ZingTruyen.Store

Mot Chut Vun Vat Moe Moe

" ê toàn, đi ăn không?"

  xuân mạnh đi đến đập vào vai tôi, khi tôi đang ngồi ngẩn ngơ nơi cửa sổ để ngắm một thường châu đầy tuyết.

  từ lúc đi cùng u23 tới thường châu, tôi được các thầy xếp chung phòng với phạm xuân mạnh. hai chúng tôi từ lúc ở chung phòng thì đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều. chúng tôi ăn đêm cùng nhau, ngủ cùng giờ, nói chung làm gì cũng làm chung, à tất nhiên là trừ mấy việc cá nhân ra nhá, đừng có nghĩ linh tinh. và từ việc chúng tôi thân thiết như thế nên mọi người ở tuyển gọi bọn tôi là bạn mì của nhau( vì hầu hết tất cả các bữa ăn đêm của chúng tôi đều là mì, mì hàn có, mì gói có, ramen có và hàng chục loại khác). và bây giờ thì mức độ thân thiết của chúng tôi đã đạt đến mức mà người ta vẫn hay nói là " trên tình bạn dưới tình yêu". xuân mạnh luôn quan tâm, chăm sóc tôi, tôi cũng chỉ đáp lại bằng sự quan tâm của mình, nhưng mấy ai biết rằng văn toàn tôi đã yêu xuân mạnh mất rồi. mà hình như sự quan tâm và chăm sóc của mạnh chẳng dành cho mình tôi đâu, nó còn dành cho mèo nhà nắng - văn đức, vậy nên chắc tình cảm đơn phương của tôi mạnh không biết đâu nhỉ. mà mạnh quan tâm đức cũng đúng thôi, người ta là bạn năm mười 7 tụi nữa mà, nhưng ngặt một nỗi là đức lại có đại kề bên, thế là mạnh lại thành thừa. tôi cũng đã chứng kiến bao lần mạnh buồn vì đức, mạnh khóc vì đức, lúc ấy tôi cũng chỉ biết an ủi, lòng tôi cũng đau chứ, thấy crush khóc ai lại không đau lòng, nhưng làm gì được bây giờ
à mà quay lại với việc mạnh rủ tôi đi ăn nào, nói lan man quá rồi.

  sau khi hỏi tôi thì mạnh đi qua một bên ngồi xuống và nhìn ngắm phố phường thường châu. tôi chỉ quay sang gật đầu cái rụp tỏ ý đồng tình, sau đó cầm đồ vào nhà vệ sinh để chuẩn bị. thay xong, tôi đi ra và hỏi:

" có gọi thêm mấy ông kia không?"

mạnh liền không nhanh không chậm bảo:

"có"

thế là tôi liền nhắn tin vào group chat tuyển:

vato

đi ăn không mọi người ơi

công chúa

ok đợi tao

thanh nô tì

ok đợi tao hộ giá công chúa

híp híp

ok

hải con

ok

hoàng tử

ăn gì đấy

vato

chưa biết nữa @mạnh02 rủ, giờ mọi người quyết định đi

hậu cute

vậy ăn lẩu nướng đi ạ

dụng dubai

hậu nhà em nói đúng đấy, ăn lẩu nướng đi ạ

chinh trắng

lẩu nướng +1

dũng supler

+2

di pinky

+3

mạnh không gắt

+4

mọi người

ok chốt lẩu nướng

mọi người đã offline

  và thế là 23 con người rồng rắn kéo nhau đi ăn lẩu nướng. đến nơi thì ai cũng ngồi có cặp có đôi, thế là tôi ngồi cạnh mạnh. theo như tôi đọc được trên Facebook thì ngồi cạnh người mình thích tim sẽ đập mạnh các thứ nhưng nó chỉ xuất hiện ở tôi vào vài ngày lúc tôi bắt đầu thích mạnh, còn giờ thì chắc do quen quá rồi nên chẳng còn nữa. kết thúc bữa ăn, cả hội lại kéo nhau ra về, đến khách sạn thì phòng ai người nấy về. tôi thì chẳng biết ai xui ai khiến gì mà lại kéo mạnh đi ra quán cafe thay vì về thẳng phòng, may mà trong khuôn viên khách sạn cũng có một quán cafe nên chúng tôi vào đó ngồi. tôi gọi một ly latte, còn mạnh uống americano, hai chúng tôi ngồi nói đủ thứ chuyện. và sẽ chẳng có chuyện gì đáng nói khi câu cuối tôi nói với mạnh lại là:

" mạnh ơi, tôi thích ông, ông đừng đi theo, cũng đừng buồn vì đức nữa, quan tâm tôi đây này"

  tôi nhớ rõ là mình đâu có say, nhưng tại sao lại nói ra lời này. nhưng tôi lại chẳng ngờ rằng mạnh đáp lại:

" ừ tôi cũng thích toàn, tôi hay quan tâm, hay buồn vì đức chỉ là để thử toàn thôi"

  ủa sốc nha, không ngờ văn toàn tôi lại mắc bẫy, chắc xĩu quá, u là trời, ra là người ta thử mình thôi. tôi còn tưởng tình cảm đơn phương này sẽ không được đáp lại nữa chứ. cuối cùng thì chúng tôi đã về với nhau, như một trò đùa luôn, nói chung tới hiện tại thì hai đứa vẫn chăm rắc cơm chó cho hội cẩu FA và hạnh phúc bên nhau.
________
tình tôi như một câu chuyện, và anh là người biến nó thành cổ tích.
_____
end two
_____
vote cho mình nếu thấy hay nha, cảm ơn rất nhiều ạ😘

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store