Naruto Fanfic Soi Xich Cua Shinobi Itachi X Oc
Những bông hoa trà đỏ rực thi nhau đua nở, tô điểm cho vẻ đẹp quý phái trong lâu đài Satsuma. Biểu tượng hoa cúc vạn thọ kiêu hãnh được khắc lên phần tường thành ngoài lâu đài.Một người phụ nữ mặc bộ kimono sang trọng với họa tiết hoa mẫu đơn đang rảo bước quanh khu vườn trà. Cô khoảng ngoài 30 tuổi, khuôn mặt mang nét đẹp kiều diễm cùng làn da mịn màng không tì vết. Đôi mắt nâu toát lên vẻ xa cách với kẻ khác.Người phụ nữ này – Satsuma Suiren là phu nhân của trưởng tộc Satsuma, quyền lực trong chính trị của cô phải ngang hàng với các thủ lĩnh cai trị bốn ngọn núi vùng Shinshou.Hoa trà ở đây do đích thân Suiren trồng và chăm sóc từng cây. Hôm nào cô cũng đến khu vườn trong lâu đài, lặng lẽ ngắm nhìn những bông hoa đỏ rực mới nở."Suiren – sama, các vị thủ lĩnh đã tới đủ." Một nữ hầu quỳ xuống thông báo.Phu nhân gật đầu, liếc quanh khu vườn lần nữa xong mới rời đi.Cuộc họp diễn ra thiếu bóng thủ lĩnh núi Thanh Long."Muren đã chết. Không ngạc nhiên lắm, ta đoán một ngày hắn sẽ có kết cục đó." Satsuma Mayuko lên tiếng với giọng dửng dưng, thổi ra làn khói trắng, cầm trên tay điếu thuốc lá đang cháy, tay kia vân vê lọn tóc nâu mượt mà dài ngang lưng."Tắt thuốc lá đi, Mayuko - dono. Hãy giữ thể diện của thủ lĩnh núi Chu Tước." Satsuma Taiga nghiêm khắc nhắc nhở. Người đàn ông trung niên toát lên sự kỉ luật hà khắc này là người cai trị núi Bạch Hổ. Với sự lãnh đạo của Taiga, nơi đó giống như một cái trại quân sự hơn là chỗ cho dân thường sinh sống."Đừng cứng nhắc với phụ nữ, Taiga – sama. Với cả, Mayuko – sama, làm ơn đừng hút thuốc khi ta bắt đầu họp được không?" Satsuma Genki thoắt ẩn thoắt hiện như cái bóng, thoáng chốc đã ngồi vào chiếc ghế trống không. Hắn là gã đàn ông có bề ngoài toát lên vẻ láu cá với kiểu tóc che đi một mắt cùng nửa khuôn mặt.Cả Mayuko và Taiga đều giật mình khi hắn lên tiếng, không hề nhận ra sự tồn tại của Genki cho đến khi hắn xuất hiện.Cánh cửa mở ra, phu nhân Suiren bước vào phòng, đưa tay ra hiệu cho ba kẻ kia thông báo lãnh chúa sẽ tới. Mayuko lập tức dụi điếu thuốc hút dở vào gạt tàn mang theo. Cả ba người cai trị các ngọn núi đều đứng dậy, bước ra khỏi ghế và quỳ xuống trước mặt thủ lĩnh của gia tộc Satsuma. Không một ai dám ngẩng đầu lên để nhìn mặt lãnh chúa, họ đồng thanh hô to lời chào:"Takahisa - sama. Suiren – sama."Lãnh chúa Takahisa là một người đàn ông trung niên toát lên vẻ phong trần, râu ria lởm chởm cùng nét mặt cao ngạo của người bề trên. Ông không nhìn ba người đang cúi gằm mặt xuống đất mà ngạo nghễ đi tới cái ghế đặt sau bức màn che. Khi ông đã yên vị, phu nhân Suiren mới kéo màn che xuống.Theo luật lệ từ xa xưa, lãnh chúa sẽ luôn