Matcha 2018 Tea Review
• Tên truyện: Hỏi chấm.
• Tác giả: PhamHanhMinh.
• Thể loại: Truyện vừa, tình cảm.
• Rating: K (phù hợp với mọi lứa tuổi).
• Tình trạng: on-going.
• Số chương: 2.
• Review-er: Hạ aka AnHa_LW* * *I. Nhận xét.1. Ưu điểm.a. Về mặt hình thức.Trình bày thoáng mắt, dễ nhìn. Mỗi đoạn không quá ngắn cũng không quá dài, vừa đủ. Bố cục rõ ràng, chuyển đoạn ổn và mượt, không tạo cảm giác thô hay gượng, không ngắt mạch cảm xúc của truyện. Độ dài chương thích hợp để diễn tả nội tâm của nhân vật (nhưng sự thực thì nó là dài với đứa lười như mình. :v).b. Về văn phong.Mới đầu vào truyện, mình đã nghĩ rằng văn phong của bạn là thuần Việt, nhưng sau khi đọc hết chương một và xem xét lại thì nó có vẻ mang sắc thái Nhật. Ưu điểm của giọng văn này chính là thuận lợi trong việc miêu tả tâm lí nhân vật. Giọng văn của bạn trầm buồn, nhẹ nhàng và sâu lắng, đúng như tâm trạng ngổn ngang những suy tư, lo lắng của nhân vật chính. Ngôn từ giản dị, không màu mè, không hoa mĩ. Các câu văn được diễn đạt khá trôi chảy và mượt mà, không mắc lỗi lặp từ hay bị lủng củng.Mình cũng là người ưa thích cái buồn man mác nên mình thực sự bị thu hút và cuốn theo giọng văn của bạn. Nó có cái gì đó rất riêng, rất khác. Chậm rãi, từ từ, có chút gì đó miên man trong những dòng cảm xúc đầy băn khoan và đau khổ của nhân vật Trúc nhưng không khiến mình cảm thấy nhàm hay ngán.Vì bạn dùng khá nhiều câu ghép, nên nhịp điệu câu văn có phần hơi... nặng nề. Nhưng không vì thế mà truyện của bạn giảm đi sức hút hay tạo cho người đọc cảm giác gượng ép. Mà ngược lại, nó vô cùng thích hợp để diễn tả nội tâm nặng trĩu nỗi buồn của nhân vật.Nói chung, giọng văn của bạn dễ đi vào lòng một độc giả như mình. Và mình khá là ấn tượng với văn phong của bạn.c. Về nội dung, tâm lí và nhân vật.Nội dung truyện nói về "yêu xa". Đề tài này không mới, cũng không quá cũ. Mình không đọc nhiều về chủ đề này nên cũng không rõ như thế nào. Mình chỉ thấy rằng cốt truyện của bạn khá tốt, không cao trào, cũng không kịch tính. Nó bình dị, nó đời thường, nhưng nó cũng nhiều trăn trở và âu lo. Khi yêu nhau, có lẽ người ta không sợ thứ gì. Họ có thể thấy bình yên bên nhau, có thể vì nhau mà vượt qua mọi sóng gió, trở ngại, có thể vì nhau mà làm mọi thứ. Nhưng theo thời gian, khoảng cách địa lý sẽ xoá nhoà tất cả. Tình cảm của họ biết đâu sẽ phai nhạt, và xuất hiện người thứ ba chen ngang cuộc tình?Mình chưa thấy, mà cũng có lẽ là ít cặp đôi có mối tình bền vững khi yêu xa. Có lẽ là họ không đủ kiên trì, mà có khi, ngay từ đầu, họ đã không kiên cường để bắt đầu mối tình này.Tóm lại, nội dung truyện của bạn vẫn khiến mình muốn tiếp tục theo dõi diễn biến tâm lí của nhân vật đến đâu.Tiếp theo, mình muốn nói đến tâm lí của nhân vật. Vì bạn lựa chọn ngôi kể thứ nhất, theo góc nhìn của nhân vật Trúc nên nội tâm nhân vật được bộc lộ một cách rõ ràng và sâu sắc