Bài dự thi số 1: Hồi ức
Thí sinh: Hiyen
Mã số: 5HJ78
Thời gian nộp bài: 10/08/2021 4:39:40
Hồi ức
Bạn có tin vào giấc mộng của mình không ?Nếu như nó có thể làm một việc có ích gì cho bạn thì liệu bạn có tin tưởng vào nó? Nghe hoang đường và viễn vông nhỉMỗi con người sẽ chẳng có ai giống nhau và giấc mơ cũng vậy .Nó không giống nhau nhưng đôi khi lại có mối liên kết kỳ lạ đến bất ngờKhông tin à ?Tôi cũng vậy thôiCó những Giấc mộng màu hường , ngọt ngào tựa như vài ba câu chuyện cổ tích huyền ảo mà mẹ thường đọc cho chúng nghe vào mỗi buổi tối trước khi ngủĐối với những người trưởng thành mà nói thì giấc mộng của họ khá là mờ nhạt nhỉ .Nó tựa như làn sương ban mai vậy , tan dần mỗi khi ánh mặt trời đi lên trên bầu trời kiaHầu như đa số những người trưởng thành rất ít khi chia sẻ về giấc mộng của họTheo tôi biết là vậy đấyNhưng hẳn đây có phải là điểm tương đồng không ?Tất nhiên là không rồiBạn đã từng nghe qua câu nói truyền miệng trên mạng xã hội chưa , rằng :" Nếu như bạn mơ thấy người thương của mình thì có nghĩa là hai bạn nhớ nhau đến mức bước vào giấc mơ của nhau "Nghe ngu xuẩn nhỉ ?Ừm ngu thật , tôi đã từng nghĩ vậy đấy cho đến khi giấc mộng đấy xảy đến với chính tôiĐêm ấy là một đêm như bao ngày bình thường khác , tôi liu thiu dần chìm vào giấc mộng của chính mìnhChỉ trong phút chốc nhắm mắtKhoảnh khắc hiện ra trước mắt tôi là hình ảnh cái ngày định mệnh ấyCái ngày mà tôi biết thế nào là tỏ tình tựa những cảnh phim ngôn tìnhBiết thế nào là sự rung động của trái tim thiếu nữTôi nhìn cậu , cậu nhìn tôi hai con người ngập ngùng và e dè đứng phía sau dãy nhà họcBốn mắt nhìn nhau một lúc rồi lại đảo nhìn xung quanhhôm đấy là một buổi chiều tà , tầm cũng đã gần 4 giờ chiều . Tại chiều đấy chỉ có vài ba lớp có lịch học nên trường cũng khá vắng" Tớ thích cậu vậy nên.."Cậu nhìn tôi đang ngơ ngác mà cất lời bất giác không hiểu sao mà hai mặt lại đỏ lên" Chúng mình yêu nhau đi "Tôi nửa úp nửa mở nói với cậu , hai tay vô tức cọ cọ vào nhau làm tôi ngại ngùng thêm phần nào...Tiếp đấy tôi thấy mình bị cuốn lên khỏi không trung bay lên và dần xa khỏi khung cảnh kiaChân tôi lại một lần nữa tiếp chạm đất , cái cảm giác lơ lửng trên không trung làm tôi thật khó chịu đầu óc quay cuồng tuy chỉ là một giấc mơ nhưng nó lại rất thậtThứ trước hiện ra trước mắt tôi bấy giờ hẳn là những ngày đầu yêu nhau rồi , tôi nghĩ thếNhững ngày yêu không lo không nghĩNó mơ mộng và lãng mạnTựa như những viên kẹo ngọt ngào mà đứa trẻ con nào cũng hay ăn vậyĐến mức tôi tự hỏi bản thân đã làm gì mà dẫn đến kết cục như ngày hôm nayTại sao nhỉ từ đứa con gái vô lo vô nghĩ , miệng lúc nào cũng tươi cười như nắng ban mai ngày xưa lại trở thành một con người u ám lúc nào cũng chỉ đờ đờ cái mặt không quan tâm kia ra mà nhìn ngắm mọi thứThứ mà tôi có thể làm chính là thơ ơ và sống thực tế lênTôi thấyCái lúc mà cậu chạm nhẹ trên gò má tôi mỗi khi cả hai ngồi cùng nhau trò chuyện trên vườn hoa của lớpCái lúc mà cậu nhắc nhở mọi người đừng làm phiền khi tôi ngủ gục đi trên bàn học trong tiết văn nhàm chánCái lúc cả hai chạy về nhà dưới cơn mưa hè chỉ với lớp áo khoác trường mỏng manh kiaHay là những lời nhắc nhở và quan tâm kia của cậu mỗi khi tôi chơi ngu một việc gì đóCậu yêu tôi như cách tôi yêu cậuHẳn là thếTôi kẽ nhắm đôi mắt mình lại , cái lúc hàng mi đen kia rũ xuống thì xung quanh chỉ còn một mảng đenChỉ vì quá nhớ nên mới bước vào giấc mộng của nhau ưKhông thực tế nó không dịu dàng như những bộ phim tình cảm kia đâuNó khác lắm , khác đến mức thương hại" Cậu có hối hận không "Tôi mở tung đôi mắt nhắm tịt ban nãy ra , cậu đứng đối diện tôi mà cất lờiThật kỳ lạ dù đây chỉ là một giấc mộng nhưng sao nó thật chân thựcLời nói kiaÁnh mắt kiaCả nụ cười kiaLàm ơn đừng nhìn tôi vậy , làm ơn đừng dùng vẻ mặt ấy , làm ơn...." Tất nhiên là có , rất hối hận , đến mức muốn chết đi cho xong "Tôi đáp lời cậuNụ cười miễn cưỡng kia hiện dần lên khóe môi tôiTôi yêu cậu nhưng tôi lại làm tổn thương cậuĐứa con gái