ZingTruyen.Store

Longfic Romantic Mystery Le Hajung

[Edit 23.11.2017]

Không gian chật hẹp ngột ngạt, xung quanh bao bọc bởi 4 bức tường lạnh lẽo. Diện tích nơi này không gọi là nhỏ, cũng không thể gọi là thoải mái, ít nhất nó đủ cho một con người sinh hoạt bình thường. Mà cũng chẳng thêt gọi là bình thường khi mà nó thiếu đi thứ quyền căn bản nhất của một con người, quyền được tự do. Vẫn đủ tiện nghi sinh hoạt, một giường, một bộ bàn ghế nhỏ, một bồn cầu cho nhu cầu vệ sinh tối thiểu, một cánh cửa chính với cánh cửa nhỏ chắn bởi mấy song sắt, một khe hở phía dưới đưa thức ăn. Nơi này vốn chẳng ai muốn có dịp ghé thăm, nó mang tên gọi 'tù'.

"Ba, mau đưa con ra khỏi đây. Con phải trả thù chúng nó. Bọn khốn khiếp dám tống con vào nơi bẩn thỉu này."

"Chịu khó ở trong đây đi ta đã thu xếp hết rồi, đợi việc lắng xuống ta sẽ đưa con ra."

"Ba nỡ lòng nào nhìn con trai độc nhất của ba chịu khổ trong tù sao? Bọn đáng chết hại con thì đang hả hê kia kìa."

"Bọn chúng ta sẽ lo liệu. Con yên tâm ở đây đi, không ai dám làm khó con đâu."

"Con khốn Dana đó nhất định phải chịu đau đớn tới chết, có vậy mới rửa được mối nhục này."

Ánh cười nham hiểm của hai cha con họ Trần lóe lên báo hiệu một trận sóng gió.

***

Hai chiếc kim một ngắn một dài chậm chạp lê mình theo nhịp độ lập trình sẵn. Mỗi ngày nó chăm chỉ làm nhiệm vụ của mình, từ lúc sinh ra nó đã được định sẵn mang trên mình sứ mệnh cứu rỗi những sinh vật mang tên con người khỏi sự chậm trễ. Mỗi ngày hai chiếc kim sẽ gặp lại nhau một lần cuối trên đỉnh cao ngạo báo hiệu một ngày qua đi. Và hiện tại chỉ còn cách thời điểm ấy một xíu nữa thôi

"Dana khuya rồi đó, sao mình vẫn chưa chịu ngủ vậy."

Hyojin càu nhàu vì tên người yêu đã không chịu ngủ lại còn chọc phá không cho cô ngủ. Đồng hồ sắp qua 12 giờ đêm rồi, vừa nãy còn 'vận động' mệt chết đi được, người này còn muốn hành hạ cô kiểu gì đây.

"Ngày đẹp vậy mà em nỡ đi ngủ sớm sao, không biết hôm nay ngày gì à."

Dana nhăn nhở tiếp tục thổi phù phù vào gáy người yêu, Hyojin nhột quá muốn nằm yên giả vờ ngủ cũng không nổi. Ngày đẹp gì thì để mai đi trời, giờ này là giờ ngủ đó. Cô trùm chăn kín đầu, cố gắng tìm kiếm giấc ngủ quý giá.

Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday
Happy birthday
Happy birthday to you

Hyojin ló đầu chui ra khỏi chăn, ngạc nhiên quay lại nhìn người nãy giờ cứ chọc phá mình.

"Chúc mừng sinh nhật Hyojin."

Dana toe toét cười khi thấy gương mặt Hyojin từ từ ló ra. Cô đưa món quà lắc lắc trước mặt như ngầm bảo cô mau mở ra.

"Mình phá suốt nãy giờ là để đợi tới 12 giờ sao." Cô mỉm cười hạnh phúc.

"Dĩ nhiên rồi, mình phải là người chúc mừng sinh nhật em đầu tiên chứ. Mau mở ra đi Hyojin."

Lần trước rõ ràng Dana đã tặng chiếc vòng tay thay cho quà sinh nhật sớm, nay lại tặng thêm quà nữa, Hyojin sung sướng hết chỗ nói. Hộp quà bé bé màu đen lọt thỏm trong tay, cô hơi ngờ vực bên trong là vật gì, hộp bé như vậy không phải là nhẫn đó chứ. Dana đang muốn cầu hôn ngay trên giường ngủ sao.

Đáng ghét.

