LINGORM - SAU KHI ĐÁNH DẤU NHẦM CHỊ CỦA BẠN GÁI CŨ
Chương 83
Trong đại sảnh nhà cũ, Trần Mỹ Lam đứng ở góc phòng, nhìn thấy vài người trong đại sảnh, cơ thể run lên vì sợ hãi.Trần Mỹ Lam mấy ngày nay luôn lo lắng đề phòng, sợ phát sinh chuyện gì, kết quả sự thật đã xảy ra.Nàng nghĩ như thế nào cũng không nghĩ tới người bị thương không phải là Trần Mỹ Linh, mà là Quảng Linh Linh!Lúc trước Quảng Linh Linh vội vàng đi tìm Trần Mỹ Linh, thật sự là chắn hoạ cho Trần Mỹ Linh.Cái này làm tâm Trần Mỹ Lam lại lần nữa chua xót.Quảng Linh Linh thật sự đối xử tốt với người khác đến mức sẵn sàng hy sinh bản thân.Đáng lẽ Quảng Linh Linh là của nàng, kết quả...Dù có hối hận thế nào, nàng cũng không dám làm gì cả.Trần Mỹ Linh rất đáng sợ.Cùng Trần Mỹ Linh đối nghịch chắc chắn sẽ không có kết quả tốt, nhưng sao bọn họ lại không hiểu đạo lý này?Lúc này, Trần Mỹ Linh đang đối đầu với toàn bộ Trần gia, nhưng không hề yếu thế chút nào.Trong đại sảnh, Trần Khải và gia đình Trần nhị thúc quỳ giữa phòng, Trần lão gia ngồi trên xe lăn, ba mẹ Trần Mỹ Linh, mẹ Trần Mỹ Lam và các trưởng bối trong Trần gia.Trên mặt Trần Khải có vài cái dấu tay, trong đó hai cái là của ba Trần Mỹ Linh, còn lại hắn tự mình đánh, quần áo lộn xộn là Trần lão gia dùng quải trượng đánh.Gia đình Trần nhị thúc cũng như Trần Khải, rất chật vật.Để cầu xin sự tha thứ từ Trần Mỹ Linh, họ đã quỳ từ trước, sau đó lại bị từng trưởng bối đánh đập, giống như một màn diễn kịch bi thương.Trần Mỹ Linh vẫn giữ thái độ lạnh lùng."Tiểu Linh, con xem, bọn họ đã nhận sai, chúng ta làm trưởng bối đã đánh đã mắng, ai mà không có lúc sai lầm? Cần gì phải kéo dài, làm lớn chuyện như vậy? Mất mặt Trần gia. Con không phải không bị thương sao? Đứa trẻ kia bị thương, cho chút tiền bồi thường cũng được, tiền ông bỏ ra mà. Nói gì đi nữa, bọn họ cũng là người thân của con, vì một người không liên quan mà muốn đem người thân mình bức tử sao?" (Quảng gia búng tay một cái là xoá sổ Trần gia luôn chứ ở đó mà bồi thường tiền.)Trần lão gia lên tiếng, lời nói có vẻ như khuyên nhủ, nhưng lại có chút ý tứ khẳng định.Ý tứ trong lời nói, Trần Mỹ Linh không thích.Trần Mỹ Linh vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, nhìn vào mắt lão gia tử, không có chút động lòng."Tiểu Linh, lúc trước ông cố có một cuốn bút ký, bên trong có vài công nghệ thất truyền, chỗ ông còn có một số báu vật truyền lại từ tổ tiên, ngoài ra, cổ phần của Trần Khải đều để lại cho con. Con có thể buông tha cho bọn họ không? Nếu con thực sự quyết định đi đến cùng, thì cả đời này coi như xong." Trần lão gia tiếp tục thuyết phục, vì muốn giữ lại Trần Khải mà đem của cải ra.Trần Mỹ Linh nhìn thẳng vào mắt Trần lão gia, quả nhiên còn có tư tàng. Nhưng đối với nàng, những thứ này không quan trọng."Tiểu Linh, con nhìn xem, ông nội con đã