Luftmensch
Trên đường hoàng tuyền,có hoa Bỉ Ngạn.Hoa chờ một người yêu tận tâm can.Duyên phận trái ngang,đời đời lở dỡ.Số mệnh sắp đặt,vạn kiếp chẳng nên duyên...Chẳng phải thần tiên,chẳng phải hồ điệp.Nguyện làm tri kỷ bầu bạn nơi cửu tuyền.Vong xuyên bất tận,bỉ ngạn tịch liêu.Có chăng chẳng chờ được người yêu?Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất.Có hoa không có ,có lá không có hoa.Lặng nhìn nhân thế,lặng nhìn đời trôi...Hoàng tuyền hỗn loạn,đao quang kiếm ảnh,đời sau không gặp gỡ.Ngày sau nếu gặp lại,nguyện cùng người uống tới khi say.Hữu duyên vô phận thì đã sao?Chắp vá từng mảnh,vẫn là ngày còn có bên nhau.Vực sâu vạn trượng,sắc trăng thanh lạnh,dung nhan người u oán.Đồng sinh cộng tử,bất li bất khí,khó trách những tính toan.Đời này ly biệt,kiếp sau nếu trùng phùng,chỉ cầu nhớ cố nhân.Tới khi gặp lại,cách nhau dù vạn năm,cũng thề không oán hận. _______________________________________________________-Một ly nhé?Haram?-Xin lỗi,tôi không thích mùi cồn,Ahyeon à.-Thế sao vẫn để nó lẫn trong những nụ hôn?-...-Một điếu thuốc thì sao?-Không,tôi ghét cả những gì mang vị đắng.-Thế sao vẫn nuốt xuống họng mình những viên thuốc trắng?-...-Vậy còn nắng?Em có thích nắng không?-Có.-Nhưng vẫn để đời mình ngập mưa giông?-Dù ta thích màu hồng,nhưng cuộc đời này thì muôn màu xám.-Bởi sắp mưa,nên trời xanh mới u ám.-Ừ,cũng phải.Nhưng u ám chưa chắc sẽ mưa.-Điều ấy thật tuyệt,nhỉ?Em có nghĩ vậy chưa?Có người sẵn sàng vì bạn vá trời lấp biển cũng chẳng mong được đền đáp.Lại cũng có người chẳng mảy may động lòng dốc sức vì họ thế nào?Chỉ mong những năm tháng sau này,có thể gặp được một người bạn đi qua muôn trùng sóng gió vẫn nắm chặt tay.Những năm tháng sau này,không còn một mình cô độc nữa.Ngủ thôi,ngày sắp tàn rồi.Để nỗi buồn lắm lại,sáng mai thức dậy sẽ là ngày nắng đẹp trời quang._______________________________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store