nhất.Chương một đã khắc hoạ nội tâm của Trúc là đầy những băn khoăn, những suy tư, những câu hỏi về mối quan hệ giữa Trúc và Nhi. Những nỗi sợ vô hình cứ bám riết lấy Trúc, quanh quẩn lấy anh và nó u ám đến nhường nào. Đọc truyện, mình thực sự bị cuốn theo cảm xúc của nhân vật. Không biết tác giả đã yêu xa bao giờ chưa, nhưng mình thấy tâm trạng nhân vật sao chân thực đến thế. Dường như, từng giây phút trong truyện như chạy chậm lại, và có một khoảng trống nào đó không thể lấp đầy. Khoảng trống đó không phải là nỗi cô đơn, cũng không phải là niềm đau thương vô tận, mà là chính là câu hỏi luẩn quẩn trong đầu Trúc. "Khi nào thì chia tay?".Sang đến chương hai, mình mới rõ mọi chuyện. Đây là cuộc tình tay ba. Trúc không yêu Nhi bằng Chi, nhưng lại không muốn làm tổn thương hai người. Đầy những mâu thuẫn và cả vòng luẩn quẩn giữa ba người.Trúc là một chàng trai yếu đuối và nhạy cảm. Trúc cũng là một kẻ tồi tệ, một thằng khốn nạn. Khi đọc, mình thấy xót cả lòng. Mình không xót cho Trúc, mà mình xót cho Nhi.Và giữa hai người dường như luôn tồn tại thứ gì đó. Bình yên, và những mảng màu xám xịt, nhạt thếch. Những cuộc hội thoại của họ luôn ngắn ngủi, và đúng như tác giả đã miêu tả, nhàm chán, kì quặc.2. Nhược điểm.Có lẽ đây sẽ là phần khiến bạn thất vọng, nhưng mình nghĩ là mình không tìm khuyết điểm nào của truyện, ít nhất là tới thời điểm hiện giờ. Bạn viết chắc tay. Tuy nhiên, đôi lúc bạn sử dụng nhiều câu ghép, khiến truyện có chút rắm rối và khó hiểu (có chăng là do cố tình?). Thêm nữa, giọng văn của bạn cũng đều đều, bình bình và một màu nên nhiều độc giả (không phải mình. :v) sẽ cảm thấy nhàm và hơi... khó chịu.Nhưng dù sao đi nữa, nó sẽ là dấu ấn riêng của bạn với độc giả.3. Tổng kết - đánh giá chung.Tóm lại, Hỏi chấm là một tác phẩm đầy triển vọng và hấp dẫn. Nó mang những đặc sắc riêng của đời thường và những dòng văn đầy cảm xúc với băn khoăn cùng nỗi buồn nhẹ nhàng, lắng đọng.II. Vài dòng lảm nhảm của review-er.Chà, nói sao nhỉ? Mới đầu khi nhận review tác phẩm của bạn, mình thấy rất... bối rối. Vì truyện của bạn có gì đó rất khác lạ, ý mình là khi viết bài này, mình đã phải chọn lọc từng từ ngữ và cách diễn đạt sao cho chuẩn nhất. Nhưng bài review phía trên cũng chưa được chính xác hoàn toàn về cách diễn đạt.Tác phẩm của bạn hay, nhưng mình không biết nói sao để diễn đạt trọn vẹn cái hay mà mình cảm nhận đấy. Mỗi lần viết, mình lại có cảm giác như diễn đạt của mình chưa đủ độ chuẩn để đánh giá Hỏi chấm. Còn rất nhiều điều mình muốn nói nhưng lại không thể.Có lẽ là do mình mới vào nghề, chưa có nhiều kinh nghiệm và cũng là do mình chưa review một tác phẩm hướng Nhật như của bạn.Mình chỉ có đôi lời vậy thôi. Xin lỗi bạn vì đã trả hàng chậm trễ. Nếu bài review có gì sai sót, mong bạn sẽ chỉ ra và góp ý giùm mình. Cảm ơn đã ủng hộ Matcha Team. <3Chúc truyện của bạn có thêm nhiều độc giả!Thân.