đối thoại đằng sau tấm rèm ngay cả với tầng lớp quý tộc."Nguyên nhân cái chết của Muren là gì?" Từ trong màn che, Satsuma Takahisa hỏi với giọng nghiêm nghị. Đôi mắt nâu của phu nhân Suiren bắt gặp cái nhìn e thẹn của Mayuko, người hơi lén ngẩng đầu lên. Hai người phụ nữ liếc nhau trong một giây ngắn ngủi sau đó Mayuko cúi xuống."Thưa ngài, do dân vùng Ryodan giết hại." Genki đáp trong tư thế cúi đầu."Không có chuyện lũ dân hạ đẳng đó có thể đàn áp được quân đội của Muren, chắc hẳn có kẻ nào đã giúp chúng. Tuy nhiên trước hết, Suiren, lại đây." Takahisa ra lệnh.Phu nhân Suiren đứng bên cạnh rèm, nghe vậy liền cúi người khom lưng bước vào trong."Phốp!!!"Âm thanh của cái tát đau điếng vang lên tàn nhẫn. Phu nhân Suiren bị đánh văng cả người ra khỏi màn che, gương mặt xinh đẹp biến dạng, sưng đỏ rớm máu. Nét mặt của Mayuko bàng hoàng."Lũ Ryodan có gan tới vậy là do cô nhiều lần đề nghị Muren nhân nhượng với chúng, bởi nơi đó vốn là quê nhà của cô, Suiren." Lãnh chúa nghiêm khắc quở trách. Phu nhân Suiren cúi gằm mặt, mặc kệ gò má lấm tấm máu chảy, cô liền quỳ xuống cầu xin:"Mong ngài thứ lỗi, Takahisa - sama."Taiga và Genki làm vẻ mặt thờ ơ do đã quá quen với cảnh tượng trước mặt, chỉ có Satsuma Mayuko chuyển từ vẻ mặt ngỡ ngàng sang mí mắt giật giật."Muren chết đã kích hoạt phong ấn của tộc Uzumaki, vùng Shinshou sẽ bị cô lập với bên ngoài một thời gian. Việc này không có gì đáng ngạc nhiên, nó xảy ra vào mỗi lần ta chọn ra người kế vị vùng đất mới." Takahisa nói vọng ra từ trong tấm màn."Thưa ngài, tôi xin đề xuất em họ của Muren – dono lên làm người cai trị vùng núi Thanh Long. Cậu ta là người nhanh nhẹn, năng lực lãnh đạo không tồi." Taiga đưa ra ý kiến."Là Musashi – sama nhỉ? Tôi thấy đó là ý kiến hay, thưa ngài." Genki nói với Taiga."Tôi không phản đối, thưa lãnh chúa." Mayuko nói trong ánh mắt hời hợt."Quyết định thế đi. Còn về những kẻ nổi loạn và những kẻ đã giúp lũ dân đen. Hãy tìm ra và giết sạch chúng." Takahisa ra lệnh với giọng uy nghiêm."Rõ!!!" Cả ba người cai trị vùng núi đồng thanh hô dứt khoát.Trước khi đi, vì biết lãnh chúa thích phụ nữ đẹp, Genki đề nghị tặng ngài hai "đóa hoa kiều diễm" nổi bật nhất trong khu kĩ viện của hắn. Takahisa chấp nhận.***Khi Genki và Taiga đã rời lâu đài, Mayuko sốt ruột đợi trong phòng. Đã ba tiếng trôi qua mà không thấy Suiren gọi mình khiến cô ta sắp nổi điên.Không đợi nữa, Mayuko xông thẳng một mạch vào phòng riêng của phu nhân lâu đài Satsuma. Chẳng có ai ngăn cản cô, có vẻ họ đã được lệnh từ trước. Bước vào khu nhà rộng rãi vắng bóng người hầu, Mayuko tiến đến chiếc cửa sắt nặng trịch nối với căn phòng riêng tư của lãnh chúa. Chỉ có kẻ được phép mới dám đi vào đây.Mạnh bạo