Married To The Kazekage
Gaara đẩy chiếc gối khỏi mặt và ngồi bật dậy. Trong giây lát, anh tự hỏi liệu tâm trí có đang chơi khăm anh, bởi vì anh có thể cảm thấy mình đã mơ ngủ rồi. Đây không phải lần đầu tiên anh nghĩ mình nghe thấy giọng Hinata...Nhưng thanh âm trong giọng cô rất gần... rất thực.Hinata giật mình trong giây lát khi người chồng đột ngột bật dậy. Đôi mắt họ bắt gặp nhau và cô có thể thấy chỉ có sự bối rối trên khuôn mặt anh. Dường như anh không tin rằng cô đang ngồi cạnh anh, trên chiếc giường của họ. Anh chớp mắt hai lần, nhưng không bao giờ rời mắt khỏi cô."G-Gaara." Sau 'cuộc thi nhìn chằm chằm' kéo dài hơn mười phút, môi cô kéo lên thành một nụ cười. "C-Chào anh."Khuôn mặt bối rối của Gaara vẫn... bối rối."C-Chào buổi chiều." Cô cố gắng lần nữa.Khuôn mặt bối rối của Gaara biến thành một biểu cảm ngạc nhiên và điều đó khiến Hinata càng mỉm cười rạng rỡ hơn. Chồng cô không giỏi diễn đạt cảm xúc bằng nét mặt, nhưng cô có thể thấy rất nhiều phản ứng được hình thành chỉ trong một thời gian ngắn."Hinata." Anh gọi tên cô, một cách kì lạ, tựa như nằm giữa một câu hỏi và sự kinh ngạc.Thật kì lạ, Hinata đột nhiên muốn khóc. Có thể đó là vì Gaara đang nhìn cô với đôi mắt cực kì mãnh liệt. Hoặc là bởi cô biết anh đã rất đau khổ khi cô bỏ đi.Và nhận ra người chồng thực sự yêu mình cũng tác động mạnh đến cô.Gaara mở miệng để nói gì đó, nhưng Hinata cắt lời bằng cách đột ngột lao vào anh. Vì vậy, anh bị đẩy xuống giường. Đó là một hành động điên rồ và cô nghĩ mình không thể làm được điều đó – nhưng kì lạ là, cảm giác thật dễ chịu và cô khóc nức nở khi nằm trên người anh.Gaara chớp mắt. Quá thật để là một giấc mơ. "Cà chua?" Anh hỏi, kiểm tra lại. Nếu đây chỉ là một sự ảo tưởng, chắc chắn anh sẽ phải ra ngoài và lấy một tá thuốc ngủ."Hmm?""Sao em ở đây?" Anh vươn tay và véo má cô. Đôi má ấm áp và mềm mại.Quá chân thật"A-Anh không muốn em ở đây sao?" Hinata hỏi, vùi mặt vào áo anh. Cô có thể ngửi thấy mùi hương của anh và ngạc nhiên khi nhận ra rằng cô yêu nó cỡ nào. "Em quay lại với Temari-chan. Em cố gắng lấy...""Em định bỏ rơi anh lần nữa à?"Câu hỏi khiến Hinata ngước lên và cô nhìn vào mắt anh. Anh chăm chú nhìn lại, nhưng lúc này kín đáo hơn. Thật chậm rãi, tay anh trườn lên để chạm vào lưng và cổ cô. "Không." Cô nói. "Miễn là... không có người cố gây chuyện."Tay Gaara thắt chặt quanh Hinata và cô nhắm mắt, chỉ muốn cảm nhận nhịp tim anh bên đôi tai. "Anh rất mừng."Hinata mỉm cười. "Em cũng vậy.""Nhưng em phải giải thích... tại sao đột nhiên hồi phục được. Anh rất bối rối."