CHƯƠNG 763: DƯỚI ĐẤT CHUI LÊN
CHƯƠNG 763: DƯỚI ĐẤT CHUI LÊNEDITOR: ROSALINEBETA: CỎ
Yêu Vương vẫn thích gây rắc rối như thường lệ, nói Phương Thiên Duyệt dạy Bạch Long Vương "bắt nạt" nhóm Tương Du, kết quả là trong khi Tiểu Bạch Long sung sướng vui vẻ, Thiên Tôn Ân Hậu lại bị chọc tức thành công.Nhóm Tương Du có thể chịu thua thiệt kiểu này chắc? Lúc này lập tức đuổi theo hướng bến tàu.Bên kia, Giao Giao theo dõi tiểu tặc trộm bùa bình an cũng đến khu vực gần bến tàu, bởi vì gặp phải mấy vị lão đầu lão thái Ma Cung và Xuân Viên không đáng tin cậy, thành ra lại náo loạn lên.Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường rất vất vả mới trấn an được Giao Giao tức giận mà cắn người, nói nó vào nhà theo dõi, đồng thời cũng bị thu hút bởi động tĩnh của Thiên Tôn Ân Hậu đuổi theo Bạch Long Vương.Nhóm Tương Du một trước một sau chặn Bạch Long Vương lại, nhìn tư thế vô cùng nghiêm túc.Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cũng đã nhìn ra, chúng lão nhân Ma Cung Xuân Viên có kinh nghiệm bị đòn phong phú đương nhiên càng nhìn ra rõ hơn, nhao nhao tránh về sau.Hai đầu Triển Chiêu đều không thể chú ý hết, một mặt hình như trong nhà có đầu mối liên quan đến án kiện, một mặt tò mò sao lại đánh nhau vậy?Bạch Ngọc Đường bận rộn hơn, canh chừng Giao Giao đồng thời còn liên tục liếc về phía Thiên Tôn trên đường, dù nơi này gần bến tàu nhưng cũng là phố xá sầm uất của Lâm An phủ, hơn nữa bên cạnh là quân doanh, sư phụ hắn cũng đã lâu không dỡ nhà, có phải lại đến mùa phá nhà hay không? Hôm nay Tiểu Tứ Tử có nói nên phá bỏ cái gì hay không nhỉ?Lâm Dạ Hỏa và Trâu Lương mới vừa đuổi Triệu Mai Như đi, giữ lại mấy lão đầu của thương hội, vào trong quân trại "uống trà".Dĩ nhiên, Trâu Lương cũng không thể giữ người lại dùng đại hình để phục vụ, chỉ thật sự mời "uống trà", thuận tiện bảo binh lính mang bầy chó đi qua, hù dọa mấy lão đầu một trận cho vui.Dù bị dọa đến mờ mịt, nhưng có thể nhìn ra được mấy lão đầu đã chuẩn bị từ sớm, một hai tên đều giả bộ hồ đồ không nói, khiến Hỏa Phượng bắt đầu sinh nghi ngờ.Trâu Lương cũng có chút khó hiểu, dù gì Triệu Mai Như cũng là hoàng thân, làm cúng tế cũng là tập tục duyên hải, chuyện rất bình thường, khâm sai đã đến, tai nạn trên biển cũng có người sống sót, có cái gì mà không thể chủ động thành thật khai báo chứ. Cắn răng chết không chịu mở miệng như vậy, chẳng lẽ tai nạn trên biển kia thật sự là do bọn họ làm ra sao?Trâu Lương đang khó chịu, Câm bên người đột nhiên chạy ra ngoài, Dạ Minh cũng bay ra theo.Tắc Tiếu ôm cánh tay đi ra bên ngoài quân trại quan sát, chỉ thấy bầu trời gió nổi mây trôi, đột nhiên nổi lên mây đen, còn có cuồng phong gào thét.Lâm Dạ Hỏa cũng cảm giác được có nội lực mạnh mẽ, đây không phải là Thiên Tôn và Ân Hậu, còn có Bạch Long Vương sao..."Thế nào?" Hỏa Phượng tò mò đi ra ngoài, vừa mới tới cổng lớn, đã nghe thấy trên đỉnh đầu vang lên tiếng "đùng đùng".Trước mắt, bóng người màu trắng "vèo" một cái, Bạch Long Vương vọt tới trốn sau lưng hắn.Tắc Tiếu và Trâu Lương đi ra cùng Hỏa Phượng theo bản năng lùi về phía sau mấy bước.Hỏa Phượng nhìn Bạch Long Vương núp phía sau mình "anh anh anh", cũng không nghe rõ lão gia tử đang nói gì, hình như nghe được một câu, "Là Yêu Vương cho ta làm! Chuyện không liên quan đến ta!"Lâm Dạ Hỏa lại quay đầu lại, giương mắt nhìn một cái liền bị dọa cho giật mình, chỉ thấy Thiên Tôn và Ân Hậu đều chỉ cách hắn không quá vài bước.