nhượng bộ đến mức này, con không thể lùi một bước sao?""Giải quyết riêng, bồi thường, con cũng không bị thiệt hại gì, cần gì phải cố chấp? Nếu thật sự làm lớn chuyện, cũng sẽ ảnh hưởng đến danh dự của Trần thị Châu Báu, lúc đó tổn thất liền không phải một chút."Các trưởng bối khác cũng tham gia khuyên nhủ, cho rằng Trần Mỹ Linh đến đây không phải để đối đầu, mà là muốn nói điều kiện, bằng không cũng sẽ không tới.Trần Mỹ Lam đứng một bên nghe những lời này, có chút động tâm.Những khoản bồi thường này ít nhất cũng lên đến vài trăm triệu, công nghệ thất truyền trong cuốn sổ đó có thể là vô giá. Nếu như Quảng Linh Linh đồng ý nhận bồi thường, thì sẽ phất lên sau một đêm, bị thương như vậy cũng đáng đi?"Các người cầu tình không nên tìm đến tôi, lúc tôi đến đã báo cảnh sát rồi." Giọng Trần Mỹ Linh nhàn nhạt.Trần Mỹ Linh đem người làm chuyện này tra ra. Trần nhị thúc chủ mưu, Trần Khải tài trợ, xem như bọn họ hợp tác với nhau, Trần Mỹ Linh trực tiếp đem chứng cứ tra ra được chia sẻ cho bọn họ.Liên quan đến những phần tử không hợp pháp, hơn nữa bị nghi ngờ có liên quan đến mưu sát. Tình tiết vô cùng nghiêm trọng.Bọn người Trần Khải hoảng loạn, không thể liên lạc với Trần Mỹ Linh, liền chạy tới cầu xin sự giúp đỡ từ Trần lão gia.Ban đầu, Trần Mỹ Linh định sẽ trực tiếp báo cảnh sát, nhưng nghĩ lại, mấy người hại Quảng Linh Linh phạm tội lớn như vậy, không ra tay tra tấn bọn họ, thì rất có lỗi với Quảng Linh Linh, vì vậy nàng liền đến đây một chuyến, chính mắt nhìn thấy bọn họ chật vật tỏ vẻ thành ý, tức giận trong lòng nàng mới xả ra được một chút.Nhưng vẫn còn kém rất xa, không đủ."Tiểu Linh, sao con lại có thể như vậy! Con, con khiến ta thật sự thất vọng!" Trần lão gia không ngờ rằng sau khi bọn họ đã cố gắng thuyết phục cả nửa ngày, cuối cùng Trần Mỹ Linh lại nói như vậy, đã báo cảnh sát rồi, còn đến đây làm gì nữa?Trần Mỹ Linh lạnh lùng nhìn Trần lão gia, tâm đã lạnh lẽo giờ còn lạnh hơn vài phần."Xin lỗi, tôi không tiếp chuyện được." Trần Mỹ Linh không muốn nói thêm gì, xoay người đi ra ngoài."Là hai người chúng mày sinh ra một đứa con gái như thế, vì một Alpha bao dưỡng bên ngoài mà muốn đưa người thân vào tù! Sau này chúng mày không cần ở nhà cũ nữa!" Trần lão gia nhìn ba mẹ Trần Mỹ Linh, dậm mạnh quải trượng."Bà còn không mau đi khuyên nhủ, để nó rút lại quyết định này! Nếu khuyên được, tôi đảm bảo sẽ không có ai nữa!" Ba Trần Mỹ Linh nghe Trần lão gia nói xong, liền quay sang nói với mẹ Trần Mỹ Linh.Bọn họ đều hiểu được ý của đối phương."Ông thề?" Mẹ Trần Mỹ Linh nghe ba Trần Mỹ Linh nói vậy, liền xác nhận lại."