Mdts Tuyen Tap Hieu Tiet Dong Nhan 2
Tác giả: Chương Ki Đích Trường Sinh Tương (tên trên Weibo)
Link: https://www.weibo.com/p/1005055686813155/home?from=page_100505&mod=TAB&is_hot=1#placeTên gốc là của truyện là "Mi lộc tiên sinh" đại loại là tuần lộc của ông già Noel, mình rút gọn lại thành tuần lộc để dễ hiểu hơn chứ để "Mi lộc tiên sinh" thấy hơi khó hiểu.
______________________Tối nay là đêm giáng sinh, đối với một người đi làm xa quê như Hiểu Tinh Trần thì cũng chẳng có ý nghĩa cho lắm, cùng lắm thì như cuối tuần, đến cái đại thanh tảo.Hiện tại, y cầm theo một túi rác bự cùng mấy món đồ đã để lâu trên gác không biết xử lý thế nào, đi xuống dưới chỗ để rác.Đột nhiên một người phụ nữ cũng đi đổ rác cùng Hiểu Tinh Trần chào hỏi "Tinh Trần, không đi chơi Giáng Sinh với bạn gái à?"Hiểu Tinh Trần hữu lễ lên tiếng chào lại "Chào cô""Ừ, cô vừa mới nướng bánh quy cho bọn trẻ nhà cô đấy, đợi lát nữa cầm một chút cho con nha." Người phụ nữ đem rác gói gọn, xoa xoa mồ hôi, "Đúng là trẻ nhỏ mà, nói cái gì nhất định muốn ông già Noel làm bánh quy cho cơ, đến cuối cùng cũng chỉ đổ vào bụng lão chồng nhà cô""Trẻ em thực đáng yêu a" Hiểu Tinh Trần cười khẽ."Đúng nhỉ? Thôi, cô về đây, bánh vẫn còn ở trong lò, có thời gian thì ra ngoài dạo chơi, đừng buồn bực ở nhà mãi." Người phụ nữ nói xong chạy chậm lên lầu.Hiểu Tinh Trần đi trở về phòng, trong phòng khách đặt một cái rương, kia là y mới từ trên gác thu dọn một chút, vừa mới lôi ra, bên trong có một cây thông Noel không nhớ là mua từ bao giờ, còn có cả đồ trang trí nữa chứ.Không bằng liền dùng một chút đi, Đông Tây hội tụ.Hiểu Tinh Trần đem cây thông sắp xếp gọn, còn đi trang trí, treo đồ lên mới phát hiện còn thiếu mất ngôi sao cài trên đỉnh.Lúc đầu thì chẳng mấy quan tâm, giờ thì chịu không được cái kia thiếu đi đồ vật.Vùng vẫy một hồi, vẫn là cầm áo khoác ra đường đi xem một chút có chỗ nào bán ngôi sao cài đỉnh đấy không.Hiểu Tinh Trần mặc vào kiện áo len lông dê cổ tròn màu tro, một kiện quần jean xanh đậm, bên ngoài còn bao bọc một kiện song bài khấu áo khoác đen, toát lên vẻ soái khí cao gầy.Đi đường như thế thiếu nữ liên tiếp quay đầu, bản thân y ngược lại là không cảm giác gì.Người đến người đi trên đường phố, tràn đầy tình nhân sánh đôi, đối diện trên đường phố đi qua một thiếu niên, mang theo mũ lông che che lấp lấp.Hiểu Tinh Trần không có quá nhiều chú ý, đối hắn tướng mạo lặng lẽ lưu tâm.Bên đường các hàng quán cũng trang trí rực rỡ, không khí Giáng Sing len lỏi đến mọi ngóc ngách, Hiểu Tinh Trần từng cái nhìn qua, cuối cùng đối một cửa hàng chuyên bán phụ kiện và đồ trang trí đi vào.