mở cánh cửa sắt, Mayuko tiến thẳng vào trong phòng. Hai cánh cửa tự động đóng lại theo lực quán tính, che dấu một sự thật đáng kinh ngạc về lâu đài này.Mayuko đi một mạch tới nơi sâu nhất của căn phòng. Nơi đây ngập trong mùi trầm hương thơm phức, phảng phất đâu đó còn đọng lại mùi vị dục vọng của cuộc tình nảy lửa.Ngồi trên chiếc ghế sang trọng là phu nhân Suiren. Cô mặc bộ kimono cách tân với gấu áo ngắn tới đùi, ống tay dài và rộng. Đôi chân dài trắng mịn như đậu phụ mới ra lò. Suiren vắt chân này sang chân kia, phong thái ngồi uy nghi như một bà hoàng. Chiếc giường phía sau có hai người phụ nữ trần như nhộng đang nằm thở hổn hển, nét mặt đờ đẫn, gò má ửng đỏ.Cảnh tượng chẳng có gì đáng nói nếu không tính đến một người làm hành động khó tin ở đây. Lãnh chúa Takahisa khỏa thân, quỳ bằng bốn chân như một con chó bên cạnh chiếc ghế phu nhân ngồi. Hắn đang liếm lấy liếm để ngón chân cái của Suiren với khuôn mặt vô hồn. Nước bọt của hắn làm ướt đẫm ngón chân cô.Suiren chống khuỷu tay lên ghế, tựa cằm vào lòng bàn tay với nét mặt phát chán nhìn Takahisa. "Cút ra!! Đồ nhơ bẩn!!"Suiren chửi rủa, vung chân đá thẳng vào mặt gã đàn ông làm hắn bay đập người vào tường. Takahisa lăn quay ra đất, không nhúc nhích gì.Mayuko đằng đằng sát khí nhìn hai người phụ nữ khỏa thân trẻ đẹp đang trong cơn say tình ái, đến khi liếc mắt về phía gã lãnh chúa, gân trên trán cô nổi rõ lên."Suiren – sama, chị có biết là khi thấy thứ rác rưởi kia đánh chị, em đã muốn xông tới giết gã ngay lập tức không?! Dù em hiểu là chị khiến hắn làm thế để che mắt Genki và Taiga.""Bình tĩnh, Mayuko. Thiếu kiên nhẫn luôn là điểm yếu của em. Binh lực do Taiga nắm giữ rất mạnh, sức chiến đấu của gã cũng đáng gờm. Thuật của Genki rất khó lường, ta càng nên đề phòng hắn." Suiren nhận xét với vẻ mặt lãnh đạm.Mayuko bước tới giường, thô bạo nắm lấy tóc hai ả nữ kia, kéo họ xuống đất. Hai nữ nhân nằm vật trên sàn như con rối vô tri."Mới có mấy tiếng mà chị đã chơi đùa với lũ xấu xí này rồi sao?! Chúng làm sao có cửa so sánh với sắc đẹp của em chứ!" Mayuko bực bội phàn nàn.Suiren cười hừ một tiếng, ngón tay cái vuốt nhẹ bờ môi người kia. Cô táo bạo thách thức với giọng khêu gợi."Thế cho ta xem em quyến rũ cỡ nào đi, Mayuko." Người cai trị núi Chu Tước liếm môi, hơi thở ẩm ướt và nóng hổi khi thấy đôi mắt nâu tuyệt đẹp của Suiren. Mayuko chậm rãi cởi bỏ kimono, ánh mắt ham muốn chiếm hữu không rời người phụ nữ trước mặt. Sáng hôm sau, hai ả mới tới dĩ nhiên sẽ bị Mayuko trừ khử vì chúng đã ngủ với Suiren, còn hiện giờ, trong tâm trí Mayuko chỉ mang khát vọng được hòa làm một với người kia.Vài tiếng trôi qua, khi đã thỏa mãn, Mayuko mặc lại trang phục tươm tất, toan định rời