Lớp Vắng 3 - Oán Linh Nhà Vệ Sinh Số 4 -
Mở đầu
Giữa một hành lang tăm tối, bao trùm không gian là một nỗi im lặng đến đáng sợ. Trên những nền gạch, tiếng chuột chạy vang vang khắp cả ngôi trường. Khi đó, trong khuôn viên, một cuộc đối thoại giữa đôi nam nữ:"Khung cảnh buổi tối tại trường thật huyền bí anh nhỉ?""Đúng vậy, nhưng anh thấy nó thật tuyệt vời làm sau.""Tuyệt! Anh thật kì lạ, em chẳng muốn cái tuyệt này của anh chút nào.""Hứ! Anh trêu em thôi mà, sau em nghiêm túc thế?"Đó là cuộc đối thoại giữa Hùng và Khuê - họ đang trong mối quan hệ tình cảm với nhau. Không hiểu tại sao cả hai lại vào trường khi trời tối như thế? Khuê và Hùng vào trường để làm gì nhỉ? Ít ai biết rằng câu chuyện bắt đầu cách vài tiếng trước, khoảng sáu giờ ba mươi phút chiều. Giữa con phố lộng lẫy đèn hoa đua sắc, trên đoạn đường trung tâm khu đô thị, Hùng đang bon bon trên chiếc xe máy hơn 100 phân khối dạo quanh gần khu công viên tìm kiếm ai đó. Nhìn xa xa, hình như là Khuê, thì ra cậu đang tìm cô người yêu của mình. Hùng gạt chống chân ngay chỗ Khuê, gương mặt cô ngơ ngát, cô đang đi chơi cùng với nhóm bạn của mình. Hùng đột nhiên nắm chặt cổ tay của Khuê và lôi lên xe. Không cần biết mọi người nhìn ngó thế nào, cậu liền phi thẳng xe đến một nơi nào đó. Dần dần, chiếc xe hoà vào bóng người tấp nập rồi biến mất. Lúc ấy, tám người bạn của Khuê ngơ ra, lắc đầu ngán ngẩm.Trên đường, Khuê cau có chất vấn Hùng:"Anh không để cho em đi chơi với lũ bạn em yên ổn, rồi anh muốn làm gì làm được hả!?" Hùng im lặng, như thể cậu không nghe điều gì. Khuê khoanh tay, gương mặt đằng đằng sát khí. Chuyện này mới xảy ra cách đây vài tuần. Không hiểu tại sao từ lúc Khuê bước vào năm lớp 12 đến nay, Hùng lại có những biểu hiện khá kì lạ. Như một vòng tuần hoàn, vào mỗi ngày Chủ nhật, Hùng sẽ bắt Khuê vào trường đi dạo với mình lúc bảy giờ tối. Chả hiểu sao Hùng lại như thế? Rõ ràng các năm trước cậu không có. Chiều lòng cậu ấy thì được, thế nhưng nếu Khuê không thực hiện đúng với yêu cầu, Hùng sẽ hăm doạ chia tay Khuê. Bạn bè xung quanh khuyên can, nhưng cô luôn gạt bỏ và cho rằng chuyện ấy rất bình thường.Nhưng đến tận hôm nay tức nước vỡ bờ, Khuê mới nói, cô giận dữ buộc Hùng dừng xe:"Dừng lại! Mấy nay anh bị gì thế? Sao ngày Chủ nhật nào anh cũng kêu em đi dạo với anh trong trường vậy? Bộ trong đó có gì vui lắm hả? Anh..."Nói giữa chừng, Khuê bị ngắt lời. Hùng tuy bị người yêu chửi mắng, nhưng cậu vẫn bình tĩnh dừng xe gần vỉa hè vắng người. Cậu bắt đầu sờ má Khuê, nhẹ nhàng nói những câu từ làm xoa dịu đi nỗi tức giận đang sôi sục trong người Khuê:"Thôi mà, anh thấy em học quài mệt, anh muốn em đi dạo với anh thôi. Đây là cách để xoã stress mà anh học trên mạng đấy! Nghe lời anh đi, nếu em muốn mua thứ gì em thích, anh sẽ mua cho em."Như một cách thần kì, sau khi Hùng nói xong, Khuê đột nhiên dịu lại. Dường như mọi cơn tức giận, oán trách từ nãy đến giờ liền phai đi không một tì vết. Gương mặt u ám của cô thay đổi đột ngột, miệng nở ra nụ cười vui thích, mắt híp đi hiện lên vết nhăn. Hùng thấy thế liền cười..."