ZingTruyen.Store

Lisoo Trans Sure Thing

Chương 33:

"Thật xin lỗi hai vị cảnh sát, bởi vì chúng tôi phải dọn dẹp sau lễ hội, qua 11 giờ đã cắt điện toàn bộ công viên. Cho nên từ 11 giờ đến 7 giờ sáng nay cctv không hoạt động."

Để vận chuyển thi thể vào công viên cần phải có phương tiện, khẳng định phương tiện không nhỏ. Lisa và Thái Anh phụ trách điều tra hiện trường, trước tiên tìm đến người quản lý công viên muốn xem lại cctv từ đêm qua đến sáng mai. Không ngờ lại gặp tình huống này.

Đang lúc cả hai sứt đầu mẻ trán, tin dữ lại truyền đến – Khu đông nam công viên phát hiện một thi thể nữ.

Lisa càng đau đầu, vẻ mặt nghiêm trọng nói với Thái Anh, "Chúng ta đi xem."

"Đi thôi." Thái Anh cũng đồng dạng biểu cảm nghiêm túc, thấp giọng đáp.

Hai người vội đuổi tới góc đông nam công viên, đeo lên đồ bảo hộ, lập tức xông vào nơi hẻo lánh được dây phân cách bao quanh. Xuyên qua tầng tầng lớp lớp rừng cây, chính là một nhóm nhân viên kỹ thuật đang bận rộn và thi thể thứ hai vào hôm nay.

Cảnh sát nhân dân đang đưa thi thể vào túi, xem ra đã hoàn tất khám nghiệm sơ bộ. Lisa nhìn quanh bốn phía, phát hiện một người núp bên dưới lùm tre thấp nhíu mày liên tục đấm đấm lưng, cô nhanh chóng bước tới.

Đã đến gần giữa trưa, ánh nắng đâm vào đau nhức làn da. Sau khi Trí Tú khám nghiệm tử thi sơ bộ xong, nàng nấp dưới bóng cây gần đó tự sắp xếp lại kết quả kiểm tra vừa rồi, đột nhiên bên hông bị một bàn tay nắm chặt.

"Chị tiếp tục, đừng để ý đến em." Thấy bộ dáng Trí Tú Lisa đau lòng không chịu được. Nếu biết hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy cô thề đêm qua tuyệt đối không phát sinh cái gì. Nhưng mà trong hiện thực không có cái 'nếu như', bình thường mình đã quen bị thương tự tìm tòi được kỹ thuật đấm bóp, bây giờ cô chỉ biết cố gắng dùng cách này giảm bớt sự khó chịu của nàng.

Ngón tay Lisa rất có lực, đầu ngón tay khéo léo ấn vào eo nàng, quả thật cơn đau tra tấn Trí Tú cả buổi sáng giảm đi rất nhiều. Mặc kệ Lisa xoa bóp cho mình, Trí Tú tập trung chỉnh lại mạch suy nghĩ, thấp giọng tự thuật kết quả.

"Hai thi thể nữ, góc tây bắc bị cắt mũi, góc đông nam bị lấy hai mắt, kỹ thuật chuyên nghiệp, bên ngoài cơ thể không có vết thương, trước mắt không rõ nguyên nhân cái chết."

"Trước đó em và Thái Anh đi xem cctv muốn tìm ra phương tiện vận chuyển, bởi vì thi thể không nhỏ, biết đâu thông qua cctv có thể bắt được người." Nghe xong Trí Tú nói, Lisa cũng bắt đầu báo cáo tình hình bên mình, "Cuối cùng phải cắt điện dọn dẹp lễ hội, vừa đúng lúc từ 11 giờ tối qua đến 7 giờ sáng nay."

"Trùng hợp như vậy?" Trí Tú ngạc nhiên.

"Đúng, rất trùng hợp."

Trí Tú thở dài, "Nếu như thật sự là trùng hợp thì tốt, chứng tỏ hung thủ khá ngu ngốc."

"Mỗi người cảnh sát đều hi vọng hung thủ thật sự ngu ngốc." Đối với những tư duy đột ngột nhảy vọt ra của Trí Tú, Lisa dần thích ứng được thậm chí còn có thể phụ họa theo.

Trí Tú quay đầu nhìn cô, đồng thời Lisa cũng ngẩng đầu đối mặt, hai người cùng cười khổ. Hiển nhiên ai cũng biết, tình huống này đều có dự mưu, trước đó đã lên kế hoạch phạm tội chặt chẽ chu đáo.

Tiếp tục xoa eo cho Trí Tú, đầu óc Lisa cũng không nhàn rỗi, suy nghĩ đến hiện tại chỉ có từng ấy thông tin. Con mắt, cái mũi, chẳng lẽ hung thủ đang thu nhập ngũ quan? Hoặc là, hai thứ này có điểm gì đặc biệt? Giữa hai nạn nhân có liên quan như thế nào?