đi. Suiren khỏa thân nằm trên giường, chỉ đắp lớp vải sa tanh mỏng che phần hông. Trên tay cô cầm tẩu thuốc đang hút. Thở ra một làn khói trắng, Suiren lên tiếng với ánh mắt toan tính."Ta nghe nói Taiga đã cử 22 shinobi đánh thuê có tên trong sách truy nã của các quốc gia đến xử lũ người kia. Vậy thì ta có ý này, một hòn đá giết được hai con chim..."Nghe xong, Mayuko mỉm cười xảo quyệt xen lẫn chút hồn nhiên như một đứa trẻ tìm thấy đồ chơi mới."Nghe hay đấy, chị à."***Người dân Ryoudan di tản ra khỏi ngôi làng của họ, chạy trốn trước khi lực lượng ám sát do gia tộc Satsuma phái tới. Trong hang động rộng lớn, nơi họ quyết định dựng trại, Akemi hỏi Kirei điều mình băn khoăn."Tại sao mọi người không di dời sang nơi khác sớm hơn? Thà đi khỏi nơi bị áp bức này để phiêu bạt xứ lạ, dù đương đầu với cuộc sống khó khăn nhưng có được tự do.""Một vài người chúng tôi đã thử cố gắng rời khỏi vùng Shinshou. Tuy nhiên tất cả họ đều bị giết bởi quân đội của gia tộc Satsuma ngay khi họ vượt qua biên giới." Kirei giải thích, ánh mắt trĩu nặng nỗi lòng."Thứ kiểm soát và thống trị thế giới chính là sức mạnh. Ngay cả những nước giàu có nhờ phát triển kinh tế cũng đều phải nhún nhường những Đại Quốc có sức mạnh quân sự to lớn." Kirei cam chịu nói, hai bàn tay siết lại trong sự bất lực."Cái này tôi hiểu." Akemi đáp ngắn gọn bằng ánh mắt thông cảm."Vì dân thường chúng tôi không đánh lại sức mạnh của gia tộc Satsuma, nên chúng tôi chỉ còn cách chịu đựng."Dược sĩ nói rằng kết quả hiện tại chỉ là "tức nước vỡ bờ". Trước khi Akemi rời đi, hắn cho cô một chiếc lọ nhỏ chứa thuốc dạng lỏng được làm từ Thiên Sơn Tuyết Liên coi như quà cảm tạ vì đã giúp dân làng.Từ xa chỗ hai người đứng, Kisame nhìn chằm chằm vào cánh tay phải vừa được nối lại của Akemi. Thân hình cao lớn của gã trông có vẻ lạc lõng giữa đám người dân thấp bé, gầy guộc.Nghĩ lại cảm giác lạnh ngắt khi ngoạm vào bắp tay Akemi lẫn tốc độ liền lại chóng mặt của cánh tay đứt rời, gã tự hỏi cô ta đã làm những gì?Trong Akatsuki có nhiều kẻ với cơ thể dị dợm. Kakuzu mang tận 5 trái tim. Hidan bất tử. Sasori với toàn bộ thân thể là con rối. Vì vậy gặp phải Akemi như một xác chết biết đi không làm Kisame bất ngờ lắm.Thế giới shinobi rất khó đoán, đầy những điều chẳng thể lường trước được."Hiện tại mọi người cứ trốn tạm ở đây. Đợi tôi phá kết giới, tôi sẽ quay lại hộ tống mọi người ra khỏi vùng Shinshou." Akemi nói.Kirei hơi lưỡng lự, những người khác cũng hiện vẻ mặt e ngại."Tại sao cô giúp chúng tôi nhiều vậy?" Một người dân làng băn khoăn hỏi."Coi như để trả ơn vì mọi người đã cho tôi ở lại làng khi bị mất trí nhớ." Akemi đáp lại với giọng hiển nhiên.Sau khi cả hai ra khỏi vùng đất Thanh