Long Fic Bts X Wannaone Mysterious Stories
Sau khi định hình được tình hình, Jimin vội đẩy anh ra, đưa con ngươi lạnh lẽo đối mắt với anh, cất giọng băng lãnh:
_ Rốt cuộc mấy năm qua anh biệt tích ở đâu? Một chút liên lạc cũng chẳng có._ Minie.....thật sự anh có việc không thể liên lạc về......_ Anh có việc à? Anh bận đến tận 5 năm cơ đấy.Yoongi vội nắm tay Jimin giải thích:
_ Minie.....anh xin lỗi.....xin lỗi vì đã để em đợi....anh hứa.....Jimin gạt tay Yoongi ra, ngắt lời:
_ Đừng hứa..... Lời hứa của anh khiến tôi đợi một khoảng thời gian khá dài. Tôi thật sự không đủ kiên nhẫn để chờ đợi anh. Nếu ba mẹ anh không muốn tốt cho anh cũng sẽ chẳng để anh về đây đâu? Anh sẽ không bao giờ biết được tôi đã chịu nhiều áp lực như thế nào. Công việc, học tập, chức danh, địa vị dường như nuốt chửng tôi. Nếu không phải có người ở bên cạnh tôi, ủng hộ tôi thì tôi sẽ không trụ vững, đứng đây để nói những lời này đâu......._ Minie.....anh......_ ....... Tôi thật sự mệt rồi. Tôi vì một lời hứa dành hơn 4 năm thanh xuân để chờ đợi anh. Anh không cần phải cảm thấy có lỗi. Tôi biết anh cũng bất lực như tôi thôi. Bây giờ anh quay về, tôi vui nhưng lại thấy xa lạ vô cùng......Anh im lặng lắng nghe những lời cậu nói. Phải chi 1 năm trước, không! Là 2 năm trước anh kiên quyết một chút thì có lẽ anh đã được trở về bên cạnh cậu.....gánh hết những áp lực mà cậu đã gánh chịu.....nhưng.......anh đã không làm vậy....để rồi xảy ra sự việc hôm nay._ ANH CỨ IM LẶNG NHƯ THẾ SAO? KHÔNG CÒN GÌ GIẢI THÍCH? KHÔNG CÒN GÌ BIỆN MINH À?......haizzz..... Chúng ta còn một lời hứa chưa thực hiện. Sau khi thực hiện, anh muốn làm gì thì làm. Tôi sẽ không trách anh và sẽ không bao giờ quan tâm đến chuyện của anh nữa.Cậu nói xong, nhặt áo trả lại cho anh rồi quay lưng bước đi. Đúng cậu khóc! Khóc vì hạnh phúc, khóc vì đau lòng....Anh không chạy theo cậu bởi bây giờ anh chẳng thể nhích chân nổi. Mọi lời nói của cậu như đang từ từ bóp chết tim anh.....Cánh tay vẫn còn ở trên không trung, chiếc áo vẫn còn nguyên vẹn, nhưng sao......hơi ấm của cậu đã biến mất từ lúc nào......••• CHUYỂN CẢNH •••
* Park gia *
Bước vào nhà với tâm trạng nhẹ nhõm khi được nói ra hết tâm sự của mình, đập vào mắt cậu là hai con người đang vừa ngáy vừa ngủ. Tivi còn chưa tắt. Chắc là đang đợi cậu đây mà.
Lấy chiếc điều khiển tắt Tivi, bước lại tủ lấy 2 cái chăn dày đắp cho 2 vị kia. Xong xuôi cậu lên phòng lấy đồ rồi vào phòng tắm rửa.Vì bụng cậu đang đánh trống inh ỏi thế nên phải lết cái thân xuống hâm đồ ăn, trước khi xuống còn không quên mang theo chiếc laptop cùng một số tài liệu ở công ty ba cậu.May mà Sungwoon còn nấu đồ ăn cho cậu, không là đã chết đói từ lâu rồi. Jimin vừa hâm lại đồ ăn vừa thầm cảm ơn thằng bạn tri kỉ.Ăn xong xuôi, Jimin dọn dẹp một chút rồi ngồi xuống giải bài tập mà cậu vừa mới tìm được ở các quốc gia khác + giải quyết một số tài liệu ở công ty ba cậu.Vì hơi ồn mà Sungwoon đã thức giấc. Jimin tập trung đến nỗi không biết rằng Sungwoon đang tiến tới phòng bếp.