Ừ, tôi thề. Bà mau đi đi!" Ba Trần Mỹ Linh thúc giục.Mẹ Trần Mỹ Linh vội vàng bước ra ngoài đuổi theo Trần Mỹ Linh.Trần Mỹ Linh trong lòng nghĩ, nếu quay về gặp Quảng Linh Linh, tâm trạng sẽ đỡ căng thẳng một chút.Chỉ là khi nàng sắp lên xe, mẹ nàng lại đuổi theo kịp, còn chưa nghe mẹ nàng nói gì, đầu nàng đã bắt đầu đau.Trần Mỹ Linh thở dài, để mẹ nàng lên xe để nói chuyện."Mẹ, chờ Trần Khải bị đưa vào tù, mẹ của Trần Khải không còn chỗ dựa vào, ông nội cũng sẽ không chia lợi nhuận cho ba nữa, mẹ nghĩ xem ba sẽ dựa vào ai? Mẹ đừng nghe bọn họ nói, toàn bộ Trần thị đều nằm trong tay con, ngay cả ông nội cũng phải nghe con, ba càng phải nghe con. Mẹ thấy có đúng không?" Mẹ Trần Mỹ Linh sửng sốt một chút, giống như cũng là đạo lý này."Tiểu Linh, con thật sự là vì muốn kiểm soát Trần gia, chứ không phải vì tiểu Alpha kia sao? Giống như họ nói, nếu ồn ào như vậy, đối với danh dự của Trần thị không tốt lắm. Một mặt, Trần Khải và những người kia cấu kết với phần tử không hợp pháp, sẽ thành vết dơ của Trần gia, ai còn dám hợp tác với Trần gia? Mặt khác, con làm như vậy, thì mọi người sẽ nghĩ con không còn chút tình cảm nào với gia đình, danh tiếng cũng sẽ bị ảnh hưởng. Như ông nội con đã nói, sẽ để lại tất cả bút ký, châu báu, cổ phần cho con, con hoàn toàn có thể kiểm soát Trần thị. Lại nói, con không cần tiền, tiểu Alpha kia cũng không cần sao? Biết đâu cô ta còn vui vì có tiền, có thể giải quyết riêng tư thì sao?"Mẹ Trần Mỹ Linh lên tiếng, nhưng trong mắt vẫn còn chút lo lắng, sợ rằng con gái sẽ rơi vào tình huống khó khăn.Quảng Linh Linh bị thương, đối với người ngoài chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn. Súng ngắm tốc độ quá nhanh, con người không thể kịp phản ứng, Quảng Linh Linh chỉ là xui xẻo vừa lúc bị bắn trúng.Đến nỗi Quảng Linh Linh đối với Trần Mỹ Linh có bao tình cảm, mẹ Trần Mỹ Linh cũng không hiểu biết. Ấn tượng ban đầu của bà đã ấn định Quảng Linh Linh chỉ là "một Alpha trẻ tuổi bị bao dưỡng" mà thôi.Trần Mỹ Linh im lặng nhìn mẹ mình một lúc, không nói gì.Nếu là nàng bị thương, có lẽ nàng sẽ chọn phương thức hòa hoãn."Mẹ nói với ông nội đi, đến lúc đó, hỏi em ấy có đồng ý giải quyết riêng tư hay không?"Trần Mỹ Linh vừa nói xong, thì nghe thấy tiếng còi cảnh sát vang lên.Hiện tại tới, vừa vặn đem những người có liên quan bắt giữ, không sợ bọn họ chạy thoát.Nghe tiếng còi cảnh sát, Trần Mỹ Linh và mẹ nàng không nói thêm gì, nhìn ra bên ngoài đã náo loạn ồn ào.Trần Mỹ Linh báo cảnh sát, còn cần phối hợp ghi chép thông tin.Đến nửa buổi chiều, Trần Mỹ Linh quay lại bệnh viện.Quảng Linh Linh bị thương, tinh thần không được tốt, lại phải uống nhiều loại thuốc, khi Trần Mỹ Linh vào phòng bệnh, Quảng Linh Linh đang ngủ.Quảng Linh Nhan ngồi bên cạnh xem điện thoại.Trần Mỹ Linh và Quảng Linh Nhan ra ngoài nói chuyện."