ZingTruyen.Store

Me Trung Nuoi Con Np Song Tinh

Chap 3 đứa con hư hỏng chất vấn trùng mẫu bị công lược, mẹ là thánh mẫu bao dung với các con của mình

So với sư thứu cuồng bạo, tính cách của Khang Duy nghiêng về phía nhẹ nhàng, bình ổn hơn.

Cuối cùng hắn đặt ra ước định với bé trùng mẫu, nếu muốn giao phối với trùng đực, cần phải giao phối với trùng đực là quan quân, còn những trùng đực vô dụng không có năng lực còn muốn đụng đến trùng mẫu? Nằm mơ đi.

Khi sư thứu tỉnh lại đã là ba ngày sau, bởi vì xúc phạm tới trùng mẫu, hơn nữa thân thể hắn đã tốt lên, nên hắn đã bị giam giữ ở phòng tạm giam cho đến khi tỉnh lại, cho dù lúc ấy khi chịch trùng mẫu hắn đã bị mất ý thức.

Hắn xem xét lại thể trạng của mình một chút, so với vỡ nát như trước kia, hiện tại thân thể hắn tản ra khí thế bừng bừng.

Lúc đó đụ địt rất nhiều lần với trùng mẫu, sau khi bị nước dâm của trùng mẫu tưới lên, tinh thần của hắn mới có thể hoàn toàn khôi phục.

Sư thứu từ nhỏ đã thích dùng vũ lực, không hề có trùng đực nào mạnh hơn hắn, hắn là người mạnh nhất của đế quốc Trùng tộc, tuổi còn trẻ đã lên được quan quân đỉnh cấp, cực kỳ kiêu ngạo là những từ được dùng để miêu tả hắn, hắn không thể tiếp thu được rằng khi mình đang ở thời kỳ "hôn mê" lại giao phối cùng trùng mẫu rồi lại bởi vì thế mà vào phòng tạm giam!

Ba ngày cấm đoán kết thúc, Khang Duy sau khi cùng những trùng đực cao cấp khác thượng nghị xong, quyết định giữ lại hình phạt để lần sau thảo luận, hiện tại sư thứu cần tĩnh dưỡng, dù sao cũng là chiến lực mạnh nhất của đế quốc.

Trùng đực tóc vàng cao lớn bước về hướng phòng của trùng mẫu, khuôn mặt hắn lớn lên tuấn mỹ, thịnh khí lăng nhân, nhưng hắn lại rất nham hiểm, tất cả điều đó đều khiến hắn trở nên hấp dẫn và có tầm trong mắt mọi người.

Cửa phòng của bé trùng mẫu đang đóng lại, sư thứu đến gõ cửa cũng không gõ, trực tiếp đẩy cửa ra, Khang Duy đang ngồi ở trên giường trùng mẫu, trong lòng ngực ôm lấy trùng mẫu nũng nịu, bé trùng mẫu ở trong lòng ngực hắn cười khanh khách, ở chung với nhau vài ngày, cậu đã sớm bị kiến thức bác học cùng sự bình tĩnh của Khang Duy mê hoặc.

Sư thứu há mồm :"Trùng mẫu."

Trì Liên nhận ra vị này là đối tượng đêm đầu tiên của cậu, mặt mày cong lên, vui sướng trên mặt có thể thấy được rõ ràng :"Cục cưng."

Thanh âm mềm mụp, mang theo một tia làm nũng, nội tâm của sư thứu mềm đi một chút, nhưng ngay lập tức, hắn cần giành lại danh dự cho bản thân :"Trùng mẫu, cảm ơn người vì đã giải quyết vấn đề tinh thần bạo loạn cho tôi. Nhưng tôi muốn thanh minh một chút, tôi không phải là phế vật phải dựa vào trấn an của trùng mẫu mới có thể sống, lần sau tôi sẽ không ỷ lại và giao phối cùng ngài, đương nhiên, tôi sẽ tránh cho chính mình lại lần nữa tiến vào phòng tạm giam."

Bé trùng mẫu nghe không hiểu lời nói liên tục hắn, cậu túm lấy áo của Khang Duy :"Phòng tạm giam?"

Khang Duy ôn nhu giải thích nói :"Hắn thương tổn cơ thể tôn quý của người, cho nên hắn cần phải bị trừng phạt." Hơn nữa không chỉ như vậy mà còn nhiều trừng phạt khác nữa.

Sư thứu ngạo mạn, từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ đến phòng tạm giam, hiện giờ vừa mới ra khỏi phòng tạm giam liền nói năng lỗ mãng với trùng mẫu.

Khang Duy trong lòng không vui, nhưng trước mặt trùng mẫu từ ái ôn nhu, hắn sẽ không tỏ vẽ sẽ tiếp tục xử phạt sư thứu, trong lúc bọn họ đang giằng co, tinh thần bạo loạn của sư thứu cư nhiên lại tái phát.

Tinh thần bạo loạn, làm cho vô số trùng đực bỏ mạng, khi nó xuất hiện, giống như là quỷ ảnh, trong khoảnh khắc liền có thể cướp đi mạng sống của hắn và những người xung quanh.