"Đội trưởng, xảy ra chuyện lớn!"

Bên này đang chìm vào suy nghĩ, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng Tiểu Vương gào thét thiếu chút nữa dọa linh hồn Lisa chạy mất.

"Cậu đừng rống lớn tiếng như vậy!" Lisa che lên trái tim nhỏ của mình, không giấu được run rẩy trong giọng nói.

Tiểu Vương liên tục thở gấp, "Góc đông bắc công viên lại phát hiện một thi thể nữa!"

"Đm xong chưa?" Đội trưởng của chúng ta không nhịn được bạo phát thô tục.

-

Bên trong phòng giải phẫu, ba cỗ thi thể nữ, riêng phần mặt mỗi người khuyết thiếu một bộ phận. Bởi vì vẫn chưa tra được danh tính, phải dựa theo trình tự phát hiện đánh số thứ tự. Thi thể nữ không mũi góc tây bắc số 1, thi thể nữ không mắt góc đông nam số 2, thi thể nữ không môi góc đông bắc số 3.

Dựa theo tính toán, thời gian tử vong của 3 nạn nhân gần nhau, đều vào rạng sáng đêm qua trong khoảng từ 1 giờ đến 3 giờ. Lúc này độ cứng của tử thi đã phát triển đến đỉnh điểm, Trí Tú, Trân Ni và hai trợ lý dùng hết sức để phá đi các khớp lớn của thi thể, để thi thể nằm ngay ngắn trên bàn mổ.

"Bắt đầu từ số 3 đi." Trí Tú đến trước bàn mổ số 3 nói.

Trân Ni gật gật đầu, biểu tình nghiêm túc đến bàn số 3 đứng đối diện nàng. Số 3, môi bị lưỡi dao sắc bén cắt xuôi theo gốc bờ môi khoét xuống một đường hoàn chỉnh, lợi đỏ đậm và hàm răng trắng trần trụi ra bên ngoài, phối hợp sắc mặt xám trắng của nạn nhân, khiến số 3 tựa như một con Thực Thi Quỷ.

"Mí mắt tím xanh, môi... không có." Bởi vì môi của số 3 đã bị hung thủ cắt mất, Trí Tú đành xem móng tay nàng, "Đầu ngón tay đỏ tím, triệu chứng ngạt rõ ràng."

"Có một vết hằn dưới da tại mắt cá chân." Trân Ni lên tiếng.

Trí Tú lập tức cầm lấy cổ tay số 3 xem xét, cũng chảy máu dưới da hình vòng tương tự, "Cổ tay cũng có, trước khi chết nạn nhân bị trói."

Trí Tú tiếp tục kiểm tra, sợ bỏ sót phát hiện giá trị gì liền gọi trợ lý đi lấy cồn, cùng Trân Ni tỉ mỉ dùng cồn bôi lên bề mặt thi thể.

Dưới tác dụng của cồn, một số đặc điểm tiềm ẩn của thi thể sẽ lộ ra.

Khi nàng bôi đến cánh tay trái nạn nhân, quả nhiên có chút dị thường. Phần da khuỷu tay có một chấm đỏ, nhìn kĩ là lỗ nhỏ, giống như bị thứ gì đâm xuyên qua, vừa vặn ngay chỗ tĩnh mạch giữa khuỷu tay.

"Đây là... lỗ kim sao?" Trân Ni đến gần quan sát nói.

"Ừm." Trí Tú gật đầu, "Không biết là tiêm vào hay là rút máu. Được rồi, trước bỏ qua nguyên nhân, Tiểu Lý đến chụp ảnh lại đi." Nói xong liền gọi trợ lý đến chụp ảnh.

"Này, chị xem." Một lát sau, Trân Ni lại phát hiện khu vực kì lạ tái nhợt bên trái cằm nạn nhân, "Giống như bị cấn gì đó dẫn đến thiếu máu."

"Đúng vậy, cũng chụp cái này lại đi."

Hai người xem lại một vòng xác nhận không bỏ sót nơi nào, giơ lên dao phẫu thuật, rạch một đường trên bụng số 3.

"Máu đỏ sậm bị tắc nghẽn." Trí Tú lên tiếng.

Mở lồng ngực, đầu tiên Trân Ni kiểm tra tim, "HP bên trong tim rất lớn."

Trí Tú lại kiểm tra nội tạng khác, "Những nơi khác cũng có tụ huyết."

"Ngạt thở tử vong." Hai người đồng thời nói.

"Nhưng mà trên mặt không có biểu tình gì gọi là bị ngạt thở." Trân Ni hơi nhụt chí, đứng hơn hai tiếng nàng bắt đầu mệt mỏi.

"Còn nhớ lỗ kim kia không?" Tuy cách một lớp khẩu trang, dường như Trân Ni thấy được nụ cười tà mị đặc trưng của chị họ mình, "Có vẻ là bơm thứ gì đó đi vào."