• Tác giả: PhamHanhMinh.
• Thể loại: Truyện vừa, tình cảm.
• Rating: K (phù hợp với mọi lứa tuổi).
• Tình trạng: on-going.
• Số chương: 2.
• Review-er: Hạ aka AnHa_LW* * *I. Nhận xét.1. Ưu điểm.a. Về mặt hình thức.Trình bày thoáng mắt, dễ nhìn. Mỗi đoạn không quá ngắn cũng không quá dài, vừa đủ. Bố cục rõ ràng, chuyển đoạn ổn và mượt, không tạo cảm giác thô hay gượng, không ngắt mạch cảm xúc của truyện. Độ dài chương thích hợp để diễn tả nội tâm của nhân vật (nhưng sự thực thì nó là dài với đứa lười như mình. :v).b. Về văn phong.Mới đầu vào truyện, mình đã nghĩ rằng văn phong của bạn là thuần Việt, nhưng sau khi đọc hết chương một và xem xét lại thì nó có vẻ mang sắc thái Nhật. Ưu điểm của giọng văn này chính là thuận lợi trong việc miêu tả tâm lí nhân vật. Giọng văn của bạn trầm buồn, nhẹ nhàng và sâu lắng, đúng như tâm trạng ngổn ngang những suy tư, lo lắng của nhân vật chính. Ngôn từ giản dị, không màu mè, không hoa mĩ. Các câu văn được diễn đạt khá trôi chảy và mượt mà, không mắc lỗi lặp từ hay bị lủng củng.Mình cũng là người ưa thích cái buồn man mác nên mình thực sự bị thu hút và cuốn theo giọng văn của bạn. Nó có cái gì đó rất riêng, rất khác. Chậm rãi, từ từ, có chút gì đó miên man trong những dòng cảm xúc đầy băn khoan và đau khổ của nhân vật Trúc nhưng không khiến mình cảm thấy nhàm hay ngán.Vì bạn dùng khá nhiều câu ghép, nên nhịp điệu câu văn có phần hơi... nặng nề. Nhưng không vì thế mà truyện của bạn giảm đi sức hút hay tạo cho người đọc cảm giác gượng ép. Mà ngược lại, nó vô cùng thích hợp để diễn tả nội tâm nặng trĩu nỗi buồn của nhân vật.Nói chung, giọng văn của bạn dễ đi vào lòng một độc giả như mình. Và mình khá là ấn tượng với văn phong của bạn.c. Về nội dung, tâm lí và nhân vật.Nội dung truyện nói về "yêu xa". Đề tài này không mới, cũng không quá cũ. Mình không đọc nhiều về chủ đề này nên cũng không rõ như thế nào. Mình chỉ thấy rằng cốt truyện của bạn khá tốt, không cao trào, cũng không kịch tính. Nó bình dị, nó đời thường, nhưng nó cũng nhiều trăn trở và âu lo. Khi yêu nhau, có lẽ người ta không sợ thứ gì. Họ có thể thấy bình yên bên nhau, có thể vì nhau mà vượt qua mọi sóng gió, trở ngại, có thể vì nhau mà làm mọi thứ. Nhưng theo thời gian, khoảng cách địa lý sẽ xoá nhoà tất cả. Tình cảm của họ biết đâu sẽ phai nhạt, và xuất hiện người thứ ba chen ngang cuộc tình?Mình chưa thấy, mà cũng có lẽ là ít cặp đôi có mối tình bền vững khi yêu xa. Có lẽ là họ không đủ kiên trì, mà có khi, ngay từ đầu, họ đã không kiên cường để bắt đầu mối tình này.Tóm lại, nội dung truyện của bạn vẫn khiến mình muốn tiếp tục theo dõi diễn biến tâm lí của nhân vật đến đâu.Tiếp theo, mình muốn nói đến tâm lí của nhân vật. Vì bạn lựa chọn ngôi kể thứ nhất, theo góc nhìn của nhân vật Trúc nên nội tâm nhân vật được bộc lộ một cách rõ ràng và sâu sắc nhất.Chương một đã khắc hoạ nội tâm của Trúc là đầy