Thấy có lỗi hay là lo?
Gulf Kanawut
Mew nó bị thương, tôi chắc chắn. Dù có say tới mấy thì tôi cũng biết được cú ngã đó mạnh cỡ nào. Mày ghét tao như vậy sao lại cứu tao làm gì? Tôi trằn trọi mãi không ngủ được, cứ thấy có lỗi sao ấy.
"Hoiss, sao mà nghĩ về nó hoài vậy?" Hơn 1 giờ sáng mà tôi vẫn cố chấp đem theo hộp sơ cứu qua nhà của bọn tôi. Nếu không làm vậy cứ thấy áy náy, dù gì cũng vì tôi nên nó mới bị.
"Ai?" Cọc thế mày, giờ thì không biết nghe tiếng tôi nó có mở cửa không?
"Tao, mở cửa." Tiếng mở cửa gần như ngay khi tôi vừa nói hết câu, mặt nó có vẻ ngạc nhiên khi thấy tôi lắm. Ngạc nhiên cái mẹ gì không biết?
"Mày có chìa khóa mà Gulf?"
Ờ ha, sao tôi lại quên chuyện này vậy nhỉ, thôi dẹp đi, không nghĩ nữa.
"Mày cởi áo ra nhanh." Nó nhìn tôi đầy ngờ vực, thằng quần, mày nhìn tao kiểu gì đó.
"Làm gì?"
"Mày bị thương, đừng nghĩ tao không biết. Nhanh cởi ra xem." Tao bắt đầu hết kiên nhẫn với mày rồi đó. Nó nhíu mày nhìn tôi rồi cũng chịu cởi áo. Tao biết ngay là bầm đỏ hết mà.
"Sao nói không bị thương? Đi bệnh viện." Không biết nó có bị trật vai hay gì không mà sưng đỏ vậy ta.
"Không cần, bị bầm tí thôi." Cứng đầu làm gì không biết nữa.
"Không đi thì thôi, chườm lạnh đi rồi bôi thuốc, khi nào không ổn thì đi khám." Tôi đi lấy đá chườm cho nó, vì lạnh nên nó cau mày một tí, nhưng may mà chịu ngồi yên. Tôi soạn mấy cái thuốc cho nó rồi đứng lên đi về, coi như là trả nợ xong xuôi rồi.
"Gulf." Tôi quay lại nhìn nó, đợi nó nói, nhưng nó cứ nhìn tôi một lúc mà không nói gì nên tôi mặc kệ nó luôn, lúc này nó mới nói tiếp.
"Mày thấy có lỗi hay là lo cho tao?"
Ừ, sao nhỉ, cuối cùng là vì cái gì mà 1 giờ sáng tao qua đây băng bó cho mày vậy? Trong khi mày ghét tao, khốn ghê, tao lại không ghét mày. Thật sự là lo, nói không lo sao được, nó có thể bỏ mặc tôi nhưng mà không, nó chọn cứu tôi.
"Còn mày thì sao? Hôm đó mày thay băng vết thương cho tao là vì mẹ tụi mình hay là vì tao?"
"Vì lo. Tao lo cho mày, dù mày ghét tao nhưng Gulf, tao không có ghét mày." Thằng Mew nó nói gần như ngay lập tức, rồi sao mày lại đổ lỗi cho tao nữa vậy Mew, tao ghét mày? Tôi biết mỗi khi chuyện này xảy ra là bọn tôi sẽ cãi nhau, mà kết quả chỉ có một, không bao giờ ngưng cãi vả được. Để tránh chuyện đó, tôi không muốn trả lời nó mà quay về phòng cho rồi. Nhưng cái thằng con trâu này nó lại không cho tôi về.
"Mày tránh đi, để tao về."
"Nói rõ ràng một lần đi Gulf, lớn hết rồi đừng trốn tránh nữa. Sao mày ghét tao đến vậy?"
"Mew, tao đã nói tao không ghét mày." Tôi gằng giọng
"Nhưng hành động của mày thì có, tao thật sự muốn giải quyết cho xong chuyện này, tao không muốn cãi nhau mãi." Mew thì nhẹ giọng hơn, nó muốn nói chuyện nhưng tôi thì không. Tôi đẩy nó ra muốn đi về, nhưng nó đứng chặn ngay cửa, đẩy mấy cũng không đi. Tôi bực bội.
"Thì mày thừa nhận đi, thừa nhận là mày ghét tao."
"Gulf, mày nói tao đã nói gì đó đúng không, vậy thì nói ra đi, tao đã nói gì? Nói gì mà khiến mày giận như vậy?" Mày thật sự không nhớ mày đã nói gì hết hả thằng quần?
