Longfic Please If You Can L Taeny L Yulti L Yoonsic Full
Nó và Yuri nhìn nhau, mỉm cười. Có lẽ cả 1 tên kĩ tính như Yoona cũng tán thành thì chắc cũng sẽ không có vấn đề gì đâu nhỉ?- Nhưng mà tại sao 4 năm trước anh không về.?
Yoona mỉm cười:- Anh có chút việc.- Việc gì mà quan trọng hơn em với Yuri chứ?- Thôi nào Fany, bây giờ Yoona cũng đã về rồi.! - Yuri xoa đầu nó.- Này, nể Yuri em tha cho đấy.! - Nó cười đắc chí. - Óa.! Trời mưa to nhỉ?- Phải, mưa to thật.! - Yuri nhìn ra cửa sổ.- Hôm nay thời tiết sao thế nhỉ? Mới nãy còn mát mà... - Yoona nhăn nhó.- Khó chịu thật.!!! - Nó nhăn nhó.- Điện thoại kìa .!!! - Yuri nguýt nó.Nó vội vàng mở điện thoại ra. Là 1 tin nhắn? Của Sooyoung ư? Lạ nhỉ, tên này nhắn tin cho nó làm khỉ gì thế?....:::19H Pm:::...Nó sững người. Nói mới nhớ, lúc nãy nó bỏ về mà không nói cho hắn biết. Nhưng sao hắn không đi về đi nhỉ? Chờ nó làm gì. Khoan đã, tin nhắn gửi lúc 19h, lúc nó về là 17h. Ôi trời ơi, đừng bảo rằng hắn chờ nó suốt 2 tiếng đồng hồ nhé.! Hắn mọi khi thông minh lắm mà...Linh tính mách bảo có chuyện chẳng lành, nó vơ vội cái áo khoác rồi chạy như bay ra khỏi nhà.- Tiffany, mưa to như vậy, em đi đâu vậy? - Yuri nhìn nó.- à, em có việc. Chắc tối nay em không về đâu... - Nó nói với theo rồi leo lên chiếc mô-tô phân khối chạy đến khu xây dựng lúc nãy.Trời mưa lạnh buốt, nước thấm vào người khiến răng nó cầm cập. Vừa đi chưa được 15 phút mà nó đã run bắn lên rồi, còn hắn, có khi nào vẫn đang đợi nó không?"Taeyeonơi, anh làm ơn khôn ngoan chút đi.! Đừng làm tôi sợ, cậu mà có mệnh hệ gì thì tôi sẽ bị xem là tội nhân thiên cổ mất.". - Nó cầu trời khấn phật.Nó phi nhanh đến khu xây dựng đó, leo xuống xe đưa mắt mà nhìn xung quanh.- Taeyeon, anh có nghe tôi nói không? - Nó hét lên.1 dáng người lững thững từ 1 ngách nhỏ bước ra, thất thểu đi từng bước đến nó. là Taeyeon.? Nó hốt hoảng chạy đến chỗ hắn, lo lắng + sợ hãi:- Này, anh có phải đồ ngốc không vậy? Mưa to như vậy sao không về nhà?- Chờ...cô - Hắn nói mệt nhọc.- Nhưng - Nó nhăn nhó. - Thôi, để tôi đưa anh về...Nhà anh ở đâu vậy?- Đường XX...Căn biệt thự màu đen, lớn nhất...- Ờờ, lên xe đi.!!! - nó gấp rút....Thật khó khăn khi nó phải vận chuyển 1 cái xác to lớn như hắn để vào nhà hắn. Hử? Nhà hắn sao không có ai vậy nè? Hắn sống 1 mình sao? Mà thôi đi, lo cho hắn mới được.!Nó đặt hắn nằm trên giường 1 cách khó nhọc. Nó lau nước mưa trên người, cau có:- Tên này, ăn gì mà nặng thế không biết.!Nó sờ vào trán hắn, nóng quá.! Chắc hắn sốt rồi. Ngấm mưa lâu quá mà. Nó thở dài rồi lấy trong tủ ra 1 chiếc áo sơ-mi. Nhưng điều quan trọng là...làm sao mà nó thay đồ cho hắn được. Trời ơi.!!! Nó muốn đập đầu chết đi cho xong...Nó nhắm mắt làm liều, đằng nào cũng chết rồi, thôi thì chịu hi sinh chút vậy....Thay xong áo cho hắn cũng là lúc nó vừa