List Truyen Tap Doan Xi Muoi
• Trọng sinh ( trùng sinh ): Trọng sinh là thể loại mà nhân vật chính vì một lý do nào đó chết đi rồi đầu thai vào kiếp khác nhưng vẫn giữ lại được kí ức của mình ở kiếp trước.1. Trọng sinh - Lâu Vũ Tình
Văn án:
Hắn lấy năm giọt máu tươi nuôi dưỡng nàng, ban cho nàng năm trăm năm tu vi, giúp nàng tu thành hình người.Hắn đặt tên cho nàng, nàng liền cố chấp xem hắn là chủ, cuồng dại quyến luyến, sinh tử không rời. Nhưng càng nhiều cưng chìu lại càng khiến nàng không biết đủ, tham lam đến điên cuồng, cuối cùng phạm phải sai lầm không thể cứu vãn...Hắn dứt khoát biến mất ngàn năm, để mặc nàng chịu đựng hết mọi đau khổ, dùng hết mọi thủ đoạn, gần như muốn nản lòng thoái chí.Cố nhẫn nhịn sự khinh thường của hắn, lại thấy hắn đối xử dịu dàng và cẩn trọng với người khác, khiến lòng nàng như bị dao cắt. Lại không có cách nào, chỉ trách kẻ phạm sai lầm là nàng, kẻ làm hại hai người chia lìa vạn kiếp cũng là nàng. Nhưng hắn muốn dùng sự vô tình đó để trừng phạt nàng tới bao giờ? Chẳng lẽ bọn họ thật sự phải hành hạ nhau như thế đến đời đời kiếp kiếp... 2. Ký sự hậu cung - Thập Nguyệt Vi Vi Lương
Văn án:
Cuộc sống trong chốn cung cầm ai cũng nghĩ là sung sướng, được ăn ngon mặc đẹp nhưng chỉ có những ai từng ở trong đó mới hiểu nó chẳng khác nào một cái lồng vàng tô son.
Được trùng sinh lần nữa nàng đã hiểu sống trong hậu cung này đoan trang sẽ không nhận được lời cám ơn.
Nàng có chút tính toán, có chút phong tình, còn có chút ương ngạnh, thành công diễn trọn vai một vị nữ chủ xinh đẹp ngực lớn nhưng không có đầu óc.3. Sủng phi thượng vị ký - Mạch Thượng Phù Tô
Văn án:
Tại thời điểm kiếp trước, vì bản tính thiện lương không tranh giành một lòng vì Tiêu Dục mà Cố Vân Yên nàng vừa mất con vừa ôm hận mà chết.
May mắn được ông trời thương xót cho sống lại, nàng nhất định đem những nữ nhân đã làm tổn thương nàng giẫm nát dưới chân.
Nàng phải trở thành nữ tử tôn quý nhất thiên hạ, từ nay về sau không còn người có thể ức hiếp nàng.4. Phượng hoàng hồi sinh - Tiểu Anh Anh
Văn án:Một thiên kim tiểu thư trong thời đại phong kiến lại mất đi trinh tiết như nàng thì chính là kẻ bại hoại không có nhân cách. Dù có xinh đẹp tài năng đi nữa thì nàng cũng là kẻ không còn nhân quyền.Nam nhân ích kỷ luôn cho rằng tất cả mọi người sinh ra chỉ để cho hắn lợi dụng.Thứ tỷ, là một kẻ độc ác, luôn có những tính toán hại người.Di nương, thứ muội cùng thứ huynh chính là những kẻ đã giết hại mẹ nàng còn bày mưu hãm hại cướp đi đời con gái của nàng.Nàng thề sẽ từng chút đòi lại tất cả những thứ thuộc về nàng.Nàng băng giá lạnh lùng, mục đích sống duy nhất chính là để báo thù.Nhưng hắn là ai? nàng là hiện thân của ác quỷ, nàng không thể yêu một lần nữa.Tên lừa đảo mặt dày này!"Ngọc nhi, ta yêu nàng, nàng hãy cho ta một cơ hội"5. Thứ nữ hữu độc ( Cẩm Tú Vị Ương) - Tần Giản
Văn án:
Thứ nữ phủ Thừa tướng, chịu khổ tám năm, rốt cuộc cũng được lên làm Hoàng hậu, Phượng lâm thiên hạ.
Thế sự khó liệu, phu quân lại nhất kiến chung tình với tỷ tỷ, phế ngôi vị Hoàng hậu của nàng, bức bách con trai nàng chết!
Trong lãnh cung, nàng cắn răng, uống cạn ly rượu độc! Thề với trời, nếu có kiếp sau, tuyệt đối không làm việc tốt giúp mọi người, tuyệt đối không vào cung, thề không làm Hậu!
Thừa tướng phủ, thứ nữ trùng sinh, ác nữ trở về: Mẹ cả ác độc? Diệu kế cho ngươi xuống Hoàng tuyền!
Tỷ tỷ giả nhân giả nghĩa? Hung ác xé nát tấm da mỹ nhân!
Thứ muội hãm hại? Trực tiếp vứt đến bãi tha ma!
Đã không để ta sống an ổn qua ngày, thì ai cũng đừng mong sống!
Vốn định cách xa những thứ tai hoạ, càng xa càng tốt Ai ngờ trái tim nam nhâ, như kim dưới đáy biển, tìm không thấy, đoán không ra .
Nam nhân thề muốn rời xa lại vì nàng mà muốn sống muốn chết. Tử địch đời trước tỏ vẻ thầm mến nàng nhiều năm .
