ZingTruyen.Store

Loi Bai Hat

Đôi bàn tay được nàng nắm chặt
Phủi đi mọi phiền não thế gian
Giữ lại tơ tình quấn quýt mộng ngàn
Nhẹ nhàng gọi tim ta hồi ức
Phóng túng bản thân ẩn chốn hồng trần
Sao vẫn thấy số trời khó thoát
Khi đối mặt mắt nàng chăm chú
Cả biển người như hoá lặng im
Chỉ còn tiếng đập không ngừng
Cả giấc mơ cũng hối hả ồn ào
Thật đáng quý lòng có nơi nương tựa
Tránh buồn phiền, cùng sóng bước, vui với tự do

Biển trời vô tận, cánh buồm cô độc
Độc hành không chốn tựa nương
Lòng người chẳng phải hòn cô dảo
Biến ảo xoay vần chỉ trong giây lát
Trời đất cho ta ôm ấp, nhưng yêu mới là
Liều thuốc giải cho trái tim ta

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store