Đấy! Vậy mới là người yêu của anh."Cả hai sau cuộc cãi vã liền quay lại xe, mặc dù chỉ có Khuê lớn tiếng. Hùng, Khuê lên xe, gài nón, đề máy sau đó hai người chạy lên trường - địa điểm hẹn hò trong bóng tối. Ở con đường trước chợ, dọc vào con hẻm lớn hai bên phủ đầy sỏi đá, chiếc xe của Hùng chạy từ từ vào trong trường. Hùng chạy qua cổng trường, băng qua những bồn hoa còn dang dở xây dựng, rồi đi đến nơi giữ xe trong khuôn viên.Hùng tắt máy, xuống xe, Khuê nhẹ nhàng bước xuống, Hùng từ tốn gỡ chốt gài nón bảo hiểm cho Khuê trong rất tình cảm. Cả hai di chuyển dần vào trung tâm trường học - nơi sẽ bắt đầu cho cuộc đi dạo này của họ.Khi đồng hồ điểm bảy giờ tối, chim chóc bay tứ tung, cây cối xào sạt, trăng khuyết trên cao dần tỏ. Lúc này, đôi uyên ương bắt đầu trong cuộc hành trình đi dạo.Trong lúc đó, ở khu công viên vừa nãy, tám người bạn của Khuê xôn xao câu chuyện của hai người họ.Cả thảy tám người bấy giờ đang bàn tán về mối quan hệ của Khuê và Hùng, một mối quan hệ đang đi dần trong bóng tối. Vân - trưởng nhóm mới bắt đầu:"Ôi thật sự! Không hiểu tại sao con Khuê lại tìm ra ông người yêu bệnh hoạn như thế? Nó có đang bình thường không vậy?"Linh mới trả lời:"Mày nói đúng ấy chứ! Ông ấy lúc trước có bệnh hoạn thế đâu, không hiểu dạo này ông ấy cứ là lạ."Yến tiếp lời Linh, cô hơi run sợ:"Tao sợ con Khuê sẽ bị lừa gạt, rồi bị làm những hành động xấu xa dẫn đến hậu quả không lường trước. Tự nhiên lại dẫn nó vào trường lúc trời tối, vắng hoe người như thế, ai biết nó làm gì con Khuê."Nhan, Quang, Thiên cùng trả lời:"Trong đấy cũng có đèn, có kí túc xá, có bảo vệ, có camera giám sát, với lại Khuê nó cũng biết đối phó những tình huống ấy mà, chắc nó không sao đâu."Hạ mới hỏi cả nhóm:"Vậy chúng ta sẽ làm sao?"Nhan:"Tao điện Khuê nãy giờ rồi, mày biết nó nói gì với tao không Hạ?"Hạ ngơ ngát, tò mò nhìn Nhan rồi nhìn cả nhóm."Nó nói nó đang hạnh phúc với anh Hùng, tụi mình đừng làm phiền nó nữa."Như một gáo nước lạnh xối thẳng vào mặt bảy người bạn còn lại, đặt biệt là Vân. Vân đơ mắt, miệng há hốc:"Ôi! Đúng là nhỏ mê trai, đầu thai mới hết."Đúng là suy luận của cả nhóm có phần đúng, thế nhưng bây giờ chính chủ là Khuê đang vui vẻ hạnh phúc bên nửa kia của chính mình, và họ không có cớ nào để hành động cả.Tại trường, Khuê sau khi nghe điện thoại của Nhan, cô liền thở dài và bỏ điện thoại vào túi xách. Cô ôm eo Hùng, liền nói nhỏ bên cậu:
"Em thiết nghĩ một ngày nào đó chúng ta sẽ bị chia cắt bởi những đứa bạn của em. Em lo lắng lắm!"
Hùng nhếch miệng, cậu hôn vào đầu Khuê nhẹ nhàng đáp:
"Sao em suy nghĩ tiêu cực thế? Mình thật lòng với nhau thì làm sao lo lắng."
Khuê chẳng nói gì, nhưng tay cô lại chỉ lên trên cao và nói:
"Khung cảnh buổi tối tại trường thật huyền bí anh nhỉ?"Hùng nhìn theo hướng tay Khuê, cậu đáp:"Đúng vậy, nhưng anh thấy nó thật tuyệt vời làm sau.""Tuyệt! Anh thật kì lạ, em chẳng muốn cái tuyệt này của anh chút nào.""Hứ! Anh trêu em thôi mà, sau em nghiêm túc thế?"Cả hai Hùng và Khuê đột nhiên phá lên mà cười.Nhưng càng sâu vào trong trường học, không khí bắt đầu thay đổi. Ngay trung tâm trường học xuất hiện hai người đang diễn ra những hành động thân mật kì quặc. Người con gái thì nắm tay người con trai, kề sát đầu mình lên vai đối phương, miệng cô ấy nở nụ cười rất máy móc. Cậu con trai thì nắm tay lại người yêu mình, nhưng mặt cậu thì vô cảm xúc. Cả hai bọn họ như thể sinh vật kì bí ở nơi nào đó khác loài người. Sau buổi đi dạo, họ lẳng lặng đi về.Thế nhưng, không chỉ có Hùng và Khuê trong trường, bởi vì ngoài cổng trường vẫn có một người đàn ông luôn luôn quan sát chi tiết các cử chỉ mà Hùng và Khuê đã làm. Đặc biệt, ông thường xuyên chú ý đến Khuê. Thân hình bặm trợn, to cao của gã đàn ông kì bí dần dần biến mất vào bóng đêm sau khi xe của Hùng ra về.Và rồi, thế giới chìm trong sự im lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store