Còn bất hạnh hơn là bị một tên tuấn tú nhất trên đời vô lại quấn lấy...6. Thê tử ngốc - Phượng Vân
Văn án:
Trước khi sống lại,
Người nàng mãi mãi yêu chính là ca ca của nàng, nhưng nàng lại làm thiếp cho kẻ nàng không thương.
Mãi cho đến khi chết, nàng mới biết được, thì ra nàng không phải muội muội ruột của chàng, chẳng qua, nàng chỉ là một con cờ để người lợi dụng.
Sau khi sống lại,
Bài trừ hết thảy khó khăn, nàng nhất định sẽ làm thê tử của ca ca.7. Tử Đằng Không Nở Lần Hai - Không Còn Là Nữ Phụ - Tentuine
Văn án:
Bốn năm bên nhau, đổi lại là nước mắt. Bảy năm bạn bè, đổi lại là nỗi đau còn hằn trên khuôn mặt.
Người bạn thân tưởng như mãi mãi, người thương yêu tưởng như trọn đời. Năm tháng đi qua cuộc đời để lại hai tiếng: "Tưởng như..."
Cô- Chu Tử Đằng, phải chăng là quá ngu như "bạn thân" cô đã mắng, hay là đã quá khờ như "người yêu" cô đã nói?! Hai người mà cô tin yêu hết lòng, lại quay ra đâm cô một nhát thật đau. Người yêu cô- Ngũ Ngạo Quân lại sau lưng cô ngoại tình với người cô xem như chị em ruột- Đường Vi Yên.
Ngày Chủ nhật ấy, là một ngày không nắng. Bắt gặp cảnh hai người tằng tịu với nhau ngay chính tại nơi tình yêu cô chớm nở, cô chỉ im lặng, chỉ có một giọt lệ lăn trên má cô.
"Hai người đã muốn bên nhau, được, tôi thành toàn cho hai người."- Một phút quẫn trí, cô nắm chặt con dao đã giấu sau lưng lao tới hai người họ. Đường Vi Yên nhanh tay hơn tát cô một cái rõ mạnh trước khi cô rút dao. Sau đó, cô chỉ kịp nhìn thấy con dao mình cầm trong tay bị Đường Vi Yên tước lấy cắm phập vào trái tim mình.
Ngày chủ nhật hôm ấy, thật ảm đạm.
Cô đã chết. Tưởng như vậy. Cho đến khi mở mắt lần nữa, cô chỉ thấy mình nằm trong một căn phòng trống trải chỉ có đúng một chiếc gương thật to ở chính giữa. Soi vào trong gương. Đó là một người khác...
...
Cô đã xuyên không, vào một cô gái có tên giống hệt mình và là nhân vật nữ phụ có kết cục bi thương nhất trong cuốn tiểu thuyết mà ả ta đưa cô đọc...
Hoa Tử đằng... đã một lần héo úa.8. Thiều Hoa Vì Quân Gả - Hoa Nhật Phi
Văn án:
Đời trước hao tâm tổn sức, vất vả cả đời, chưa từng nhận được một lời khen.
Tuổi trẻ tuyệt mệnh, đời này không oán hận chỉ có hối hận.
Vì người mà ủy khuất bản thân, nếu được sống lại một lần nữa nhất định trở thành dáng vẻ người thấy người thích, hoa thấy hoa nở...sau đó nhất định không thích ngươi nữa.9. Sủng tam phu - Diệp Y
Văn án:
Nàng - một tướng quân, thân là nữ nhưng lại chinh chiến nơi sa trường. Cả một đời lỗi lạc, tự hỏi bản thân không thẹn với lòng. Chỉ vì ánh mắt, nụ cười của Quân mà mà dâng hiến cả cuộc đời, phò vua giúp nước, một lòng trung thành. Thế nhưng sau ba năm đăng cơ, thù trong giặc ngoài đã không còn thì hắn lại mang nàng ra thủ trảm, phong muội muội của nàng làm hậu.
Chết không nhắm mắt, linh hồn mang theo sự bi ai trôi dạt nơi trần thế.
Một người nguyện vì nàng mà xuất gia quy y tụng kinh niệm phật chỉ cầu kiếp sau nàng được vui vẻ hạnh phúc.
Một người nguyện vì nàng cả đời không tái giá, không thú thê. Ngày ngày đến bên mộ để tấu khúc, gẩy cầm chỉ vì sợ sau khi nàng chết rồi sẽ tịch mịch, cô đơn.
Một người vì nàng mà hóa điên dại, sau khi nàng chết, y vẫn luôn phục trước cửa, cố chấp ôm tấm biển "La phủ chi phủ". Trở thành kẻ khất cái khiến người đời cười chê, ức hiếp.
La Khả Tiệp nàng không thẹn với non sông, với người nàng yêu nhưng chung quy cả đời đã bỏ lỡ ba nam nhân này. Kiếp này nàng có mắt mà như mù. Khi nàng kịp nhận ra thì đã quá muộn, nếu đời này có thể làm lại, dù có phải chống lại thiên, phụ cả thiên hạ thì cũng không phụ bọn hắn.10. Độc Hậu Trùng Sinh, Nàng Thê Hung Hãn Của Lãnh Vương Phúc Hắc - Thu Thủy Linh Nhi
Văn án:
"Cô nương, lần này lại là trùng hợp sao?"
