Đừng lo. Ta sẽ giúp hắn. Ta sẽ cho hắn Mangekyou Sharingan vĩnh cửu, bằng cách cấy ghép con mắt của Itachi vào hắn."
Lời nói đó làm tất cả mọi người sững lại.
Suigetsu "Cấy ghép mắt của Itachi sao? Cậu ta... sẽ trở thành một con quái vật sao?"
Karin "Sasuke-kun... Anh không cần phải làm như vậy! Anh có thể trở về với chúng ta!"
Sasuke không đáp. Anh đã mất tất cả, và giờ đây anh phải hy sinh đôi mắt của mình để có được sức mạnh mới. Anh đã chọn con đường này, và anh sẽ đi đến cùng.
Sasukegiọng lạnh lùng, dứt khoát "Đưa tôi đi."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store