Ý của tôi là, những chuyện lớn lớn bé bé trước kia, cùng chuyện lần này, tất cả đều liên quan đến nhau, tôi sẽ tìm luật sư làm bọn họ ở tù mọt gông. Nếu khi bọn họ gọi điện thoại cho Tiểu Quảng muốn giải quyết riêng, mà Tiểu Quảng đồng ý, tôi cũng ủng hộ." Trần Mỹ Linh nói với Quảng Linh Nhan.Giải quyết riêng sẽ có rất nhiều bồi thường, nhưng có chấp nhận hay không, Trần Mỹ Linh không thể quyết định thay Quảng Linh Linh.Quảng Linh Nhan có chút ngoài ý muốn nhìn Trần Mỹ Linh, những gia tộc lâu đời như vậy rất ít khi công khai những việc xấu xa như thế này ra ngoài."Trần tổng, tôi hiểu thành ý của cô. Chuyện này cứ dựa theo cô nói, tôi không có ý kiến gì." Quảng Linh Nhan gật gật đầu."Phía trước nói sức khỏe của bà nội không được tốt tạm thời không nói cho bà nội biết, vậy còn ba mẹ Tiểu Quảng thì sao?" Trần Mỹ Linh do dự hỏi Quảng Linh Nhan.Ba mẹ của Quảng Linh Linh, Trần Mỹ Linh không có phương thức liên lạc, nếu không nàng cũng sẽ thông báo với bọn họ, xin lỗi và cho bọn họ một công đạo."Chuyện này... Bọn họ chắc là đã biết rồi. Không biết họ có thể đến thăm Tiểu Quảng hay không. Bọn họ đều rất bận, hơn nữa, trước đây vì Tiểu Quảng nhất thời thay đổi nghề nghiệp, mọi chuyện trở nên căng thẳng. Tiểu Quảng và nhị thúc không biết đã nói cái gì với nhau, muốn cắt đứt quan hệ. Một người nói sau này không muốn có đứa con gái này, một người nói không muốn có người cha này, tan rã trong không vui. Nhị thúc và nhị thẩm đều bận rộn, không có thời gian trở về, mấy năm qua họ cũng chưa gặp nhau.""Đừng nhìn Tiểu Quảng có vẻ hiền lành, không tranh không đoạt, thực ra em ấy rất cứng đầu. Hồi đại học, em ấy tình nguyện vất vả làm công mà không lấy một đồng tiền từ gia đình. Nhị thúc và nhị thẩm không tới tìm em ấy, em ấy cũng không đi tìm họ, cứ thế ba năm trôi qua."Quảng Linh Nhan kể lại cho Trần Mỹ Linh nghe, đã xem Trần Mỹ Linh là người trong nhà.Quảng Linh Nhan không có mặt khi Tiểu Quảng và nhị thúc nói chuyện, nên những điều cô biết là từ người khác kể lại. Nhưng đối với Trần Mỹ Linh mà nói, đây là tin tức rất lớn.Mỗi gia đình đều có khó khăn riêng, thoạt nhìn Quảng Linh Linh rất đơn giản nhưng cũng có tâm sự của mình.Nhớ lại hình ảnh Quảng Linh Linh nghiêm túc làm việc, Quảng Linh Nhan nói "cứng đầu" thật sự rất phù hợp với Quảng Linh Linh."Tiểu Quảng và nhị thúc tuy rất ít gặp nhau, nhưng tôi cảm thấy họ vẫn có tình cảm. Mỗi lần nói chuyện với nhị thúc, Tiểu Quảng đều rất vui vẻ. Nếu nhị thúc có thể quay lại một chuyến, em ấy sẽ chuẩn bị từ sớm. Đôi khi vì có việc gấp, không thể về, Tiểu Quảng còn lén rơi nước mắt. Tôi cũng không biết khi nào họ mới có thể hòa giải." Quảng Linh Nhan cảm thán với Trần Mỹ Linh vài câu.Trần Mỹ Linh nghĩ về thời thơ ấu của Quảng Linh Linh, trong lòng cảm thấy dịu dàng, muốn quay về phòng bệnh ôm Quảng Linh Linh một cái.Hai người ở bên ngoài trò chuyện vài câu liền trở về phòng bệnh.Quảng Linh Nhan nói thêm vài câu với Trần Mỹ Linh rồi về khách sạn nghỉ ngơi, Trần Mỹ Linh ở lại bên cạnh Quảng Linh Linh.Lúc