[Ly Luân x Chu Yếm] Ly Thủy Hành Chu
[ Ly Chu ] Ta chỉ tin ngươi
Vùng biển trong Đại Hoang, ánh sáng mờ ảo bao phủ.Chu Yếm đứng bất động bên bờ biển, bóng y hòa lẫn trong làn sương mờ mịt. Đôi mắt y hướng về chân trời vô định, nơi biển cả như nối liền với bầu trời xám xịt, không có lấy một tia sáng rõ ràng.Từ phía sau, Ly Luân lặng lẽ bước đến, dáng vẻ trầm mặc như thể hắn không muốn phá vỡ không gian tĩnh lặng này. Hắn ngừng lại cách y vài bước, ánh mắt âm thầm dõi theo từng cử động nhỏ nhặt của y, nhưng chẳng dám nói một lời."Ngươi đến từ khi nào?" Giọng nói của Chu Yếm vang lên, nhẹ như cơn gió thoảng qua, nhưng lại khiến Ly Luân giật mình.Hắn lưỡng lự vài giây trước khi trả lời, cố giữ vẻ bình thản: "Không lâu."Y không quay đầu, chỉ khẽ cười nhạt. "Thật kỳ lạ. Ở đây chẳng có mặt trời, ta cũng chẳng biết đã đứng đây bao lâu. Dường như thời gian ở Đại Hoang không còn ý nghĩa."Ly Luân tiến thêm một bước, nhưng vẫn giữ khoảng cách vừa đủ để không làm y khó chịu. Hắn nhìn theo ánh mắt của y, chỉ thấy một màn sương u ám bao phủ lấy biển cả, tĩnh lặng và bất động."Nơi này... yên ắng quá mức," y nói, ánh mắt thoáng chút mơ màng. " Sự yên ắng khiến người ta thâý cô độc."Ly Luân siết nhẹ bàn tay, cố kìm nén cảm xúc. Hắn muốn nói với y rằng hắn hiểu nỗi cô độc đó hơn bất kỳ ai, bởi từng giây phút không được bên y đều là một khoảng trống không thể lấp đầy. Nhưng hắn chỉ cất giọng trầm khàn, như thể từng từ đều mang theo nỗi đau"Dù có cô độc thế nào, ta vẫn sẽ ở đây. Ngay bên cạnh ngươi."Chu Yếm khẽ quay lại, ánh mắt nghi hoặc nhìn hắn. "Tại sao? Ly Luân, ngươi không cần phải làm vậy. Đại Hoang không dành cho những kẻ yếu lòng."Hắn ngẩng đầu, ánh mắt sáng lên trong làn sương mờ. "Ngươi là lý do duy nhất khiến ta không yếu lòng. Nếu phải chọn giữa việc bị bóng tối nuốt chửng và việc mất đi ngươi, ta thà chọn bóng tối. Vì ngươi, chính là ánh sáng của ta", hắn tiếp lời, giọng nói đôi phần trĩu nặng " nhưng ngươi lại vì nhân loại thấp hèn mà phong ấn ta nơi tối tăm ấy ..."Câu nói của hắn khiến Chu Yếm khựng lại. khoảnh khắc ấy, y không đáp lại, nhưng trong đôi mắt kia dường như có điều gì đó dao động"Ta ko thể chọn ngươi trong tình huống đó Ly Luân, ngươi ko nên làm hại người vô tội""Vậy yêu loài chúng ta thì sao? Ko vô tội?" Giọng hắn như đang cố kìm nén sự uất ức trong lòng, nhưng ko muốn y thấy vẻ mặt yếu đuối của hắn, uất hận tại sao con người độc ác lại làm y tin tưởng, còn hắn là người bên cạnh y từ khi sinh thành y lại ko đứng về phía mình. Hắn đã chứng kiến con người sát hại yêu tộc mình tàn bạo như thế nào, hắn ko tin con người, nhưng hắn tin y
"Chu Yếm, ta ko tin con người, nhưng nếu ngươi muốn bảo vệ họ, ta sẽ giúp ngươi"Chu Yếm thoáng chút bất ngờ, y lặng lẽ nhìn vào gương mặt thanh tú của hắn. Đôi mắt ấy, tuy mang vẻ man mác đượm buồn, lại có một sự cố chấp đến kỳ lạ. Sâu trong đôi mắt ấy, y nhìn thấy bóng dáng của chính mình, mơ hồ như một phần không thể tách rời.Cuối cùng, y cũng nhoẻn trên miệng 1 nụ cười, nhẹ nhàng cúi đầu. Có lẽ y đã gục ngã mất rồi. Một kẻ luôn mang dáng vẻ cứng đầu nhưng trái tim lại hết lần này đến lần khác đặt y làm trung tâm... Điều đó, chẳng phải cũng đã trở thành quen thuộc hay sao?"Ngốc"
____________________Hello các bác, tui viết tí truyện ngắn dành cho cp Ly Chu của tui
- Lưu ý các chap đều là Oneshort ko phải truyện dài tập
"Chu Yếm, ta ko tin con người, nhưng nếu ngươi muốn bảo vệ họ, ta sẽ giúp ngươi"Chu Yếm thoáng chút bất ngờ, y lặng lẽ nhìn vào gương mặt thanh tú của hắn. Đôi mắt ấy, tuy mang vẻ man mác đượm buồn, lại có một sự cố chấp đến kỳ lạ. Sâu trong đôi mắt ấy, y nhìn thấy bóng dáng của chính mình, mơ hồ như một phần không thể tách rời.Cuối cùng, y cũng nhoẻn trên miệng 1 nụ cười, nhẹ nhàng cúi đầu. Có lẽ y đã gục ngã mất rồi. Một kẻ luôn mang dáng vẻ cứng đầu nhưng trái tim lại hết lần này đến lần khác đặt y làm trung tâm... Điều đó, chẳng phải cũng đã trở thành quen thuộc hay sao?"Ngốc"
____________________Hello các bác, tui viết tí truyện ngắn dành cho cp Ly Chu của tui
- Lưu ý các chap đều là Oneshort ko phải truyện dài tập
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store