Đầy tường treo kín ngôi sao chuyên dùng để trang trí cây thông, Hiểu Tinh Trần hoa mắt không biết nên chọn thế nào, cuối cùng y cầm lấy một viên óng ánh sáng long lanh ngôi sao thủy tinh.Lúc đi đến bên quầy trả tiền, đột nhiên bị một con rối ở kệ trên hút lấy ánh mắt, là một con tuần lộc rất đáng yêu đứng cạnh xe trượt tuyết của ông già Noel, nhất là cái tai đặc biệt tinh xảo.Khi trang trí xong cây thông nhà mình, Hiểu Tinh Trần mới phát hiện y không có muốn Giáng Sinh a, lại đi cả một đoạn đường chỉ để mua một ngôi sao, ngẫm lại thấy thật là ngốc mà.Chuông cửa đột nhiên vang lên, bất chợt nhớ tới người phụ nữ muốn cho y một chút bánh quy, đi ra mở cửa.Ban đêm Hiểu Tinh Trần cũng không có chuyện gì để làm, cơm nước xong xuôi rất sớm đã lên giường ngủ.Mông lung giữa cơn buồn ngủ, Hiểu Tinh Trần đột nhiên nhớ tới người phụ nữ cùng đứa con trai chiều này đã hỏi y một câu."Hiểu ca ca! Anh có ước ông già Noel tặng quà gì không?" Y lúc ấy không có nghĩ kỹ, chỉ cảm thấy đứa trẻ thật khả ái.Hmm, cầu nguyện à? Y muốn xem một chút tuần lộc của Santa a.Trên tường, đồng hồ「 đương」một tiếng chỉ đến mười hai giờ, phòng khách của Hiểu Tinh Trần đột nhiên vang một tiếng thật lớn.Trong bóng tối chỉ nhìn thấy một bóng người, kỳ dị chính là hắn còn có một cặp sừng nhỏ rất giống với tuần lộc, nhìn đến là cưng, bên dưới sừng còn có bởi vì sợ mà không ngừng run rẩy hai cái tai nhỏ.Bóng người trong bóng đêm ngốc trệ mấy giây, ngón tay sờ tìm, lần mò như thế ấn vào công tác đèn trang trí trên cây.Đèn trong nháy mắt từ nút bấm làm điểm xuất phát quấn lấy phòng khách một vòng lại một vòng như thế sáng lên, thẳng đến ngôn sao thủy tinh trên cây phát ra ánh sáng chói mắt.Trong nháy mắt sắc thái hoa mỹ đó rực rỡ trong đôi mắt Tiết Dương, trên đầu hai cái tai đáng yêu giật giật, chuyên chú nhìn cây thông Noel, không có để ý Hiểu Tinh Trần vẫn đứng trong góc ngây ngốc nhìn hắn nãy giờ.Tiết Dương đứng dậy dò xét căn phòng này, dạo qua một vòng mới phát hiện Hiểu Tinh Trần đang đứng ở chỗ khuất, cảnh giác ôm chặt đồ trên tay.Hiểu Tinh Trần thấy bị hắn phát hiện, liền quang minh chính đại đi tới, "Xin hỏi bạn là ai?""Anh là ai?" Tiết Dương lui về sau một bước."Tôi là Hiểu Tinh Trần"Tiết Dương sững sờ, "Hóa ra anh chính là Hiểu Tinh Trần?" Tiết Dương đột nhiên đi ra phía trước đem hộp quà trên tay đã che chở thật lâu giao cho Hiểu Tinh Trần, "Quà của anh!"Tiết Dương như thế tới gần, Hiểu Tinh Trần mới phát hiện cái tai cùng sừng nhỏ là thật, kinh ngạc chỉ vào tai của hắn, "Tai? Còn có sừng hươu?"Tiết Dương giật mình, tranh thủ thời gian bịt lấy hai tai còn muốn che đi cặp sừng nhỏ, cố gắng đánh lạc hướng "Nhà anh thế nào mà không có ống khói? Quẳng ta ngã đau quá!"Hiểu Tinh Trần lại cười, người trước mắt người giật mình sững sờ cũng rất đáng yêu a.Tiết Dương thấy Hiểu Tinh Trần không có hét