Quảng Linh Linh tỉnh lại, tinh thần vẫn không được tốt, nhìn héo héo.Nhưng khi nhìn thấy Trần Mỹ Linh liền mỉm cười, thanh âm bởi vì có chút vô lực, đều trở nên mềm mại.Trần Mỹ Linh không gọi hộ công hay hộ lý, mà tự mình chăm sóc Quảng Linh Linh.Sau ba bốn ngày theo dõi, tình trạng của Quảng Linh Linh đã cải thiện khá tốt, không có xuất hiện tình trạng sốt, vết thương sau phẫu thuật không bị chảy máu, tuần hoàn máu ở tứ chi vẫn bình thường. Các chỉ số sức khỏe đều cho thấy sự tiến triển theo hướng tích cực.Quảng Linh Nhan thấy Quảng Linh Linh phục hồi tốt, nên không ở lại lâu nữa, phải về nhà, Tiểu Lâm còn đang chờ.Tâm trạng của Trần Mỹ Linh buông lỏng một ít, nhưng Quảng Linh Linh chưa có bình phục hoàn toàn nên nàng vẫn còn một chút lo lắng.Nàng biết Quảng Linh Linh rất đam mê nhiếp ảnh, thường sử dụng thiết bị quay chụp nặng. Bây giờ cánh tay bị thương không thể nâng được vật nặng hoặc sử dụng sức mạnh như trước, chắc chắn sẽ ảnh hưởng.Đối với tiến độ bình phục của Quảng Linh Linh, Trần Mỹ Linh quan sát gắt gao như cũ.Mấy ngày trước, tinh thần Quảng Linh Linh không tốt, nói chuyện cũng không có sức lực, Trần Mỹ Linh đã ngăn không cho bất kỳ ai quấy rầy. Nàng chỉ đợi bác sĩ thông báo các chỉ số sức khỏe của Quảng Linh Linh ổn định có thể bắt đầu các bài tập phục hồi, lúc đó tinh thần của Quảng Linh Linh mới tốt hơn một chút, nàng mới bắt đầu dò hỏi Quảng Linh Linh."Tôi không để bọn họ đến đây, chỉ là gọi điện thoại đến để nói về chuyện giải quyết riêng, bọn họ sẽ đưa ra điều kiện với em. Em nghe thử xem, rồi làm theo ý mình, đừng quá lo lắng." Trần Mỹ Linh nói với Quảng Linh Linh."Dạ." Quảng Linh Linh đáp.Trần Mỹ Linh nhận điện thoại, đầu dây bên kia là Trần lão gia, cùng với ba Trần Mỹ Linh và mẹ Trần Mỹ Lam."1% cổ phần Trần thị, cộng thêm 500 triệu tiền mặt, cô thấy thế nào?" Bên kia đưa ra điều kiện, người nói chuyện là ba của Trần Mỹ Linh."Không được." Quảng Linh Linh lập tức từ chối."Sao lại không được? Cô có biết cổ phần 1% của Trần thị mỗi năm chia lợi nhuận bao nhiêu không?" Ba Trần Mỹ Linh nóng nảy."10% cũng không được. Tôi nhận điện thoại không phải để giải quyết riêng, mà để nói chuyện với Trần lão gia và mấy người Trần gia các người. Các người đừng quá bất công như vậy. Trần Khải đối xử với chị gái mình như thế, các ông vẫn cầu xin cho hắn? Các ông đã nghĩ đến chị ấy chưa? Nếu như chị ấy xảy ra chuyện thì sao? Lần này buông tha cho họ, nhưng nếu sau này lại xảy ra chuyện thì sao? Các người nếu không dạy bảo được bọn Trần Khải, thì cho bọn họ vào tù cải tạo, để quản giáo thay các người dạy bảo." Quảng Linh Linh nói xong một hơi, thở hổn hển.Những lời này cô đã muốn nói ra từ lâu."Cô sao có thể ăn nói như vậy?" Trần lão gia tức giận."Tôi nói chính là sự thật. Giải quyết riêng là không có khả năng. Nếu các người không dạy dỗ được, thì cũng nên suy nghĩ lại." Quảng Linh Linh căng mặt nghiêm túc nói.