"Lúc mẹ mày nói sẽ đem tao về nuôi ở nhà mày, tao là em trai mày, mày nói mày không thích còn gì? Mày đừng có nói là mày không nhớ." Tôi gần như hét thẳng vào mặt nó, trong khi tay thì túm chặt cổ áo nó, tôi đang kiềm chế để không đánh nó lúc này, sao mày có thể quên đi mấy lời đó trong khi tao lúc nào cũng nhớ đến chúng vậy. "Có biết lúc đó tao thấy thế nào không? Đứa bạn thân nhất của mình ghét mình. Thằng khốn, mày mới là đứa ghét tao."
"Gulf, tao nói không thích mày làm em trai tao. Tao có nói ghét mày đâu?" Nó giữ vai tôi cho tôi đứng đối diện với nó rồi thẳng thắng nhìn vào mắt tôi. "Mày hiểu lầm tao rồi."
"Sao lại không thích có em trai?" Tôi hỏi một câu ngớ ngẩn lúc này, đúng là nó chẳng nói từ nào "ghét tôi" cả, nhưng chính cái câu không thích của nó làm tôi luôn có cảm giác đó, cảm giác bị ghét.
"Nếu mày có một đứa em rồi mày có còn muốn có thêm không? Lúc đó tao chỉ là một thằng nhóc thôi Gulf, tao đâu có nghĩ sâu xa được, tao không thích có thêm em thì tao sẽ nói như vậy."
Khốn rồi, vậy ra đó giờ tao tự suy diễn rồi làm mọi chuyện tồi tệ thế này đó à? Tôi nới lỏng tay, buông cổ áo nó ra. Khó xử quá vậy nè. Nó nhìn tôi rồi bật cười, cười cm mày thằng quần.
"Vậy mày còn ghét tao không?" Nó cười một lúc rồi mới ngưng được, sau đó nó hỏi. Tôi lắc đầu.
"Tao đã nói là không ghét mày mà?"
"Vậy chúng ta không giận dỗi nữa được không, mất mấy năm rồi."
"Ờ." Còn lí do gì mà giận nữa, chỉ vì lúc đó trẻ con quá, nếu tôi không cứng đầu cứng cổ mà giải quyết cho xong xuôi thì đâu có mất nhiều thời gian đến vậy.
"Xin lỗi vì làm mày hiểu lầm."
"Thằng Mew, mày thôi xin lỗi được rồi đó. Mày làm cho tao tệ hại vl." Tao mới là đứa có lỗi đây nè. "Tao cũng xin lỗi."
Nói rồi tôi đẩy nó ra, đi về nhà. May mà hôm nay nó nhất định muốn nói chuyện, còn tôi cũng chịu nói cho xong mà chúng tôi cuối cùng cũng có thể trở lại mối quan hệ bạn bè như cũ.
"Hoiss, hai đứa này sao lại đi chung vậy?"
"Champ, mày bớt hỏi ngu được rồi đó, tụi nó làm lành rồi chứ sao." San đánh thằng Champ một cái, hôm nay thằng Mew kêu sẽ chở tôi đi học, thì cũng đâu còn lí do gì từ chối đâu nên tôi ok luôn.
Hai đứa nó thấy tụi tôi làm lành thì mừng lắm, cứ hỏi lí do mãi, nhưng tôi không nói. Tụi nó mà biết tôi hiểu lầm thằng Mew thì mặt mũi để đâu nữa chứ. Đang ăn sáng thì Puifai đến, tôi cứ nghĩ cô ấy có bạn ở đây nhưng Puifai lại đến ngay bàn ăn của bốn đứa tôi.
"Gulf, mình xin làm phiền tí được không?" Cô ấy ngại ngùng nhìn ba đứa còn lại trên bàn, hả, tìm tôi á hả, sao tự dưng lại tìm. Vì không biết tìm có chuyện gì không nên tôi đành gật đầu đồng ý rồi đi theo Puifai ra phía ngoài.
"Có chuyện gì không?"
"Về kịch bản, mình muốn nhờ Gulf chỉ mình một chút. Mình chưa hiểu rõ nhân vật này lắm."
"À, cũng được, vậy sau giờ học đi nhé."
"Vậy cho mình xin LINE đi." Puifai đưa điện thoại cho tôi, đến mức này rồi mà từ chối cũng không được. Tôi cho cô ấy ID xong liền về chỗ ăn cho xong. Đám bạn tôi thì đời nào chịu để yên, bắt đầu tra hỏi như tôi là tội phạm vậy.
"Chuyện gì mà đến mức cho LINE luôn vậy mày?"
"Chà, Gulf muốn có người yêu rồi đó hả." Thằng San một câu, thằng Champ một câu, mặc đứa nào đứa đó hỏi, rồi tao có một cái miệng thôi, trả lời làm sao.
"Ăn đi, nói nhiều quá đó." Lâu rồi mới thấy mày bênh tao đó thằng Mew, cảm động ghê cơ. Nhưng sao trông nó khó chịu vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store