Phá hủy đàn của hắn, đoạt của hắn ngọc, trộm sủng vật của hắn, bây giờ còn dửng dưng ngâm mình ở trong nhà của hắn, hành vi khiêu khích năm lần bảy lượt như thế, ước chừng cũng chỉ có đệ nhất thế gia công tử, Cơ Hoa Âm mới có thể bình tĩnh như thế.
Hạ Lan Tuyết lau mặt, bày ra một tư thái kiều kiều tiếu tiếu đi đến, "Nếu như ta nói là trùng hợp, ngươi sẽ tin sao? A..."
A một tiếng, cả người nàng bay lên trời, bị diêm vương mặt lạnh này quăng ra ngoài.
Sau đó, Hạ Lan Tuyết rất bực mình, đồ nam nhân keo kiệt!
Thế nhưng, sống hai đời, nàng cũng không tin không trị được diêm vương mặt lạnh này.
- -
Đúng vậy, Hạ Lan Tuyết trùng sinh rồi.
Kiếp trước, nàng là nữ nhân cực độ cường thế.
Thiếu niên tang mẫu, một mình nàng chống đỡ gia nghiệp to lớn mà mẫu thân để lại, bằng sức một mình, phụ trợ tên nam nhân nhát gan nhu nhược kia, leo lên ngôi vị hoàng đế chí tôn, nàng là hoàng hậu.
Ai ngờ bệnh nặng giờ phút hấp hối, ngoài ý muốn phát hiện hoàng thượng và thứ muội ở cùng một phòng.
Hoàng thượng chó cùng rứt giậu đâm chết nàng.
Du hồn bồng bềnh, nhìn thấu lòng người dễ thay đổi, nhân tính dối trá.
Trùng sinh trở về, nàng thu lại sắc sảo, tình nguyện bình thản.
Kệ nó là gia đấu, cung đấu, hay gà đấu cẩu đấu, ai đấu ai!
Nàng chỉ một lòng sống vì chính mình!
Nhàn rỗi dưỡng dưỡng hoa trêu chọc chim, thưởng thức mỹ thực, ui, thuận tiện ngắm mỹ nam, có lợi cả người.
Chỉ là, Cơ Hoa Âm, ngươi không nên như vậy già mồm? Kiếp trước đánh gẫy chân, ngươi còn muốn đổ thừa kẻ ăn xin đuổi theo sau mông bổn tiểu thư, đời này, bổn tiểu thư không đánh ngươi không mắng ngươi, một lòng đối với ngươi tốt, ngươi còn muốn chạy?
Ngươi đã thích cứng không thích mềm, kia bổn tiểu thư cũng liền không khách khí!11. Tướng Môn Độc Hậu - Thiên Sơn Trà Khách
Văn án:
Nàng là đích nữ tướng môn, ôn nhu trầm tĩnh, lưu luyến si mê Định vương, hy sinh chỉ vì luyến vì tình. Giúp hắn tranh đấu ,giành thiên hạ, hưng quốc thổ, mạo hiểm thân mình làm con tin nơi đất khách quê người,6 năm phụ tá tưởng đâu sẽ được yêu, trở thành mẫu nghi thiên hạ. Chẳng thể ngờ, 5 năm trở về, hậu cung đã chẳng còn chỗ cho nàng dung thân . Trong ngực hắn là mỹ nhân tươi cười xinh đẹp:
-“Tỷ tỷ, giang sơn định rồi, ngươi cũng nên lui.”
Nữ nhi chết thảm, Thái tử bị phế. Thẩm gia cả nhà trung liệt, không một ai may mắn thoát khỏi. Hắn lật ngửa ván bài,khiến cả gia tộc tang vong!
Thẩm Diệu như thế nào cũng không nghĩ tới, hoạn nạn vợ chồng, chàng chàng thiếp thiếp mà nàng tâm tâm niệm niệm, bất quá chỉ là một hồi gặp dịp thì chơi. Thật chê cười!
Hắn nói:
-“ Nể tình ngươi theo bồi trẫm 20 năm, ban thưởng toàn thi, tạ ơn đi.”
Ba thước bạch lăng ban xuống, Thẩm Diệu hạ lời thề độc:
《Ngày ta chết, dư cùng nhữ giai vong!》
Trùng sinh hồi 14 tuổi năm ấy, bi kịch chưa phát sinh, thân nhân còn vui vẻ nói cười, nàng vẫn là đích nữ tương tướng môn văn nhã dịu dàng. Cực phẩm thân thích rắp tâm hại người, đường tỷ đường muội ác độc vô tình, di nương mới vào cửa như hổ rình mồi, còn có tên cặn bã ý đồ muốn làm lại trò cũ?
Gia tộc nàng muốn bảo vệ, đại thù muốn báo, giang sơn đế vị, cũng muốn chia 1 bát canh. Đời này, chờ xem ai mới là người cười sau!
Nhưng là hắn ,tiểu Hầu gia Tạ gia, cầm thương rong ruổi trên lưng ngựa,kiệt ngạo thiếu niên, lại đứng ở đầu tường nhà nàng mà ngạo nghễ:
-“Chẳng phải chỉ là một chiếc ghế hoàng quyền , nhớ kỹ, thiên hạ thuộc về ngươi,nhưng ngươi -- là của ta!”
-- U châu mười ba kinh. -- là của nàng.
-- Mạc Bắc định nguyên thành. -- thuộc về nàng.
-- Giang Nam Dự châu, định tây Đông hải, Lâm An thanh hồ, Lạc Dương cổ thành.
-- cũng là của nàng.
-- tất cả đều của ta, Tạ Cảnh Hành ngươi rốt cuộc muốn cái gì?
