ZingTruyen.Store

Lisoo Trans Sure Thing

Chương 16:

Kim Trí Tú bị tiếng đập cửa đánh thức.

Vốn dĩ trong mơ đang đại sát tứ phương, mắt thấy chuẩn bị giết thêm được một mạng lại bị tiếng động bên ngoài gọi dậy. Trí Tú cầm chăn trùm kín đầu, muốn tiếp tục hành trình chém giết.

Làm gì đập cửa như đòi mạng vậy, nàng tức giận đập mạnh lên giường, la lên, "Ai!"

"Là em, Lisa." Giọng nói Lisa truyền vào, bởi vì cách một cánh cửa nên nghe có vẻ ồm ồm.

Trí Tú khó khăn đứng lên, mơ mơ màng màng qua mở cửa.

"Có gì." Hôm qua quá mức mệt mỏi, dù ngủ cả đêm vẫn cảm thấy chưa nghỉ ngơi đủ.

Lisa kinh ngạc nhìn đỉnh đầu như ổ gà của Trí Tú, lắp ba lắp bắp nói, "Chị, chị vẫn chưa dậy?"

Trí Tú mơ hồ suy nghĩ, miễn cưỡng đưa mặt nhìn Lisa, vô cùng khó chịu nói, "Nhìn chị như vậy chưa rõ ràng hả? Sáng sớm, dậy sớm đi trộm đồ ăn sao?"

"Nhưng mà, bây giờ là 12 giờ trưa." Lisa cẩn thận từng chút đưa di động cho nàng xem.

Đầu tiên Trí Tú híp mắt nhìn màn hình di động ở trước mặt, từ từ, đôi mắt dần trợn to.

"12 giờ 3 phút??!" Kim Trí Tú biến thành kinh Trí Tú.

Lisa chân thành gật gật đầu biểu hiện ý nàng không nhìn nhầm.

Trí Tú bàng hoàng đại khái 3 giây, tiếp đó "Rầm" một tiếng đóng cửa lại. Thật may Lisa phản ứng nhanh lùi về sau một bước, nếu không cái mũi cao của cô đã bị đập gãy.

"Chị ơi? Sao lại đóng cửa?" Lisa lại thăm dò gõ gõ cửa.

"Rửa mặt!" Âm thanh bên trong vang ra cho người ta cảm giác hỗn loạn cực kì.

Khoảng chừng 10 phút sau, Trí Tú mang theo dáng vẻ sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái mở cửa một lần nữa.

"Vụ án hài cốt mọi người tìm hiểu tới đâu rồi? Có tìm được danh tính nạn nhân không?" Vừa ra đến Trí Tú liền hỏi chuyện công việc, giả vờ như vừa rồi chưa từng phát sinh cái gì.

Lisa không muốn làm nàng xấu hổ, cũng không trả lời vấn đề của nàng, mà là đi vòng ra phía sau, chống hai tay lên lưng nàng đẩy hướng về phía trước nói, "Trước mắt để vụ án qua một bên, chuyện quan trọng hiện tại là đi ăn cơm, ngay ở tầng dưới, em đã đặt bàn rồi."

"Này này sao? Em vẫn chưa trả lời chị đấy!" Trí Tú bị đẩy ép buộc tiến về phía trước.

"Ăn cơm rồi nói sau."

Hai người đến lầu ăn, đồ ăn vừa lúc bày lên bàn.

Cơm trưa vô cùng đơn giản ba món ăn một món canh, Lisa gọi dựa vào sở thích của Trí Tú trong trí nhớ.

Trí Tú nhìn cả bàn cơm đều là đồ mình thích ăn, đột nhiên nghĩ đến hành vi quá khích tối qua, lập tức trở nên lúng túng.

Lisa thấy Trí Tú bất động, cô căng thẳng hỏi, "Sao không ngồi? Chị không thích nơi này sao?"

"A? Không có không có." Trí Tú vội vàng ngồi xuống để che giấu xấu hổ.