-o-Matsuri giật ống dây nối với người, trong khi vài y nhẫn cố gắng giữ cô lại và một lần nữa luồn mũi kim vào da. Nó không đau, nhưng cô muốn hét lên và chọc tức những y nhẫn xung quanh.Nếu cô cảm thấy khó chịu, thì mọi người xung quanh cô cũng nên cảm thấy như vậy.Matsuri hét lên và đá loạn xạ, nhưng chỉ bị giữ lại chặt hơn bằng dải dây da. Cô chỉ ngừng la hét khi cảm thấy thuốc an thần được tiêm vào hệ thống cơ quan. Thật hài hước, bởi vì cô vẫn có thể cảm thấy đôi tai văng vẳng tiếng hét của chính bản thân mình.Cô vẫn có thể nghe thấy nó vang vọng qua những bức tường...Hoặc có thể chỉ là tác dụng của thuốc thôi."Nếu cô không cho phép chúng tôi thì cơ thể cô sẽ không có được sự dinh dưỡng cần thiết." Một trong những y nhẫn nói và Matsuri cười khinh bỉ. Thật sự rất phiền phức, bởi vì một vài tuần trước, tất cả những ninja trị thương vô dụng này đều nằm dưới quyền cô, tuân theo mọi mệnh lệnh và lời khuyên của cô.Bây giờ, họ đối xử với cô như một tù nhân và một con ả điên rồ."Tôi không cần!" Cô rít lên."Ngài Gaara sẽ trừng phạt chúng tôi nếu để cô chết đói."Matsuri ngừng vùng vẫy. Nghe thấy tên Gaara khiến tim cô nhảy lên và thở gấp. Gaara-sama của cô, cho dù cô gây nên tội, anh vẫn quan tâm tới cô. Nếu có thể quay ngược thời gian, cô sẽ làm cho kế hoạch của mình hiệu quả và tinh vi hơn.Cô nên giết quách Hinata và tên Uchiha đi... hoặc là xử luôn mấy tên ninja phản nghịch của Tuyết quốc."Tôi muốn nói chuyện với ngài đệ Ngũ."Một trong các y nhẫn cười. "Khá là can đảm đấy, Matsuri. Cô là một tù nhân, nên hãy nhớ là cô không thể tự đi gặp Kage. Cô phải đợi Kage tới gặp cô."Matsuri trừng mắt khi các y nhẫn xúm lại quanh cô để sửa lại ống dây và cố làm mấy chuyện chết tiệt khác trên cơ thể cô. Tất cả bọn họ đều nói rằng đó là tốt cho cô, nhưng cô cảm giác như họ đang có một khoảng thời gian tuyệt vời, còn cô thì đang ở dưới địa ngục và chịu đau đớn.Họ thích nhìn thấy cô đau khổ."Nếu ra khỏi đây, tôi sẽ giết tất cả các người." Cô rít lên. Một vài tuần trước, đám y nhẫn chết tiệt này còn nằm dưới quyền cô, nên cô đoán là họ đang cố chơi đùa với cô. Cô không ngạc nhiên nếu nhiều người ghen tị vì cô là học trò thân cận nhất của Gaara."Một lời đe doạ nghiêm trọng đấy! Mặc dù điều đó chỉ khiến cô bị canh chừng cẩn thận hơn.""Nhớ đấy. Nếu tôi ra khỏi đây... tất cả các người đều sẽ phải trả giá."Đặc biệt là con khốn mắt trắng.-o-Hinata mỉm cười khi Gaara nắm tay cô thật chặt dưới chiếc bàn, khiến cô cảm thấy thật an toàn. Thời điểm họ rời khỏi căn phòng, anh cũng không rời khỏi cô. Ngay cả khi cô đang nấu bữa tối mà Kankuro cực kì yêu thích – Gaara vẫn đứng cạnh và ôm eo cô.Cô có cảm giác rằng anh sợ cô vuột khỏi tầm mắt anh.Tất cả chúng đều là những hành động quá phô trương – quá lộ liễu, khiến cho hai chị em kia phải trợn mắt và dẫn đến kết quả là một vài lời đùa châm chọc. Tuy vậy, Hinata không để ý, vì Gaara dường như không quan tâm lắm. Thật ra, cho dù trông anh rất lãnh đạm, cô có thể nói rằng Gaara đang thực sự hạnh phúc.Và biết rằng người chồng hạnh phúc vì cô quay lại, điều đó khiến cô cũng hạnh phúc.Trong giây lát, Hinata thầm thề rằng sẽ luôn luôn cố gắng hết sức để khiến Gaara hạnh phúc. Đó là lí do vì sao cô quyết định không nhắc đến nụ hôn bất ngờ với Sasuke. Nụ hôn đó khiến cô mất ngủ trong vài đêm, bởi nó quá sốc, nhưng cuối cùng cô cho rằng Sasuke chỉ chòng ghẹo cô nữa thôi.Uchiha Sasuke thích xáo trộn tâm trí cô... và 'hành động đột ngột' này của hắn là trò đùa hiệu quả nhất.Nhưng không phải hôn là một trò đùa quá đáng sao?"