-- ân, nàng. --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------- Lúc ban đầu hắn hờ hững nói:“Thẩm gia và tạ gia hai nhà phân biệt rõ ràng, Thẩm gia nha đầu ngươi đột nhiên lại tốt vậy,chắc chắn không có hảo ý!”
Sau lại hắn bình tĩnh nói:
-“Đều là những người không có mắt , Thẩm Diệu nàng nên an phận, có bản hầu chịu trách nhiệm, ai dám bức nàng lập gia đình?” Sau nữa hắn ngạo kiều nói:
-“Càn Khôn nhiều chuyện cũng không gì hơn cái này. Thẩm Kiều Kiều, vạn dặm giang sơn, nàng và ta hai người chia cắt như thế nào?”
Cuối cùng, hắn khí phách vung tay lên:
-“Tức phụ, chia đến chia đi thật phiền toái, chẳng phân biệt được ! Tất cả đều thuộc về nàng, vậy được chưa,nhưng nàng là của ta!”
Thẩm Diệu:
-“Cấp bản cung lệnh bài xuất cung!”12. Nàng Phi Chuyên Sủng Của Vương Gia Ngốc - Huyền Nhai Nhất Hồ Trà
Văn án:
Nàng vốn là trưởng nữ của Tể tướng, thế nhưng lại bị phụ thân ghét bỏ, từ nhỏ đã nhấm nháp mùi vị bị ghẻ lạnh;
Nàng vốn được gả cho Thái tử đương triều, không ngờ mẹ kế hãm hại phải gả cho Vương gia ngốc nghếch;
Vốn muốn tùy ngộ nhi an * cả đời, nào ngờ nàng vẫn bị ám toán khiến hương tiêu ngọc vẫn ** ở hai tám cái xuân xanh.
(*) tùy ngộ nhi an: ở đâu thì yên đó.
(**) hương tiêu ngọc vẫn: hương tan ngọc nát – chỉ cái chết của người đẹp.
# 1:
Ha ha, con cọp không phát uy, thật sự coi nàng là mèo bệnh? Cho dù chết, nàng cũng muốn kéo xuống mấy đệm lưng!
Trước khi chết, nàng thề nặng: nếu như có kiếp sau, có thù báo thù, có oán báo oán.
Trời cao chăm sóc, làm lại cuộc sống, nàng không kiêng nể gì, phát huy bản tính cuồng vọng đến tận cùng.
Bắt nạt tỷ muội mình, hãm hại đại bá tiểu thúc, khiêu khích bậc cha chú, coi rẻ uy nghiêm Hoàng gia.
Lại nắm tay Vương gia ngốc lần nữa, phụ xướng phu tùy -
Lật đổ Thái tử,
Phế truất Tể tướng,
Nâng đỡ Tân đế.
# 2:
Mọi việc hài lòng, tướng công thương yêu, vợ chồng hòa thuận, cuộc sống mỹ mãn, nàng lại dần phát hiện...
Nàng nhìn Vương gia tướng công có vẻ đầu chứa nước, giống như không phải ngốc như vậy?
Trích lời Vương gia ngốc:
Thứ nhất, ái phi vĩnh viễn đúng.
Thứ hai, coi như tất cả mọi người nói ái phi không đúng, ái phi cũng đúng.
Thứ ba, ai dám nói ái phi của bổn Vương không đúng? Đánh chết hắn!13. Đích trưởng nữ - Hạ Nhật Phấn Mạt
Văn án:
Tỷ muội song sinh, trên thế gian có mối liên hệ thân mật nhất, nhưng đối với nàng mà nói, đó cũng vết thương cả đời nàng, thậm chí đem nàng kéo xuống bờ vực tử vong.
Nàng cùng muội muội song sinh cùng một ngày sinh ra, khuôn mặt nàng vô cùng bình thường, tính cách hướng nội, mọi việc không tranh với đời. Muội muội xinh đẹp hào phóng, cầm kỳ thi họa mọi thứ xuất chúng,cha mẹ sủng ái tận tâm can.
Muội muội là hoa bách hợp cao quý, mà nàng chính là cỏ dại ven đường.
Nhưng vào thời điểm nàng bị người khác hãm hại, cha mẹ ép buộc nàng phải uống rượu độc, muội muội thờ ơ lạnh nhạt, chỉ có di nương cùng thứ xuất đệ đệ bình thường bị nàng xem nhẹ lại nguyện ý vì nàng cầu tình. Vô lực phản kháng, nàng đành phải uống rượu độc.
Lúc sắp chết, muội muội thân cận nhất lại cười bên tai nàng, nói cho nàng nghe, tất cả mọi thứ đều do nàng thiết kế, bất quá chính vì tỷ tỷ tầm thường vướng bận nàng xuất giá mà thôi. Nghe xong lời nói của muội muội, nàng hàm oan chết đi. Nhưng dường như ông trời cũng hiểu được oan ức của nàng, lại cho nàng cơ hội trọng sinh.
Đời này, nàng tuyệt không muốn phải uất ức chính bản thân mình. Đời trước, đối với nàng tốt, nàng bảo hộ. Đời trước hại nàng, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Trải qua một đời, nàng nên vì bản thân mà sống, vô luận người khác đối đãi nàng như thế nào, nàng đều sẽ sống thật tốt.
Hãy xem nữ chính của chúng ta sau khi trọng sinh, làm thế nào tỏa ra hào quang vạn trượng, sống một đời tiêu dao khoái hoạt, lại làm như thế nào bằng trí tuệ của bản thân, đạt được hạnh phúc của nàng.
