Phỏng vấn
Tôi bèn hỏi:Tôi: Sao cậu lại ở đây.V: Tớ làm thêm ở đây.Tôi: Tớ tưởng cậu là con chủ tịch màV: Sao cậu biết .Tôi: Hope nói với tớ.V: Thôi, chúng ta phỏng vấn thôiTôi: OkThế là tôi đã phỏng vấn xong, nhẹ nhõm cả người.V: Cậu thấy thế nào.Tôi: Bình thường mà, nhưng mình vẫn sợ.V: Thôi, đi ăn đi tui khao.Tôi: Nhưng tui bảo Hope đến đón tôi rồi, cậu đi cùng điV: Thế thì phiền quáTôi: Không sao đâu, chúng mình là bạn mà.V: Cảm ơn nha.
Hope đã đến
Hope: Chào em
Tôi+V: Chào anh
Hope: Đi ăn cùng luôn nha, V à thế Park phỏng vấn thế nào?
V: Cũng tốt ạ
Tôi: Thôi đi ăn đi nào hai chàng trai., không nói nữa.
V: Đi ăn thôi, đói lắm òi
Thế là đến quán ăn
Tôi thì ăn ít còn hai người kia thì ăn rất khỏe cứ như ăn thi í.
Tôi: Ăn bình tĩnh thôi nào
Hope: Tại vì anh đói quá từ sáng đến giờ chưa ăn gì cả!
Tôi: Sao lại chưa ăn hả anh?
Hope: Tại vì....vì em ko nấu đồ ăn sáng cho anh.
V: Trời ơi, anh ko nấu đồ ăn sáng được à?
Hope: Tại vì anh nấu ăn dở .
V: Nấu dở đến mấy cũng tự nấu đi chứ.
Tôi: Thôi nào, đừng cãi nhau nữa, đi về thôi !
Hope: Ừ
V: Hai người về đi em còn có việc ở công ti
Tôi: Ừ, cậu đi cận thận nha
Lúc V đi anh hỏi tôi:
Hope: Em thích cậu ta à
Tôi: Không ạ, anh ghen à
Hope: Đâu, anh thấy em với V thân nhau quá anh chỉ hỏi thế thui à
Tôi: Vâng, hai chúng em là bạn mà!
Hope: Uhhh.
Thế là hai chúng tôi về
Mệt quá hu hu🤣
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store