Ân Hậu ôm tay nhìn Bạch Long Vương sau lưng hắn, Thiên Tôn xua tay với Hỏa Phượng, ý là —— Mau né ra!Hỏa Phượng muốn tránh không? Đương nhiên muốn chứ! Nhưng không có cách nào tránh được... Đai lưng và vạt áo phía sau đều bị Bạch Long Vương kéo lại.Bạch Long Vương "bắt giữ" Lâm Dạ Hỏa, nói Thiên Tôn và Ân Hậu đừng tới gần, nếu không hắn sẽ dùng sét đánh Tiểu Phượng Hoàng!Hỏa Phượng vừa nghe cũng cả kinh —— Gì? Dựa vào đâu chứ? Ta làm gì đâu?Thiên Tôn và Ân Hậu nhìn chằm chằm Bạch Long Vương phía sau Lâm Dạ Hỏa chỉ lộ ra một chút xíu để nhìn lén, nghiêng đầu —— Ngươi tính hay lắm, cùng lắm thì hai ta đánh ngươi xong, lại để cho hòa thượng mập đánh ngươi thêm một trận!Trên nóc nhà cách đó không xa, mấy lão đầu lão thái Ma Cung và Xuân Viên đều bị thu hút, bắt đầu thảo luận Bạch Long Vương đã làm gì, nhìn dáng vẻ của Tiểu Du rất tức giận.Mấy vị lão nhân gia cũng không nhớ bản thân đang âm thầm trốn, phía dưới nóc nhà còn có một phòng đầy người.Bạch Ngọc Đường chớp mắt với Triển Chiêu, muốn hắn tìm cơ hội dẫn nhóm lão nhân ra.Triển Chiêu đưa tay chỉ về hướng bến tàu, ý là —— Đến đó nhìn!Mấy lão nhân nhìn nhau một chút, sờ sờ đầu —— Cứ đi qua như vậy sao? Với lại chúng ta tới làm gì?Triển Chiêu tức giận, hung ác trợn mắt nhìn mấy người, có đi hay không? Không đi ta kêu Thiên Tôn tới!Mới trừng xong, bóng người trước mắt thoáng một cái đều chạy mất.Triển Chiêu có chút không yên tâm, tỏ ý Bạch Ngọc Đường cứ canh chừng trước, hắn đi xem thử là tình huống gì.Bạch Ngọc Đường gật đầu.Lúc này, Giao Giao ở trong phòng đã nghe được tiến triển —— Mấy người giang hồ đang nghiên cứu tấm bùa bình an đó, nhỏ giọng thảo luận."Cái này, có phải hay không?""Không khác lắm so với những gì chủ thượng nói.""Nhìn chỉ như bùa bình an thông thường mà thôi.""Mở ra nhìn thử?""Không muốn sống nữa sao..."Bạch Ngọc Đường nghe thấy cũng cau mày, sao nơi này cũng có một chủ thượng?Suy nghĩ kĩ lại một chút, đám người này không phải tới từ Đại Lý sao, chủ thượng kia chắc là hoàng đế Đại Lý, nhưng người Đoàn gia đã xuất gia, bây giờ là người Cao gia, cũng chính là cái vị lại bộ Trần Minh chạy mất trong vụ án xe quỷ lúc đó.Bạch Ngọc Đường đang nhớ lại Trần Minh kia tên là Cao gì, là Cao Liêm Tinh hay là Cao Liêm Thái? Hình như còn có một đôi tên Cao Duệ Quảng và Cao Duệ Viễn... Cũng không biết đồ ngốc nào lấy tên khó nhớ như vậy, cứ gọi Cao Phúc Cao Trung tốt biết bao... Bằng không Giáp Ất Bính Đinh cũng được mà.Bạch Ngọc Đường lắc lắc đầu, cảm thấy nếu để Triển Chiêu ghi nhớ những cái này chắc chắn sẽ phàn nàn.Đang muốn nhìn thêm tình huống bến tàu một chút nữa, ngẩng đầu lên, lại lập tức ngồi xuống...Bởi vì có người xuất hiện ở cửa viện.Người nọ khá quen thuộc —— Lưỡng chiết đường Tổng lĩnh ti Triệu Mai Như! Hắn dẫn theo mấy người tùy tùng, đến cửa sau.Các tùy tùng kiểm tra một chút, chắc chắn an toàn, mới đưa tay đẩy cửa ra.Triệu Mai Như bước nhanh vào.Bạch Ngọc Đường núp phía sau nóc nhà cũng là giật mình —— Đây được coi là ôm cây đợi thỏ hay là mèo mù vớ phải chuột chết? Sao người này lại ở đây?Trước mắt Ngũ Gia bật ra bốn chữ —— Thông đồng ngoại quốc!Lúc này Bạch Ngọc Đường cũng có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của Triệu Phổ sau khi biết chuyện này, sẽ giống như một trăm con dê nhỏ chạy ngang qua —— Triệu Mai Như này thông đồng ngoại quốc còn ra vẻ trong sạch, ngươi nói ngươi thông Liêu thông Tây Hạ cũng được đi, nếu không thì thông Thổ Phiên dân tộc Hồi Cốt cũng được, mắc gì lại đi thông với Đại Lý?! Đại Lý có cái gì tốt mà thông chứ?Vừa rồi Triệu Mai Như bị xui xẻo, bị Lâm Dạ Hỏa đuổi đi, nhưng hắn cũng không đi, mà thừa dịp làm loạn nơi này.Bước nhanh đẩy cửa vào nhà.Mấy người giang hồ trong nhà đầu tiên là bị sợ hết hồn, xoay mặt nhìn thấy hắn, lập tức hành lễ, "Vương gia."Giao Giao ngồi lên một cái bàn trong phòng, nhìn chằm chằm những người này.Bạch Ngọc Đường nghe thấy những người này gọi hắn là "Vương gia", vậy chủ thượng kia chắc chắn không phải hắn... Quan hệ này hơi loạn, rốt cuộc đám người này thuộc bên nào vậy chứ?"Cao huynh bên kia có tin tức hay không?" Sau khi đi vào, Triệu Mai Như thấp giọng hỏi.Mấy người giang hồ đều lắc đầu."Nhưng mà nghi thức ở bến tàu có khả năng sẽ thay đổi, chủ thượng ở nơi nào, vẫn không tìm được!" Có vẻ Triệu Mai Như rất gấp, "Mắt thấy thời gian sắp đến, hết lần này tới lần khác Khai Phong Phủ tới