Anh nhất định sẽ cho em một cuộc sống hạnh phúc
Lời tuyên bố chắc như đinh đóng cột của Jeon Jungkook gây cho Lisa nhiều dự cảm không lành.
Đúng như cô nghĩ, sáng hôm sau, Jeon Jungkook dẫn theo một đoàn vệ sĩ đến nhà của cô, gây hoang mang dư luận, và lập tức cũng được đưa lên trang nhất của báo với tựa đề: "Tổng tài tập đoàn Jeon thị công khai theo đuổi cô gái xóm trọ nghèo. Liệu có ẩn tình gì?"
Ngày hôm đó cũng chính là một ngày quay phim đầy áp lực của đoàn làm phim.
Boss lớn của công ti trực tiếp giám sát việc quay phim khiến tiến độ trì trệ đến mức tối thiểu.
Riêng nam diễn viên đóng cảnh hôn cùng Lisa đã bị NG trên dưới năm mươi lần. Cuối cùng, cả đoàn đành thống nhất cắt đi cảnh này.
- Đủ rồi Jeon Jungkook, anh quá đáng lắm rồi!
Lisa phẫn nộ đập phá loạn xạ trong phòng.
Cô nhịn lắm rồi.
- Anh rảnh rỗi không có việc gì làm sao? Hả?
Jungkook không biết ăn phải bùa mê thuốc lú gì mà suốt ngày hôm nay cứ lẽo đẽo theo cô. Nào thì đi làm, quay phim, ăn cơm, thậm chí... Jungkook mặt dày còn theo Lisa vào luôn nhà vệ sinh nữ.
Đường đường là sếp lớn của một công ti lớn như thế lại cả ngày chỉ bám riết một người phụ nữ.
Jungkook không cần thể diện nhưng cô cần, thể diện của cô còn phải kiếm tiền, cô còn muốn nổi tiếng nữa.
-Lisa à, anh phải bỏ qua bao nhiêu cuộc họp để dành thời gian được ở cùng em đó. Mau khen anh đi, khen anh đi nào!
Hoặc là EQ của hắn quá thấp, hoặc là cách yêu của người có tiền quá đặc biệt. Jeon Jungkook nghe không hiểu sự phẫn nộ của lisa, như con thú thu móng vuốt sau khi chiến thắng kẻ địch, vẫy đuôi chờ đợi sự khen thưởng của chủ nhân.
- Anh biết là em rất vui mà.
- Mau đứng dậy, anh sắp chết nghẹt tôi rồi.
- Nhưng Lisa, em còn chưa khen anh.
- Được rồi, được rồi. Anh ngoan, ngoan lắm.
Miệng thì nói lời ngon ngọt, nhưng mặt cô đã đen sì sì. Bàn tay xoa đầu hắn cũng tăng lực nắm chặt lại.
Cái quần què, gây cho lisa một đống rắc rối giờ lại bắt cô khen thưởng. Con mắt nào của hắn thấy cô vui hả? Người ta buồn đến phát khóc này. Jungkook còn chút lương tâm nào không vậy?
Cơ mà, nhìn vào hai con mắt ươn ướt kia cô lại không cưỡng lại được sự đáng yêu của hắn.
Thế mới đau!
- Này này, anh đang làm gì vậy?
Đang mơ mang, cả người từ bao giờ đã bị nhấc bổng lên bàn làm việc. Tiếp đó, Jeon Jungkook đặt lên môi lisa một nụ hôn nồng cháy.
- Sau khi khen cho nhân viên anh thường thưởng quà. Em vừa khen anh rồi, tất nhiên bây giờ sẽ là mục thưởng quà. Lisa em thật ngốc quá đi
- Anh... Anh...
Lisa lúng túng đẩy hắn ra, nhưng sức cô có hạn, Jeon Jungkook vẫn ngồi đó chẳng hề nhúc nhích. Một tay hắn còng hai tay cô ra đằng sau, tay còn lại giữ chặt đầu cô. Chiếc lưỡi đinh hương của Jungkook từ từ tiến vào, tách hai cánh môi đỏ thắm, nghịch ngợm, càn quét trong khoang miệng lisa
- Ưm... Ưm...
Lisa bị hắn ép đến ngạt thở, không có không khí lưu thông, chỉ biết bất lực đánh loạn xạ vào lưng hắn.
Đến khi không còn sức lực, hắn ta mới kéo ra một sợi chỉ bạc.
- Của em thơm quá!
Vừa dứt lời, Jungkook cúi xuống cắn chiếc cổ trắng ngần của cô, rồi trườn xuống ngực, đến xương quai xanh.