Ôi xời," Kankuro túm một đĩa và bắt đầu đổ đầy thức ăn vào đó. Anh rất nhớ những món ăn của Hinata và đang chảy nước miếng đây. Anh đã sống với đồ ăn nhanh và những món ăn dở tệ hàng tuần nay và nó đang giết chết anh. "Hai đứa vô phòng đi."Cạnh anh, Temari nhếch môi. "Chúng nó điếc hết rồi. Gaara không thể nghe thấy gì ngoài giọng Hinata đâu.""Em có thể nghe thấy chị." Gaara nghiêng đầu sang một bên. "Cả hai người.""Oh shit." Kankuro nuốt thức ăn đang nhai và giả vờ không nghe thấy gì. Mặc dù trong bụng anh đang hạnh phúc nhảy múa. Bây giờ, em trai anh không như một con rối như trước nữa. Lúc này, anh sống và đó là một thay đổi rất tốt. Trông thấy Gaara ngày một buồn bã là chuyện vô cùng đáng lo.Ngay cả Temari cũng mỉm cười.Hinata nuốt nước bọt để mọi người chú ý tới. Ừm, Gaara lúc nào cũng để mắt đến cô, nhưng hai người kia thì đang mải ăn thức ăn cô chuẩn bị. Mặc dù không thể trách họ, vì cô làm gần bốn món ăn khác nhau để ăn mừng chuyến quay trở lại làng Cát lần này. "Ừm... em chỉ muốn nói cảm ơn."Temari và Kankuro ngẩng đầu lên từ đĩa ăn, trong khi Gaara chỉ nhìn chằm chằm."Em muốn cảm ơn Temari-chan vì đã trông chừng em khi ở làng Lá... và Kankuro-kun vì đã để mắt tới chồng em khi em không có ở đây."Cạnh cô, Gaara lắc đầu. "Kankuro không để mắt đến anh. Anh ấy làm phiền anh."Kankuro nhíu mày trước đĩa ăn. "Đồ phản bội. Mấy tuần anh trông chừng em như sam đấy.""Không có gì, Hinata." Temari quay lại nhìn đĩa ăn. "Đó là điều tối thiểu bọn chị có thể làm cho em. Hơn nữa, Gaara sẽ phát điên nếu không có em. Bọn chị không thể để mặc thằng bé một mình, vì nó có thể làm chuyện gì đó ngu ngốc.""Em sẽ không điên." Gaara bảo vệ bản thân. "Và em không ngu ngốc."Sau bữa tối, lần đầu tiên Kankuro đề nghị được rửa chén bát và những việc khác mà Hinata thường làm sau bữa ăn. Temari cũng muốn giúp dọn dẹp nhưng khuôn mặt thì lại cực kì ranh mãnh đến mức gần như có thể bị nghi ngờ là đang định giết người.Hinata biết có chuyện đã được sắp đặt.Cô nhận ra Kankuro và Temari ranh mãnh nhìn nhau – và họ không tài nào xoá nổi nụ cười ngốc ngếch trên môi. Những nụ cười đó giống như lần đầu tiên cô tới làng Cát và trong đêm động phòng, khi mà cô bị chơi khăm.Họ để rất nhiều đồ lót bằng ren vào ngăn kéo, thay vì quần áo bình thường."Anh có thể sử dụng nhà tắm trước." Hinata đề nghị khi họ trong phòng ngủ. Gaara vẫn cầm tay cô và cô nhẹ nhàng buông tay ra. Nhẹ nhàng đẩy anh về phía cửa phòng tắm, cô mỉm cười. "Em sẽ không đi đâu cả."Gaara gật đầu và miễn cưỡng đi vào nhà tắm. Một vài giây sau, Hinata có thể nghe thấy tiếng vỗ nước và cô cười khúc khích. Gaaa cố tình quẫy nước thật to. Với một tiếng thở dài, cô đi về phía túi đồ. Kankuro rất tốt nên anh đã mang túi đồ về phòng giúp cô và cô biết ơn điều đó – và dĩ nhiên là vì nhiều chuyện khác nữa.Khi Gaara ra khỏi nhà tắm, túi đồ của cô đã trống không và được sắp xếp gọn gàng trong cabin. Tấm ảnh cô mang từ làng Lá được đặt phía trên ngăn kéo, lấp lánh trong khung ảnh như châu báu."