Hoàn tất giải phẫu 3 bộ thi thể, thời gian cũng qua giờ tan tầm lâu lắm, Trân Ni rời khỏi phòng giải phẫu cơ hồ là treo toàn bộ cơ thể lên người Trí Tú để nàng kéo mình đi.

"Nghe lời chị, em có thể đi rèn luyện một chút hay không? Nếu tới một vụ tai nạn xe liên hoàn chẳng phải em liền ngất ở bên trong." Trí Tú bất đắc dĩ vịn Trân Ni, cố gắng đi về phía văn phòng.

"Chị à, tích đức một chút đi, nào có ai mỗi ngày ngóng trông người chết nhiều như vậy, nhanh chóng nhổ nhổ nhổ ra!" Dù trên thân Trân Ni không có lực, ngoài miệng không buông tha người khác.

"Được được được, nhổ nhổ nhổ." Trí Tú cũng không còn sức lực ba hoa, thuận ý nàng "nhổ" vài tiếng.

Còn may nửa đường trở về gặp Thái Anh, đeo thêm Trân Ni có thể đoạn đường này qua nửa giờ hai nàng vẫn chưa đi tới.

"Chị Trí Tú ổn không, hay là để em tiện đường cũng đưa chị về?" Trước khi rời đi Thái Anh thấy sắc mặt Trí Tú không quá tốt, lo lắng hỏi thăm.

Trí Tú uyển chuyển từ chối ý tốt của cô, "Không có gì, hai người đi trước đi, một chút chị về sau." Nàng không muốn làm bóng đèn.

"Được thôi, Lisa cũng sắp về, vậy tụi em đi trước."

"Tạm biệt."

Tiễn đi hai người, Trí Tú duỗi lưng hoạt động gân cốt một chút, theo động tác của nàng, bụng truyền tiếng vang 'ục ục ục'.

"Đói quá, sao Lisa vẫn chưa về." Ủy khuất che lấp cái bụng đói sắp dẹp, nàng nhỏ giọng oán trách. Điểm tâm và bữa trưa đụng phải vụ án này nàng đành ăn đối phó một chút, hiện tại đã đói đến mức có thể một ngụm nuốt được con trâu.

Thật đói gần chết, Trí Tú quyết định bước về văn phòng xem còn đồ ăn gì sót lại. Nếu không Lisa trở về chỉ có thể gặp được một thi thể chết đói. Nhưng nào ngờ, vừa hướng về phía trước một bước, nàng bắt đầu ù tai, trước mắt một màu tối đen, dưới chân mềm nhũn chuẩn bị ngã xuống đất.

Tiêu rồi, tuột huyết áp. Nháy mắt bị mất thăng bằng, Trí Tú vẫn phản ứng kịp thân thể mình xảy ra chuyện gì.

Lisa sắp xếp xong công việc điều tra bên ngoài vội vội vàng vàng trở về cục cảnh sát. Bước vào cổng lớn bắt gặp Trí Tú đứng dựa tường ở hành lang, vừa định tiến lên chào hỏi, nàng cách đó không xa thẳng tắp người ngã xuống đất, dọa Lisa lập tức lao lên đỡ lấy được.

Cảm giác mình ngã vào ai đó Trí Tú cố gắng ngẩng đầu, gương mặt Lisa đập vào mắt. Mặt tròn nhỏ vốn dĩ đáng yêu bởi vì hoảng sợ mà nhăn nhíu, khiến người khác nhìn vào rất muốn giúp cô giãn ra.

"Là Lisa." Thấy rõ đứa trẻ nhà mình, nàng thở dài nhẹ nhõm động thân thể muốn đứng lên.

"Chị đừng nhúc nhích." Lisa lên tiếng đè nàng lại, thấy khuôn mặt Trí Tú trắng bệch đoán chừng nàng ở phòng giải phẫu suốt buổi trưa dẫn đến tuột huyết áp, lập tức rút thanh chocolate trong túi ra, bẻ một đoạn nhét vào miệng nàng, "Chị ăn đi."

Chocolate ngọt ngào chậm rãi hòa tan ở trong miệng, Trí Tú nghe lời nuốt xuống, rốt cục thân thể thoải mái một chút.

Lisa thấy sắc mặt nàng khá hơn, lo lắng treo trong lòng mới có thể buông xuống. Nhét thanh chocolate đang cầm vào tay nàng, nói, "Ăn thêm một chút." Sau đó không hé nửa lời đưa nàng đến trên lưng.

Thoải mái ở trên lưng tựa vào vai rộng của người nhỏ tuổi, Trí Tú hỏi, "Em muốn đi đâu?"

"Về nhà."

"Em về vậy vụ án làm sao bây giờ?"

Đối với chị gái bị như vậy vẫn còn quan tâm đến vụ án Lisa cảm thấy vô cùng bất lực, nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích, "Tất cả đã sắp xếp xong, chị yên tâm."

"Được."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store