Đến khi Sungwoon ngồi vào lòng, vòng tay qua cổ cậu, Jimin mới chợt nhận ra sự hiện diện của cậu.Sungwoon lúc vừa ngủ dậy hay mới thức giấc thậm chí đang ngủ cũng rất dễ thương. Jimin liền dùng tay vòng qua eo người trong lòng để Sungwoon không bị ngã, rồi lại tiếp tục công việc của mình mặc cho con người trong lòng đang liên tục quậy phá. Sungwoon cất tiếng ngái ngủ hỏi:
_ Sao giờ này mới về? Jimin bật cười, buông tài liệu xuống nhìn Sungwoon nói:
_ Chỉ đi dạo một chút..... Sao không ngủ ra đây làm gì? Ồn quá sao?_ Thiếu hơi....không ngủ được. - Sungwoon dụi mắt giải thích._ Chẳng phải có SoGeum sao? _ Không thích......_ Được rồi, lên phòng ngủ đi, tí tao lên.._ Hôngggg, tao đợi mày. - Sungwoon ôm chặt Jimin nũng nịu nói._ Tao còn phải làm việc....._ Mai rồi làm.....Bật cười với dáng vẻ vừa muốn ngủ vừa không của con người này. Thường ngày ngốc nghếch vậy thôi, chứ những lúc như này là đáng yêu hết sức.Vội dọn dẹp tài liệu, bế con người kia lên phòng. Dễ thương thế này Jimin thật sự không thể cưỡng lại.Vừa bước tới cầu thang, Jimin liền bị Sungwoon hôn đến bất ngờ. Cậu nhớ không lầm là cục Mây này không còn hôn mình từ tháng trước, nhưng hôm nay lại nổi hứng nữa rồi.Nhanh chóng đi đến phòng, chứ với cái tình hình này cậu sẽ bị người kia hôn đến mềm nhũn mất thôi.Khẽ đặt Sungwoon xuống giường, rời đôi môi ngọt như đường ấy đi để chỉnh lại điều hòa thì bị một lực kéo mạnh khiến cậu ngã xuống giường. Sungwoon thuận thế leo lên người Jimin, Jimin không cản vì cậu muốn biết cục Mây này sẽ làm gì tiếp theo. Sungwoon chủ động hôn cậu, cậu cũng liền đáp trả, dây dưa một hồi lâu sau khi cả 2 hết dưỡng khí Sungwoon mới rời đi.
_ Tao thương mày, Jimin. - Sungwoon ôm cậu nói.Thật sự chỉ những lúc như này Sungwoon mới dám nói và thổ lộ tình cảm của mình. Jimin biết điều đó chứ, vì thế cậu sẵn sàng đáp trả tình cảm ấy:_ Tao cũng thương mày, Woonie. Được rồi ngủ đi. Tao đi chỉnh lại điều hòa. - Jimin lấy tay Sungwoon ra nhưng cậu một mực không buông. - Sao nào?_ Như thế được rồi. Không cần chỉnh nữa. Lạnh có mày sưởi ấm là đủ. _ Được được, ngủ đi. - Jimin bật cười rồi ôm chặt Sungwoon cất tiếng.Có lẽ người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ họ là người yêu của nhau nhưng không, họ là tri kỉ của nhau, là người sẽ không bao giờ được phép thiếu trong cuộc sống đối phương. Họ quen biết nhau từ lúc 5 tuổi, nên những hành động này hoàn toàn bình thường. Họ đã cùng nhau trải qua biết bao nhiêu khó khăn, áp lực. Cũng chính vì thế mà trong lòng cả 3, đối phương rất quan trọng.
( Jimin và SoGeum rất khỏe. Jimin thì không nói, nhưng SoGeum thường ngày nhây nhây vậy thôi chứ cậu vô cùng giỏi võ luôn. Sungwoon ngây thơ thuần khiết, hay bị bắt nạt lắm nên cả 2 luôn là người bảo vệ cậu )••• CHUYỂN CẢNH •••
* Dinh thự Thất thiếu *
Yoongi quay về với tâm trạng không thể nào rối bời hơn. Bước đi thẫn thờ vào phòng khách đã thấy tất cả có mặt đông đủ nhìn anh chằm chằm. Mệt mỏi ngồi xuống chiếc ghế sofa, hỏi:
_ Có chuyện gì?_ Tụi tao biết chuyện rồi.... - Taehuyng buồn bã cất tiếng._ Theo dõi tao à?_ Ờ....ừm....nhưng...... - Hoseok ấp úng nói._ Được rồi, giải tán cả đi. Tao mệt rồi. - Yoongi nói xong rời đi bước lên phòng.