- Jeon tổng, anh phải thật bình tĩnh. Mau... Mau bỏ tôi ra.
Thần hiện linh cho lisa biết nên phải làm gì bây giờ!
Nếu mà lúc trước chắc chắc cô sẽ mạnh mẽ phản kháng. Nhưng bây giờ khác xưa rồi, người ta là boss lớn của cô. Nếu không cẩn thận cô mất miếng ăn như chơi ấy.
Với lại, tình cảnh của lisa hiện tại, có muốn cũng chẳng thoát được.
Cách duy nhất có lẽ là phải dùng kế hoãn binh thôi.
- Sếp, anh biết đấy, hiện tại chúng ta đang ở công ty, có rất nhiều người qua lại. Nếu ai đó đột nhiên bước vào, chúng ta sẽ bị rất nhiều người dị nghị đấy.
- Em yên tâm. Vừa nãy vào anh đã khóa lại rồi. Phòng này lại cách âm rất tốt. Anh đã chuẩn bị sẵn cho thời khắc này rồi. Hi hi,thấy anh có giỏi không?
- "..."
Ờ giỏi! Giỏi cái đầu anh ấy.
Trên trán lisa nổi từng giọt mồ hôi hột.
Thật không ngờ cô lại có ngày dùng ngữ khí trẻ con để dỗ dành một tên đàn ông lớn hơn cô những mười tuổi.
Ai nói cho cô biết, rốt cuộc Jeon tổng tài ăn phải gì mà trở nên vô sỉ, biến thái như vậy?
Boss lạnh lùng trong truyền thuyết đâu rồi?
-Lisa, chỗ này khó chịu quá! Anh ngứa, ngứa đến phát điên rồi.
Jeon Jungkook đưa tay Lisa chạm vào cây gậy nóng bỏng trên người hắn mà vuốt ve.
-Lisa, nhìn xem, như vậy anh thấy dễ chịu hơn rồi.
Khuôn mặt ngây thơ mừng rỡ quay sang cô khoe kết quả.
- Em bị sốt sao?
Lisa trong trạng thái tiến thoái lưỡng nan, nhất thời cứng họng. Cả người như muốn bốc lửa khi chạm vào thứ cưng cứng sau lớp vỏ quần kia.
Đột nhiên hai mắt Jeon Jungkook sáng rực, thốt lên một câu xanh rờn:
- Chúng ta cùng vào nhà tắm đi. Anh nghe nói khi hai người uyên ương có thể hạ sốt và giảm ngứa ngáy.Lisa, bệnh dai dẳng sẽ dẫn đến nan y, em với anh phải mau chóng chữa mới được.
Chúng ta cùng vào nhà tắm đi. Anh nghe nói khi hai người tắm uyên ương có thể hạ sốt và giảm ngứa ngáy.Lisa, bệnh dai dẳng sẽ dẫn đến nan y, em với anh phải mau chóng chữa mới được.
- Điên à, ở phòng làm việc của tôi đâu có phòng tắm?
- Ừ ha, em nhắc mới nhớ ra, hôm sau anh sẽ cho em chuyển đến phòng anh cho tiện làm việc.
Không nhanh không chậm, Jungkook rút cà vạt ra buộc chặt hai tay cô lại.
- Nhưng bệnh thì vẫn phải chữa. Cho anh ba mươi phút, anh sẽ giúp em hạ nhiệt.
Muốn giúp đỡ Lisa nhưng lại không nghe ý kiến của cô, người đàn ông tao nhã cởi từng cúc áo trên người.
- Jeon Jungkook, đừng làm bậy!
Lisa sợ hãi ghì chặt lưng vào tường. Bức tường lạnh lẽo truyền vào da thịt khiến cô run lên nhè nhẹ.
Lớp áo được gỡ bỏ lộ ra nước da màu đồng săn chắc. Từng múi thịt hiện lên rõ rệt làm tôn lên thân hình cường tráng của Jeon Jungkook.
- Sao hả? Nhìn anh có đẹp không?
- Ưm. Phải nói Jungkook chính là cực phẩm. Bất kì nhìn ở góc độ nào cũng không thấy một góc chết. Người đàn ông này hoàn hảo đến nỗi có thể khiến bao nhiêu cô gái tình nguyện ngã vào lòng.
- Vậy sao em không thích anh?
Đồng tử nhẹ nhàng cụp xuống, ánh mắt hắn dán chặt lên những viên gạch dưới sàn. Gương mặt tươi cười chuyển sang một mảng u tối.
- Là anh chưa đủ tốt, hay là...