thoát khỏi cực hình. Thật sự rất khó khăn, mệt quá đi.! Người nó ướt sũng, chắc nó cũng phải mượn tạm cái áo của hắn mà thay thôi... Nhưng khi mặc vào, nó mới phát hiện mình đã hơi sai lầm. Áo của hắn dài gần bằng đầu gối của nó [lùn quá mà], lạnh qá nhưng mà ráng chịu vậy... [Fic mình viết theo kiểu nam nữ nên Taetae mới có cơ hội cao hơn Fany ạ :))]Nó làm tất cả để săn sóc hắn mặc dù rất vụng về, lóng ngóng. Nhìn hắn đã thiếp đi 1 cách bình yên, nó mỉm cười:- Tên này, khi ngủ nhìn cũng đẹp quá chứ? Chỉ tội hơi điên, biến thái, ngu si, đần độn...mà thôi.Mãi chửi rủa hắn, nó đã thiếp đi từ lúc nào, trên môi vẫn còn phảng phất 1 nụ cười. Trên người vẫn còn mặc chiếc áo mỏng tênh và ngắn cũn cỡn......:::4h AM:::...Hắn thức dậy vì thấy có cái gì đó nặng nặng đè lên tay mình tê muốn chết. Hắn đưa mắt nhìn sang, là nó.? Sao nó lại ở đây? Lại còn mặc áo của hắn nữa.! Hắn nhăn mặt cố nhớ về ngày hôm qua.Hôm qua, khi xử lí xong đám người đó, hắn quay lại xe nhưng lại phát hiện nó biến mất. Lo sợ nó có chuyện gì nên hắn đã đi khắp nơi nhưng không thấy. Hắn không gọi cho Yuri vì biết cậu sẽ chửi hắn 1 trận thê thảm. Mãi không thấy nó, hắn đành quay lại chổ cũ mà chờ. Nhưng chờ mãi đến tối mịt vẫn chẳng thấy nó đâu, vừa hay lúc đó mưa lại ào xuống. Và...hình nhưở ngoài mưa quá lâu nên hắn đâm ra sốt rồi...Chắc là nó đưa hắn về đây...Hắn nằm đó ngắm nhìn nó ngủ. Mặc dù ở lớp nhìn chán rồi nhưng khi ngủ, nó có chút gì đó giống với 1 thiên sứ, không còn lạnh lẽo như 1 tảng băng trôi từ bắc cực nữa...Khuôn mặt bình yên và đáng yêu 1 cách kì lạ. Đã thế, nó đôi khi còn mỉm cười khiến người khác tim đập thình thịch. Không 1 người con trai nào có thể cưỡng lại được sức hút từ nó. Ví dụ là hắn đấy...- Nếu cô không phải bạn gái của Yuri thì tốt rồi.Không hiểu tại sao hắn lại nói vậy, nhưng nhìn mặt hắn phảng phất 1 nổi buồn khó tả.Hắn cố ngồi dậy, bế nó lên giường rồi chép miệng:- Ngủ dưới sàn không khéo lại cảm, con nhỏ này...Bây giờ thì nó đang nằm kế hắn, ngủ như chết không biết trời trăng gì. Hắn đôi khi lại mỉm cười [giống như 1 tên điên], thật không hiểu 2 người này đang làm trò hề gì...- Được rồi, ngủ thôi.! - Hắn ôm nó vào lòng.Hơi thở nhè nhẹ của nó phả vào hắn. Đây là lần đầu tiên hắn thấy ấm áp lạ kì. Mặt đỏ bừng hết cả lên. Chắc là hắn sốt rồi, người nó lạnh như băng ấm nỗi gì.! Hắn tặc lưỡi rồi cũng chìm vào giấc ngủ...Ngoài trời mưa to, rất to nhưng có 1 người, đang cảm thấy ấm áp làm sao...Trái tim đập lỗi 1 nhịp, có khi nào đã yêu rồi chăng?-----------------------------------------------------
- Cho Taeny phát triển thêm đúng ý bàn dân thiên hạ rồi nhé :)) ~~
- Cho em nó mấy cái comment để có cảm xúc viết tiếp Fic nhé bà con T.T
- Và em nó cũng xin hứa là sẽ không bỏ bê Fic lâu như lần này nữa ạ :3 Trừ khi sắp thi cử gì đấy thì Au sẽ báo trước ~