tra án lúc này, đám người này mỗi ngày quanh quẩn gần bến tàu, thật là chướng mắt!"Mấy người giang hồ cũng gật đầu, nói lúc đi tới Trần phủ trộm đồ, cũng phải mạo hiểm khó khăn, cũng may có vụ án dẫn dắt sự chú ý của bọn họ."Bất kể như thế nào, nhất định cúng tế phải cử hành đúng hạn, không phải các ngươi nói đưa người Xuân Viên tới là có thể để cho Xuân Viên và Ma Cung đấu nhau đến lưỡng bại câu thương sao, thế nhưng sao ta lại thấy đám người này cùng vào cùng ra, có vẻ quan hệ rất tốt, thật sự là cừu địch sao?"Bạch Ngọc Đường còn âm thầm gật đầu —— Còn không đúng sao, thế như nước lửa đồng thời còn ngưu tầm ngưu, mã tầm mã mà...Mấy người giang hồ cũng bất đắc dĩ, "Đúng là Chủ thượng sắp xếp như vậy mà.""Hừm." Triệu Mai Như hỏi, "Còn tìm được mấy cây trụ?"Mấy người giang hồ đều nói trước mắt chỉ đảo Rồng và đảo Sương Mù có, đảo Sương Mù không thể đi lên, đảo Rồng đã sụp."Đảo Rồng sụp, không có thần tích sao?" Triệu Mai Như hỏi, "Mặc dù cây cột trụ ở đảo Rồng khá nhỏ.""Cũng có lẽ vậy, không phải nói một đứa nhỏ có nội lực cực cao sao!""Chậc... Cây cột trụ ở đảo Sương Mù kia chắc chắn không thể tùy tiện lấy được, trước mắt chỉ có một cái ở bến tàu..." Vẻ mặt Triệu Mai Như không kìm nén được, "Bằng không, các ngươi ra chỗ cách xa bến tàu làm mấy vụ án mạng dẫn dắt bọn Triển Chiêu đi trước đi? Tốt nhất là đến Hãm Không Đảo hoặc đảo Sương Mù giết chết mấy người, khiến bọn họ mấy ngày nay cách Lâm An phủ xa xa..."Triệu Mai Như không biết, hắn vừa nói chuyện, Giao Giao ở một bên siết chặt quả đấm, Bạch Ngọc Đường trên nóc nhà sắp nghiến nát răng —— Thằng nhãi ngươi được lắm, dám có ý đồ với Hãm Không Đảo, ngươi chờ đó, không thể không thu thập ngươi!Bạch Ngọc Đường đang cau mày, bên người "vèo" một tiếng, Triển Chiêu rơi xuống.Bạch Ngọc Đường nhìn hắn.Triển Chiêu chỉ chỉ bến tàu cách đó không xa.Lúc này trên bến tàu náo nhiệt vô cùng, Triệu Phổ và Công Tôn mang Tiểu Tứ Tử đến, mấy người Vô Sa đại sư cũng đến.Thấy Bạch Long Vương bắt giữ Nhị Phượng, Vô Sa đại sư nóng nảy, cũng bắt giữ Trâu Lương, nói Ân Hậu và Thiên Tôn không được đánh Bạch Long Vương.Yểu Trường Thiên và Lục Thiên Hàn cũng buồn bực nhìn bốn người trong trạng thái uy hiếp, cảm giác... Cướp hay không cũng không quan trọng.Bạch Ngọc Đường cũng không thể hiểu quan hệ suy luận bên trong, bắt giữ hai người này có tác dụng gì với sư phụ ta và ngoại công ngươi?Triển Chiêu buông tay —— Ai biết được, cũng may Miêu gia chạy nhanh, nếu không có lẽ chính ta mới là người bị bắt giữ!Bạch Ngọc Đường suy nghĩ một chút —— Lúc này bắt giữ Tiểu Tứ Tử có lẽ hữu dụng hơn.Triển Chiêu dùng bả vai đụng Bạch Ngọc Đường một cái —— Nghĩ gì vậy? Sao có thể bắt giữ đoàn tử được! Bạch Long Vương sợ bị đánh, bắt giữ đoàn tử không phải là bị đánh thảm hơn sao, có lẽ còn phải chịu thêm một trận đậu bao quyền.Triển Chiêu mới vừa muốn hỏi xem Bạch Ngọc Đường nghe thấy đầu mối gì, sau lưng lại "vèo" một tiếng, Triệu Phổ ôm đoàn tử rơi xuống.Cửu Vương Gia cũng không biết rõ tình huống gì, Công Tôn còn đang khuyên can, nên đuổi hắn đến tìm Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường hỏi thử.Bạch Ngọc Đường tỏ ý với Triệu Phổ —— Ngươi tự xem đi.Chỉ thấy cửa phòng bị đẩy ra, Triệu Mai Như lén lén lút lút chạy ra ngoài, bước nhanh ra cửa sau, mang thuộc hạ ra hẻm nhỏ, cũng không vội đi, mà tìm một quán trà nhỏ ở gần đó, xem chừng là muốn nhìn tình hình bến tàu một chút.Quả nhiên, Triệu Phổ ngẩn ra. Trong lòng Cửu Vương Gia có mười ngàn con dê nhỏ chạy qua, nói Triệu Mai Như ngươi cũng quá không có tiền đồ, đường hoàng là một hoàng thân, lại thông đồng ngoại quốc, ngươi tìm một cường quốc Tây Vực có được hay không, dù ngươi thông đồng hải tặc ở duyên hải cũng được đi, nhưng Đại Lý có cái gì có thể thông chứ?Tiểu Tứ Tử còn bấm đầu ngón tay, tính cho Triệu Mai Như một quẻ, sau đó lắc lắc đầu với Triệu Phổ.Triệu Phổ cả kinh —— Tên này sắp không sống được nữa sao?Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, trên mặt còn xuất hiện vẻ mặt kỳ quái —— Kiểu chết rất không bình thường luôn!Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đều tò mò —— Là phương pháp không bình thường thế nào?Triệu Phổ đau lòng cho hoàng chất nhà mình, thì ra trong mệnh của Triệu Trinh cũng chỉ có hắn và Bát là những thân nhân duy nhất.Lúc này, phía trước sấm chớp rền vang, một đạo thiên lôi "đùng" một tiếng thật sự bổ xuống.Ngay bên chân Hỏa Phượng, mặt đất bị bổ ra một vết nứt, tia lửa văng khắp nơi.Lâm Dạ Hỏa cũng đã tê rần, thiếu chút nữa chửi đổng lên —— Làm thật à! Cứ giáng sét xuống như vậy à? Lỡ đâu bổ xuống trên mặt thì không phải sẽ đen như Bao Đại Nhân sao?!Hỏa Phượng dùng hai tay che mặt liên tục giãy giụa, "Ta không thể bị sét đánh! Đại gia ta khổ cực dưỡng da hai mươi mấy năm! Tuyệt đối không thể biến thành da đen!"Bạch Long Vương và Vô Sa đại sư cũng nghi ngờ nhìn Lâm Dạ Hỏa —— Ngươi đang suy nghĩ cái gì đấy?Cứ thất thần như vậy một hồi, đột nhiên bóng người trước mặt lóe lên, Trâu Lương và Lâm Dạ Hỏa đều bị Ân Hậu kéo đi.Đồng thời trong lúc kéo hai người đi, lão gia tử còn đạp một cước vào mông Vô Sa đại sư.Đại sư lăn "bình bịch" sang một bên, được Viên Đế và Đạo Duyên tiếp nhận.Lúc này, bến tàu chỉ còn sót lại Bạch Long Vương và Thiên Tôn mặt đối mặt.Thiên Tôn cười.Bạch Long Vương hét thảm một tràng "a a a a a a", hai tay hất một cái... Đồng thời bầu trời cũng chợt lóe, màu xanh của tia chớp "đùng" một tiếng bổ về phía Thiên Tôn.Lão gia tử còn sợ cái này sao, chợt lách người tránh ra, giơ tay lên dùng một chiêu Cách Không Chưởng đè Bạch Long Vương nằm dài dưới đất.Ân Hậu ở một bên lượm miếng bảng ném cho Thiên Tôn, ý là —— Đánh con thỏ hư này!Thiên Tôn nhận bảng vỗ xuống mông Bạch Long Vương.Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu cũng muốn đi tới ngăn cản, lòng nói hai người này cũng thật xấu, lại thật sự đánh!Triệu Phổ cũng tò mò hỏi Tiểu Tứ Tử —— Hôm nay Bạch Long Vương độ kiếp sao?Tiểu Tứ Tử lại lắc đầu nói, "Sẽ không đâu, sáng sớm Yêu Yêu đã tính, nếu hôm nay Tiểu Bạch Long không đi tới bến tàu, bị bắt ở biệt viện, trên đầu sẽ có chín cục u, chạy tới bến tàu sẽ an toàn..."Vừa dứt lời, bỗng nhiên Tiểu Tứ Tử cảm thấy mình bắt đầu lay động trái phải.Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cũng nhìn nhau, là cảm giác sai sao?Triệu Phổ cũng cảm thấy có phải mình bị choáng váng hay không... Nhưng nhìn lại lần nữa, ngói nhà dưới chân đều đang rung rung, phòng ốc bốn phía xung quanh cũng đang chấn động.Khá nhiều người từ trong nhà chạy ra, kêu gào có động đất.Công Tôn ôm cánh tay xem náo nhiệt hồi lâu ở bến tàu ngẩng đầu nhìn sắc trời, cảm thấy không giải thích được, cũng không có dấu hiệu của địa chấn, hơn nữa Lâm An Phủ không phải là nơi có động đất...Mà lúc này, Bạch Long Vương bị Thiên Tôn đè xuống đất đột nhiên vọt lên cao, chỉ mặt đất nói, "Nóng nóng nóng, có cái gì trồi lên!"Nói xong nhanh chân chạy mất, Thiên Tôn cũng cảm thấy hình như dưới chân có cảm giác nước chảy dâng trào, chẳng lẽ là đứng trên miệng núi lửa? Nhưng đây không phải là bến tàu sao?Lão gia tử lui ra mấy bước, cùng Ân Hậu đứng ở một bên...Chỉ thấy trên mặt đất lúc nãy bị Bạch Long Vương bổ ra một vết nứt kia đột nhiên bốc lên một màn hơi nước, trong nháy mắt, trên bến tàu tràn ngập hơi nước.Ngay sau đó là một tiếng "ầm" vang thật lớn, một cỗ lực lượng to lớn bổ tảng đá trên đất trống gần bến tàu ra, xuất hiện một vết rách hình tròn, cột nước màu trắng xông thẳng tới chân trời.Trong nháy mắt, trên không trung hình thành rất nhiều mây mù, bắt đầu quanh quẩn vây quanh cột nước màu trắng.Chỉ chốc lát sau, chấn động và tiếng vang lớn đều ngừng.Gần như tất cả mọi người đều há hốc miệng, ngước mặt nhìn bầu trời.Một cây trụ Thiên Vũ to lớn nhô lên, đứng sừng sững trên bãi đất trống trước cửa quân trại ở bến tàu.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