Từng câu từng chữ nặng nề nhả ra, lồng ngực Jeon Jungkook phập phồng. Không hiểu tại sao, lòng dâng lên một cảm giác sợ hãi. Hít một hơi thật sâu, hắn nói tiếp:
- Em... vẫn chưa quên Kim Taehyung?
Lời của Jeon Jungkook vừa dứt, một bầu không không khí quỷ dị phiêu thẳng vào căn phòng. Không hẹn mà gặp, cả hai đều yên lặng.
Trong không gian chật hẹp, chỉ nghe thấy tiếng thở đều của cả hai người.
- Anh nghĩ là... Quên đi một người dễ lắm à?
Lisa mỉm cười, mỉa mai nhìn thẳng vào Jungkook. Đau thì có đau, nhưng Lisa không khóc.
- Mà tôi cũng chẳng muốn quên đâu, tình yêu đẹp như vậy, mắc gì tôi phải quên? Chỉ là thời gian sẽ giúp tôi khi đối mặt sẽ không còn đau khổ nữa.
Cô phát hiện mình đã không còn run rẩy khi nhắc đến cái tên Kim Taehyung này nữa. Có công mài sắt, có ngày nên kim. Cô tin là chỉ cần có người thường xuyên chạm vào nỗi đau của mình, dần dần nhất định cô sẽ ổn thôi.
- Hu hu hu! Lisa, anh thương em quá!
Jeon Jungkook ôm chầm lấy cô, vùi đầu Lisa vào ngực mình. Hắn ta tham lam hít thở mái tóc mềm mượt. Nhìn vào nụ cười kiên cường ấy, lòng hắn có một chút nhức nhối, nhưng hơn cả là sự mừng rỡ.
Jungkook thay đổi rồi. lisa cũng thay đổi rồi.
- Cho anh thời gian. Anh nhất định sẽ cho em một cuộc sống hạnh phúc.
- Còn không mau thả tôi ra!
- Được... Được... Là anh không tốt. Là anh không tốt.
Jeon Jungkook cúi xuống vòng tay qua người cô. Ở khoảng cách gần, họ có thể nghe tiếng tim đập thình thịch của đối phương. Hình ảnh xinh đẹp được phóng đại trước mắt hắn, làm cho Jeon Jungkook không kiềm được nhẹ nhàng đặt lên môi nụ hôn ướt át.
Ngoài kia, tia nắng lấp lánh len lỏi qua ô cửa sổ, phản chiếu hình ành đôi nam nữ, tạo nên bức tranh đẹp đến mê người.
Đúng như cô nghĩ, sáng hôm sau, Jeon Jungkook dẫn theo một đoàn vệ sĩ đến nhà của cô, gây hoang mang dư luận, và lập tức cũng được đưa lên trang nhất của báo với tựa đề: "Tổng tài tập đoàn Jeon thị công khai theo đuổi cô gái xóm trọ nghèo. Liệu có ẩn tình gì?"
Ngày hôm đó cũng chính là một ngày quay phim đầy áp lực của đoàn làm phim.
Boss lớn của công ti trực tiếp giám sát việc quay phim khiến tiến độ trì trệ đến mức tối thiểu.
Riêng nam diễn viên đóng cảnh hôn cùng Lisa đã bị NG trên dưới năm mươi lần. Cuối cùng, cả đoàn đành thống nhất cắt đi cảnh này.
- Đủ rồi Jeon Jungkook, anh quá đáng lắm rồi!
Lisa phẫn nộ đập phá loạn xạ trong phòng.
Cô nhịn lắm rồi.
- Anh rảnh rỗi không có việc gì làm sao? Hả?
Jungkook không biết ăn phải bùa mê thuốc lú gì mà suốt ngày hôm nay cứ lẽo đẽo theo cô. Nào thì đi làm, quay phim, ăn cơm, thậm chí... Jungkook mặt dày còn theo Lisa vào luôn nhà vệ sinh nữ.
Đường đường là sếp lớn của một công ti lớn như thế lại cả ngày chỉ bám riết một người phụ nữ.
Jungkook không cần thể diện nhưng cô cần, thể diện của cô còn phải kiếm tiền, cô còn muốn nổi tiếng nữa.
-Lisa à, anh phải bỏ qua bao nhiêu cuộc họp để dành thời gian được ở cùng em đó. Mau khen anh đi, khen anh đi nào!
Hoặc là EQ của hắn quá thấp, hoặc là cách yêu của người có tiền quá đặc biệt. Jeon Jungkook nghe không hiểu sự phẫn nộ của lisa, như con thú thu móng vuốt sau khi chiến thắng kẻ địch, vẫy đuôi chờ đợi sự khen thưởng của chủ nhân.
- Anh biết là em rất vui mà.