lên hay làm gì giống như nhìn thấy yêu quái, dứt khoát buông tay không che nữa "Cười cái gì mà cười. Ta nói ta ngã đau a""Xin lỗi, cái kia đau chỗ nào, để tôi xem một chút!" Tiết Dương chỉ vào đầu, con mắt còn có nước mắt vì bị quẳng đau, Hiểu Tinh Trần một bên giúp hắn xoa một bên hỏi, "Cậu vẫn chưa nói cậu tên là gì."Tiết Dương được xoa như thế dễ chịu híp mắt, không có chút nào phòng bị trả lời, "Ta là Tiết Dương, là tuần lộc bên cạnh lão già thích mặc đồ đỏ Santa""Vì sao lại đến nhà tôi?""Bởi vì anh đã cầu nguyện, không phải anh nói là muốn có một con tuần lộc sao? Cái hộp kia kìa." Tiết Dương không biết từ lúc nào cả người đều bị Hiểu Tinh Trần vòng trong ngực xoa xoa.Tiết Dương nào hay biết được, cái hộp kia làm gì có con tuần lộc nào, chỉ có mỗi một mẩu tin từ ông già Noel.Đại khái bên trên ghi là cùng Hiểu Tinh Trần giải thả, Tiết Dương là lễ vật của y, hi vọng Hiểu Tinh Trần có thể hảo hảo chiếu cố nhà hắn ngạo kiều như thế Tiết tuần lộc.Cái này Tiết tuần lộc còn không biết mình đã bị lão già thích mặc đồ đỏ Santa bán đi từ lúc nào, còn cảm thấy Hiểu Tinh Trần người này thật ấm áp, tay xoa tai hắn như thế cũng rất dễ chịu, hắn rất thích.Dù sao, cuối cùng khi biết được chân tướng, hắn đã bị Hiểu Tinh Trần ăn sạch không còn mảnh giáp.Merry Christmas!!
_________________Móa!! Bị bán đi lúc nào không biết, đây là bi hay là hài kịch đây :))))
Link: https://www.weibo.com/p/1005055686813155/home?from=page_100505&mod=TAB&is_hot=1#placeTên gốc là của truyện là "Mi lộc tiên sinh" đại loại là tuần lộc của ông già Noel, mình rút gọn lại thành tuần lộc để dễ hiểu hơn chứ để "Mi lộc tiên sinh" thấy hơi khó hiểu.
______________________Tối nay là đêm giáng sinh, đối với một người đi làm xa quê như Hiểu Tinh Trần thì cũng chẳng có ý nghĩa cho lắm, cùng lắm thì như cuối tuần, đến cái đại thanh tảo.Hiện tại, y cầm theo một túi rác bự cùng mấy món đồ đã để lâu trên gác không biết xử lý thế nào, đi xuống dưới chỗ để rác.Đột nhiên một người phụ nữ cũng đi đổ rác cùng Hiểu Tinh Trần chào hỏi "Tinh Trần, không đi chơi Giáng Sinh với bạn gái à?"Hiểu Tinh Trần hữu lễ lên tiếng chào lại "Chào cô""Ừ, cô vừa mới nướng bánh quy cho bọn trẻ nhà cô đấy, đợi lát nữa cầm một chút cho con nha." Người phụ nữ đem rác gói gọn, xoa xoa mồ hôi, "Đúng là trẻ nhỏ mà, nói cái gì nhất định muốn ông già Noel làm bánh quy cho cơ, đến cuối cùng cũng chỉ đổ vào bụng lão chồng nhà cô""Trẻ em thực đáng yêu a" Hiểu Tinh Trần cười khẽ."