Yêu Vương vẫn thích gây rắc rối như thường lệ, nói Phương Thiên Duyệt dạy Bạch Long Vương "bắt nạt" nhóm Tương Du, kết quả là trong khi Tiểu Bạch Long sung sướng vui vẻ, Thiên Tôn Ân Hậu lại bị chọc tức thành công.Nhóm Tương Du có thể chịu thua thiệt kiểu này chắc? Lúc này lập tức đuổi theo hướng bến tàu.Bên kia, Giao Giao theo dõi tiểu tặc trộm bùa bình an cũng đến khu vực gần bến tàu, bởi vì gặp phải mấy vị lão đầu lão thái Ma Cung và Xuân Viên không đáng tin cậy, thành ra lại náo loạn lên.Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường rất vất vả mới trấn an được Giao Giao tức giận mà cắn người, nói nó vào nhà theo dõi, đồng thời cũng bị thu hút bởi động tĩnh của Thiên Tôn Ân Hậu đuổi theo Bạch Long Vương.Nhóm Tương Du một trước một sau chặn Bạch Long Vương lại, nhìn tư thế vô cùng nghiêm túc.Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cũng đã nhìn ra, chúng lão nhân Ma Cung Xuân Viên có kinh nghiệm bị đòn phong phú đương nhiên càng nhìn ra rõ hơn, nhao nhao tránh về sau.Hai đầu Triển Chiêu đều không thể chú ý hết, một mặt hình như trong nhà có đầu mối liên quan đến án kiện, một mặt tò mò sao lại đánh nhau vậy?Bạch Ngọc Đường bận rộn hơn, canh chừng Giao Giao đồng thời còn liên tục liếc về phía Thiên Tôn trên đường, dù nơi này gần bến tàu nhưng cũng là phố xá sầm uất của Lâm An phủ, hơn nữa bên cạnh là quân doanh, sư phụ hắn cũng đã lâu không dỡ nhà, có phải lại đến mùa phá nhà hay không? Hôm nay Tiểu Tứ Tử có nói nên phá bỏ cái gì hay không nhỉ?Lâm Dạ Hỏa và Trâu Lương mới vừa đuổi Triệu Mai Như đi, giữ lại mấy lão đầu của thương hội, vào trong quân trại "uống trà".Dĩ nhiên, Trâu Lương cũng không thể giữ người lại dùng đại hình để phục vụ, chỉ thật sự mời "uống trà", thuận tiện bảo binh lính mang bầy chó đi qua, hù dọa mấy lão đầu một trận cho vui.Dù bị dọa đến mờ mịt, nhưng có thể nhìn ra được mấy lão đầu đã chuẩn bị từ sớm, một hai tên đều giả bộ hồ đồ không nói, khiến Hỏa Phượng bắt đầu sinh nghi ngờ.Trâu Lương cũng có chút khó hiểu, dù gì Triệu Mai Như cũng là hoàng thân, làm cúng tế cũng là tập tục duyên hải, chuyện rất bình thường, khâm sai đã đến, tai nạn trên biển cũng có người sống sót, có cái gì mà không thể chủ động thành thật khai báo chứ. Cắn răng chết không chịu mở miệng như vậy, chẳng lẽ tai nạn trên biển kia thật sự là do bọn họ làm ra sao?Trâu Lương đang khó chịu, Câm bên người đột nhiên chạy ra ngoài, Dạ Minh cũng bay ra theo.Tắc Tiếu ôm cánh tay đi ra bên ngoài quân trại quan sát, chỉ thấy bầu trời gió nổi mây trôi, đột nhiên nổi lên mây đen, còn có cuồng phong gào thét.Lâm Dạ Hỏa cũng cảm giác được có nội lực mạnh mẽ, đây không phải là Thiên Tôn và Ân Hậu, còn có Bạch Long Vương sao..."Thế nào?" Hỏa Phượng tò mò đi ra ngoài, vừa mới tới cổng lớn, đã nghe thấy trên đỉnh đầu vang lên tiếng "đùng đùng".Trước mắt, bóng người màu trắng "vèo" một cái, Bạch Long Vương vọt tới trốn sau lưng hắn.Tắc Tiếu và Trâu Lương đi ra cùng Hỏa Phượng theo bản năng lùi về phía sau mấy bước.Hỏa Phượng nhìn Bạch Long Vương núp phía sau mình "anh anh anh", cũng không nghe rõ lão gia tử đang nói gì, hình như nghe được một câu, "Là Yêu Vương cho ta làm! Chuyện không liên quan đến ta!"Lâm Dạ Hỏa lại quay đầu lại, giương mắt nhìn một cái liền bị dọa cho giật mình, chỉ thấy Thiên Tôn và Ân Hậu đều chỉ cách hắn không quá vài bước.