_ Rốt cuộc mấy năm qua anh biệt tích ở đâu? Một chút liên lạc cũng chẳng có._ Minie.....thật sự anh có việc không thể liên lạc về......_ Anh có việc à? Anh bận đến tận 5 năm cơ đấy.Yoongi vội nắm tay Jimin giải thích:
_ Minie.....anh xin lỗi.....xin lỗi vì đã để em đợi....anh hứa.....Jimin gạt tay Yoongi ra, ngắt lời:
_ Đừng hứa..... Lời hứa của anh khiến tôi đợi một khoảng thời gian khá dài. Tôi thật sự không đủ kiên nhẫn để chờ đợi anh. Nếu ba mẹ anh không muốn tốt cho anh cũng sẽ chẳng để anh về đây đâu? Anh sẽ không bao giờ biết được tôi đã chịu nhiều áp lực như thế nào. Công việc, học tập, chức danh, địa vị dường như nuốt chửng tôi. Nếu không phải có người ở bên cạnh tôi, ủng hộ tôi thì tôi sẽ không trụ vững, đứng đây để nói những lời này đâu......._ Minie.....anh......_ ....... Tôi thật sự mệt rồi. Tôi vì một lời hứa dành hơn 4 năm thanh xuân để chờ đợi anh. Anh không cần phải cảm thấy có lỗi. Tôi biết anh cũng bất lực như tôi thôi. Bây giờ anh quay về, tôi vui nhưng lại thấy xa lạ vô cùng......Anh im lặng lắng nghe những lời cậu nói. Phải chi 1 năm trước, không! Là 2 năm trước anh kiên quyết một chút thì có lẽ anh đã được trở về bên cạnh cậu.....gánh hết những áp lực mà cậu đã gánh chịu.....nhưng.......anh đã không làm vậy....để rồi xảy ra sự việc hôm nay._ ANH CỨ IM LẶNG NHƯ THẾ SAO? KHÔNG CÒN GÌ GIẢI THÍCH? KHÔNG CÒN GÌ BIỆN MINH À?......haizzz..... Chúng ta còn một lời hứa chưa thực hiện. Sau khi thực hiện, anh muốn làm gì thì làm. Tôi sẽ không trách anh và sẽ không bao giờ quan tâm đến chuyện của anh nữa.Cậu nói xong, nhặt áo trả lại cho anh rồi quay lưng bước đi. Đúng cậu khóc! Khóc vì hạnh phúc, khóc vì đau lòng....Anh không chạy theo cậu bởi bây giờ anh chẳng thể nhích chân nổi. Mọi lời nói của cậu như đang từ từ bóp chết tim anh.....Cánh tay vẫn còn ở trên không trung, chiếc áo vẫn còn nguyên vẹn, nhưng sao......hơi ấm của cậu đã biến mất từ lúc nào......••• CHUYỂN CẢNH •••
* Park gia *
Bước vào nhà với tâm trạng nhẹ nhõm khi được nói ra hết tâm sự của mình, đập vào mắt cậu là hai con người đang vừa ngáy vừa ngủ. Tivi còn chưa tắt. Chắc là đang đợi cậu đây mà.
Lấy chiếc điều khiển tắt Tivi, bước lại tủ lấy 2 cái chăn dày đắp cho 2 vị kia. Xong xuôi cậu lên phòng lấy đồ rồi vào phòng tắm rửa.Vì bụng cậu đang đánh trống inh ỏi thế nên phải lết cái thân xuống hâm đồ ăn, trước khi xuống còn không quên mang theo chiếc laptop cùng một số tài liệu ở công ty ba cậu.May mà Sungwoon còn nấu đồ ăn cho cậu, không là đã chết đói từ lâu rồi. Jimin vừa hâm lại đồ ăn vừa thầm cảm ơn thằng bạn tri kỉ.Ăn xong xuôi, Jimin dọn dẹp một chút rồi ngồi xuống giải bài tập mà cậu vừa mới tìm được ở các quốc gia khác + giải quyết một số tài liệu ở công ty ba cậu.Vì hơi ồn mà Sungwoon đã thức giấc. Jimin tập trung đến nỗi không biết rằng Sungwoon đang tiến tới phòng bếp.