- Mau đứng dậy, anh sắp chết nghẹt tôi rồi.
- Nhưng Lisa, em còn chưa khen anh.
- Được rồi, được rồi. Anh ngoan, ngoan lắm.
Miệng thì nói lời ngon ngọt, nhưng mặt cô đã đen sì sì. Bàn tay xoa đầu hắn cũng tăng lực nắm chặt lại.
Cái quần què, gây cho lisa một đống rắc rối giờ lại bắt cô khen thưởng. Con mắt nào của hắn thấy cô vui hả? Người ta buồn đến phát khóc này. Jungkook còn chút lương tâm nào không vậy?
Cơ mà, nhìn vào hai con mắt ươn ướt kia cô lại không cưỡng lại được sự đáng yêu của hắn.
Thế mới đau!
- Này này, anh đang làm gì vậy?
Đang mơ mang, cả người từ bao giờ đã bị nhấc bổng lên bàn làm việc. Tiếp đó, Jeon Jungkook đặt lên môi lisa một nụ hôn nồng cháy.
- Sau khi khen cho nhân viên anh thường thưởng quà. Em vừa khen anh rồi, tất nhiên bây giờ sẽ là mục thưởng quà. Lisa em thật ngốc quá đi
- Anh... Anh...
Lisa lúng túng đẩy hắn ra, nhưng sức cô có hạn, Jeon Jungkook vẫn ngồi đó chẳng hề nhúc nhích. Một tay hắn còng hai tay cô ra đằng sau, tay còn lại giữ chặt đầu cô. Chiếc lưỡi đinh hương của Jungkook từ từ tiến vào, tách hai cánh môi đỏ thắm, nghịch ngợm, càn quét trong khoang miệng lisa
- Ưm... Ưm...
Lisa bị hắn ép đến ngạt thở, không có không khí lưu thông, chỉ biết bất lực đánh loạn xạ vào lưng hắn.
Đến khi không còn sức lực, hắn ta mới kéo ra một sợi chỉ bạc.
- Của em thơm quá!
Vừa dứt lời, Jungkook cúi xuống cắn chiếc cổ trắng ngần của cô, rồi trườn xuống ngực, đến xương quai xanh.
- Jeon tổng, anh phải thật bình tĩnh. Mau... Mau bỏ tôi ra.
Thần hiện linh cho lisa biết nên phải làm gì bây giờ!
Nếu mà lúc trước chắc chắc cô sẽ mạnh mẽ phản kháng. Nhưng bây giờ khác xưa rồi, người ta là boss lớn của cô. Nếu không cẩn thận cô mất miếng ăn như chơi ấy.
Với lại, tình cảnh của lisa hiện tại, có muốn cũng chẳng thoát được.
Cách duy nhất có lẽ là phải dùng kế hoãn binh thôi.
- Sếp, anh biết đấy, hiện tại chúng ta đang ở công ty, có rất nhiều người qua lại. Nếu ai đó đột nhiên bước vào, chúng ta sẽ bị rất nhiều người dị nghị đấy.
- Em yên tâm. Vừa nãy vào anh đã khóa lại rồi. Phòng này lại cách âm rất tốt. Anh đã chuẩn bị sẵn cho thời khắc này rồi. Hi hi,thấy anh có giỏi không?
- "..."
Ờ giỏi! Giỏi cái đầu anh ấy.
Trên trán lisa nổi từng giọt mồ hôi hột.
Thật không ngờ cô lại có ngày dùng ngữ khí trẻ con để dỗ dành một tên đàn ông lớn hơn cô những mười tuổi.
Ai nói cho cô biết, rốt cuộc Jeon tổng tài ăn phải gì mà trở nên vô sỉ, biến thái như vậy?
Boss lạnh lùng trong truyền thuyết đâu rồi?
-Lisa, chỗ này khó chịu quá! Anh ngứa, ngứa đến phát điên rồi.
Jeon Jungkook đưa tay Lisa chạm vào cây gậy nóng bỏng trên người hắn mà vuốt ve.
-Lisa, nhìn xem, như vậy anh thấy dễ chịu hơn rồi.
Khuôn mặt ngây thơ mừng rỡ quay sang cô khoe kết quả.
- Em bị sốt sao?
Lisa trong trạng thái tiến thoái lưỡng nan, nhất thời cứng họng. Cả người như muốn bốc lửa khi chạm vào thứ cưng cứng sau lớp vỏ quần kia.
Đột nhiên hai mắt Jeon Jungkook sáng rực, thốt lên một câu xanh rờn:
- Chúng ta cùng vào nhà tắm đi. Anh nghe nói khi hai người uyên ương có thể hạ sốt và giảm ngứa ngáy.Lisa, bệnh dai dẳng sẽ dẫn đến nan y, em với anh phải mau chóng chữa mới được.