Ân Hậu ôm tay nhìn Bạch Long Vương sau lưng hắn, Thiên Tôn xua tay với Hỏa Phượng, ý là —— Mau né ra!Hỏa Phượng muốn tránh không? Đương nhiên muốn chứ! Nhưng không có cách nào tránh được... Đai lưng và vạt áo phía sau đều bị Bạch Long Vương kéo lại.Bạch Long Vương "bắt giữ" Lâm Dạ Hỏa, nói Thiên Tôn và Ân Hậu đừng tới gần, nếu không hắn sẽ dùng sét đánh Tiểu Phượng Hoàng!Hỏa Phượng vừa nghe cũng cả kinh —— Gì? Dựa vào đâu chứ? Ta làm gì đâu?Thiên Tôn và Ân Hậu nhìn chằm chằm Bạch Long Vương phía sau Lâm Dạ Hỏa chỉ lộ ra một chút xíu để nhìn lén, nghiêng đầu —— Ngươi tính hay lắm, cùng lắm thì hai ta đánh ngươi xong, lại để cho hòa thượng mập đánh ngươi thêm một trận!Trên nóc nhà cách đó không xa, mấy lão đầu lão thái Ma Cung và Xuân Viên đều bị thu hút, bắt đầu thảo luận Bạch Long Vương đã làm gì, nhìn dáng vẻ của Tiểu Du rất tức giận.Mấy vị lão nhân gia cũng không nhớ bản thân đang âm thầm trốn, phía dưới nóc nhà còn có một phòng đầy người.Bạch Ngọc Đường chớp mắt với Triển Chiêu, muốn hắn tìm cơ hội dẫn nhóm lão nhân ra.Triển Chiêu đưa tay chỉ về hướng bến tàu, ý là —— Đến đó nhìn!Mấy lão nhân nhìn nhau một chút, sờ sờ đầu —— Cứ đi qua như vậy sao? Với lại chúng ta tới làm gì?Triển Chiêu tức giận, hung ác trợn mắt nhìn mấy người, có đi hay không? Không đi ta kêu Thiên Tôn tới!Mới trừng xong, bóng người trước mắt thoáng một cái đều chạy mất.Triển Chiêu có chút không yên tâm, tỏ ý Bạch Ngọc Đường cứ canh chừng trước, hắn đi xem thử là tình huống gì.Bạch Ngọc Đường gật đầu.Lúc này, Giao Giao ở trong phòng đã nghe được tiến triển —— Mấy người giang hồ đang nghiên cứu tấm bùa bình an đó, nhỏ giọng thảo luận."Cái này, có phải hay không?""Không khác lắm so với những gì chủ thượng nói.""Nhìn chỉ như bùa bình an thông thường mà thôi.""Mở ra nhìn thử?""Không muốn sống nữa sao..."Bạch Ngọc Đường nghe thấy cũng cau mày, sao nơi này cũng có một chủ thượng?Suy nghĩ kĩ lại một chút, đám người này không phải tới từ Đại Lý sao, chủ thượng kia chắc là hoàng đế Đại Lý, nhưng người Đoàn gia đã xuất gia, bây giờ là người Cao gia, cũng chính là cái vị lại bộ Trần Minh chạy mất trong vụ án xe quỷ lúc đó.Bạch Ngọc Đường đang nhớ lại Trần Minh kia tên là Cao gì, là Cao Liêm Tinh hay là Cao Liêm Thái? Hình như còn có một đôi tên Cao Duệ Quảng và Cao Duệ Viễn... Cũng không biết đồ ngốc nào lấy tên khó nhớ như vậy, cứ gọi Cao Phúc Cao Trung tốt biết bao... Bằng không Giáp Ất Bính Đinh cũng được mà.Bạch Ngọc Đường lắc lắc đầu, cảm thấy nếu để Triển Chiêu ghi nhớ những cái này chắc chắn sẽ phàn nàn.Đang muốn nhìn thêm tình huống bến tàu một chút nữa, ngẩng đầu lên, lại lập tức ngồi xuống...Bởi vì có người xuất hiện ở cửa viện.Người nọ khá quen thuộc —— Lưỡng chiết đường Tổng lĩnh ti Triệu Mai Như! Hắn dẫn theo mấy người tùy tùng, đến cửa sau.Các tùy tùng kiểm tra một chút, chắc chắn an toàn, mới đưa tay đẩy cửa ra.Triệu Mai Như bước nhanh vào.Bạch Ngọc Đường núp phía sau nóc nhà cũng là giật mình —— Đây được coi là ôm cây đợi thỏ hay là mèo mù vớ phải chuột chết? Sao người này lại ở đây?Trước mắt Ngũ Gia bật ra bốn chữ —— Thông đồng ngoại quốc!Lúc này Bạch Ngọc Đường cũng có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của Triệu Phổ sau khi biết chuyện này, sẽ giống như một trăm con dê nhỏ chạy ngang qua —— Triệu Mai Như này thông đồng ngoại quốc còn ra vẻ trong sạch, ngươi nói ngươi thông Liêu thông Tây Hạ cũng được đi, nếu không thì thông Thổ Phiên dân tộc Hồi Cốt cũng được, mắc gì lại đi thông với Đại Lý?! Đại Lý có cái gì tốt mà thông chứ?Vừa rồi Triệu Mai Như bị xui xẻo, bị Lâm Dạ Hỏa đuổi đi, nhưng hắn cũng không đi, mà thừa dịp làm loạn nơi này.Bước nhanh đẩy cửa vào nhà.Mấy người giang hồ trong nhà đầu tiên là bị sợ hết hồn, xoay mặt nhìn thấy hắn, lập tức hành lễ, "Vương gia."Giao Giao ngồi lên một cái bàn trong phòng, nhìn chằm chằm những người này.Bạch Ngọc Đường nghe thấy những người này gọi hắn là "Vương gia", vậy chủ thượng kia chắc chắn không phải hắn... Quan hệ này hơi loạn, rốt cuộc đám người này thuộc bên nào vậy chứ?"Cao huynh bên kia có tin tức hay không?" Sau khi đi vào, Triệu Mai Như thấp giọng hỏi.Mấy người giang hồ đều lắc đầu."Nhưng mà nghi thức ở bến tàu có khả năng sẽ thay đổi, chủ thượng ở nơi nào, vẫn không tìm được!" Có vẻ Triệu Mai Như rất gấp, "Mắt thấy thời gian sắp đến, hết lần này tới lần khác Khai Phong Phủ tới tra án lúc này, đám người này mỗi ngày quanh