ZingTruyen.Store

Longfic Trans Soshi High A Second Chance Yulsic Taeny Soosun Full

9 năm qua đi

Tôi ngồi tại nơi mà chúng ta gặp nhau lần đầu tiên, cố gắng làm sống lại những cảm xúc về hình ảnh, hơi ấm, nụ cười của cậu dẫu cho cậu thực sự không còn bên tôi như trước đây. Cơn gió lạnh vờn qua mặt tôi, tôi nhìn lên. Những tia nắng cuối cùng của buổi chiều muộn cắt ngang đường chân trời quyện thành vệt dài màu đỏ tía phủ khắp cả một đoạn đường. Đó không phải là một khung cảnh rất đẹp sao?

Nhưng trái tim đầy thương tổn của tôi đã làm lu mờ nét đẹp diệu kỳ của khung cảnh xung quanh.

Tôi úp mặt vào long bàn tay.

Đã 9 năm trôi đi

Mỗi ngày, tôi đếm từng phút, từng giây trôi qua.

Tôi tự hỏi rằng tại sao tôi lại có thể thốt ra những lời nói ngu ngốc ấy?

Tại sao tôi lại không ngăn cậu khi cậu rời xa tôi?

Tôi đặt tay lên tim, cố gắng gạt bỏ những lời nói của mình 9 năm trước.

Nhưng tôi có thể làm được gì hay đó là ước mơ và niềm hạnh phúc của cậu?

Điều cuối cùng mà tôi muốn thấy chính là lúc cậu đang buồn.

Tôi đã tự nói với mình rằng hãy quên cậu đi, tự nói với chính trái tim mình hãy xoa dịu nỗi đau, nhưng khi tôi càng cố gắng quên cậu thì lại giống như hàng ngàn mũi kiêm đâm vào tâm trí tôi, làm cho những ký ức của tôi và cậu lại trở về qua những đêm mất ngủ.

Giờ nhìn lại, tôi ước tôi có thể quay lại cuộc sống trước đây như cuốn băng cassette.

Tôi đan hai tay lại với nhau.

Nhắm mắt lại.

‘Lạy Chúa, xin Người hãy cho con một cơ hội nữa’

-Sân bay Quốc tế Seoul-

“Các hành khách vừa đáp từ chuyến bay KR123 xin chú ý, hãy nhận lại hành lý của quý khách tại dãy số 003”

“Oppa, em nghĩ đây là hành lý của chúng ta” Cô gái tóc nâu chỉ vào đống hành lý đặt trên sàn trước cửa bộ phận an ninh.

“Yeah, anh thấy mà, anh không bị mù Jessica” Chàng trai trả lời em gái mình. Sau đó anh ấy tiến đến chỗ đống hành lý và chất chúng lên xe đẩy.

Cả hai cùng bước ra khỏi sân bay.

“Oppa, em sẽ học ở trường nào?” Jessica hỏi với thái độ chán nản. Anh trai cô ấy dừng lại và rút từ trong chiếc túi xách Gucci ra một tập sách mỏng.

“Hmm … ở đây ghi là … trường trung học Soshi”

“Thật là một cái tên kì lạ”

“Anh cũng nghĩ vậy Jessica, nhưng dù sao thì đó cũng sẽ là trường em theo học.” Anh cô ấy khẳng định.

-Ngày hôm sau-

Chuông reo. Học sinh từ mọi hướng tập trung về các lớp học của họ. Tiếng đóng và mở cửa vang vọng khắp các dãy hành lang. Có một cô gái với dáng người cao ráo chậm rãi hòa mình vào đám đông.

“ding dong dang MỜI EM KWON YURI ĐẾN PHÒNG HIỆU TRƯỞNG NGAY BÂY GIỜ dang dong ding”

-5 phút sau-

Cô gái mở cửa phòng và bước vào nơi cô ấy đã thường xuyên ra vào trong suốt 9 năm qua.

“Mời ngồi em Kwon”. Hiệu trưởng đứng lên và mời Yuri ngồi. Cô ấy ngồi xuống, sau đó ông Hiệu trưởng đưa ra một mảnh giấy.

“Đây là lần thứ 108 em đến phòng này đấy em Kwon. Em có điều gì để nói không?”. Cô gái nhìn xuống chân, không có gì để nói cả. Hoặc thậm chí có nói thì cô ấy vẫn sẽ phải im lặng trước người đàn ông đang đứng trước mặt mình. Ông ấy thở dài.

“Em Kwon, em đã rất nhiều lần trốn học trong 9 năm qua, em cũng đã tham gia vào 87 vụ cãi nhau tại trường bao gồm cả những lần đánh nhau. Em có còn gì để nói không?”

“Em xin lỗi thầy . Em hứa sẽ không bao giờ để xảy ra những việc như thế này nữa.”. Cô gái vẫn tiếp tục nhìn xuống chân, cô biết rằng đang có một tia nhìn chết người hướng vào cô nếu cô nhìn lên.

“Tốt, nếu những hành động đó tiếp diễn thì chúng tôi buộc phải đuổi học em. Em rõ rồi chứ?” Cô gái gật đầu rồi bước ra khỏi phòng, Đó như là một việc làm rất quen thuộc đối với cô-ra vào phòng Hiệu trưởng. Và ngay khi cô ấy vừa bước xuống hành lang, cô ấy đã đâm phải một cô gái khác.

“Xin lỗi” Cô gái nói và quay lại, nhìn thấy Yuri đang phủi áo sơ mi.

“Không sao” Yuri không nhìn lên, trả lời và tiếp tục đi về phía đối diện, hất nhẹ mái tóc của mình về phía cô gái.

‘Mùi hương ấy’

Và cô gái quay lại để tìm người vừa đâm vào mình …

End chap 1. 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store