Sư thứu cảm nhận được cái gì đó, sắc mặt trắng nhợt, hạ giọng nói :"Cho tôi biết phó quan đang ở đâu, tinh thần bạo loạn của tôi lại tiếp tục tái phát."

Khang Duy sắc mặt cũng chuyển sang ngưng trọng, hắn sẽ không để cho sư thứu lại làm tổn thương trùng mẫu, giao phối với bé trùng mẫu ban đầu là đã đủ rồi, thật vất vả mới tĩnh dưỡng tốt lên, tên sư thứu này lại tiếp tục bạo loạn làm trùng mẫu mềm lòng.

Bọn họ đồng thời tiến vào trạng thái chiến tranh, Khang Duy nhẹ nhàng đem Tri Liên đặt lên giường lớn mềm mại, muốn mang theo sư thứu rời đi, Trì Liên lại lo lắng mà mở miệng nói :"Thằng bé cần mẹ."

Khang Duy nghiêm mặt nói :"Không, đây là những gì hắn muốn, lần bạo loạn này sẽ không nguy hiểm đến tính mạng hắn." Hắn dừng một chút, cuối cùng đối mặt với trùng mẫu, nói :"Mẹ à, không được mềm lòng, không được lúc nào cũng dâng hiến bản thân như vậy."

Trì Liên mờ mịt mà nhìn hắn.

Ngay sau đó, cậu ngăn cản không được lòng trìu mến đang tràn ra trong lòng, đẩy Khang Duy ra chạy tới chỗ sư thứu.

Sư thứu cũng ngơ ngẩn cả người, Khang Duy đại nghịch bất đạo mà hô thẳng tên trùng mẫu :"Tri Liên!"

Bé trùng mẫu đã chạy tới trước mặt trùng đực tóc vàng cao lớn, cậu nhón mũi chân, muốn dùng nước bọt trong miệng trấn an trùng đực, nhưng cậu lại nghĩ tới gì đó, không tiếp tục tiến thêm một bước.

Cậu trực tiếp cắn ngón tay của chính mình, máu đỏ tươi ở đầu ngón tay chảy ra, hương thơm ngào ngạt đủ cho mọi trùng đực khuynh đảo, bé trùng mẫu đem đầu ngón tay lại gần bên miệng của trùng đực, nói :"Liếm liếm."

Sư thứu run rẩy, đôi mắt xanh biếc gắt gao đóng lại, cong lưng, vươn đầu lưỡi liếm đi vết máu trên ngón tay trùng mẫu.

Tinh thần bạo loạn liền bị ngăn lại.

"Thực xin lỗi....."

Khí thế ban đầu đã biến mất, hắn nhỏ giọng xin lỗi, bé trùng mẫu đã chạy về bên người Khang Duy. Sư thứu ngẩng đầu, nhìn bé trùng mẫu mặc váy trắng đang núp phía sau Khang Duy, đang sợ hãi mà nhìn hắn.

Khang Duy nói :"Người thật là tùy tiện."

Hắn tựa hồ bất đắc dĩ, đã quen với hành động tùy tiện của trùng mẫu, hắn biết trùng mẫu rất dễ mềm lòng, nhân từ, yêu bọn nhỏ của mình, cho dù đứa con của cậu có chút phản nghịch.

Sư thứu cũng không nghĩ tới Tri Liên sẽ làm như vậy, những lời biện bạch đều nghẹn lại trong cổ họng hắn, trái tim như ùa vào dòng nước ấm áp, sắp đem nội tâm của hắn nung chảy.

Khang Duy quỳ gối bên người Tri Liên, dán băng keo lên đầu ngón tay cậu. Ngay sau đó, ánh mắt sắc bén của hắn bắn thẳng đến đôi mắt của sư thứu, sau khi xoa thuốc cho cậu xong, hắn nhịn không được mà nhiều lời một câu :"Mẹ à, tại sao?"

Sư thứu cũng muốn biết tại sao.

Ở tư liệu lịch sử hữu hạn có ghi lại, trùng mẫu là người kiều khí tàn bạo, trùng mẫu là Trùng tộc vương, nắm giữ quyền lợi sinh sát của trùng đực, sư thứu chán ghét cảm giác mạng sống của mình bị người khác nắm trong tay. Hơn nữa, hắn muốn chứng minh, cho dù không có trùng mẫu, hắn cũng có thể nhịn qua đợt tinh thần bạo loạn, tựa như những lần trước.

Nhưng mà, chính máu của trùng mẫu đã khiến tinh thần bạo loạn của hắn nhanh chóng bình ổn.

Trùng mẫu mảnh mai vẫn là quá sợ đau, cậu lén lút rơi nước mắt, bắt lấy bàn tay to rộng của Khang Duy, nói :"Thằng bé là cục cưng của ta."

Cậu chính là một người mẹ quá cưng chiều con của mình.

Vào giờ phút này, sư thứu nguyện ý đem sinh mệnh của mình giao cho cậu, cho dù sau này cậu có giống trùng mẫu trước kia, coi trùng đực như hạt bụi có thể tùy tiện ấn chết.

---

Tổng số vote của truyện lên 200 thì ra chap mới nhe 🫶

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store