"Sao không mở đi, em cười gì vậy." Dana vẫy vẫy tay trước mặt gọi hồn người kia mau quay về.

Chiếc hộp từ từ mở ra, không phải nhẫn như cô tưởng bở mà là mặt dây chuyền, chính xác là một cặp. Một mặt là chữ D cách điệu một mặt là chữ H cách điệu.

"Chúng ta vẫn chưa có đồ cặp đó Hyojin. Em chữ D mình chữ H hehe."

"Quà này hình như để thỏa mãn mình thì phải. Đánh dấu quyền sở hữu chứ gì." Cô le lưỡi trêu chọc Dana.

"Không thích thì trả đây, mình tự đeo cũng được." Dana toan chồm tới lấy lại.

"Của em mà, tặng rồi đòi lại là sao." Hyojin giấu hộp quà ra sau lưng.

"Thiếu cái này không đeo được đâu Hyojin."

Dana lấy ra hai sợi dây đen, cẩn thận lồng mặt dây chuyền vào rồi đeo lên cho Hyojin. Cái người này lâu lâu cũng trẻ con khiến cô không nhịn nổi cười, từng này tuổi rồi còn đeo sợi dây y như bọn trẻ trung học, vẻ mặt còn đắc ý tự hào lắm cơ chứ. Sau màn tặng quà 'hoành tráng' Dana cũng tha cho cô đi ngủ, không quên ôm chặt cô vào lòng. Hyojin không khỏi cảm thán, Dana tính cách khi nhắng nhít lên phải nói là giống y chang Ahn Heeyeon. Từ ngoại hình, tính cách đến tài năng họ đều có sự tương đồng kỳ lạ. Tiếc vì hoàn cảnh mà không thể đường hoàng nhìn nhận lẫn nhau.

***

Sáng hôm sau cả kí túc xá rộn ràng tiếng hát mừng sinh nhật. Mấy đứa nhỏ đứa nào cũng lém lỉnh chúc mừng LE unnie già thêm một tuổi mặc kệ ánh nhìn chết người của bà chị kia.

Họ quyết định sẽ ra ngoài dùng bữa tối cũng như rủ cả Solji cùng đi, lâu rồi cả nhóm không có mặt đông đủ bên nhau. Hyojin lái xe chở cả bọn qua nhà đón Solji, vừa thấy cô là ngay lập tức Dana lại buông tiếng gọi 'người đẹp' quen thuộc. Bà chị già cũng không vừa, bắn tim hôn gió đủ các thể loại khiến Dana cười tít mắt còn tài xế hôm nay thì lườm tóe lửa.

Bữa ăn ấm cúng diễn ra trong phòng riêng để tránh ánh mắt các tay săn ảnh phiền phức. Từ ngày có Dana họ trò chuyện rôm rả trong bữa ăn, khác hẳn những lần im lặng như trên sóng truyền hình các fan thường biết. Các chủ đề bất tận được đem ra bàn tán, đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, trong ngoài showbiz. Thời gian trôi qua nhanh chóng, thoáng chốc đã về cuối ngày.

"Chúng ta về thôi, cũng trễ rồi." Solji nói.

"Vẫn còn món tráng miệng mà người đẹp, vội về với ai sao?" Dana tay chống cằm, nháy mắt khiến Solji mỉm cười e thẹn.

Món cuối cùng được mang ra theo kiểu cách hơi khác thường, đèn phòng bỗng dưng phụt tắt chỉ còn lại ánh sáng mờ ảo từ những cây nến trang trí hai bên. Cửa từ từ được hé mở, người phục vụ từ tốn đẩy xe đẩy vào, tiếng violin réo rắt vang lên trầm bổng. Hyojin chợt cảm thấy tim thắt lại, người kéo violin kia sao trông quen quá, chẳng phải là bạn của Dana sao, còn cả người đẩy xe đẩy kia cũng trông quen nữa.

Điệu nhạc bài hát Happy Birthday quen thuộc vang lên, tất cả đều đồng thanh hòa chung một nhịp điệu. Khoảnh khắc mà Hyojin chuẩn bị cúi người tặng cho Dana một nụ hôn lên má thì điệu nhạc bỗng chuyển sang giai điệu du dương, tất cả đều không giấu được độ kinh ngạc của mình, giai điệu này chẳng phải là Beautiful In White sao.

Không để mọi việc rối bời thêm nữa, Dana lập tức rời khỏi ghế ngồi, hôn say đắm lên đôi môi xinh đẹp kia, luyến tiếc rời khỏi nơi đó cô thì thầm.