Thấy bộ dạng gượng ép của Trí Tú, Lisa cũng đoán được đại khái có chuyện gì. Nhưng vấn đề này, lặp đi lặp lại không tốt, chỉ có cách dùng chuyện khác dời đi sự chú ý của nàng.

Sau khi ngồi xuống, Lisa vừa xới cơm vừa bắt đầu thuật lại tình hình điều tra hiện tại.

"Dựa vào thông tin của người bị hại chị cung cấp, cơ quan điều tra đã sàng lọc và truy xét cả đêm, sáng nay có ba nghi can. Chúng em lấy DNA xương sườn so với DNA của người nhà ba nghi can, "Chị đoán xem thế nào?" Nói xong, cô đặt chén cơm đến trước mặt Trí Tú.

Lisa bỗng dừng lại, khiến máu tò mò của Trí Tú dâng lên, liền vội vàng hỏi, "Mau nói, kết quả có tìm được không!" Lúng túng, khó xử hay ngại ngùng đều quăng qua một bên, vụ án mới quan trọng.

Đạt được mục đích, Lisa cũng tiếp lời, "Một người thông minh như em, làm sao lại tìm không ra." Vừa nói còn khoa trương hất cằm lên.

Đôi mi thanh tú của nàng run một cái, [Sao người này lại không biết xấu hổ như thế, chẳng phải nhờ mình cung cấp thông tin chuẩn xác sao?]

"Đương nhiên lần này còn phải cảm ơn trí tuệ Kim chủ nhiệm đã cung cấp thông tin chính xác giúp chúng em sớm tìm ra danh tính thi thể." Lời nói Lisa xoay chuyển, tung hô đến mức Trí Tú cảm thấy cả người sung sướng.

Trí Tú đắc ý nhướng chân mày nói, "Vậy à!"

Lisa cười nói tiếp tình huống điều tra, "Người chết tên Lý Đại Hải, người thôn Long Tuyền, tám năm trước ra ngoài làm công về sau biệt vô âm tín. Nghe người trong thôn nói là, tính cách người này tương đối hướng ngoại, mâu thuẫn tranh chấp với người khác khá nhiều nhưng không đến mức để lại thù hận, cũng không biết là ai ra tay giết hại, giấu thi thể của hắn trong núi gần tám năm."

"Danh tính thi thể tìm được, kế tiếp là tìm hung thủ." Trí Tú tiện tay gắp một miếng đồ ăn bỏ vào miệng, cảm thấy hương vị không tệ, liền gắp thêm một đũa.

Lisa thấy thế đẩy dĩa đồ ăn kia đến gần nàng, nói, "Đúng vậy, thông qua thăm hỏi biết được, xung quanh hang động có sáu thôn, 70-80% thanh niên trai tráng đều đi làm việc bên ngoài. Vì vậy chúng ta mở rộng phạm vi điều tra tất cả những công nhân lao động nhập cư từng có tiếp xúc với Lý Đại Hải. Dù sao vụ này đã qua tám năm, độ khó loại bỏ tương đối khó khăn."

Trí Tú nghe xong lập tức buông đũa xuống, suy nghĩ một lúc, "Lý Đại Hải tử vong vào thời thanh niên, bên trên hài cốt có dấu vết buộc chặt và chuyển dời rõ ràng. Có thể đưa một thi thể nam trưởng thành vào hang động, rất có khả năng là một người thanh niên khác tương tự. Đồng thời ẩn sâu trong hang động, người bình thường rất khó phát hiện, có thể giấu kín một nơi như vậy chứng tỏ hung thủ rất quen thuộc hiện trường và toàn cảnh chung quanh."

Lisa tiếp nhận gợi ý, cô tiếp lời, "Nói cách khác, người có hiềm nghi rất có thể là thôn dân nơi phát sinh vụ án."

"Đúng." Trí Tú tán thưởng nhìn Lisa một chút.

"Đàn ông, công nhân viên nhập cư, ở thôn dân phát sinh vụ án. Phạm vi đã được thu nhỏ thật nhiều. Chị giỏi thật đó nha!" Lisa hưng phấn đối Trí Tú giơ lên hai ngón tay cái.

