Lt Full Gt Nu Cuoi Cua Nhoc Da Lam Tan Chay Trai Tim Bang Gia Cua Toi
sau khi nó bước đi không ngoảnh mặt lại để nhìn mẹ và chị.Cái ước muốn của nó bây giờ đã thành sự thật nhưng nó lại không thể nhận họ vì nó không muốn làm gánh nặng cho người thân mình nữa.nó có quên đi chuyện này để bắt đầu cho những ngày học mới.đối với nó thì h nó rất vui nhưng nó lại òa khóc ngã vào lòng viện trưởng cứ khóc mãi.-nó mới nói.nó mới hỏi.-con làm như thế có phải họ rất đau phải không viên trưởng nhưng con không biết phải làm sao con sợ con rất sợ con sắp mù rồi con sau nay có thể sẽ không thể tự lo cho bản thân mình được thì làm sao nhận họ và cho họ niềm vui.con không muốn làm họ đâu lòng.
nó bây giờ rất đau cứ khóc như một đúa con nít không sao kiềm được dòng nước mắt.-Viện trưởng xoa đầu nó và ân cần nói.
-có thể họ sẽ đâu lòng nhưng mà con hãy về bên họ đi ai mà không cần gia đình chứ họ đã tìm con trong bao nhiêu năm qua đó thôi.-viện trưởng
-con biết phải làm sao người hu...hu...hichic
-con hãy trở về làm cô bé luôn mang lại ấm áp cho người khác ta không thích con lạnh lùng như bây h.ta thích con của lúc nhỏ.không phải người giàu có nào cũng là kẻ xấu đâu con à.-viện trưởng
hai người cứ thể mà nói chuyện trong làn nước mắt và gia đình của nó cũng chẳng khắm khá gì.-nó thiếp đi trong vòng tay ấm áp của viện trưởng.
cuối cùng cũng đến ngày khai giảng.
chuyện buồn của nó thì vẫn ở đó nhưng nó đã có thể trở lại như bình thường nó cứ để mọi chuyện tới đâu thì tính tới đó,nó thức dậy rất sớm để chuẩn bị đi học
6h15'
nó đã tung tăng cùng chiếc xe dạp thân yêu đi hóng mát buổi sáng rồi mới đến trường.hôn nay nó lại tung tăng bài hát mà nó thích lá lá là là lá lá la(công chúa ô ri.bó tay) nhưng chưa gì đã có kẻ tìm đường chết
-tránh ra coi con ranh một thằng chạy hớt ha hớt hải bảo nó tránh đường.nó đang nổi đóa mấy ngày nay thì thằng này tới cho nó xã giận
-ăn....ăn cướp bắt hắn lại lại mới sáng sớm mà đi hét toáng lên
'thì ra thằng đang lao như bay về mình là ăn cướp thằng này muốn chết'(t/g ghê wa)
nó thầm nghĩ và nở nụ cười gian tà
tao bảo mày tránh..BỐP thằng dó lăn ra vì bí nó cho một đá thẳng bụng
-maỳ...con..mẹ..m...m..mày chết với tao thằng đó nói gằn từng chữ và đứng dậy nhào vào tính đấm vào mặt nó nhưng chưa đấm tới nơi thì
BỐP..BINH..BỤP Và tiếng la thảm thiết thằng đó đang nằm dưới đất mà rên rỉ.
hộc...hộc..hộc c..c..h..ị cám...ơn em.cô gái bị cướp chạy đến nói không ra hơi
không có gì chị hãy nên cẩn thẩn hơn.nó trả lời một cách hiền hòa và cười làm cho cô gái chết đúng vì nó cười rất đẹp(cuối cùng cũng cười)
nó bước đi dể đến trường vừa đến nó bước xuống xe(xe đạp) thì bao nhiêu con mắt hình trái tim của mấy thằng nhìn nó và nó toan bước đi không quan tâm và một loạt lời xì xào
- ê lại thêm một đúa ăn mày nhận học bổng để được vào đây thật là -hs1 nhìn nó nói một cah đầy khinh bỉ
-đúng đó ăn maỳ mà cũng vào đây thật là nhục cho tụi mình họ chung trường với nó.-hs2
nó tức giận bước lại gần.