"Happy Birthday Hyojin."

Heeyeon cùng Junghwa không mấy khó khăn nhận ra người đẩy xe vào chính là Trân, còn người kéo violin là Thiên. Dana gọi cả hai người bạn thân thiết tới Hàn Quốc có chuyện gì vậy. Để mừng sinh nhật Hyojin thôi sao? Chẳng thể nào hai vị đây lại rảnh rỗi thế. 

Cả bọn tiếp tục ré lên khi thấy Dana quỳ xuống một chân trước mặt Hyojin. Chẳng phải cảnh cầu hôn trong truyền thuyết đây sao.

"Hyojin."

"Dana, chuyện ... chuyện gì vậy?"

"Mình chưa từng nghĩ sẽ có thể hết lòng yêu thương một ai đó cho tới khi em xuất hiện."

Khung cảnh lãng mạn này sao có thể bỏ lỡ, lập tức cả bốn người rảnh rỗi lấy điện thoại ra quay phim. Sau này có thể tha hồ mà chọc ghẹo bọn họ rồi.

"Đứng lên đi Dana, chân sẽ đau lắm đó."

"Hyojin, mình biết mình là đứa rất nhiều thiếu sót. Tính cách tệ hại, thích gì làm nấy, chẳng chịu nghe lời ai, đôi khi còn rất cứng đầu khó bảo."

"Em biết."

"Mình còn là đứa từng rất quậy phá, luôn dính lấy các cô nàng hư hỏng."

"Em biết."

"Mình thật sự không muốn thiếu vắng em một phút một giây nào trong đời nữa. Mình muốn bên cạnh em quan tâm, chăm sóc, bảo vệ, yêu thương em."

"Dana ..." LE nghẹn ngào, cô không nói được gì chỉ biết dùng ánh mắt yêu thương nhất chăm chú nghe theo từng lời nói của đối phương.

"Cám ơn em đã xuất hiện Hyojin, đã chấp nhận con người mình, đã yêu thương trao cho mình nhiều như vậy. Mình chưa từng nhận ra cuộc sống trước đây cô độc thế nào, những ngày không có em bên cạnh mình đã nhận ra một điều."

"Là gì vậy?"

"Mình cần em Hyojin. Là vừa yêu vừa muốn vừa cần em bên cạnh. Không thể không có em. Mình biết chúng ta chỉ mới bên nhau thời gian ngắn, Hyojin em có thể bên cạnh mình suốt phần đời còn lại không?"

Nói rồi Dana nhận lấy hộp vuông nhỏ từ tay Trân, chầm chậm cố gắng mở nó ra. Mọi người đều nhận thấy tay cô đang run rẩy thế nào. Mở chiếc hộp nhỏ xíu đang là chướng ngại quá lớn với cô trên con đường hạnh phúc. Heeyeon ngay lập tức giúp chị mình hoàn thành phần việc tưởng như đơn giản.

"Em đồng ý chứ Hyojin? Lấy mình nhé."

Với sự tha thiết của Dana, Hyojin rơi nước mắt quỳ xuống ôm chầm lấy người mình luôn yêu thương. Cô nức nở.

"Đồ ngốc này. Sao lại yêu em nhiều như vậy."

"Vì em là Ahn Hyojin." Dana ôm lấy cô mỉm cười ngây ngốc.

Hyojin không kìm nén nước mắt nữa, cô bật khóc trong niềm hạnh phúc tột cùng, được người mình yêu thương nhất cầu hôn ngay trong đêm sinh nhật ngọt ngào.

"Em vẫn chưa trả lời, em đồng ý chứ?"

"Em đồng ý, đồng ý, đồng ý."

Cô hạnh phúc lặp đi lặp lại câu nói cả đời ao ước. Dana run rẩy đeo nhẫn vào cho người con gái cô thề cả đời sẽ bảo vệ, nước mắt khẽ lăn dài trên gương mặt xinh đẹp. Hai người trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào trong sự chúc phúc của tất cả những người quan trọng nhất. Đêm nay dài một cách viên mãn.

Heeyeon siết chặt tay Junghwa nhìn em, trìu mến hôn lên đôi má phúng phính ấy. Cô cũng ao ước sẽ mang lại cho Junghwa hạnh phúc như vậy. Nhìn thấy chị mình tự tay nắm bắt lấy hạnh phúc một đời người, Heeyeon như được tiếp thêm dũng khí. Nhất định màn cầu hôn của cô sẽ còn lãng mạn gấp hàng trăm lần chị mình. Nhất định phải là em Park Junghwa.

