ZingTruyen.Store

Longfic We Re So Meant To Be End Jeti

Chap 8

Bà Jung như muốn bật ngửa khi bà vừa lay lay chân Jessica một cái mà Jessica đã bật dậy liền, rồi chạy vào nhà tắm, chừng 15” sau xuất hiện giữa phòng khách. Bà không dám tin vào mắt mình, thậm chí bà còn dụi dụi mắt mấy lần và hỏi Krystal xem đó có phải là Jessica unnie của nó không. 

_Omma, con đi đây một chút. Chiều con về nha. 

Nay còn xin phép bà nữa cơ đấy. Mọi lần đi chơi là cứ thế một mạch ra khỏi nhà thôi, chứ có thưa gửi gì đâu. 

_Omma, omma có muốn theo dõi unnie không? – Krystal từ đâu lù lù xuất hiện sau lưng bà. 

_Chắc unnie con lại đi loanh quanh chơi thôi. – bà Jung trả lời nhát gừng, gì chứ Krystal mà đề nghị giúp bà thể nào cũng phải trả công, chẳng tốt lành gì đâu. 

_Mọi lần unnie có đi xe đạp đâu. Còn hôm nay, omma coi kìa. – Krystal chỉ chỉ ra ngoài sân qua cánh cửa sổ. Jessica đang dẫn chiếc xe đạp ra khỏi nhà. 

_...

_Con đảm bảo unnie sẽ qua nhà Fany unnie. 

Krystal cười hề hề trước bà Jung. Bà Jung lắc đầu chào thua, bà có 2 đứa con gái, một đứa bang chủ lạnh lùng, một đứa ma mãnh không thôi. Không quan tâm đến mấy lời nói của Krystal nữa, bà Jung tranh thủ vào bếp nấu vài món cho buổi chiều tối. Nếu vì Tiffany mà con gái bà thay đổi nhiều như thế thì cũng tốt đấy nhỉ. 

-

Tiffany dựa người vào cánh cửa nhà trong khi chờ Jessica. Còn 10’ nữa mới 3h, chỉ là cô bé không muốn để Jessica đợi, vì Jung bang chủ vốn không thích chờ đợi còn gì. Lấy mũi giày di di dưới đất, Tiffany chăm chú đất xốp lên, chăm chú đến nỗi không nhận ra ai đó cùng chiếc xe đạp đã ở ngay bên cạnh. 

_Chờ tôi à? – Jessica nói như thì thầm. 

_Chuẩn bị xong sớm nên tớ ra đây luôn-

Tiffany khựng lại khi Jessica đội một chiếc mũ lên đầu cô bé. Chiếc mũ rộng vành, có màu vàng nhạt, hệt như màu tóc của Jessica. Tiffany ngớ người ra một tí rồi tung vũ khí giết người của mình – eyes smile. Dưới cơn nắng buổi chiều cùng vài gợn gió, đôi mắt Tiffany như lấp lánh hơn, mái tóc thì bồng bềnh, trông Tiffany đáng yêu hơn bao giờ hết. 

_Không thấy nắng hay sao vậy?!

Jessica leo lên yên xe ngay sau câu nói như mắng yêu đó. Tiffany kéo chiếc mũ xuống một tí rồi cũng yên vị trên yên sau xe. Lòng cô bé vui lạ. Như sực nhớ ra gì đấy, Tiffany níu lấy hai vạt áo của Jessica, ngay lập tức Jessica chống chân, dừng xe lại và quay đầu về phía sau nhìn Tiffany. 

_Của cậu. 

Tiffany chìa tờ giấy gấp tư cho Jessica. Jessica thoáng ngập ngừng rồi nhận lấy tờ giấy, bỏ nhanh vào túi và đạp pe-đan. Dưới nắng chiều, gương mặt cả hai như cứ hây hây đỏ…

-

Tiffany đang ngồi dưới gốc cây, cằm tì lên gối và nhìn Jessica ráp 2 chiếc bánh xe nhỏ ở bánh sau. Tiffany nhận thấy Jessica làm việc này rất giỏi, chiếc tua-vít xoay thoăn thoắt trong tay Jessica. Cả hành động kiểm tra xem có chắc chắn không cũng rất chuyên nghiệp. Xông xuôi đâu đó Jessica cất tua-vít vào chiếc giỏ nhỏ mang theo, lắc nhẹ chiếc xe lần nữa rồi quay sang Tiffany, nói: 

_Cậu lên ngồi thử xem. 