Đến lượt em.""V-Vâng." Cô lấy khăn tắm mà anh đặt trên đầu cô để che mắt và mũi. Một vài giây trước đó, cô nhận ra rằng anh không mặc gì ngoài mỗi chiếc quần ngủ... có mỗi quần đùi.Vài hình ảnh "hư hỏng" xuất hiện trong đầu và cô đỏ bừng mặt.Điều đó khiến cô tự hỏi liệu mình có đồi truỵ không.Khi Hinata biến mất khỏi tầm mắt, Gaara trượt xuống dưới tấm chăn. Lần đầu tiên trong tuần, anh biết anh sẽ ngủ ngon. Mùi hoa cỏ ngọt ngào của Hinata đủ để trấn an anh.Vợ anh quay lại.Anh hạnh phúc.Một vài phút sau, Hinata trườn vào cạnh anh. Gaara nhấc tay lên quàng quanh cô và cho phép cơ thể cô ép vào người anh. Đó cũng là sự thay đổi tốt đẹp, vì cô tự nguyện cuộn tròn bên anh và dường như rất hài lòng vì họ được ở bên nhau lần nữa."Cà chua." Anh thì thầm và tựa cằm lên đầu cô. Tóc cô vẫn ẩm ướt nhưng anh không quan tâm. Anh sẵn sàng ngủ với mái tóc ướt kia hàng thập niên và anh không phiền chút nào, dù chỉ một giây. Khi Hinata đi, anh nhận ra rất nhiều thứ...Và một trong số chúng là nỗi đau khi mất cô.Một phần nhỏ trong tâm trí nói rằng anh nên xé quần áo cô và nhấn chìm cô bằng những nụ hôn, nhưng anh hạnh phúc đến nỗi chỉ muốn được gần bên cô. Hơn nữa, tất cả những đêm mất ngủ và mệt mỏi đã vắt kiệt sức anh.Mi mắt anh hạ xuống đúng lúc anh cảm thấy người vợ hôn lên da anh, môi ép xuống."C-chúc ngủ ngon." Hinata thì thầm và cũng nhắm mắt."Hmm..." Anh thì thầm. Sáng mai anh sẽ hôn cô. Nhất định thế.-o-Hinata nhíu mày khi nhận ra Gaara đang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô trong khi cô đang ngủ. Đó cũng là bởi khi cô mở mắt, anh đã nhìn cô với ánh mắt thích thú luôn xuất hiện khi cô làm gì đó hài hước.Ừm, là hài hước trong mắt anh."Em c-chảy nước miếng!" Cô nhận ra và sau đó vội vàng quay mặt đi để lau nước bọt khỏi miệng. Đó là một việc đáng xấu hổ nhưng cô không để dừng được. Miệng cô luôn luôn mở trong khi ngủ – mặc dù chỉ là hé mở thôi."Ừ." Gaara đồng ý. "Em chảy nước miếng.""Xấu hổ quá." Cô thì thầm."Không." Gaara vươn tay và quay đầu cô lại với anh. Khi đôi mắt trắng nhìn anh, môi anh kéo lên thành một nụ cười. Khi cô bị ninja Tuyết quốc tấn công vài tháng trước, anh đã hứa là sẽ luôn luôn mỉm cười với cô.Anh sẽ giữ lời.Hinata nhận thấy người chồng trông ngượng ngùng thế nào khi anh cố gắng mỉm cười thật tươi. Nụ cười hơi-bị-tươi trên môi khiến khuôn mặt tuấn tú kia thật hài hước và cũng thật đáng yêu. Gaara có thể là một người trưởng thành, nhưng anh cực kì ngây thơ khi nhắc đến tình cảm với phái nữ.Điều đó thật tuyệt và chân thành."Anh đang cười." Anh nói."Em biết." Cô mỉm cười. "Anh t-trông dễ thương lắm."Họ tiếp tục nhìn nhau và khi Hinata cảm thấy cô không thể bì được với sự mãnh liệt trong đôi mắt anh nữa, cô cúi cuống – và giật mình khi Gaara ngăn cô lại bằng cách đặt một tay dưới cằm cô, trong khi tay còn lại giữ chặt cổ cô.Anh kéo cô lại gần và cúi xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store