Cứ vui vẻ đi Dana. Mày không còn cười được bao lâu nữa đâu.

Bóng đen dõi theo bóng hình hai con người hạnh phúc tay trong tay rời khỏi nhà hàng. Hắn biến mất không một ai nhận ra. Tất cả còn đang chìm đắm trong hương vị tuyệt dịu Dana mang lại.

***

"Em ngủ chưa?"

"Vẫn chưa, sao vậy."

"Không có gì, mình hỏi vậy thôi."

"Không có gì thật không, em có đủ bất ngờ cho một ngày rồi đó Dana."

Hyojin chẳng bao giờ tin nổi người này, chỉ cần một câu 'em ngủ chưa' là đã thấy cả một bầu trời bất ổn. Cô nghiêng người, chống tay đỡ đầu, nhíu mày như ra hiệu 'vị hôn thê' của mình khai nhanh để còn được hưởng khoan hồng.

"Muốn phần thưởng đó Hyojin, chuẩn bị cho ngày hôm nay mệt chết đi được."

"Mình muốn thưởng gì chứ. Vậy được không." Cô nói rồi hôn phớt lên môi Dana.

"Chưa đủ." Dana gõ gõ đầu ngón tay lên môi.

Hyojin mạnh bạo xoay người qua ghì chặt hai tay Dana xuống giường.

"Ô hô, gì đây. Muốn làm gì tôi vậy quý cô Hyojin."

Hyojin lập tức khóa cái miệng tinh ranh của Dana lại bằng một nụ hôn nghẹt thở. Dana cố vùng vẫy hai tay nhưng bị ghì chặt lại, mà cô còn chẳng muốn chống cự nữa kìa, cô nhắm mắt hưởng thụ cảm giác người yêu mang lại. Nụ hôn dần chuyển sang nóng bỏng hơn, Hyojin dùng đầu lưỡi linh hoạt khuấy đảo khắp khoang miệng Dana khiến người kia vô thức rên khẽ.

Rời khỏi đôi môi đầy mê hoặc, Hyojin rải các nụ hôn vẫn còn ấm nóng xuống vùng cổ Dana, tiếng rên thoát ra khỏi bờ môi ngày một thiếu kiềm chế hơn.

"Hy ... hyojin ... Ahhh"

Hyojin bị mùi hương trên cơ thể Dana làm thần trí mê mẩn, cô liên tục tấn công cô ấy bằng nụ hôn của mình, hai bàn tay nhanh chóng cởi bỏ những thứ vướng víu khỏi hai người. Đây có thể nói là lần đầu tiên Dana chịu cảnh bị lấn áp, cô nàng có chút không thoải mái, nhưng vì người phía trên là Hyojin nên cô mặc kệ.

Bờ môi Hyojin tiếp tục mơn trớn khắp cơ thể, mỗi một nơi đi qua đều tham lam để lại dấu đỏ chiếm hữu. Và đây cũng là lần đầu tiên Dana cho phép cô chủ động 'chạm' vào cơ thể mình. Hyojin chưa từng được 'chạm' vào cơ thể Dana dù cho số lần hai người có những đêm 'nóng bỏng' là không hề ít. Chỉ có thể nói là vì Dana quá nhạy cảm với những kích thích, cô không thể chịu được cảm giác có người đụng chạm vào mình. Nó khiến cô nổi hết da gà và cực kì râm ran khó chịu.

Đêm nay cô trao hết cho Hyojin vì hai người đã chính thức ràng buộc cuộc đời mình với nhau. Mỗi nụ hôn đi qua là một lần cô rùng mình chống cự, nhưng sao cô lại khao khát nhiều hơn nhiều hơn nữa. 

"Hyojin, khó chịu quá."

"Em biết Dana, mình chưa từng trải qua chuyện này, em biết hết." LE tinh ranh phả hơi thở nóng hổi bên vành tai người yêu.

"Sao ... sao em biết."

"Em có mật báo."

Có một chuyện ít ai biết, 'vị hôn thê' khét tiếng ăn chơi của Hyojin vẫn còn 'nguyên vẹn'. Ngay cả Hyojin cũng chỉ mới được chạm vào cô ấy lần đầu, dĩ nhiên Dana trước giờ chưa từng cho phép ai được phép tiến xa hơn trong một mối quan hệ với cô. Mà ít người biết thì nó đồng nghĩa với việc vẫn có người biết việc này, nói đâu xa đó chính là mấy tên bạn của Dana. Mật báo của Hyojin cực kỳ đáng tin cậy.