Đúng nhỉ? Thôi, cô về đây, bánh vẫn còn ở trong lò, có thời gian thì ra ngoài dạo chơi, đừng buồn bực ở nhà mãi." Người phụ nữ nói xong chạy chậm lên lầu.Hiểu Tinh Trần đi trở về phòng, trong phòng khách đặt một cái rương, kia là y mới từ trên gác thu dọn một chút, vừa mới lôi ra, bên trong có một cây thông Noel không nhớ là mua từ bao giờ, còn có cả đồ trang trí nữa chứ.Không bằng liền dùng một chút đi, Đông Tây hội tụ.Hiểu Tinh Trần đem cây thông sắp xếp gọn, còn đi trang trí, treo đồ lên mới phát hiện còn thiếu mất ngôi sao cài trên đỉnh.Lúc đầu thì chẳng mấy quan tâm, giờ thì chịu không được cái kia thiếu đi đồ vật.Vùng vẫy một hồi, vẫn là cầm áo khoác ra đường đi xem một chút có chỗ nào bán ngôi sao cài đỉnh đấy không.Hiểu Tinh Trần mặc vào kiện áo len lông dê cổ tròn màu tro, một kiện quần jean xanh đậm, bên ngoài còn bao bọc một kiện song bài khấu áo khoác đen, toát lên vẻ soái khí cao gầy.Đi đường như thế thiếu nữ liên tiếp quay đầu, bản thân y ngược lại là không cảm giác gì.Người đến người đi trên đường phố, tràn đầy tình nhân sánh đôi, đối diện trên đường phố đi qua một thiếu niên, mang theo mũ lông che che lấp lấp.Hiểu Tinh Trần không có quá nhiều chú ý, đối hắn tướng mạo lặng lẽ lưu tâm.Bên đường các hàng quán cũng trang trí rực rỡ, không khí Giáng Sing len lỏi đến mọi ngóc ngách, Hiểu Tinh Trần từng cái nhìn qua, cuối cùng đối một cửa hàng chuyên bán phụ kiện và đồ trang trí đi vào.Đầy tường treo kín ngôi sao chuyên dùng để trang trí cây thông, Hiểu Tinh Trần hoa mắt không biết nên chọn thế nào, cuối cùng y cầm lấy một viên óng ánh sáng long lanh ngôi sao thủy tinh.Lúc đi đến bên quầy trả tiền, đột nhiên bị một con rối ở kệ trên hút lấy ánh mắt, là một con tuần lộc rất đáng yêu đứng cạnh xe trượt tuyết của ông già Noel, nhất là cái tai đặc biệt tinh xảo.Khi trang trí xong cây thông nhà mình, Hiểu Tinh Trần mới phát hiện y không có muốn Giáng Sinh a, lại đi cả một đoạn đường chỉ để mua một ngôi sao, ngẫm lại thấy thật là ngốc mà.Chuông cửa đột nhiên vang lên, bất chợt nhớ tới người phụ nữ muốn cho y một chút bánh quy, đi ra mở cửa.Ban đêm Hiểu Tinh Trần cũng không có chuyện gì để làm, cơm nước xong xuôi rất sớm đã lên giường ngủ.Mông lung giữa cơn buồn ngủ, Hiểu Tinh Trần đột nhiên nhớ tới người phụ nữ cùng đứa con trai chiều này đã hỏi y một câu."Hiểu ca ca! Anh có ước ông già Noel tặng quà gì không?" Y lúc ấy không có nghĩ kỹ, chỉ cảm thấy đứa trẻ thật khả ái.Hmm, cầu nguyện à? Y muốn xem một chút tuần lộc của Santa a.Trên tường, đồng hồ「 đương」một tiếng chỉ đến mười hai giờ, phòng khách của Hiểu Tinh Trần đột nhiên vang một tiếng thật lớn.Trong bóng tối chỉ nhìn thấy một bóng người, kỳ dị chính là hắn còn có một cặp sừng nhỏ rất giống với tuần lộc, nhìn đến là cưng, bên dưới sừng còn có bởi vì sợ mà không ngừng run rẩy hai cái tai nhỏ.Bóng người trong bóng đêm ngốc trệ mấy giây, ngón tay sờ tìm, lần mò như thế ấn vào công tác đèn trang trí trên cây.