những băn khoăn, những suy tư, những câu hỏi về mối quan hệ giữa Trúc và Nhi. Những nỗi sợ vô hình cứ bám riết lấy Trúc, quanh quẩn lấy anh và nó u ám đến nhường nào. Đọc truyện, mình thực sự bị cuốn theo cảm xúc của nhân vật. Không biết tác giả đã yêu xa bao giờ chưa, nhưng mình thấy tâm trạng nhân vật sao chân thực đến thế. Dường như, từng giây phút trong truyện như chạy chậm lại, và có một khoảng trống nào đó không thể lấp đầy. Khoảng trống đó không phải là nỗi cô đơn, cũng không phải là niềm đau thương vô tận, mà là chính là câu hỏi luẩn quẩn trong đầu Trúc. "Khi nào thì chia tay?".Sang đến chương hai, mình mới rõ mọi chuyện. Đây là cuộc tình tay ba. Trúc không yêu Nhi bằng Chi, nhưng lại không muốn làm tổn thương hai người. Đầy những mâu thuẫn và cả vòng luẩn quẩn giữa ba người.Trúc là một chàng trai yếu đuối và nhạy cảm. Trúc cũng là một kẻ tồi tệ, một thằng khốn nạn. Khi đọc, mình thấy xót cả lòng. Mình không xót cho Trúc, mà mình xót cho Nhi.Và giữa hai người dường như luôn tồn tại thứ gì đó. Bình yên, và những mảng màu xám xịt, nhạt thếch. Những cuộc hội thoại của họ luôn ngắn ngủi, và đúng như tác giả đã miêu tả, nhàm chán, kì quặc.2. Nhược điểm.Có lẽ đây sẽ là phần khiến bạn thất vọng, nhưng mình nghĩ là mình không tìm khuyết điểm nào của truyện, ít nhất là tới thời điểm hiện giờ. Bạn viết chắc tay. Tuy nhiên, đôi lúc bạn sử dụng nhiều câu ghép, khiến truyện có chút rắm rối và khó hiểu (có chăng là do cố tình?). Thêm nữa, giọng văn của bạn cũng đều đều, bình bình và một màu nên nhiều độc giả (không phải mình. :v) sẽ cảm thấy nhàm và hơi... khó chịu.Nhưng dù sao đi nữa, nó sẽ là dấu ấn riêng của bạn với độc giả.3. Tổng kết - đánh giá chung.Tóm lại, Hỏi chấm là một tác phẩm đầy triển vọng và hấp dẫn. Nó mang những đặc sắc riêng của đời thường và những dòng văn đầy cảm xúc với băn khoăn cùng nỗi buồn nhẹ nhàng, lắng đọng.II. Vài dòng lảm nhảm của review-er.Chà, nói sao nhỉ? Mới đầu khi nhận review tác phẩm của bạn, mình thấy rất... bối rối. Vì truyện của bạn có gì đó rất khác lạ, ý mình là khi viết bài này, mình đã phải chọn lọc từng từ ngữ và cách diễn đạt sao cho chuẩn nhất. Nhưng bài review phía trên cũng chưa được chính xác hoàn toàn về cách diễn đạt.Tác phẩm của bạn hay, nhưng mình không biết nói sao để diễn đạt trọn vẹn cái hay mà mình cảm nhận đấy. Mỗi lần viết, mình lại có cảm giác như diễn đạt của mình chưa đủ độ chuẩn để đánh giá Hỏi chấm. Còn rất nhiều điều mình muốn nói nhưng lại không thể.Có lẽ là do mình mới vào nghề, chưa có nhiều kinh nghiệm và cũng là do mình chưa review một tác phẩm hướng Nhật như của bạn.Mình chỉ có đôi lời vậy thôi. Xin lỗi bạn vì đã trả hàng chậm trễ. Nếu bài review có gì sai sót, mong bạn sẽ chỉ ra và góp ý giùm mình. Cảm ơn đã ủng hộ Matcha Team. <3Chúc truyện của bạn có thêm nhiều độc giả!Thân.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store