•°• °•°
Đọc xong nhớ vote+follow team và người lập list VyKiu26 nha 💓
Văn án:
Hắn lấy năm giọt máu tươi nuôi dưỡng nàng, ban cho nàng năm trăm năm tu vi, giúp nàng tu thành hình người.Hắn đặt tên cho nàng, nàng liền cố chấp xem hắn là chủ, cuồng dại quyến luyến, sinh tử không rời. Nhưng càng nhiều cưng chìu lại càng khiến nàng không biết đủ, tham lam đến điên cuồng, cuối cùng phạm phải sai lầm không thể cứu vãn...Hắn dứt khoát biến mất ngàn năm, để mặc nàng chịu đựng hết mọi đau khổ, dùng hết mọi thủ đoạn, gần như muốn nản lòng thoái chí.Cố nhẫn nhịn sự khinh thường của hắn, lại thấy hắn đối xử dịu dàng và cẩn trọng với người khác, khiến lòng nàng như bị dao cắt. Lại không có cách nào, chỉ trách kẻ phạm sai lầm là nàng, kẻ làm hại hai người chia lìa vạn kiếp cũng là nàng. Nhưng hắn muốn dùng sự vô tình đó để trừng phạt nàng tới bao giờ? Chẳng lẽ bọn họ thật sự phải hành hạ nhau như thế đến đời đời kiếp kiếp... 2. Ký sự hậu cung - Thập Nguyệt Vi Vi Lương
Văn án:
Cuộc sống trong chốn cung cầm ai cũng nghĩ là sung sướng, được ăn ngon mặc đẹp nhưng chỉ có những ai từng ở trong đó mới hiểu nó chẳng khác nào một cái lồng vàng tô son.
Được trùng sinh lần nữa nàng đã hiểu sống trong hậu cung này đoan trang sẽ không nhận được lời cám ơn.
Nàng có chút tính toán, có chút phong tình, còn có chút ương ngạnh, thành công diễn trọn vai một vị nữ chủ xinh đẹp ngực lớn nhưng không có đầu óc.3. Sủng phi thượng vị ký - Mạch Thượng Phù Tô
Văn án:
Tại thời điểm kiếp trước, vì bản tính thiện lương không tranh giành một lòng vì Tiêu Dục mà Cố Vân Yên nàng vừa mất con vừa ôm hận mà chết.
May mắn được ông trời thương xót cho sống lại, nàng nhất định đem những nữ nhân đã làm tổn thương nàng giẫm nát dưới chân.
Nàng phải trở thành nữ tử tôn quý nhất thiên hạ, từ nay về sau không còn người có thể ức hiếp nàng.4. Phượng hoàng hồi sinh - Tiểu Anh Anh
Văn án:Một thiên kim tiểu thư trong thời đại phong kiến lại mất đi trinh tiết như nàng thì chính là kẻ bại hoại không có nhân cách. Dù có xinh đẹp tài năng đi nữa thì nàng cũng là kẻ không còn nhân quyền.Nam nhân ích kỷ luôn cho rằng tất cả mọi người sinh ra chỉ để cho hắn lợi dụng.Thứ tỷ, là một kẻ độc ác, luôn có những tính toán hại người.Di nương, thứ muội cùng thứ huynh chính là những kẻ đã giết hại mẹ nàng còn bày mưu hãm hại cướp đi đời con gái của nàng.Nàng thề sẽ từng chút đòi lại tất cả những thứ thuộc về nàng.Nàng băng giá lạnh lùng, mục đích sống duy nhất chính là để báo thù.Nhưng hắn là ai? nàng là hiện thân của ác quỷ, nàng không thể yêu một lần nữa.Tên lừa đảo mặt dày này!"Ngọc nhi, ta yêu nàng, nàng hãy cho ta một cơ hội"5. Thứ nữ hữu độc ( Cẩm Tú Vị Ương) - Tần Giản
Văn án:
Thứ nữ phủ Thừa tướng, chịu khổ tám năm, rốt cuộc cũng được lên làm Hoàng hậu, Phượng lâm thiên hạ.
Thế sự khó liệu, phu quân lại nhất kiến chung tình với tỷ tỷ, phế ngôi vị Hoàng hậu của nàng, bức bách con trai nàng chết!
Trong lãnh cung, nàng cắn răng, uống cạn ly rượu độc! Thề với trời, nếu có kiếp sau, tuyệt đối không làm việc tốt giúp mọi người, tuyệt đối không vào cung, thề không làm Hậu!
Thừa tướng phủ, thứ nữ trùng sinh, ác nữ trở về: Mẹ cả ác độc? Diệu kế cho ngươi xuống Hoàng tuyền!
Tỷ tỷ giả nhân giả nghĩa? Hung ác xé nát tấm da mỹ nhân!
Thứ muội hãm hại? Trực tiếp vứt đến bãi tha ma!
Đã không để ta sống an ổn qua ngày, thì ai cũng đừng mong sống!
Vốn định cách xa những thứ tai hoạ, càng xa càng tốt Ai ngờ trái tim nam nhâ, như kim dưới đáy biển, tìm không thấy, đoán không ra .
Nam nhân thề muốn rời xa lại vì nàng mà muốn sống muốn chết. Tử địch đời trước tỏ vẻ thầm mến nàng nhiều năm .