quẩn gần bến tàu, thật là chướng mắt!"Mấy người giang hồ cũng gật đầu, nói lúc đi tới Trần phủ trộm đồ, cũng phải mạo hiểm khó khăn, cũng may có vụ án dẫn dắt sự chú ý của bọn họ."Bất kể như thế nào, nhất định cúng tế phải cử hành đúng hạn, không phải các ngươi nói đưa người Xuân Viên tới là có thể để cho Xuân Viên và Ma Cung đấu nhau đến lưỡng bại câu thương sao, thế nhưng sao ta lại thấy đám người này cùng vào cùng ra, có vẻ quan hệ rất tốt, thật sự là cừu địch sao?"Bạch Ngọc Đường còn âm thầm gật đầu —— Còn không đúng sao, thế như nước lửa đồng thời còn ngưu tầm ngưu, mã tầm mã mà...Mấy người giang hồ cũng bất đắc dĩ, "Đúng là Chủ thượng sắp xếp như vậy mà.""Hừm." Triệu Mai Như hỏi, "Còn tìm được mấy cây trụ?"Mấy người giang hồ đều nói trước mắt chỉ đảo Rồng và đảo Sương Mù có, đảo Sương Mù không thể đi lên, đảo Rồng đã sụp."Đảo Rồng sụp, không có thần tích sao?" Triệu Mai Như hỏi, "Mặc dù cây cột trụ ở đảo Rồng khá nhỏ.""Cũng có lẽ vậy, không phải nói một đứa nhỏ có nội lực cực cao sao!""Chậc... Cây cột trụ ở đảo Sương Mù kia chắc chắn không thể tùy tiện lấy được, trước mắt chỉ có một cái ở bến tàu..." Vẻ mặt Triệu Mai Như không kìm nén được, "Bằng không, các ngươi ra chỗ cách xa bến tàu làm mấy vụ án mạng dẫn dắt bọn Triển Chiêu đi trước đi? Tốt nhất là đến Hãm Không Đảo hoặc đảo Sương Mù giết chết mấy người, khiến bọn họ mấy ngày nay cách Lâm An phủ xa xa..."Triệu Mai Như không biết, hắn vừa nói chuyện, Giao Giao ở một bên siết chặt quả đấm, Bạch Ngọc Đường trên nóc nhà sắp nghiến nát răng —— Thằng nhãi ngươi được lắm, dám có ý đồ với Hãm Không Đảo, ngươi chờ đó, không thể không thu thập ngươi!Bạch Ngọc Đường đang cau mày, bên người "vèo" một tiếng, Triển Chiêu rơi xuống.Bạch Ngọc Đường nhìn hắn.Triển Chiêu chỉ chỉ bến tàu cách đó không xa.Lúc này trên bến tàu náo nhiệt vô cùng, Triệu Phổ và Công Tôn mang Tiểu Tứ Tử đến, mấy người Vô Sa đại sư cũng đến.Thấy Bạch Long Vương bắt giữ Nhị Phượng, Vô Sa đại sư nóng nảy, cũng bắt giữ Trâu Lương, nói Ân Hậu và Thiên Tôn không được đánh Bạch Long Vương.Yểu Trường Thiên và Lục Thiên Hàn cũng buồn bực nhìn bốn người trong trạng thái uy hiếp, cảm giác... Cướp hay không cũng không quan trọng.Bạch Ngọc Đường cũng không thể hiểu quan hệ suy luận bên trong, bắt giữ hai người này có tác dụng gì với sư phụ ta và ngoại công ngươi?Triển Chiêu buông tay —— Ai biết được, cũng may Miêu gia chạy nhanh, nếu không có lẽ chính ta mới là người bị bắt giữ!Bạch Ngọc Đường suy nghĩ một chút —— Lúc này bắt giữ Tiểu Tứ Tử có lẽ hữu dụng hơn.Triển Chiêu dùng bả vai đụng Bạch Ngọc Đường một cái —— Nghĩ gì vậy? Sao có thể bắt giữ đoàn tử được! Bạch Long Vương sợ bị đánh, bắt giữ đoàn tử không phải là bị đánh thảm hơn sao, có lẽ còn phải chịu thêm một trận đậu bao quyền.Triển Chiêu mới vừa muốn hỏi xem Bạch Ngọc Đường nghe thấy đầu mối gì, sau lưng lại "vèo" một tiếng, Triệu Phổ ôm đoàn tử rơi xuống.Cửu Vương Gia cũng không biết rõ tình huống gì, Công Tôn còn đang khuyên can, nên đuổi hắn đến tìm Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường hỏi thử.Bạch Ngọc Đường tỏ ý với Triệu Phổ —— Ngươi tự xem đi.Chỉ thấy cửa phòng bị đẩy ra, Triệu Mai Như lén lén lút lút chạy ra ngoài, bước nhanh ra cửa sau, mang thuộc hạ ra hẻm nhỏ, cũng không vội đi, mà tìm một quán trà nhỏ ở gần đó, xem chừng là muốn nhìn tình hình bến tàu một chút.Quả nhiên, Triệu Phổ ngẩn ra. Trong lòng Cửu Vương Gia có mười ngàn con dê nhỏ chạy qua, nói Triệu Mai Như ngươi cũng quá không có tiền đồ, đường hoàng là một hoàng thân, lại thông đồng ngoại quốc, ngươi tìm một cường quốc Tây Vực có được hay không, dù ngươi thông đồng hải tặc ở duyên hải cũng được đi, nhưng Đại Lý có cái gì có thể thông chứ?Tiểu Tứ Tử còn bấm đầu ngón tay, tính cho Triệu Mai Như một quẻ, sau đó lắc lắc đầu với Triệu Phổ.Triệu Phổ cả kinh —— Tên này sắp không sống được nữa sao?Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, trên mặt còn xuất hiện vẻ mặt kỳ quái —— Kiểu chết rất không bình thường luôn!Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đều tò mò —— Là phương pháp không bình thường thế nào?Triệu Phổ đau lòng cho hoàng chất nhà mình, thì ra trong mệnh của Triệu Trinh cũng chỉ có hắn và Bát là những thân nhân duy nhất.Lúc này, phía trước sấm chớp rền vang, một đạo thiên lôi "đùng" một tiếng thật sự bổ xuống.Ngay bên chân Hỏa Phượng, mặt đất bị bổ ra một vết nứt, tia lửa văng khắp nơi.Lâm Dạ Hỏa cũng đã tê rần, thiếu chút nữa chửi đổng lên —— Làm thật à! Cứ giáng sét xuống như vậy à? Lỡ đâu bổ xuống trên mặt thì không phải sẽ đen như Bao Đại Nhân sao?!Hỏa Phượng dùng hai tay che mặt liên tục giãy giụa, "Ta không thể bị sét đánh! Đại gia ta khổ cực dưỡng da hai mươi mấy năm! Tuyệt đối không thể biến thành da đen!"Bạch Long Vương và Vô Sa đại sư cũng nghi ngờ nhìn Lâm Dạ Hỏa —— Ngươi đang suy nghĩ cái gì đấy?Cứ thất thần như vậy một hồi, đột nhiên bóng người trước mặt lóe lên, Trâu Lương và Lâm Dạ Hỏa đều bị Ân Hậu kéo đi.Đồng thời trong lúc kéo hai người đi, lão gia tử còn đạp một cước vào mông Vô Sa đại sư.Đại sư lăn "bình bịch" sang một bên, được Viên Đế và Đạo Duyên tiếp nhận.Lúc này, bến tàu chỉ còn sót lại Bạch Long Vương và Thiên Tôn mặt đối mặt.Thiên Tôn cười.Bạch Long Vương hét thảm một tràng "a a a a a a", hai tay hất một cái... Đồng thời bầu trời cũng chợt lóe, màu xanh của tia chớp "đùng" một tiếng bổ về phía Thiên Tôn.Lão gia tử còn sợ cái này sao, chợt lách người tránh ra, giơ tay lên dùng một chiêu Cách Không Chưởng đè Bạch Long Vương nằm dài dưới đất.Ân Hậu ở một bên lượm miếng bảng ném cho Thiên Tôn, ý là —— Đánh con thỏ hư này!Thiên Tôn nhận bảng vỗ xuống mông Bạch Long Vương.Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu cũng muốn đi tới ngăn cản, lòng nói hai người này cũng thật xấu, lại thật sự đánh!Triệu Phổ cũng tò mò hỏi Tiểu Tứ Tử —— Hôm nay Bạch Long Vương độ kiếp sao?Tiểu Tứ Tử lại lắc đầu nói, "Sẽ không đâu, sáng sớm Yêu Yêu đã tính, nếu hôm nay Tiểu Bạch Long không đi tới bến tàu, bị bắt ở biệt viện, trên đầu sẽ có chín cục u, chạy tới bến tàu sẽ an toàn..."Vừa dứt lời, bỗng nhiên Tiểu Tứ Tử cảm thấy mình bắt đầu lay động trái phải.Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cũng nhìn nhau, là cảm giác sai sao?Triệu Phổ cũng cảm thấy có phải mình bị choáng váng hay không... Nhưng nhìn lại lần nữa, ngói nhà dưới chân đều đang rung rung, phòng ốc bốn phía xung quanh cũng đang chấn động.Khá nhiều người từ trong nhà chạy ra, kêu gào có động đất.Công Tôn ôm cánh tay xem náo nhiệt hồi lâu ở bến tàu ngẩng đầu nhìn sắc trời, cảm thấy không giải thích được, cũng không có dấu hiệu của địa chấn, hơn nữa Lâm An Phủ không phải là nơi có động đất...Mà lúc này, Bạch Long Vương bị Thiên Tôn đè xuống đất đột nhiên vọt lên cao, chỉ mặt đất nói, "Nóng nóng nóng, có cái gì trồi lên!"Nói xong nhanh chân chạy mất, Thiên Tôn cũng cảm thấy hình như dưới chân có cảm giác nước chảy dâng trào, chẳng lẽ là đứng trên miệng núi lửa? Nhưng đây không phải là bến tàu sao?Lão gia tử lui ra mấy bước, cùng Ân Hậu đứng ở một bên...Chỉ thấy trên mặt đất lúc nãy bị Bạch Long Vương bổ ra một vết nứt kia đột nhiên bốc lên một màn hơi nước, trong nháy mắt, trên bến tàu tràn ngập hơi nước.Ngay sau đó là một tiếng "ầm" vang thật lớn, một cỗ lực lượng to lớn bổ tảng đá trên đất trống gần bến tàu ra, xuất hiện một vết rách hình tròn, cột nước màu trắng xông thẳng tới chân trời.Trong nháy mắt, trên không trung hình thành rất nhiều mây mù, bắt đầu quanh quẩn vây quanh cột nước màu trắng.Chỉ chốc lát sau, chấn động và tiếng vang lớn đều ngừng.Gần như tất cả mọi người đều há hốc miệng, ngước mặt nhìn bầu trời.Một cây trụ Thiên Vũ to lớn nhô lên, đứng sừng sững trên bãi đất trống trước cửa quân trại ở bến tàu.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store