Đầu bên kia điện thoại ồn ào lên, mẹ Trần Mỹ Lam hùng hùng hổ hổ, Trần Mỹ Linh nhanh chóng cầm điện thoại lên, thay Quảng Linh Linh cắt đứt cuộc trò chuyện.Cuộc điện thoại kết thúc, cả phòng trở nên yên tĩnh lại.Trần Mỹ Linh quay đầu nhìn Quảng Linh Linh, sắc mặt tiểu Alpha còn có chút tái nhợt, nhưng bởi vì cuộc điện thoại vừa rồi mà thần sắc rất nghiêm túc, còn thở phì phì.Nàng đã đoán Quảng Linh Linh sẽ không đồng ý giải quyết riêng, nhưng nàng lại không nghĩ tới vì lý do này.Nguyên nhân không phải do cô bị thương, mà bởi vì nàng.Trần Mỹ Linh không nhắc lại chuyện điện thoại, tiến lại gần Quảng Linh Linh, đôi tay ôm nhẹ gương mặt cô, hôn từ gò má, đến chóp mũi, rồi lại đến môi.Đã nhiều ngày cơ thể Quảng Linh Linh không tốt, Trần Mỹ Linh chỉ hôn lên má, lên trán, hôm nay, mới hôn lên môi Quảng Linh Linh.Quảng Linh Linh nếm được đôi môi mềm mại của Trần Mỹ Linh, sắc mặt chậm rãi đỏ lên, tin tức tố nhẹ nhàng phóng ra.Trần Mỹ Linh dừng lại, hơi lùi một chút nhìn Quảng Linh Linh, trên mặt có chút hồng, con ngươi long lanh.Trần Mỹ Linh không dám tiếp tục hôn.Hiện tại là thời điểm mấu chốt để khôi phục, không thể làm chuyện quá thân mật."Ngoan." Trần Mỹ Linh nhẹ nhàng vỗ về tóc Quảng Linh Linh, nhẹ giọng trấn an."Chị ơi..." Quảng Linh Linh khẽ vươn tay không bị thương, Trần Mỹ Linh nắm lấy ôm cô vào lòng."Bác sĩ đã lên kế hoạch tập vật lý trị liệu rồi, em phải kiên trì làm theo, hôm nay sẽ bắt đầu." Trần Mỹ Linh nói với Quảng Linh Linh.Quảng Linh Linh gật gật đầu đáp lại.Quảng Linh Linh tập vật lý trị liệu được hai ngày, nhưng vẫn chưa tới thời gian xuất viện, trước mắt đã đến thời gian phản biện bổ sung, Quảng Linh Linh không muốn chậm thêm nữa, liền treo tay lên đi tới trường học, Trần Mỹ Linh mang khẩu trang đi theo.Mấy ngày ở bệnh viện không có làm gì Quảng Linh Linh cũng có thời gian chuẩn bị, nên phản biện rất thuận lợi.Sau đó, Quảng Linh Linh dự định tham gia buổi triển lãm tốt nghiệp, Trần Mỹ Linh đã tạm dừng một số công việc để giúp Quảng Linh Linh chuẩn bị cho sự kiện này.Tuy cánh tay của Quảng Linh Linh trong quá trình huấn luyện phục hồi có chút không thoải mái, nhưng mấy ngày qua ngày nào cũng có Trần Mỹ Linh bên cạnh, làm tâm trạng Quảng Linh Linh rất tốt.Trần Mỹ Linh có gu thẩm mỹ rất tốt, đã gợi ý rất nhiều ý tưởng hữu ích, giúp Quảng Linh Linh có một buổi triển lãm tốt nghiệp cực kỳ xuất sắc.Vào ngày lễ tốt nghiệp, thời tiết đặc biệt nóng bức.Lần này là Trần Mỹ Linh mang balo, một tay cầm quạt nhỏ, một tay cầm dù che nắng cho Quảng Linh Linh.Lúc xuống xe tiến vào hội trường, có một cơn gió chạy lại đây, dừng trước mặt hai người."Tiểu Quảng, Tiểu Quảng! Cánh tay cậu thế nào rồi?" Cố Hiệp Hiệp kêu Quảng Linh Linh.Quảng Linh Linh không nói chuyện bị thương với Cố Hiệp Hiệp. Cố Hiệp Hiệp thông qua trang web của trường biết được, liền gọi điện thoại hỏi thăm. Quảng Linh Linh không muốn giải thích quá phức tạp, nên chỉ nói rằng mình không cẩn thận bị ngã, đang trong qua trình hồi phục. Cố Hiệp Hiệp biết Quảng Linh Linh hôm nay đến sẽ trường học nên vội vàng chạy tới."