xấu xa này đã làm cậu đau khổ quá rồi" Cho dù hối hận như vậy nhưng vẫn chẳng thể quên được , dù nó có là rác thải đi chăng nữa thì nó cũng đã từng là cả thế giới bên trong trái tim này . Vì vậy đừng chán nản ,chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu , chỉ tiếc lần này không phải là người yêu cũng không phải là bạn bè ..Mà là người dưng"Đúng !Hãy quên tôi điHãy rời xa tôi điĐừng để tôi thấy bóng dáng cậu thêm một lần nào nữaNếu cứ thế thì tôi sẽ quên cậu dễ dàng hơnCậu và tôi sẽ chẳng có ai phải đau khổ vì mối tình không yêu không bạn này nữaSẽ chẳng ai...Quay người bỏ đi , đôi chân trần đi trên đoạn đường trắng xóa không hồi kết kiaMặc cho cậu đang dõi theo bóng lưng tôi rời đi chẳng lấy nổi một cái nhìn từ người phía trước đang dần rời đi" Cảm Ơn vì tất cả ,..., Tớ đã từng yêu cậu rất nhiều ..."Ánh ban mai chiếu rọi vào khuôn mặt đang ngủ say kia , tôi vội mở đôi mắt kia raTrời đã sáng rồiNgồi dậy , vò vò cái đầu tóc rối như tổ quạ kia của mìnhMấy chốc rồi lại tự cười chính giấc mộng ban nãyĐôi mắt hờ hững nhìn bầu trời xanh đang tỏa nắng thông qua lớp kính trên khung cửa sổHẳn đây sẽ là lần cuối tôi gặp cậu rồiChỉ tiếc là không phải trực tiếp nhưng thế cũng đủ rồi" Một giấc mơ ngu ngốc "-Hết-...
Phần chấm điểm tổng thể:
Tổng thể: 102 điểm
...
Phần chấm điểm của ban giám khảo:
Thứ hai, lỗi diễn đạt, lỗi chính tả và mình xin phép trích một câu như sau. Lỗi chính tả (sót từ) từ rất sớm nhé: "Có những Giấc mộng màu hường,... chuyện cổ tích huyền ảo mà mẹ thường đọc cho chúng nghe vào mỗi buổi tối trước khi ngủ" - chúng là ai? "Đối với những người trưởng thành mà nói thì giấc mộng của họ khá là mờ nhạt nhỉ" - Câu này nghe rất thô, không ăn nhập lắm vào bài. Mình xin phép thêm phần này vào mục lỗi diễn đạt luôn nhé: "Nó không giống nhau nhưng đôi khi lại có mối liên kết kỳ lạ đến bất ngờ" - Thiếu dấu chấm cuối câu và ở đoạn này đại khái ý nghĩa là "nhận xét của nhân vật 'tôi' về những giấc mơ, điều này có nghĩa là nhân vật đã rút ra từ chính bản thân mình, vậy chắc chắn là phải tin rồi. "Không tin à ?" - Chất vấn người đọc. "Tôi cũng vậy thôi"-Nếu bạn ghi ở câu thứ nhất là "Có người bảo, tôi đọc được, tôi nghe kể, v.. v" thì mình không nói, nhưng bạn đã cho ở câu thứ nhất nhân vật 'tôi' tỏ ra am hiểu về những giấc mơ đến thế, cuối cùng lại không tin. Nếu dùng những dữ liệu trước các câu này thì ý văn vẫn rất mơ hồ, bạn nên để ý thêm về mạch vẫn cho có nghĩa rõ hơn nhé. Và đại khái mình vẫn hiểu ý bạn, nhưng còn những đọc giả khác thì sao? "[..]tan dần mỗi khi ánh mặt trời đi lên trên bầu trời kia."- ánh mặt trời "đi lên"? Nhân hóa ở đây là không cần thiết, vì ánh mặt trời không thể dùng những từ chỉ hành động di chuyển như lên, đi,.., bạn nên hiểu nó là những tia, tia thì không thể chủ động di chuyển, chúng thay đổi các góc nhờ nguồn sáng, ở đây chính là mặt trời. Thay vào đó bạn nên dùng những từ như soi, rọi, ngời sáng, bừng lên, hoặc bỏ đi chữ ánh kia. Diễn đạt của bạn rất không ổn, đó là một điểm trừ lớn. Về bố cục, ba phần, phần đầu là độc thoại với những từ ngữ "đấy, nhỉ,.." tuy nhiên vẫn không tạo cảm giác đang đăm chiêu độc thoại lắm, hiệu ứng ứng dụng chưa tốt. Phần hai kể về mối tình rối ren, rối vì sao? Vì cái cách mà họ chia tay, vẫn yêu những lúc thì không, lúc lại có và muốn người kia đừng đau khổ, lúc lại triệt để muốn ra đi? Và tại sao họ chia tay? Không có lấy một dòng để nói đến.
Phần ba, kết, ngắn và rối rắm, rồi có yêu hay không? Nữ tổn thương nam hay nam làm thế?
Điểm cộng? Những điểm tổng thể, có ứng dụng miêu tả và độc thoại dù chưa tốt, nhưng đáng khen. Phần nội tâm vừa, không quá sâu nhưng cũng không thể nói là lướt qua không đọng lại tí gì. Xin lỗi vì săm soi quá nhiều điểm, nhưng mình là thế, và nếu bạn muốn tốt hơn, bạn cần đón nhận những ý kiến trái chiều. Điểm của mình cho bạn trong bài này là 29/50.
___Điểm trung bình: 28,5 điểm
...
Điểm số cuối cùng: 130,5 điểm
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store