-cho dù tôi có là ăn mày thì tôi cũng là con người còn các người là cậu ấm cô chiêu mà lại nói ra những lời như vậy thật làm người ta quá thất vọng.-nó nhìn bọn họ nói và cười khinh bỉ làm tụi kia cứng họng và tức sôi máu.
nó bây giờ rất đau cứ khóc như một đúa con nít không sao kiềm được dòng nước mắt.-Viện trưởng xoa đầu nó và ân cần nói.
-có thể họ sẽ đâu lòng nhưng mà con hãy về bên họ đi ai mà không cần gia đình chứ họ đã tìm con trong bao nhiêu năm qua đó thôi.-viện trưởng
-con biết phải làm sao người hu...hu...hichic
-con hãy trở về làm cô bé luôn mang lại ấm áp cho người khác ta không thích con lạnh lùng như bây h.ta thích con của lúc nhỏ.không phải người giàu có nào cũng là kẻ xấu đâu con à.-viện trưởng
hai người cứ thể mà nói chuyện trong làn nước mắt và gia đình của nó cũng chẳng khắm khá gì.-nó thiếp đi trong vòng tay ấm áp của viện trưởng.
cuối cùng cũng đến ngày khai giảng.
chuyện buồn của nó thì vẫn ở đó nhưng nó đã có thể trở lại như bình thường nó cứ để mọi chuyện tới đâu thì tính tới đó,nó thức dậy rất sớm để chuẩn bị đi học
6h15'
nó đã tung tăng cùng chiếc xe dạp thân yêu đi hóng mát buổi sáng rồi mới đến trường.hôn nay nó lại tung tăng bài hát mà nó thích lá lá là là lá lá la(công chúa ô ri.bó tay) nhưng chưa gì đã có kẻ tìm đường chết
-tránh ra coi con ranh một thằng chạy hớt ha hớt hải bảo nó tránh đường.nó đang nổi đóa mấy ngày nay thì thằng này tới cho nó xã giận
-ăn....ăn cướp bắt hắn lại lại mới sáng sớm mà đi hét toáng lên
'thì ra thằng đang lao như bay về mình là ăn cướp thằng này muốn chết'(t/g ghê wa)
nó thầm nghĩ và nở nụ cười gian tà
tao bảo mày tránh..BỐP thằng dó lăn ra vì bí nó cho một đá thẳng bụng
-maỳ...con..mẹ..m...m..mày chết với tao thằng đó nói gằn từng chữ và đứng dậy nhào vào tính đấm vào mặt nó nhưng chưa đấm tới nơi thì
BỐP..BINH..BỤP Và tiếng la thảm thiết thằng đó đang nằm dưới đất mà rên rỉ.
hộc...hộc..hộc c..c..h..ị cám...ơn em.cô gái bị cướp chạy đến nói không ra hơi
không có gì chị hãy nên cẩn thẩn hơn.nó trả lời một cách hiền hòa và cười làm cho cô gái chết đúng vì nó cười rất đẹp(cuối cùng cũng cười)
nó bước đi dể đến trường vừa đến nó bước xuống xe(xe đạp) thì bao nhiêu con mắt hình trái tim của mấy thằng nhìn nó và nó toan bước đi không quan tâm và một loạt lời xì xào
- ê lại thêm một đúa ăn mày nhận học bổng để được vào đây thật là -hs1 nhìn nó nói một cah đầy khinh bỉ
-đúng đó ăn maỳ mà cũng vào đây thật là nhục cho tụi mình họ chung trường với nó.-hs2
nó tức giận bước lại gần.
-cho dù tôi có là ăn mày thì tôi cũng là con người còn các người là cậu ấm cô chiêu mà lại nói ra những lời như vậy thật làm người ta quá thất vọng.-nó nhìn bọn họ nói và cười khinh bỉ làm tụi kia cứng họng và tức sôi máu.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store