Tiffany theo lời Jessica, cô bé leo lên yên trước ngồi. Có chút sợ sợ, tuy đã được gắn thêm bánh nhưng Tiffany vẫn tưởng tượng rằng chiếc xe có thể ngã bất cứ lúc nào. Hai chân Tiffany cứ lo chống xuống đất mà không đặt đúng vào pê-đan. Jessica cười nhẹ trước một Tiffany nhát xe đạp, cô nhóc ngồi xụp xuống, đặt chân Tiffany lên bàn đạp. 

_Chân phải đặt thế này. Vì đã gắn bánh vào rồi nên cậu đừng sợ. – Jessica trấn an rồi lại qua bên chân kia của Tiffany và làm tương tự. 

Sau khi chân Tiffany đã đặt đúng vào vị trí, Jessica bắt đầu hướng dẫn Tiffany đạp pê-đan. Biết Tiffany vẫn còn sợ nên Jessica vịn một bên tay lái cho Tiffany thêm phần an tâm. 

_Cứ đạp thế, đạp chậm làm quen trước. 

Sau vài vòng đạp quanh ngọn đồi Tiffany dần dần làm quen hơn, cô bé có thể bẻ cua cũng như điều khiển được tay lái. Từ từ tăng tốc độ đạp hơn, Tiffany cảm nhận được cơn gió mát thổi vút qua, một vài tia nắng li ti chiếu lên gương mặt rạng ngời. Jessica vẫn còn vịn một bên tay lái cho Tiffany, cô bé thấy mồ hôi lăn dài trên gương mặt Jessica, bóp thắng cho xe ngừng lại trước sự bất ngờ của Jessica. 

Tiffany lấy trong túi một túi khăn giấy ướt, rút ra một tâm và tỉ mỉ lau cho Jessica. Sự mát lạnh từ chiếc khăn khiến Jessica thoáng giật mình. 

_Cảm ơn cậu nha Jessie. 

_Tớ-à không có gì đâu. Nghỉ một chút rồi tập tiếp. 

Jessica muốn vã vào miệng mình ngay lập tức, khó khăn lắm mới xưng tớ được thì lại rũ bỏ cơ hội đó. 

_Jessie này. 

_Hmm?

_Sao đột nhiên cậu lại trở nên khác quá vậy? - Tiffany ngập ngừng từng chữ trong câu hỏi, cô bé liếc nhẹ vào mắt Jessica và đang cố đoán xem Jessica đang nghĩ gì. 

_Muốn làm người tốt. - Jessica quay mặt sang chỗ khác trả lời.

_Trước đây cậu không phải là người tốt sao? 

_Không tốt với cậu. 

_Tớ hiểu rồi. - Tiffany cười khúc khích, điều ấy càng làm Jessica cúi đầu thấp hơn nữa. 

_Cậu múa bale rất đẹp. - Jessica bất giác nhìn thẳng vào mắt Tiffany.

_Cảm ơn cậu Jessie. 

Jessica và Tiffany lại chìm vào suy nghĩ riêng của cả hai. Gió chiều thổi nhẹ, tán cây đung đưa lá rợp bóng mát cả một khoảng rộng. Jessica quay sang ngắm nhìn Tiffany nhắm nhẹ đôi mắt và thả trôi suy nghĩ trong làn gió. Với Jessica, Tiffany rất dễ thương, ấm áp và tốt bụng. Cánh mũi cao như tô điểm để đôi mắt cười rạng rỡ hơn. Nụ cười rạng rỡ luôn ban phát cho mọi người. Tóc Tiffany cứ bay bay trong gió, trong một thoáng Jessica đã nghĩ rằng thiên thần chắc cũng trông như Tiffany. 

Jessica nhận ra cũng nên tiếp tục tập xe cho Tiffany. Cô nhóc lấy tua-vít khéo léo mở hai chiếc bánh xe nhỏ ra, chiếc xe đạp giờ chỉ còn hai bánh. Nghĩ rằng Tiffany sẽ khó giữ thăng bằng nên Jessica hạ thấp yên đi một chút. 

_Cứ như khi nãy, đừng sợ. Tôi sẽ vịn yên sau. 

Tiffany gật đầu trong sợ sệt. Cô bé leo lên yên trước hai chân thì chống xuống đất giữ thăng bằng. 

_Cậu chống hai chân mãi thế tới năm sau còn chưa chạy được. - Jessica lại phải ngồi xuống đặt chân Tiffany lên pê-đan. - Một chân đặt ở đây, một chân thì chống. 