Chúng ta cùng vào nhà tắm đi. Anh nghe nói khi hai người tắm uyên ương có thể hạ sốt và giảm ngứa ngáy.Lisa, bệnh dai dẳng sẽ dẫn đến nan y, em với anh phải mau chóng chữa mới được.
- Điên à, ở phòng làm việc của tôi đâu có phòng tắm?
- Ừ ha, em nhắc mới nhớ ra, hôm sau anh sẽ cho em chuyển đến phòng anh cho tiện làm việc.
Không nhanh không chậm, Jungkook rút cà vạt ra buộc chặt hai tay cô lại.
- Nhưng bệnh thì vẫn phải chữa. Cho anh ba mươi phút, anh sẽ giúp em hạ nhiệt.
Muốn giúp đỡ Lisa nhưng lại không nghe ý kiến của cô, người đàn ông tao nhã cởi từng cúc áo trên người.
- Jeon Jungkook, đừng làm bậy!
Lisa sợ hãi ghì chặt lưng vào tường. Bức tường lạnh lẽo truyền vào da thịt khiến cô run lên nhè nhẹ.
Lớp áo được gỡ bỏ lộ ra nước da màu đồng săn chắc. Từng múi thịt hiện lên rõ rệt làm tôn lên thân hình cường tráng của Jeon Jungkook.
- Sao hả? Nhìn anh có đẹp không?
- Ưm. Phải nói Jungkook chính là cực phẩm. Bất kì nhìn ở góc độ nào cũng không thấy một góc chết. Người đàn ông này hoàn hảo đến nỗi có thể khiến bao nhiêu cô gái tình nguyện ngã vào lòng.
- Vậy sao em không thích anh?
Đồng tử nhẹ nhàng cụp xuống, ánh mắt hắn dán chặt lên những viên gạch dưới sàn. Gương mặt tươi cười chuyển sang một mảng u tối.
- Là anh chưa đủ tốt, hay là...
Từng câu từng chữ nặng nề nhả ra, lồng ngực Jeon Jungkook phập phồng. Không hiểu tại sao, lòng dâng lên một cảm giác sợ hãi. Hít một hơi thật sâu, hắn nói tiếp:
- Em... vẫn chưa quên Kim Taehyung?
Lời của Jeon Jungkook vừa dứt, một bầu không không khí quỷ dị phiêu thẳng vào căn phòng. Không hẹn mà gặp, cả hai đều yên lặng.
Trong không gian chật hẹp, chỉ nghe thấy tiếng thở đều của cả hai người.
- Anh nghĩ là... Quên đi một người dễ lắm à?
Lisa mỉm cười, mỉa mai nhìn thẳng vào Jungkook. Đau thì có đau, nhưng Lisa không khóc.
- Mà tôi cũng chẳng muốn quên đâu, tình yêu đẹp như vậy, mắc gì tôi phải quên? Chỉ là thời gian sẽ giúp tôi khi đối mặt sẽ không còn đau khổ nữa.
Cô phát hiện mình đã không còn run rẩy khi nhắc đến cái tên Kim Taehyung này nữa. Có công mài sắt, có ngày nên kim. Cô tin là chỉ cần có người thường xuyên chạm vào nỗi đau của mình, dần dần nhất định cô sẽ ổn thôi.
- Hu hu hu! Lisa, anh thương em quá!
Jeon Jungkook ôm chầm lấy cô, vùi đầu Lisa vào ngực mình. Hắn ta tham lam hít thở mái tóc mềm mượt. Nhìn vào nụ cười kiên cường ấy, lòng hắn có một chút nhức nhối, nhưng hơn cả là sự mừng rỡ.
Jungkook thay đổi rồi. lisa cũng thay đổi rồi.
- Cho anh thời gian. Anh nhất định sẽ cho em một cuộc sống hạnh phúc.
- Còn không mau thả tôi ra!
- Được... Được... Là anh không tốt. Là anh không tốt.
Jeon Jungkook cúi xuống vòng tay qua người cô. Ở khoảng cách gần, họ có thể nghe tiếng tim đập thình thịch của đối phương. Hình ảnh xinh đẹp được phóng đại trước mắt hắn, làm cho Jeon Jungkook không kiềm được nhẹ nhàng đặt lên môi nụ hôn ướt át.
Ngoài kia, tia nắng lấp lánh len lỏi qua ô cửa sổ, phản chiếu hình ành đôi nam nữ, tạo nên bức tranh đẹp đến mê người.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store