>>> Au sẽ ra Fic hàng ngày, cảm ơn rds đã đọc và ủng hộ ạ ~
Yoona mỉm cười:- Anh có chút việc.- Việc gì mà quan trọng hơn em với Yuri chứ?- Thôi nào Fany, bây giờ Yoona cũng đã về rồi.! - Yuri xoa đầu nó.- Này, nể Yuri em tha cho đấy.! - Nó cười đắc chí. - Óa.! Trời mưa to nhỉ?- Phải, mưa to thật.! - Yuri nhìn ra cửa sổ.- Hôm nay thời tiết sao thế nhỉ? Mới nãy còn mát mà... - Yoona nhăn nhó.- Khó chịu thật.!!! - Nó nhăn nhó.- Điện thoại kìa .!!! - Yuri nguýt nó.Nó vội vàng mở điện thoại ra. Là 1 tin nhắn? Của Sooyoung ư? Lạ nhỉ, tên này nhắn tin cho nó làm khỉ gì thế?....:::19H Pm:::...Nó sững người. Nói mới nhớ, lúc nãy nó bỏ về mà không nói cho hắn biết. Nhưng sao hắn không đi về đi nhỉ? Chờ nó làm gì. Khoan đã, tin nhắn gửi lúc 19h, lúc nó về là 17h. Ôi trời ơi, đừng bảo rằng hắn chờ nó suốt 2 tiếng đồng hồ nhé.! Hắn mọi khi thông minh lắm mà...Linh tính mách bảo có chuyện chẳng lành, nó vơ vội cái áo khoác rồi chạy như bay ra khỏi nhà.- Tiffany, mưa to như vậy, em đi đâu vậy? - Yuri nhìn nó.- à, em có việc. Chắc tối nay em không về đâu... - Nó nói với theo rồi leo lên chiếc mô-tô phân khối chạy đến khu xây dựng lúc nãy.Trời mưa lạnh buốt, nước thấm vào người khiến răng nó cầm cập. Vừa đi chưa được 15 phút mà nó đã run bắn lên rồi, còn hắn, có khi nào vẫn đang đợi nó không?"Taeyeonơi, anh làm ơn khôn ngoan chút đi.! Đừng làm tôi sợ, cậu mà có mệnh hệ gì thì tôi sẽ bị xem là tội nhân thiên cổ mất.". - Nó cầu trời khấn phật.Nó phi nhanh đến khu xây dựng đó, leo xuống xe đưa mắt mà nhìn xung quanh.- Taeyeon, anh có nghe tôi nói không? - Nó hét lên.1 dáng người lững thững từ 1 ngách nhỏ bước ra, thất thểu đi từng bước đến nó. là Taeyeon.? Nó hốt hoảng chạy đến chỗ hắn, lo lắng + sợ hãi:- Này, anh có phải đồ ngốc không vậy? Mưa to như vậy sao không về nhà?- Chờ...cô - Hắn nói mệt nhọc.- Nhưng - Nó nhăn nhó. - Thôi, để tôi đưa anh về...Nhà anh ở đâu vậy?- Đường XX...Căn biệt thự màu đen, lớn nhất...- Ờờ, lên xe đi.!!! - nó gấp rút....Thật khó khăn khi nó phải vận chuyển 1 cái xác to lớn như hắn để vào nhà hắn. Hử? Nhà hắn sao không có ai vậy nè? Hắn sống 1 mình sao? Mà thôi đi, lo cho hắn mới được.!Nó đặt hắn nằm trên giường 1 cách khó nhọc. Nó lau nước mưa trên người, cau có:- Tên này, ăn gì mà nặng thế không biết.!Nó sờ vào trán hắn, nóng quá.! Chắc hắn sốt rồi. Ngấm mưa lâu quá mà. Nó thở dài rồi lấy trong tủ ra 1 chiếc áo sơ-mi. Nhưng điều quan trọng là...làm sao mà nó thay đồ cho hắn được. Trời ơi.!!! Nó muốn đập đầu chết đi cho xong...Nó nhắm mắt làm liều, đằng nào cũng chết rồi, thôi thì chịu hi sinh chút vậy....Thay xong áo cho hắn cũng là lúc nó vừa thoát khỏi cực hình. Thật sự rất khó khăn, mệt quá đi.! Người nó ướt sũng, chắc nó cũng phải mượn tạm cái áo của hắn mà thay thôi... Nhưng khi