_Sẽ không té chứ Jessica? - Tiffany quay mặt về phía sau khẽ hỏi.

_Cậu nghĩ tôi không giữ nỗi chiếc xe đạp này à? - Jessica hơi lớn tiếng. 

_Tớ xin lỗi. 

_Đạp đi. 

Tiffany ngập ngừng đạp nhẹ pê-đan, dù cho Jessica đang giữ ở phía sau nhưng nỗi sợ không tên nào đấy vẫn ở trong tâm trí Tiffany. Chiếc xe có phần hơi lảo đảo khi Tiffany không kìm chắc được tay lái vì xe đạp chỉ có 2 bánh, ở phía sau Jessica vịn chắc yên sau và di chuyển theo xe. 

_Jessie nhớ đừng buông tay. - Tiffany nói nhưng cô bé không quay về phía sau.

_Tôi đang vịn đây. 

Jessica rất muốn cười thật to trước cái dáng đạp ngập ngừng của Tiffany. Lúc nãy Tiffany hào hứng đạp nhanh bao nhiêu thì bây giờ cô bé đạp nhát hơn nhiều. Tiffany chỉ dám đạp chầm chậm thôi, vì cô bé vẫn còn chưa quen lắm. 

_Nếu cậu cứ đạp như thế chắc tận năm sau cậu còn chưa biết chạy. - Jessica nói lớn, giọng điệu có phần chăm chọc. 

_Đừng xem thường tớ. - xem ra giọng điệu đó của Jessica rất có công dụng, Tiffany bắt đầu đạp nhanh hơn. 

_Cậu chỉ đạp được xe bốn bánh thôi. Còn xe hai bánh thì nhát hít. - Jessica vẫn tiếp tục trò chơi khích tướng của cô nhóc. 

Có vẻ câu nói đã chạm đến lòng tự ái của Tiffany. Cô bé bặm môi, tay siết chặt tay lái và đạp vững hơn. Một phần cô bé cũng muốn cho Jung bang chủ ở phía sau phải chạy theo mình cho đến khi mệt mới thôi. Bày đặt xem thường người khác, đúng là đáng ghét thật mà. Jessica cười sang sảng trước một Tiffany dính bẫy của cô nhóc, Tiffany hiện giờ đạp rất là tự tin mà chẳng hề quay lại nhìn Jessica lấy một cái. Mồ hôi Jessica mướt mát hết cả gương mặt, tay thì mỏi nhừ cho phải giữ chặt yên sau. Chừng vài vòng nữa, Jessica nghĩ đã đến lúc buông tay để Tiffany tự chạy một mình. Cô nhóc khéo léo thả tay ra từ từ và dĩ nhiên Tiffany chẳng hề hay biết gì cả. Jessica đứng nhìn Tiffany chạy được xe đạp một cách tự hào, học trò của cô nhóc cũng giỏi đấy chứ nhỉ. 

_Thấy chưa Jessie, tớ đạp được mà. - bất giác Tiffany quay đằng sau khoé miệng tạo thành nụ cười thật tươi. 

Sững người, Jessica không vịn yên sau nữa. Tiffany chếnh choáng mất thăng bằng khi hai chân cứ đặt trên hai pê-đan mãi thôi. 

_Chống chân hay chạy tiếp đi. - Jessica bắt tay thành loa hét to. 

Chiếc xe đạp ngã sang một bên và dĩ nhiên Tiffany cũng bị té xuống bãi cỏ. Những tưởng cỏ sẽ không gây tổn hại gì nhưng không may pê-đan sướt qua làm Tiffany tróc mảng da và có dấu hiệu chảy máu. Jessica lật đật chạy đến dựng xe lên và đỡ Tiffany.

_Bị thương rồi. - Jessica nâng chân Tiffany lên thổi phù phù vào vết thương, sau đó cô nhóc lấy trong túi ra vài miếng băng keo cá nhân và tỉ mỉ băng lại cho Tiffany. - Có đau không?

_Có. Cậu là đồ nói dối. - Tiffany hờn dỗi, quay mặt ra chỗ khác. 

_Không lẽ tớ phải vịn mãi sao? Dù sao cậu cũng chạy được một đoạn dài, rất đáng khen. - Jessica xoa xoa tóc Tiffany, ngay lập tức Tiffany né sang một bên. 

_Không thèm. - Tiffany gạt tay Jessica một cách mạnh bạo. 