Đến khi Sungwoon ngồi vào lòng, vòng tay qua cổ cậu, Jimin mới chợt nhận ra sự hiện diện của cậu.Sungwoon lúc vừa ngủ dậy hay mới thức giấc thậm chí đang ngủ cũng rất dễ thương. Jimin liền dùng tay vòng qua eo người trong lòng để Sungwoon không bị ngã, rồi lại tiếp tục công việc của mình mặc cho con người trong lòng đang liên tục quậy phá. Sungwoon cất tiếng ngái ngủ hỏi:
_ Sao giờ này mới về? Jimin bật cười, buông tài liệu xuống nhìn Sungwoon nói:
_ Chỉ đi dạo một chút..... Sao không ngủ ra đây làm gì? Ồn quá sao?_ Thiếu hơi....không ngủ được. - Sungwoon dụi mắt giải thích._ Chẳng phải có SoGeum sao? _ Không thích......_ Được rồi, lên phòng ngủ đi, tí tao lên.._ Hôngggg, tao đợi mày. - Sungwoon ôm chặt Jimin nũng nịu nói._ Tao còn phải làm việc....._ Mai rồi làm.....Bật cười với dáng vẻ vừa muốn ngủ vừa không của con người này. Thường ngày ngốc nghếch vậy thôi, chứ những lúc như này là đáng yêu hết sức.Vội dọn dẹp tài liệu, bế con người kia lên phòng. Dễ thương thế này Jimin thật sự không thể cưỡng lại.Vừa bước tới cầu thang, Jimin liền bị Sungwoon hôn đến bất ngờ. Cậu nhớ không lầm là cục Mây này không còn hôn mình từ tháng trước, nhưng hôm nay lại nổi hứng nữa rồi.Nhanh chóng đi đến phòng, chứ với cái tình hình này cậu sẽ bị người kia hôn đến mềm nhũn mất thôi.Khẽ đặt Sungwoon xuống giường, rời đôi môi ngọt như đường ấy đi để chỉnh lại điều hòa thì bị một lực kéo mạnh khiến cậu ngã xuống giường. Sungwoon thuận thế leo lên người Jimin, Jimin không cản vì cậu muốn biết cục Mây này sẽ làm gì tiếp theo. Sungwoon chủ động hôn cậu, cậu cũng liền đáp trả, dây dưa một hồi lâu sau khi cả 2 hết dưỡng khí Sungwoon mới rời đi.
_ Tao thương mày, Jimin. - Sungwoon ôm cậu nói.Thật sự chỉ những lúc như này Sungwoon mới dám nói và thổ lộ tình cảm của mình. Jimin biết điều đó chứ, vì thế cậu sẵn sàng đáp trả tình cảm ấy:_ Tao cũng thương mày, Woonie. Được rồi ngủ đi. Tao đi chỉnh lại điều hòa. - Jimin lấy tay Sungwoon ra nhưng cậu một mực không buông. - Sao nào?_ Như thế được rồi. Không cần chỉnh nữa. Lạnh có mày sưởi ấm là đủ. _ Được được, ngủ đi. - Jimin bật cười rồi ôm chặt Sungwoon cất tiếng.Có lẽ người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ họ là người yêu của nhau nhưng không, họ là tri kỉ của nhau, là người sẽ không bao giờ được phép thiếu trong cuộc sống đối phương. Họ quen biết nhau từ lúc 5 tuổi, nên những hành động này hoàn toàn bình thường. Họ đã cùng nhau trải qua biết bao nhiêu khó khăn, áp lực. Cũng chính vì thế mà trong lòng cả 3, đối phương rất quan trọng.
( Jimin và SoGeum rất khỏe. Jimin thì không nói, nhưng SoGeum thường ngày nhây nhây vậy thôi chứ cậu vô cùng giỏi võ luôn. Sungwoon ngây thơ thuần khiết, hay bị bắt nạt lắm nên cả 2 luôn là người bảo vệ cậu )••• CHUYỂN CẢNH •••
* Dinh thự Thất thiếu *
Yoongi quay về với tâm trạng không thể nào rối bời hơn. Bước đi thẫn thờ vào phòng khách đã thấy tất cả có mặt đông đủ nhìn anh chằm chằm. Mệt mỏi ngồi xuống chiếc ghế sofa, hỏi:
_ Có chuyện gì?_ Tụi tao biết chuyện rồi.... - Taehuyng buồn bã cất tiếng._ Theo dõi tao à?_ Ờ....ừm....nhưng...... - Hoseok ấp úng nói._ Được rồi, giải tán cả đi. Tao mệt rồi. - Yoongi nói xong rời đi bước lên phòng.
Cả 6 không hẹn quay qua nhìn nhau, thở dài một tiếng rồi giải tán ai về phòng nấy.
Quả thật họ nghe hết tất cả những gì Jimin nói với Yoongi. Ờ là đi theo dõi người ta đó.....nhưng ai dè lại chứng kiến cảnh thê lương như thế chứ. Trong lòng ai cũng thầm nghĩ: Biết thế lúc đầu chả đi rồi
___________
Tui chỉ viết theo cảm nghĩ của mình, thích couple nào thì viết couple đó thôi❤
Họ chỉ là tri kỷ của nhau nên những hành động đó vô cùng bình thường nhe
Mong mng đừng ném đá.
Nguồn ý tưởng là từ bạn: taeswine trong #Playboy ạ.
Ý tưởng đã có sự cho phép của tác giả.
Riêng mình thì mình rất thích truyện của bạn ấy lun ạ. Bạn ấy viết rất hay ❤❤❤. Cảm ơn cậu đã cho mình mượn ý tưởng nhé.❤
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store