mặc vào, nó mới phát hiện mình đã hơi sai lầm. Áo của hắn dài gần bằng đầu gối của nó [lùn quá mà], lạnh qá nhưng mà ráng chịu vậy... [Fic mình viết theo kiểu nam nữ nên Taetae mới có cơ hội cao hơn Fany ạ :))]Nó làm tất cả để săn sóc hắn mặc dù rất vụng về, lóng ngóng. Nhìn hắn đã thiếp đi 1 cách bình yên, nó mỉm cười:- Tên này, khi ngủ nhìn cũng đẹp quá chứ? Chỉ tội hơi điên, biến thái, ngu si, đần độn...mà thôi.Mãi chửi rủa hắn, nó đã thiếp đi từ lúc nào, trên môi vẫn còn phảng phất 1 nụ cười. Trên người vẫn còn mặc chiếc áo mỏng tênh và ngắn cũn cỡn......:::4h AM:::...Hắn thức dậy vì thấy có cái gì đó nặng nặng đè lên tay mình tê muốn chết. Hắn đưa mắt nhìn sang, là nó.? Sao nó lại ở đây? Lại còn mặc áo của hắn nữa.! Hắn nhăn mặt cố nhớ về ngày hôm qua.Hôm qua, khi xử lí xong đám người đó, hắn quay lại xe nhưng lại phát hiện nó biến mất. Lo sợ nó có chuyện gì nên hắn đã đi khắp nơi nhưng không thấy. Hắn không gọi cho Yuri vì biết cậu sẽ chửi hắn 1 trận thê thảm. Mãi không thấy nó, hắn đành quay lại chổ cũ mà chờ. Nhưng chờ mãi đến tối mịt vẫn chẳng thấy nó đâu, vừa hay lúc đó mưa lại ào xuống. Và...hình nhưở ngoài mưa quá lâu nên hắn đâm ra sốt rồi...Chắc là nó đưa hắn về đây...Hắn nằm đó ngắm nhìn nó ngủ. Mặc dù ở lớp nhìn chán rồi nhưng khi ngủ, nó có chút gì đó giống với 1 thiên sứ, không còn lạnh lẽo như 1 tảng băng trôi từ bắc cực nữa...Khuôn mặt bình yên và đáng yêu 1 cách kì lạ. Đã thế, nó đôi khi còn mỉm cười khiến người khác tim đập thình thịch. Không 1 người con trai nào có thể cưỡng lại được sức hút từ nó. Ví dụ là hắn đấy...- Nếu cô không phải bạn gái của Yuri thì tốt rồi.Không hiểu tại sao hắn lại nói vậy, nhưng nhìn mặt hắn phảng phất 1 nổi buồn khó tả.Hắn cố ngồi dậy, bế nó lên giường rồi chép miệng:- Ngủ dưới sàn không khéo lại cảm, con nhỏ này...Bây giờ thì nó đang nằm kế hắn, ngủ như chết không biết trời trăng gì. Hắn đôi khi lại mỉm cười [giống như 1 tên điên], thật không hiểu 2 người này đang làm trò hề gì...- Được rồi, ngủ thôi.! - Hắn ôm nó vào lòng.Hơi thở nhè nhẹ của nó phả vào hắn. Đây là lần đầu tiên hắn thấy ấm áp lạ kì. Mặt đỏ bừng hết cả lên. Chắc là hắn sốt rồi, người nó lạnh như băng ấm nỗi gì.! Hắn tặc lưỡi rồi cũng chìm vào giấc ngủ...Ngoài trời mưa to, rất to nhưng có 1 người, đang cảm thấy ấm áp làm sao...Trái tim đập lỗi 1 nhịp, có khi nào đã yêu rồi chăng?-----------------------------------------------------
- Cho Taeny phát triển thêm đúng ý bàn dân thiên hạ rồi nhé :)) ~~
- Cho em nó mấy cái comment để có cảm xúc viết tiếp Fic nhé bà con T.T
- Và em nó cũng xin hứa là sẽ không bỏ bê Fic lâu như lần này nữa ạ :3 Trừ khi sắp thi cử gì đấy thì Au sẽ báo trước ~
>>> Au sẽ ra Fic hàng ngày, cảm ơn rds đã đọc và ủng hộ ạ ~
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store