Còn bất hạnh hơn là bị một tên tuấn tú nhất trên đời vô lại quấn lấy...6. Thê tử ngốc - Phượng Vân
Văn án:
Trước khi sống lại,
Người nàng mãi mãi yêu chính là ca ca của nàng, nhưng nàng lại làm thiếp cho kẻ nàng không thương.
Mãi cho đến khi chết, nàng mới biết được, thì ra nàng không phải muội muội ruột của chàng, chẳng qua, nàng chỉ là một con cờ để người lợi dụng.
Sau khi sống lại,
Bài trừ hết thảy khó khăn, nàng nhất định sẽ làm thê tử của ca ca.7. Tử Đằng Không Nở Lần Hai - Không Còn Là Nữ Phụ - Tentuine
Văn án:
Bốn năm bên nhau, đổi lại là nước mắt. Bảy năm bạn bè, đổi lại là nỗi đau còn hằn trên khuôn mặt.
Người bạn thân tưởng như mãi mãi, người thương yêu tưởng như trọn đời. Năm tháng đi qua cuộc đời để lại hai tiếng: "Tưởng như..."
Cô- Chu Tử Đằng, phải chăng là quá ngu như "bạn thân" cô đã mắng, hay là đã quá khờ như "người yêu" cô đã nói?! Hai người mà cô tin yêu hết lòng, lại quay ra đâm cô một nhát thật đau. Người yêu cô- Ngũ Ngạo Quân lại sau lưng cô ngoại tình với người cô xem như chị em ruột- Đường Vi Yên.
Ngày Chủ nhật ấy, là một ngày không nắng. Bắt gặp cảnh hai người tằng tịu với nhau ngay chính tại nơi tình yêu cô chớm nở, cô chỉ im lặng, chỉ có một giọt lệ lăn trên má cô.
"Hai người đã muốn bên nhau, được, tôi thành toàn cho hai người."- Một phút quẫn trí, cô nắm chặt con dao đã giấu sau lưng lao tới hai người họ. Đường Vi Yên nhanh tay hơn tát cô một cái rõ mạnh trước khi cô rút dao. Sau đó, cô chỉ kịp nhìn thấy con dao mình cầm trong tay bị Đường Vi Yên tước lấy cắm phập vào trái tim mình.
Ngày chủ nhật hôm ấy, thật ảm đạm.
Cô đã chết. Tưởng như vậy. Cho đến khi mở mắt lần nữa, cô chỉ thấy mình nằm trong một căn phòng trống trải chỉ có đúng một chiếc gương thật to ở chính giữa. Soi vào trong gương. Đó là một người khác...
...
Cô đã xuyên không, vào một cô gái có tên giống hệt mình và là nhân vật nữ phụ có kết cục bi thương nhất trong cuốn tiểu thuyết mà ả ta đưa cô đọc...
Hoa Tử đằng... đã một lần héo úa.8. Thiều Hoa Vì Quân Gả - Hoa Nhật Phi
Văn án:
Đời trước hao tâm tổn sức, vất vả cả đời, chưa từng nhận được một lời khen.
Tuổi trẻ tuyệt mệnh, đời này không oán hận chỉ có hối hận.
Vì người mà ủy khuất bản thân, nếu được sống lại một lần nữa nhất định trở thành dáng vẻ người thấy người thích, hoa thấy hoa nở...sau đó nhất định không thích ngươi nữa.9. Sủng tam phu - Diệp Y
Văn án:
Nàng - một tướng quân, thân là nữ nhưng lại chinh chiến nơi sa trường. Cả một đời lỗi lạc, tự hỏi bản thân không thẹn với lòng. Chỉ vì ánh mắt, nụ cười của Quân mà mà dâng hiến cả cuộc đời, phò vua giúp nước, một lòng trung thành. Thế nhưng sau ba năm đăng cơ, thù trong giặc ngoài đã không còn thì hắn lại mang nàng ra thủ trảm, phong muội muội của nàng làm hậu.
Chết không nhắm mắt, linh hồn mang theo sự bi ai trôi dạt nơi trần thế.
Một người nguyện vì nàng mà xuất gia quy y tụng kinh niệm phật chỉ cầu kiếp sau nàng được vui vẻ hạnh phúc.
Một người nguyện vì nàng cả đời không tái giá, không thú thê. Ngày ngày đến bên mộ để tấu khúc, gẩy cầm chỉ vì sợ sau khi nàng chết rồi sẽ tịch mịch, cô đơn.
Một người vì nàng mà hóa điên dại, sau khi nàng chết, y vẫn luôn phục trước cửa, cố chấp ôm tấm biển "La phủ chi phủ". Trở thành kẻ khất cái khiến người đời cười chê, ức hiếp.
La Khả Tiệp nàng không thẹn với non sông, với người nàng yêu nhưng chung quy cả đời đã bỏ lỡ ba nam nhân này. Kiếp này nàng có mắt mà như mù. Khi nàng kịp nhận ra thì đã quá muộn, nếu đời này có thể làm lại, dù có phải chống lại thiên, phụ cả thiên hạ thì cũng không phụ bọn hắn.10. Độc Hậu Trùng Sinh, Nàng Thê Hung Hãn Của Lãnh Vương Phúc Hắc - Thu Thủy Linh Nhi
Văn án:
"Cô nương, lần này lại là trùng hợp sao?"
Phá hủy đàn của hắn, đoạt của hắn ngọc, trộm sủng vật của hắn, bây giờ còn dửng dưng ngâm mình ở trong nhà của hắn, hành vi khiêu khích năm lần bảy lượt như thế, ước chừng cũng chỉ có đệ nhất thế gia công tử, Cơ Hoa Âm mới có thể bình tĩnh như thế.