Long, Kisame bình luận:"Nếu để trả ơn thì xét đến việc giúp đám người kia chống lại lũ lính là đủ. Đâu cần phải giúp đỡ tận tình đến thế. Ý định của cô là gì?" Gã cá mập liếc người kia với ánh mắt hoài nghi.Akemi giơ cánh tay mới nối lại, cử động các ngón tay, các cơ cứng đờ dần trở nên linh hoạt theo thời gian."Chẳng có gì. Chỉ là..."Cô hờ hững trả lời, nhưng mấy từ cuối giọng đột ngột lạnh lùng, không có một chút độ ấm nào. Âm điệu phát ra nghe như đang chế giễu chính sự giả tạo của bản thân."Theo thói quen..."Nghe thế, Kisame bật lên tiếng cười khà khà thích thú. Gã lắc đầu, gương mặt máu lạnh đanh lại, thừa nhận:"Mà thôi, bất kể lí do gì, giúp là giúp."***Cả hai nghe ngóng tình hình của các vùng đất, tìm đường đến lâu đài Satsuma.Trên đường đi, Akemi chữa bệnh cho người khác để kiếm tiền mua trang phục và phí đi đường.Cô đổi bộ yukata sang quần áo thích hợp cho việc vận động hơn: một chiếc áo cộc tay kiểu kimono cách tân, với phần thắt lưng màu đỏ nổi bật. Quần đùi bó sát hai chân cùng với đôi tất dài màu đen làm tôn lên các cơ bắp săn chắc. Đôi găng tay cùng màu tạo thêm tính linh hoạt và giày đế bằng ôm lấy cổ chân giúp di chuyển dễ dàng.
Note: Tranh đầu tiên tôi tạo ra bằng AI. Tranh thứ hai về hiện tượng phản xạ ánh sáng, tôi tự vẽ bằng Paint.Định nghĩa về hiện tượng phản xạ ánh sáng: Khi ánh sáng đụng vào một đối tượng, nó sẽ chịu hiện tượng phản xạ, trong đó tia sáng sẽ bật lại theo hướng ngược lại hoàn toàn. Đây là sự phản xạ ánh sáng. Như trong trận chiến kia, tia sáng phản xạ lại không nằm trong tầm mắt của kẻ thù, nên chúng không nhìn thấy tia sáng và các dây dao.Đòn cuối cùng Akemi sử dụng để khóa đối thủ trong trận đấu tay đôi là đòn khóa chữ thập hay còn gọi là "armbar", là một kỹ thuật đặc biệt hiệu quả trong võ thuật, đặc biệt là Brazilian Jiu-Jitsu. Ngoài ra những cú móc và đánh bằng cùi chỏ gây sát thương cao là đặc trưng của Muay Thái.
Note: Tranh đầu tiên tôi tạo ra bằng AI. Tranh thứ hai về hiện tượng phản xạ ánh sáng, tôi tự vẽ bằng Paint.Định nghĩa về hiện tượng phản xạ ánh sáng: Khi ánh sáng đụng vào một đối tượng, nó sẽ chịu hiện tượng phản xạ, trong đó tia sáng sẽ bật lại theo hướng ngược lại hoàn toàn. Đây là sự phản xạ ánh sáng. Như trong trận chiến kia, tia sáng phản xạ lại không nằm trong tầm mắt của kẻ thù, nên chúng không nhìn thấy tia sáng và các dây dao.Đòn cuối cùng Akemi sử dụng để khóa đối thủ trong trận đấu tay đôi là đòn khóa chữ thập hay còn gọi là "armbar", là một kỹ thuật đặc biệt hiệu quả trong võ thuật, đặc biệt là Brazilian Jiu-Jitsu. Ngoài ra những cú móc và đánh bằng cùi chỏ gây sát thương cao là đặc trưng của Muay Thái.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store