Đèn trong nháy mắt từ nút bấm làm điểm xuất phát quấn lấy phòng khách một vòng lại một vòng như thế sáng lên, thẳng đến ngôn sao thủy tinh trên cây phát ra ánh sáng chói mắt.Trong nháy mắt sắc thái hoa mỹ đó rực rỡ trong đôi mắt Tiết Dương, trên đầu hai cái tai đáng yêu giật giật, chuyên chú nhìn cây thông Noel, không có để ý Hiểu Tinh Trần vẫn đứng trong góc ngây ngốc nhìn hắn nãy giờ.Tiết Dương đứng dậy dò xét căn phòng này, dạo qua một vòng mới phát hiện Hiểu Tinh Trần đang đứng ở chỗ khuất, cảnh giác ôm chặt đồ trên tay.Hiểu Tinh Trần thấy bị hắn phát hiện, liền quang minh chính đại đi tới, "Xin hỏi bạn là ai?""Anh là ai?" Tiết Dương lui về sau một bước."Tôi là Hiểu Tinh Trần"Tiết Dương sững sờ, "Hóa ra anh chính là Hiểu Tinh Trần?" Tiết Dương đột nhiên đi ra phía trước đem hộp quà trên tay đã che chở thật lâu giao cho Hiểu Tinh Trần, "Quà của anh!"Tiết Dương như thế tới gần, Hiểu Tinh Trần mới phát hiện cái tai cùng sừng nhỏ là thật, kinh ngạc chỉ vào tai của hắn, "Tai? Còn có sừng hươu?"Tiết Dương giật mình, tranh thủ thời gian bịt lấy hai tai còn muốn che đi cặp sừng nhỏ, cố gắng đánh lạc hướng "Nhà anh thế nào mà không có ống khói? Quẳng ta ngã đau quá!"Hiểu Tinh Trần lại cười, người trước mắt người giật mình sững sờ cũng rất đáng yêu a.Tiết Dương thấy Hiểu Tinh Trần không có hét lên hay làm gì giống như nhìn thấy yêu quái, dứt khoát buông tay không che nữa "Cười cái gì mà cười. Ta nói ta ngã đau a""Xin lỗi, cái kia đau chỗ nào, để tôi xem một chút!" Tiết Dương chỉ vào đầu, con mắt còn có nước mắt vì bị quẳng đau, Hiểu Tinh Trần một bên giúp hắn xoa một bên hỏi, "Cậu vẫn chưa nói cậu tên là gì."Tiết Dương được xoa như thế dễ chịu híp mắt, không có chút nào phòng bị trả lời, "Ta là Tiết Dương, là tuần lộc bên cạnh lão già thích mặc đồ đỏ Santa""Vì sao lại đến nhà tôi?""Bởi vì anh đã cầu nguyện, không phải anh nói là muốn có một con tuần lộc sao? Cái hộp kia kìa." Tiết Dương không biết từ lúc nào cả người đều bị Hiểu Tinh Trần vòng trong ngực xoa xoa.Tiết Dương nào hay biết được, cái hộp kia làm gì có con tuần lộc nào, chỉ có mỗi một mẩu tin từ ông già Noel.Đại khái bên trên ghi là cùng Hiểu Tinh Trần giải thả, Tiết Dương là lễ vật của y, hi vọng Hiểu Tinh Trần có thể hảo hảo chiếu cố nhà hắn ngạo kiều như thế Tiết tuần lộc.Cái này Tiết tuần lộc còn không biết mình đã bị lão già thích mặc đồ đỏ Santa bán đi từ lúc nào, còn cảm thấy Hiểu Tinh Trần người này thật ấm áp, tay xoa tai hắn như thế cũng rất dễ chịu, hắn rất thích.Dù sao, cuối cùng khi biết được chân tướng, hắn đã bị Hiểu Tinh Trần ăn sạch không còn mảnh giáp.Merry Christmas!!
_________________Móa!! Bị bán đi lúc nào không biết, đây là bi hay là hài kịch đây :))))
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store