_Đưa đây xem. - Jessica chụp lấy cánh tay Tiffany, ở cùi chỏ của Tiffany rướm máu. Jessica đoán rằng là do Tiffany đã chống tay khi té xuống. 

_Tập tiếp đi. - Tiffany nói nhỏ, Jessica vẫn đang dán băng keo váo tay cô bé. 

_Không tập nữa, đi về. 

_Tớ vẫn chưa chạy rành.

_Như thế được rồi. Sau này tôi chở cậu đi học. 

Tiffany chạy nhanh đến và leo tót lên yên sau khi Jessica vừa dựng xe đạp đứng dậy. Dĩ nhiên ngồi yên sau và được Jessica chở phải thích hơn rồi :">

-.-.-.-.-.-

_Cảm ơn cậu rất nhiều Jessica. 

_Không có gì. Tôi về đây. Mấy cái vết thương nhớ phải sát trùng. - Jessica liếc nhẹ vài vết thương trên chân và tay Tiffany. - Vào nhà đi.

_Cậu về tớ sẽ vào. - Tiffany lắc đầu.

_Vào đi. 

_Vậy tớ vào nhé, chào Jessie. - Tiffany ngoan ngoãn nghe lời trước cái giọng cau có của Jessica, nó rất là uy lực đó. 

Jessica mỉm cười hài lòng rồi đạp xe về nhà. Krystal không biết từ đâu đã mở cửa cổng chờ Jessica. Nở nụ cười evil, Krystal lẽo đẽo theo Jessica vào nhà. 

_Fany vào đi, Jessica về đi. Hai unnie thật là bịn rịn mà, em thấy hai unnie đi đóng phim tình cảm được đó. - Krystal bắt đầu màn chọc ghẹo của nhóc. 

_Em trong vai đứa em gái nhiều chuyện. - Jessica liếc nhẹ Krystal.

_Không phản bác luôn. Vậy là unnie thích người ta rồi còn gì. Omma, Sica unnie thích Fany unnie đó. - với cái miệng không được nhỏ của mình, Krystal đánh động đến tai bà Jung.

_Chuyện gì nữa đây. 

_Sica unnie thích Fany unnie. Một mối tình trẻ thơ ngọt ngào và đầy kỷ niệm. Một bộ phim bom tấm của năm 2001. - Krystal nhảy tưng tưng vỗ tay bốp bốp vào nhau. 

_Nhảm nhí. - Jessica bĩu môi. 

_Nữ chính vì quá xinh đẹp nên được nhiều người vây quanh, trong khi nhân vật Jessica thì nhút nhát ôm lấy mối tình với nữ chính. Kết quả-

Jessica lao đến véo vào hai bên má Krystal mà không để nhóc nói hết câu. 

_Hết nhiều chuyện chưa? - Jessica véo mạnh hơn nữa.

_Ết ồi. 

Jessica siết mạnh một cái rồi mới buông Krystal ra. Và Krystal ngày hôm đó đành ngậm ngùi ăn cơm cùng canh vì phần thịt của nhóc đã bị Jessica chén sạch không chừa một miếng. Có hối hận thì cũng muộn rồi. 

-.-.-.-.-.-

Sáng hôm sau Jessica và Tiffany vẫn cùng nhau đến trường và cùng nhau vào lớp. Nhưng có một điều lạ lùng khi mọi người cứ xôn xao, chỉ trỏ vào Tiffany khi cô bé vào lớp. Ngay khi đặt chiếc balo xuống bàn Tiffany đã hiểu vì sao mọi người lại nhìn chăm chăm cô bé như thế. Có một phong thư màu hồng và một hộp quà nhỏ hình chữ nhật nằm gọn gàng trong hộc bàn Tiffany. 

_Lá thư giấu trong ngăn bàn. Quá lãng mạn, Jessica của chúng ta xem như thua một điểm rồi. - TaeYeon và SooYoung highfive, cười nhăn nhở để rồi nhận được cái liếc đóng băng của Jessica. 

_Của ai vậy? - Jessica hỏi SooYoung.

_Bọn tớ vào thì đã thấy nó nằm ở đó. Tớ đảm bảo sau chuyện này Fany sẽ nhận được nhiều quà hơn nữa. - SooYoung đưa mắt nhìn Tiffany vẫn đang khó hiểu nhìn món quà. 

Với đôi mắt cú vọ Jessica như muốn thiêu đốt món quà của Tiffany. Đã đến lúc Jung bang chủ hành động rồi đây.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store