ZingTruyen.Store

Moi Nguoi Em Ngu Nhe Porchay

Mùa hạ năm nào cũng thật tuyệt em nhỉ. Mùa hạ mùa của những cuộc chia ly. Hôm nay nắng hạ rất đẹp, đẹp như em của tuổi 18 rực rỡ và ấm áp. Chúc mừng sinh nhật bé yêu và tạm biệt nhé !
_______________________________

Ngay từ đầu thà rằng đừng gặp gỡ, thì bây giờ đã chẳng sợ chia xa. Cuối cùng điều Tankhun ghét chính là kết thúc.

Gặp Porchay anh đã thấy đứa trẻ này rất đặc biệt từ mái tóc đến nụ cười của em. Em cười lên như ngàn đoá hoa nở rộ cứ tưởng sẽ thấy mặt trời sẽ luôn toả sáng ấy vậy mà một ngày em bỗng biến mất, đến khi tìm được em chỉ còn tàn hơi. Hỡi ơi mặt trời bé nhỏ em có thể ở lại soi sáng cho anh được không ? Tankhun người yêu thích những cái đẹp vì thế nên hẳn yêu luôn cả em, vậy tại sao lại tàn nhẫn như vậy chứ, lại bắt em rời khỏi trần thế ?

Porchay như đứa trẻ nhỏ cứ chạy lang quanh Tankhun luôn hỏi anh những câu khó hiểu, cũng luôn kiêm nhẫn giải thích phim cho anh. Lúc em đi anh tưởng sẽ tốt đẹp ấy vậy mà đến khi thấy em ra sao anh mới hối hận cho ý nghĩ ấy của mình. Là anh sai rồi, anh đã phạm một sai lầm lớn để đến cuối đời cũng chẳng quên được. Phải làm sao đây em, Porchay có tha thứ cho anh không ? Tha thứ cho người tội đồ ích kỷ này được không ?

Xin lỗi và cảm ơn em Porchay !

Cảm ơn vì đã ở bên anh và xin lỗi vì đã đánh mất em.

Ngủ ngon bé yêu ! Chúc em đời sau hạnh phúc.

Gặp lại nhau khi mùa hoa nở em nhé !

                   _Tankhun_
________________________________

Written by Conheoxinhxinh
31/8/2022

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store