Đang hồi phục rồi, không cần lo lắng quá đâu." Quảng Linh Linh cười cười trả lời Cố Hiệp Hiệp."Ừ, vậy tốt rồi, làm mình sợ muốn chết." Cố Hiệp Hiệp nói xong mới để ý đến Trần Mỹ Linh đứng bên cạnh Quảng Linh Linh.Trần Mỹ Linh đeo khẩu trang, mang kính râm, không thể nhìn rõ khuôn mặt, nhưng vóc dáng và khí chất của nàng không thể che giấu được."Người này là?" Cố Hiệp Hiệp hỏi."Đây là bạn gái của mình." Quảng Linh Linh giới thiệu, cô nghĩ Trần Mỹ Linh không muốn công khai, nên cô không giới thiệu tên."Chào chị, tôi là bạn cùng phòng cũ của Tiểu Quảng, có phải chúng ta dã gặp nhau trước đây hay không?" Cố Hiệp Hiệp nhìn Trần Mỹ Linh rất muốn đem kính râm của Trần Mỹ Linh tháo xuống để nhìn rõ hơn."Ừ. Đúng là đã gặp qua." Trần Mỹ Linh trả lời.Cố Hiệp Hiệp cảm thấy giọng nói có chút quen, nhưng lại không xác định được."Có thể mượn Tiểu Quảng vài phút không? Tôi có vài lời muốn nói với cậu ấy." Cố Hiệp Hiệp hỏi Trần Mỹ Linh, vì có Trần Mỹ Linh ở đây, nên Cố Hiệp Hiệp không dám tự tiện nói chuyện."Được. Các người ngồi dưới bóng cây này đi, tôi qua bên kia." Trần Mỹ Linh gật đầu, chỉ chỉ chiếc ghế dài gần đó.Trần Mỹ Linh chủ động đi ra xa để các cô ở yên vị trí, nàng không muốn Quảng Linh Linh đi lại quá nhiều."Tiểu Quảng, mấy ngày qua nghe nói có một đại mỹ nữ ở bên cạnh chăm sóc cậu, tuy không nhìn thấy mặt nhưng chắc chắn là một đại mỹ nữ! Là minh tinh nào vậy? Không thể lộ chút ít thông tin sao?" Cố Hiệp Hiệp vò đầu bứt tai."... Mình đã hứa giữ bí mật. Chị ấy muốn công khai mới có thể nói được. Cậu đừng tò mò nữa." Quảng Linh Linh đáp.Trần Mỹ Linh đeo khẩu trang tới, vẫn là không muốn công khai, Quảng Linh Linh cũng sẽ không vi phạm lời hứa với nàng."Thôi được, nếu có thể công khai, phải nói cho mình biết đầu tiên!" Cố Hiệp Hiệp nói tiếp."Được rồi, được rồi. Còn không mau đi tham gia buổi lễ trao bằng sao?" Quảng Linh Linh trêu chọc."Đi, đi, đi. Cậu muốn đuổi thì mình đi ngay, nhưng nhớ chăm sóc cơ thể nhé, có chuyện gì cứ gọi cho mình. À, mình vừa nghe tin, hôm nay viện trưởng danh dự của học viện chúng ta, Nhuế giáo sư cũng đến, nghe nói là đặc biệt mời đến đấy! Mới vừa nghe tin, bọn họ đều rối lên rồi! Mình cũng phải đi nhanh, nếu gặp được bà ấy thì coi như cả đời này không uổng phí." Cố Hiệp Hiệp có chút khoa trương.Vừa rồi còn cười cười, đột nhiên sắc mặt Quảng Linh Linh liền cứng lại....Nhuế giáo sư là ai, mấy bà đoán xem.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store