Trí Tú điềm tĩnh một lần nữa cầm đũa lên, thúc giục nói, "Được rồi, được rồi, mau ăn cơm, ăn xong phải làm việc."

"Đúng đúng đúng, ăn xong làm việc, không chừng năm nay kịp về nhà đón Tết." Lisa cũng tranh thủ lấy đũa ăn như gió cuốn.

Cơm nước xong, Lisa vội chạy đến thôn Long Tuyền chỉ huy điều tra, Trí Tú thì ở lại cục chờ tin tức.

Trước khi trời tối, Lisa dẫn người trở về cục cảnh sát huyện.

Nhìn dáng vẻ tràn ngập gió xuân mừng rỡ của Lisa, nàng biết vụ án này xong rồi.

"Dân trong thôn thật nhiều, căn cứ vào các phạm vi loại bỏ, chúng em tìm được một người phù hợp điều kiện." Cô bưng ly nước, đứng đối diện Trí Tú vui vẻ nói.

"Ồ? Thật sao?" Trí Tú khó có được một lần phối hợp.

Lisa lập tức đặt nước xuống, chống bàn kích động, "Sinh trưởng tại nơi đó, thường xuyên lên núi chăn trâu, cực kì quen thuộc với địa hình xung quanh, đã từng ra ngoài làm công, cũng có tiếp xúc với người mất. Đã đưa hắn về rồi, đoán chừng hiện tại bắt đầu thẩm vấn, chị mau đến xem sao?"

Thời điểm hai nàng vào phòng quan sát (căn phòng cách vách phòng thẩm vấn để giám sát quá trình thẩm vấn) nghi phạm Vương Đức đang cố gắng giải thích tội ác.

"Đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn, hắn thiếu tiền tôi. Tôi đi tìm hắn, hắn lại không trả."

"Thiếu anh bao nhiêu tiền?" Điều tra viên nhìn chằm chằm Vương Đức mở miệng hỏi.

"Ách," Vương Đức thoáng sửng sốt một chút mới đáp lời, "2000."

"Tiếp tục."

Lisa nghe đến đó, suy tư nói, "Có vấn đề."

"Ừm? Vấn đề gì?" Trí Tú nghi hoặc.

Lisa cau mày, "Theo hồ sơ, Lý Đại Hải là người cởi mở, tiền bạc hào phóng, không phải người sẽ vay tiền không trả."

Bên trong phòng thẩm vấn, Vương Đức tiếp tục thuật lại quá trình phạm tội.

"Hắn không trả tiền lại nên hai chúng tôi cãi nhau. Lúc đầu tôi có ý định dùng cuốc hù dọa hắn mà thôi, không ngờ sẩy tay đánh chết người. Lúc ấy tôi vô cùng sợ, chỉ biết giấu thi thể đi."

"Anh dùng tay cầm của cuốc hay là lưỡi."

"Chắc là lưỡi."

"Hắn đang nói dối." Trí Tú đột ngột thốt lên một câu.

"A?" Lần này đến phiên Lisa ngỡ ngàng.

"Đi theo chị."

Trí Tú cũng không giải thích mà đưa Lisa đến phòng giải phẫu, lấy hài cốt ra.

"Vừa rồi Vương Đức nói hắn dùng lưỡi cuốc đập đầu Lý Đại Hải, hẳn nên tạo ra vết nứt sắc nét, đường nứt và mép phải gọn gàng. Mà em nhìn vết thương của Lý Đại Hải đi" Trí Tú cầm lấy hộp sọ chỉ vào vùng vỡ xương ở phần trán bên trái cách trung tâm khoảng 4, 5cm nói, "Vết vỡ nát này tương đối phức tạp, các đường nứt biến dạng không có quy luật, mép nứt cũng không ngay ngắn, là đặc thù vết thương bị gây ra bởi vật có đặc tính cùn. Rất rõ ràng là vũ khí cùn lặp đi lặp lại đập vào đầu nạn nhân khiến vỡ sọ, không như lời hắn nói vô ý dùng lưỡi cuốc tạo thành."