Hạ Lan Tuyết lau mặt, bày ra một tư thái kiều kiều tiếu tiếu đi đến, "Nếu như ta nói là trùng hợp, ngươi sẽ tin sao? A..."
A một tiếng, cả người nàng bay lên trời, bị diêm vương mặt lạnh này quăng ra ngoài.
Sau đó, Hạ Lan Tuyết rất bực mình, đồ nam nhân keo kiệt!
Thế nhưng, sống hai đời, nàng cũng không tin không trị được diêm vương mặt lạnh này.
- -
Đúng vậy, Hạ Lan Tuyết trùng sinh rồi.
Kiếp trước, nàng là nữ nhân cực độ cường thế.
Thiếu niên tang mẫu, một mình nàng chống đỡ gia nghiệp to lớn mà mẫu thân để lại, bằng sức một mình, phụ trợ tên nam nhân nhát gan nhu nhược kia, leo lên ngôi vị hoàng đế chí tôn, nàng là hoàng hậu.
Ai ngờ bệnh nặng giờ phút hấp hối, ngoài ý muốn phát hiện hoàng thượng và thứ muội ở cùng một phòng.
Hoàng thượng chó cùng rứt giậu đâm chết nàng.
Du hồn bồng bềnh, nhìn thấu lòng người dễ thay đổi, nhân tính dối trá.
Trùng sinh trở về, nàng thu lại sắc sảo, tình nguyện bình thản.
Kệ nó là gia đấu, cung đấu, hay gà đấu cẩu đấu, ai đấu ai!
Nàng chỉ một lòng sống vì chính mình!
Nhàn rỗi dưỡng dưỡng hoa trêu chọc chim, thưởng thức mỹ thực, ui, thuận tiện ngắm mỹ nam, có lợi cả người.
Chỉ là, Cơ Hoa Âm, ngươi không nên như vậy già mồm? Kiếp trước đánh gẫy chân, ngươi còn muốn đổ thừa kẻ ăn xin đuổi theo sau mông bổn tiểu thư, đời này, bổn tiểu thư không đánh ngươi không mắng ngươi, một lòng đối với ngươi tốt, ngươi còn muốn chạy?
Ngươi đã thích cứng không thích mềm, kia bổn tiểu thư cũng liền không khách khí!11. Tướng Môn Độc Hậu - Thiên Sơn Trà Khách
Văn án:
Nàng là đích nữ tướng môn, ôn nhu trầm tĩnh, lưu luyến si mê Định vương, hy sinh chỉ vì luyến vì tình. Giúp hắn tranh đấu ,giành thiên hạ, hưng quốc thổ, mạo hiểm thân mình làm con tin nơi đất khách quê người,6 năm phụ tá tưởng đâu sẽ được yêu, trở thành mẫu nghi thiên hạ. Chẳng thể ngờ, 5 năm trở về, hậu cung đã chẳng còn chỗ cho nàng dung thân . Trong ngực hắn là mỹ nhân tươi cười xinh đẹp:
-“Tỷ tỷ, giang sơn định rồi, ngươi cũng nên lui.”
Nữ nhi chết thảm, Thái tử bị phế. Thẩm gia cả nhà trung liệt, không một ai may mắn thoát khỏi. Hắn lật ngửa ván bài,khiến cả gia tộc tang vong!
Thẩm Diệu như thế nào cũng không nghĩ tới, hoạn nạn vợ chồng, chàng chàng thiếp thiếp mà nàng tâm tâm niệm niệm, bất quá chỉ là một hồi gặp dịp thì chơi. Thật chê cười!
Hắn nói:
-“ Nể tình ngươi theo bồi trẫm 20 năm, ban thưởng toàn thi, tạ ơn đi.”
Ba thước bạch lăng ban xuống, Thẩm Diệu hạ lời thề độc:
《Ngày ta chết, dư cùng nhữ giai vong!》
Trùng sinh hồi 14 tuổi năm ấy, bi kịch chưa phát sinh, thân nhân còn vui vẻ nói cười, nàng vẫn là đích nữ tương tướng môn văn nhã dịu dàng. Cực phẩm thân thích rắp tâm hại người, đường tỷ đường muội ác độc vô tình, di nương mới vào cửa như hổ rình mồi, còn có tên cặn bã ý đồ muốn làm lại trò cũ?
Gia tộc nàng muốn bảo vệ, đại thù muốn báo, giang sơn đế vị, cũng muốn chia 1 bát canh. Đời này, chờ xem ai mới là người cười sau!
Nhưng là hắn ,tiểu Hầu gia Tạ gia, cầm thương rong ruổi trên lưng ngựa,kiệt ngạo thiếu niên, lại đứng ở đầu tường nhà nàng mà ngạo nghễ:
-“Chẳng phải chỉ là một chiếc ghế hoàng quyền , nhớ kỹ, thiên hạ thuộc về ngươi,nhưng ngươi -- là của ta!”
-- U châu mười ba kinh. -- là của nàng.
-- Mạc Bắc định nguyên thành. -- thuộc về nàng.
-- Giang Nam Dự châu, định tây Đông hải, Lâm An thanh hồ, Lạc Dương cổ thành.
-- cũng là của nàng.
-- tất cả đều của ta, Tạ Cảnh Hành ngươi rốt cuộc muốn cái gì?
-- ân, nàng. --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------- Lúc ban đầu hắn hờ hững nói:“Thẩm gia và tạ gia hai nhà phân biệt rõ ràng, Thẩm gia nha đầu ngươi đột nhiên lại tốt vậy,chắc chắn không có hảo ý!”