Nói rồi cô khóa chặt miệng Dana, cả thân người hạ thấp xuống để cho nơi riêng tư đầy hơi thở tình yêu của hai người hòa làm một. Cả cơ thể Hyojin bắt đầu dịch chuyển nhịp nhàng lên xuống như một điệu nhạc êm ái, mỗi cử động đều khiến Dana như lạc lối trong chính tình yêu của mình.

"Uhhh ... gruhhh ... Hyojin."

Dana bấu chặt lấy vai người yêu, cả người cô run rẩy không thể kiểm soát được, Hyojin biết được Dana đã sắp được tận hưởng cảm giác ngọt ngào của tình ái. Cô di chuyển nhanh hơn, nhấn chìm người dưới thân mình bằng những nụ hôn mạnh mẽ. Bụng dưới Dana co thắt dữ dội, dịch tình tiết ra ngày một nhiều, cô bịt chặt lấy miệng mình ngăn tiếng thét thoát ra đầu môi.

"Dừng ... dừng lại đi ... Hyojin. Mình ... chịu không nổi ... nữa rồi." Dana nói trong hơi thở ngắt quãng. Cả thân dưới đã hoàn toàn không còn sức lực chống đỡ cơn say tình của Hyojin.

Hyojin dừng hẳn điệu nhạc 'chết người' lại. Trìu mến ngắm nhìn say đắm người mình yêu.

"Vẫn chưa kết thúc đâu Dana."

Cô nhanh chóng đưa tay xuống vùng nhạy cảm ấy, nơi đã ướt đẫm hương vị của hai người. Một ngón tay thuận lợi tiến thẳng vào bên trong, Dana ngay lập tức nhăn mặt, tay níu chặt lấy tay ngăn lại.

"Gruhhhh, Đau ... đau quá."

"Em biết, một chút nữa là sẽ hết thôi mà. Ngoan nào Dana."

Những lời có cánh trước đây Dana từng nói, nay đổi ngược lại do Hyojin âu yếm nói ra an ủi cô. Ngón tay di chuyển dần mang tới sự thoải mái, cơn đau biến mất nhường chỗ cho khoái cảm tuôn trào. Dana quen dần với những chuyển động nhịp nhàng. Từng tiếng rên rỉ cứ thoát ra vô thức. Cả cơ thể giờ đây tuôn theo mọi chỉ dẫn của Hyojin. Chỉ một lát sau Dana đã được tận hưởng tột cùng thăng hoa mọi cảm xúc.

Lưu luyến nhìn từng sợi tơ máu dính trên tay, Hyojin cười ngây ngốc. Cô cuối cùng đã hiểu tại sao hôm đó Dana biểu hiện như vậy.

Nhớ lại đêm ấy, gương mặt nửa ngơ ngác nửa sợ sệt khi nhìn thấy máu dính trên tay của Dana khiến cô không nhịn được cười. Rõ ràng là mấy cái kinh nghiệm trước đây chẳng giúp ích gì cho cô nàng trong việc xử sự như một kẻ ngốc. Rồi cứ rối rít bảo sẽ nhận trách nhiệm càng làm Hyojin thêm buồn cười.

"Đồ quỷ, không ngờ em lại giỏi đến vậy."

"Em có thầy giỏi mà." Cô hôn lên vầng trán đã ướt đẫm mồ hôi.

"Em hại mình ra nông nỗi này, sau này phải chịu trách nhiệm đi đó." Dana tựa vào lòng người yêu nhõng nhẽo.

"Trách nhiệm là gì vậy. Nghe không hiểu gì hết."

"Ahn Hyojin làm rồi không dám nhận sao."

"Nhận gì, em có làm gì đâu." Cô trề môi trêu chọc.

"Aigoo đúng là dại dột mà, Dana à tin lầm người rồi aigoo."

"Hahaha, em đang nghĩ tới việc sáng tác ngay lúc này nè, có kì lạ quá không."

"Huh, em định sáng tác về chuyện 'giường chiếu' sao." Cô nhéo mũi LE.

"Định tặng cho mình đó. Không thích sao."

"Thích chứ hahaha."

Hai người cứ vậy thủ thỉ cả đêm, lại một đêm cả kí túc xá mất ngủ. Thôi thì hôm nay sinh nhật ai đó nên tạm thời tha thứ. Mai rồi tính sổ hết một lần cũng không muộn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store