Lisa nghe, tán đồng gật gật đầu, nói, "Vậy nên có thể hiểu hắn đánh chết Lý Đại Hải, sau đó dùng dây thừng trói thi thể lại đưa đến hang động giấu, còn lấy đá bịt kín. Có nghĩa, Vương Đức đã có ý giết Lý Đại Hải từ đầu."

"Nhưng mà," Giọng nói Lisa xoay chuyển, "Lỡ như trong quá trình vận chuyển thi thể không cẩn thận rơi ven đường đập lên tảng đá thì sao?"

"Cũng có loại khả năng này, cho nên chị muốn nhờ em làm một chuyện" Từ nơi vỡ sọ Trí Tú gỡ xuống một mảnh xương đưa cho Lisa, "Hãy đem mài cái này thành một miếng khoảng 1mm, chờ lát nữa sẽ có ích."

"Được rồi." Lisa nghe lời tiếp nhận mảnh vỡ, ngoan ngoãn đi đến địa điểm Trí Tú chỉ định.

Trí Tú lại chăm chú kiểm tra thương tích trên sọ một lần nữa. Cái này liên quan đến việc cân nhắc mức hình phạt định tội, nhất định phải cẩn thận.

Khoảng chừng 20 phút sau, Lisa đem mảnh xương đã mài giao cho Trí Tú.

Nàng cầm mảnh xương đặt vào kính hiển vi cẩn thận quan sát.

Lisa nhìn nàng điều chỉnh một lượt xong nhẹ nhàng thở ra, liền hỏi, "Nhìn được cái gì sao?"

"Em qua đây xem." Trí Tú không nói gì, chỉ kéo Lisa đến trước kính hiển vi.

Lisa nghe lời tiến lên ngồi vào kính hiển vi quan sát.

Trí Tú đứng gần bên hỏi, "Em có thấy các chấm màu tương đối độc lập kia không?"

"Vâng, thấy được." Lisa khẳng định trả lời.

"Cái này nói rõ là nạn nhân bị vỡ sọ khi còn sống. Những điểm nhỏ màu sẫm chính là máu xâm nhập vào, cho thấy vết thương của nạn nhân hình thành trước khi tử vong." Trí Tú giải thích, trông thấy Lisa còn chôn đầu ở kính hiển vi, liền nhắc nhở một câu, "Tốt, em có thể đứng dậy, nhìn kính hiển vi lâu sẽ chóng mặt."

Lúc này Lisa mới ngẩng đầu lên, lập tức thấy trước mặt hiện lên đủ hình thù kì quái.

"Cho nên, vết thương trên đầu Lý Đại Hải là do vũ khí cùn tạo thành khi còn sống, không phải vô tình dùng lưỡi cuốc gây thương tích." Lisa mạnh chớp mắt mất cái, thế giới trong mắt khôi phục trạng thái như ban đầu.

-

Sự thật trước mặt, rốt cuộc Vương Đức cũng chịu nói ra chân tướng.

Thời điểm đi làm công tại Giang Châu, Lý Đại Hải có quan hệ mập mờ với vợ Vương Đức. Sau khi trở về trong thôn, vẫn như cũ nhiều lần tìm đến nhà Vương Đức dây dưa cùng vợ hắn. Vụ án phát sinh cùng ngày, trên đường chăn trâu về Vương Đức trùng hợp gặp Lý Đại Hải. Lý Đại Hải nói năng lỗ mãng, kêu Vương Đức tặng vợ cho hắn. Vương Đức bị chọc giận, cầm lấy đòn gánh dồn sức đánh vào đầu Lý Đại Hải. Cuối cùng, Lý Đại Hải chết dưới đòn gánh của Vương Đức.

"Không tìm đường chết sẽ không chết, hủy hoại gia đình người khác, còn kéo theo mạng của chính mình." Trí Tú nghe xong chán ghét nói.

Lisa vội vàng phụ họa, "Đúng đúng, đúng vậy!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store