Sau lại hắn bình tĩnh nói:
-“Đều là những người không có mắt , Thẩm Diệu nàng nên an phận, có bản hầu chịu trách nhiệm, ai dám bức nàng lập gia đình?” Sau nữa hắn ngạo kiều nói:
-“Càn Khôn nhiều chuyện cũng không gì hơn cái này. Thẩm Kiều Kiều, vạn dặm giang sơn, nàng và ta hai người chia cắt như thế nào?”
Cuối cùng, hắn khí phách vung tay lên:
-“Tức phụ, chia đến chia đi thật phiền toái, chẳng phân biệt được ! Tất cả đều thuộc về nàng, vậy được chưa,nhưng nàng là của ta!”
Thẩm Diệu:
-“Cấp bản cung lệnh bài xuất cung!”12. Nàng Phi Chuyên Sủng Của Vương Gia Ngốc - Huyền Nhai Nhất Hồ Trà
Văn án:
Nàng vốn là trưởng nữ của Tể tướng, thế nhưng lại bị phụ thân ghét bỏ, từ nhỏ đã nhấm nháp mùi vị bị ghẻ lạnh;
Nàng vốn được gả cho Thái tử đương triều, không ngờ mẹ kế hãm hại phải gả cho Vương gia ngốc nghếch;
Vốn muốn tùy ngộ nhi an * cả đời, nào ngờ nàng vẫn bị ám toán khiến hương tiêu ngọc vẫn ** ở hai tám cái xuân xanh.
(*) tùy ngộ nhi an: ở đâu thì yên đó.
(**) hương tiêu ngọc vẫn: hương tan ngọc nát – chỉ cái chết của người đẹp.
# 1:
Ha ha, con cọp không phát uy, thật sự coi nàng là mèo bệnh? Cho dù chết, nàng cũng muốn kéo xuống mấy đệm lưng!
Trước khi chết, nàng thề nặng: nếu như có kiếp sau, có thù báo thù, có oán báo oán.
Trời cao chăm sóc, làm lại cuộc sống, nàng không kiêng nể gì, phát huy bản tính cuồng vọng đến tận cùng.
Bắt nạt tỷ muội mình, hãm hại đại bá tiểu thúc, khiêu khích bậc cha chú, coi rẻ uy nghiêm Hoàng gia.
Lại nắm tay Vương gia ngốc lần nữa, phụ xướng phu tùy -
Lật đổ Thái tử,
Phế truất Tể tướng,
Nâng đỡ Tân đế.
# 2:
Mọi việc hài lòng, tướng công thương yêu, vợ chồng hòa thuận, cuộc sống mỹ mãn, nàng lại dần phát hiện...
Nàng nhìn Vương gia tướng công có vẻ đầu chứa nước, giống như không phải ngốc như vậy?
Trích lời Vương gia ngốc:
Thứ nhất, ái phi vĩnh viễn đúng.
Thứ hai, coi như tất cả mọi người nói ái phi không đúng, ái phi cũng đúng.
Thứ ba, ai dám nói ái phi của bổn Vương không đúng? Đánh chết hắn!13. Đích trưởng nữ - Hạ Nhật Phấn Mạt
Văn án:
Tỷ muội song sinh, trên thế gian có mối liên hệ thân mật nhất, nhưng đối với nàng mà nói, đó cũng vết thương cả đời nàng, thậm chí đem nàng kéo xuống bờ vực tử vong.
Nàng cùng muội muội song sinh cùng một ngày sinh ra, khuôn mặt nàng vô cùng bình thường, tính cách hướng nội, mọi việc không tranh với đời. Muội muội xinh đẹp hào phóng, cầm kỳ thi họa mọi thứ xuất chúng,cha mẹ sủng ái tận tâm can.
Muội muội là hoa bách hợp cao quý, mà nàng chính là cỏ dại ven đường.
Nhưng vào thời điểm nàng bị người khác hãm hại, cha mẹ ép buộc nàng phải uống rượu độc, muội muội thờ ơ lạnh nhạt, chỉ có di nương cùng thứ xuất đệ đệ bình thường bị nàng xem nhẹ lại nguyện ý vì nàng cầu tình. Vô lực phản kháng, nàng đành phải uống rượu độc.
Lúc sắp chết, muội muội thân cận nhất lại cười bên tai nàng, nói cho nàng nghe, tất cả mọi thứ đều do nàng thiết kế, bất quá chính vì tỷ tỷ tầm thường vướng bận nàng xuất giá mà thôi. Nghe xong lời nói của muội muội, nàng hàm oan chết đi. Nhưng dường như ông trời cũng hiểu được oan ức của nàng, lại cho nàng cơ hội trọng sinh.
Đời này, nàng tuyệt không muốn phải uất ức chính bản thân mình. Đời trước, đối với nàng tốt, nàng bảo hộ. Đời trước hại nàng, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Trải qua một đời, nàng nên vì bản thân mà sống, vô luận người khác đối đãi nàng như thế nào, nàng đều sẽ sống thật tốt.
Hãy xem nữ chính của chúng ta sau khi trọng sinh, làm thế nào tỏa ra hào quang vạn trượng, sống một đời tiêu dao khoái hoạt, lại làm như thế nào bằng trí tuệ của bản thân, đạt được hạnh phúc của nàng.
•°• °•°
Đọc xong nhớ vote+follow team và người lập list VyKiu26 nha 💓
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store